Vào
khoảng giữa năm 1598-1599, Đức Hồng Y Ottavio Bandini (1558-1629) cùng đoàn tùy
tùng tiến về thành phố Ascoli ở miền Trung nước Ý thì ngài bị ngã
ngựa và bị gãy một chân.
Ngài
được đưa về nhà xứ của nhà thờ hai Thánh Cosma và Damiano gần đó. Một bác sĩ
được mời tới để chữa trị, nhưng rồi tình trạng sức khoẻ của Đức Hồng Y tỏ dấu
hiệu thật trầm trọng. Vị bác sĩ riêng của Đức Giáo Hoàng Clemente VIII
(1592-1605) từRoma, tức tốc lên đường tiến thẳng tới Ascoli. Trong khi đó, tình
trạng sức khoẻ của Đức Hồng Y Ottavio Bandini cứ tiếp tục xuống dốc không
phanh.
Sau
khi nghiên cứu kỹ lưỡng tình hình, vị bác sĩ riêng của Đức Thánh Cha đề nghị
phải cưa bỏ cái chân bị gãy thì mới mong ra có thể cứu sống Đức Hồng Y. Tuy
nhiên, vấn đề vẫn giữ nguyên mức độ trầm trọng, xét vì sức khoẻ của Đức Hồng Y
quá xấu, không đủ sức chịu đựng một cuộc giải phẫu.
Làm
thế nào bây giờ?
Thế
rồi cái chân bị gãy, lại bị nhiễm trùng và sưng vù lên. Mọi người bó tay
thất vọng.
Thấy
tình trạng vô phương cứu chữa từ phía khoa học, vị thống đốc thành phố Ascoli
lúc bấy giờ là Đức Ông Pompeo Costantini, liền đề nghị cho mời
thầy Serafino đang ở thành phố Montegranaro đến. Vị tu sĩ này nổi
tiếng thánh thiện trong vùng, ai cũng biết. Đức Hồng Y liền xin Cha Bề Trên Tu
Viện Ascoli, lúc ấy là Cha Francesco Pergola, đi tìm thầy Serafino và đưa đến
với Đức Hồng Y.
Vừa
khi đến Venarotta, hai tu sĩ được bào huynh của Đức Hồng Y đích thân tiếp đón
và đưa vào gặp Đức Hồng Y, lúc ấy như đang đi vào giai đoạn cuối cùng.
Với
Đức Tin vững mạnh, Đức Hồng Y Ottavio Bandini truyền cho thầy
Serafino vạch hình Thánh Giá trên cái chân bị đau của ngài.
Lệnh
ban ra, nhưng không được tức tốc thi hành, bởi lẽ, với lòng khiêm tốn tột độ,
thầy Serafino từ chối, lấy cớ mình chỉ là tu sĩ thường. Chính Cha Bề Trên mới
có đủ tư cách để làm công việc này.
Thế
là Cha Francesco buộc thầy Serafino phải vâng lời.
Thầy
Serafino mau mắn vâng lời ngay. Thầy cho tay vào túi áo dòng, rút ra vài di
tích thánh. Rồi cầm di tích thánh trong tay, thầy Serafino kính cẩn vạch hình
Thánh Giá lên cái chân bị đau của Đức Hồng Ottavio Bandini. Chính ngay lúc ấy,
từ chỗ sưng phù của chân bị gãy, vọt ra một đống mủ và máu bầm.
Sau
đó các bác sĩ được mời đến. Các vị ngạc nhiên biết bao khi thấy rằng vết thương
bị nhiễm trùng thì biến mất và vết gãy thì được gắn liền lại. Cái chân bị gãy
trở về với trạng thái bình thường như trước.
Một
lần nữa, Đức Hồng Y Ottavio Bandini mời Cha Bề Trên
Francesco Pergola cùng với thầy Serafino đến Venarotta. Trước mặt Cha
Bề Trên, Đức Hồng Y xác nhận mình đã được chữa lành nhờ thầy Serafino đã vạch
hình Thánh Giá lên chân và bày tỏ lòng tri ân đối với hai vị.
Sau
biến cố trên đây - vào khoảng tuổi 40-41 - Đức Hồng Y Ottavio Bandini còn sống
thêm 30 năm nữa, cho đến khi qua đời vào năm 1629, hưởng thọ 71 tuổi.
Để
mãi mãi ghi nhớ một biến cố kỳ diệu, gia đình họ Bandini cho vẽ hai bức tranh
và đặt tại Venarotta. Một bức tranh vẽ hình Đức Hồng Y bị ngã ngựa và bị gãy
chân. Bức tranh thứ hai vẽ hình thầy Serafino quỳ gối bên cạnh giường và vạch
Dấu Thánh Giá chữa lành Đức Hồng Y.
o o O o o
... Sử liệu Giáo Hội
Công Giáo ghi lại không biết bao nhiêu chứng tá của các vị thánh đã chữa lành
nhiều tật bệnh, đã khử trừ quỷ dữ hoặc xua đuổi tà ma bằng chính Cây Thánh Giá
có tượng Đức Chúa GIÊSU KITÔ chịu đóng đinh, hoặc chỉ nguyên sự kiện làm Dấu
Thánh Giá mà thôi.
Thánh
Antôn (251-356) - vị ẩn sĩ tu rừng - đã dùng Dấu Thánh Giá để chiến thắng
ma quỷ, mỗi khi chúng xuất hiện để quấy phá hoặc để cám dỗ thánh nhân. Thánh
Antôn thường nói với các đồ đệ của ngài rằng: “Các con hãy tin lời Cha, chỉ cần kính cẩn làm Dấu Thánh Giá, đủ để làm
cho ma quỷ phải cao bay xa chạy. Chúng sẽ cảm thấy xấu hổ thẹn thùng vì bị thất
trận ê chề!”
Ma
quỷ cũng thường hiện hình rõ rệt để quấy phá thánh nữ Têrêsa
Avila (1515-1582), nữ Tiến Sĩ Hội Thánh. Một ngày kia, ma quỷ đặc biệt
xuất hiện với hình thù ghê rợn, miệng phun ra đầy lửa. Nhìn thẳng vào thánh nữ,
nó đe dọa: “Nếu trong quá khứ, nhà ngươi
từng vuột khỏi tay ta, thì trong tương lai, ta sẽ biết cách nắm bắt được ngươi!”
Mặc dầu cảm thấy ghê sợ khôn cùng, nhưng thánh nữ Têrêsa Avila vẫn điềm tĩnh giơ tay làm Dấu Thánh
Giá, tức khắc tên quỷ thét lên một tiếng kinh hoàng, rồi biến mất!
...
Nơi một bữa tiệc thịnh soạn với đủ loại khách mời danh dự quyền quý, một thiếu
nữ Công Giáo diễm lệ, trước khi ngồi xuống ghế, đã đứng im trong giây lát, rồi
trịnh trọng giơ tay ngà ngọc lên làm Dấu Thánh Giá, trước các cặp mắt vừa ngỡ
ngàng, vừa thán phục của nhiều thực khách. Một người đàn ông ăn mặc thật lịch
sự - ngồi đối diện với thiếu nữ Công Giáo - không dấu được nỗi ngạc nhiên, đã
vội vàng cất tiếng hỏi: “Bộ cô không cảm
thấy xấu hổ khi làm một cử chỉ có tính cách đầy mê tín dị đoan như thế trước
mặt không biết bao nhiêu là thực khách sang trọng sao?” Vẫn giữ
nguyên nét điềm tĩnh duyên dáng, cô thiếu nữ Công Giáo hãnh diện trả lời: “Chẳng lẽ ngài cảm thấy xấu hổ khi mang trước ngực cái
huy hiệu thánh giá hiệp sĩ sao? Phần cháu, Dấu Thánh Giá là một dấu chỉ vinh
quang, một chiến thắng!”
o o O o o
...
”Thật thế, lời rao giảng về Thánh Giá là một sự điên rồ đối với những kẻ trên
đà hư mất, nhưng đối với chúng ta là những người được cứu độ, thì đó lại là sức
mạnh của THIÊN CHÚA. Vì có lời chép rằng: ”Ta
sẽ hủy diệt sự khôn ngoan của kẻ khôn ngoan, và sẽ vứt bỏ sự thông thái của
người thông thái. Người khôn ngoan đâu? Người học thức đâu?” Người
lý sự của thời này đâu? THIÊN CHÚA lại đã không để cho sự khôn ngoan của thế
gian ra điên rồ đó sao? Thật vậy, thế gian đã không dùng sự khôn ngoan mà nhận
biết THIÊN CHÚA ở những nơi THIÊN CHÚA biểu lộ sự khôn ngoan của Người. Cho nên
THIÊN CHÚA đã muốn dùng lời rao giảng điên rồ để cứu những người tin. Trong khi
người Do-thái đòi hỏi những điềm thiêng dấu lạ, còn người Hy lạp tìm kiếm lẽ
khôn ngoan, thì chúng tôi lại rao giảng một Đấng KITÔ bị đóng đinh, điều mà
người Do Thái coi là ô nhục không thể chấp nhận, và dân ngoại cho là điên rồ.
Nhưng đối với những ai được THIÊN CHÚA kêu gọi, dù là Do thái hay Hy lạp, Đấng
ấy chính là Đức Chúa GIÊSU KITÔ, sức mạnh và sự khôn ngoan của THIÊN CHÚA. Vì
cái điên rồ của THIÊN CHÚA còn hơn cái khôn ngoan của loài người, và cái yếu
đuối của THIÊN CHÚA còn hơn cái mạnh mẽ của loài người” (1Côrintô 1,18-25).
(”La Mia Messa”, volume
III, 1 Luglio 2011 - 30 Settembre 2011, Anno V/A, Casa Mariana Editrice, trang 426-428 // ”Il Settimanale di Padre Pio”, 7
giorni di formazione e di informazione, Anno X, 17 Luglio 2011, trang 16)
Nữ tu Jean Berchmans
Minh Nguyệt
(Đài Vatican -13.9.2011)