9/27/2018 8:23:08 PMCứ mỗi lần tháng Mân Côi trở về, là tôi lại có cơ hội được nghe lại câu chuyện kể về “Chàng Sinh Viên và Ông già Louis Pasteur ”. Hôm nay, tôi cũng muốn cùng bạn đọc lại:
Trên chuyến xe lửa Lyon - Paris, một thanh niên ăn mặc sang trọng, ngồi bên một ông già với vẻ bề ngoài đơn giản và hơi nhà quê. Bấy giờ ông cụ đang cầu nguyện bằng cách nhắm mắt, tay cầm cỗ tràng hạt và miệng lẩm bẩm đọc kinh. Chờ cho ông cụ đọc xong, chàng thanh niên bắt đầu gợi chuyện:
- “Tôi có nhận xét là tại sao đến giờ này mà ông còn quá tin tưởng như thời trung cổ! Chắc ông cũng tin Đức Mẹ sinh con mà còn đồng trinh và những chuyện đại loại được ghi trong Thánh Kinh, và được mấy ông linh mục nhai đi nhai lại trong nhà thờ chớ gì?”
Ông cụ trả lời:
-“Đúng như vậy đó! Thế còn cậu thì sao?”
Chàng trai liền cười rộ lên và nói
- “Tôi mà lại tin những điều vớ vẩn đó sao ? Tôi đã khám phá ra sự thật ở trường Đại Học. Thiết tưởng ông nên bắt đầu bỏ xâu chuỗi đi, để có giờ đọc các sách khoa học tiến bộ!”
Ông già nói:
- “Tôi cũng muốn như vậy, nhưng lại sợ khó lòng hiểu nổi khoa học!”
Chàng thanh niên liền đáp:
- “Được rồi, tôi sẽ gửi biếu ông một số sách khoa học. Thế ông có biết đọc không ?”.
Ông cụ trả lời:
- “Cám ơn cậu, tôi biết đọc”.
Chàng thanh niên nói:
- “Thế thì tốt. Nhưng xin ông cho địa chỉ để tôi gửi sách”.
Cụ già từ từ rút trong túi áo ra một tấm danh thiếp và trao cho người sinh viên. Đọc qua tấm danh thiếp, người sinh viên bỗng xấu hổ đến tái mặt và lặng lẽ rời sang toa khác. Bởi vì trên tấm danh thiếp ấy có ghi: “Louis Pasteur viện nghiên cứu khoa học Paris”.(Beverly Birch, Louis Pasteur, 1989)