BÀI GIẢNG
MỐI LỢI CỦA
NGƯỜI MÔN ĐỆ BIẾT TỪ BỎ
Đoạn
Tin Mừng hôm nay nối tiếp truyện người
giàu có đến xin Đức Giêsu chỉ cho làm gì để được sống đời đời, nhưng khi anh ta
nghe Đức Giêsu dạy phải chia sẻ và theo Ngài, anh sụ nét mặt và bỏ đi, Ngài lấy
làm tiếc phải nói về anh : “Lạc đà chui
qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa” (Mc 10,25). Thế là
ông Phêrô đại diện Nhóm Mười Hai lên tiếng hỏi : “Này chúng con đã bỏ mọi sự mà đi theo Thầy”. Đức Giêsu hứa : “Quả thật, Thầy bảo anh em : không ai bỏ nhà
cửa, anh chị em, con cái,ruộng nương, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà lại không lĩnh
gấp trăm bây giờ ở đời này về nhà cửa anh chị em, mẹ và con cái cùng ruộng
nương làm một với sự ngược đãi và sự sống vĩnh cửu ở đời sau” (Mc 10, 28-30
: Tin Mừng).
(Ta
lưu ý trong trình thuật này đều có trong Tin Mừng Nhất Lãm, nhưng mỗi tác giả
lại ghi theo ý mình :
- Ông Matthêu không ghi Đức Giêsu đòi phải bỏ vợ, sẽ
được gấp 100 vợ, là vì Đức Giêsu đã khẳng định chỉ có một vợ một chồng, không
bao giờ được phép ly dị (x Mt 19,4-5).
- Ông Luca lại ghi Lời Đức Giêsu yêu cầu phải bỏ vợ (x
Lc 18,28-30), vì Tông Đồ Phaolô sống độc thân, là thầy của ông Luca. Do đó, trò
Luca có ghi phải bỏ vợ, thì không gặp khó khăn gì với thầy mình.
- Ông Marcô lại không ghi Đức Giêsu đòi phải bỏ vợ (x
Mc 10,29), vì ông Phêrô có vợ, là thầy của ông Marcô, nên ông Marcô đã bỏ ghi chi
tiết này, vì sợ vợ của ông Phê-rô!
Tại
sao những điều Đức Giêsu ban cho các môn đệ, trong đó lại có câu “ bị ngược
đãi”, đó là ơn Ngài ban ư ? Đúng thế, vì
:
- Ai từ bỏ mọi sự theo Đức Giêsu mà bị người đời ngược
đãi mới trở nên giống Ngài.
- Ai trở nên ngôn sứ giống Đức Giêsu, người ấy cùng là
tư tế, cùng là của lễ trong Hy Tế của Đức Giêsu.
I. AI TỪ BỎ MỌI SỰ THEO ĐỨC GIÊSU MÀ BỊ NGƯỜI ĐỜI NGƯỢC ĐÃI MỚI TRỞ NÊN GIỐNG
NGÀI.
Ai
theo Chúa Giêsu khởi đi từ Bí tích Khai Tâm (Thánh Tẩy, Thêm Sức, Thánh Thể),
người ấy đã trở nên một trong Ngài về dòng tộc và thân xác (x Dt 2,11.14), và
cùng một sự sống với Thiên Chúa (x Ga 6,57 ; 15,1t), hầu được Ngài thông ban ơn
chung phần phục vụ Tin Mừng trong gian khổ, trở nên một ngôn sứ chính danh như
Đức Kitô. Vì thế thánh Phêrô nói về ơn huệ Chúa không ban cho các thiên thần,
mà chỉ cho loài người. Ông nói: “Các ngôn
sứ đã nghiên cứu tìm hiểu những đau khổ dành cho Đức Kitô, và vinh quang đến
sau những đau khổ đó, nên các ngài đã tìm hiểu xem Thần Khí muốn cho thấy việc
đó xảy ra vào thời nào, trong hoàn cảnh nào. Thiên Chúa đã mạc khải cho các
ngài biết là các ngài có phận sự truyền đạt thông điệp ấy, không phải cho chính
mình, mà là cho anh em. Vì thế, anh em hãy chuẩn bị lòng trí, hãy tỉnh thức,
hãy hoàn toàn đặt niềm trông cậy vào ân sủng sẽ được mang đến cho anh em trong
ngày Đức Giêsu Kitô tỏ hiện” (1Pr 1,10-13 : Bài đọc năm chẵn).
II. AI TRỞ NÊN NGÔN SỨ GIỐNG ĐỨC GIÊSU, NGƯỜI ẤY CÙNG
LÀ TƯ TẾ, CÙNG LÀ CỦA LỄ TRONG HY TẾ CỦA ĐỨC GIÊSU.
Khi
ta chu toàn sứ mệnh giảng Lời mà gặp khổ đến mất mạng như Đức Giêsu, thì ta lại
trở thành vị tư tế và lễ vật trong cùng một Hy Lễ Mới của Chúa Giêsu thiết lập,
hằng ngày dâng lên Cha trên trời,góp phần làm hoàn hảo Hy Tế của Chúa Giêsu (x
Cl 1,24), làm cho ơn cứu độ của Chúa ban cho những ai tin theo Ngài được lãnh
nhận phong phú hơn. Vì từ muôn thuở Thiên Chúa không dành riêng chức Tư Tế cho Đức
Giêsu, mà còn cho toàn dân Ngài tuyển chọn đều là Tư Tế kiểu Menkisedek (x Dt
7), đúng như Lời Chúa đã phán : “Ta sẽ
cho các ngươi thành một vương quốc tư tế” (Xh 19,6).
Làm Tư
Tế Cho Thiên Chúa thì phải dâng lễ vật, có ba loại lễ vật Thiên Chúa vui nhận.
Theo tác giả sách Huấn ca nói :
1/ Tuân giữ Lề Luật và gắn bó với lệnh truyền của
Chúa là dâng lễ kỳ an.
2/ Tỏ lòng biết ơn là dâng bột tinh hảo đồng thời
chia sẻ cho đồng loại là dâng lễ ngợi
khen.
3/ Từ bỏ gian tà thì đẹp lòng Chúa, chấm dứt bất công
là dâng lễ đền tội.
“Tuy vậy, đừng
đến trước nhan Đức Chúa tay không, vì tất cả những gì phải dâng đều do lệnh
truyền. Dâng cúng chi, cũng phải giữ nét mặt tươi cười; dâng hiến của thập
phân, hãy hân hoan vui vẻ.Với tấm lòng quảng đại, hãy dâng hiến Đấng Tối Cao
tuỳ theo những gì Người ban tặng và tuỳ theo khả năng con có.Vì Đức Chúa là
Đấng thưởng công, sẽ trả lại cho con gấp bảy lần” (Hc 35, 1-4.8-10 : Bài
đọc năm lẻ).
Thời Cựu Ước, Chúa chỉ hứa trả lại cho ta gấp bảy lần
điều ta từ bỏ, hoặc hiến dâng ; còn thời
Tân Ước, Đức Giê-su lại hứa ban gấp trăm lần. Đúng là Ngài ban cho chúng ta
những điều hơn mong ước (x Ep 3,20)
Vì
thế thánh Phêrô nói tiếp : “Anh em hãy
chuẩn bị lòng trí, hãy tỉnh thức, hãy hoàn toàn đặt niềm trông cậy vào ân sủng
sẽ được mang đến cho anh em trong ngày Đức Giê-su Ki-tô tỏ hiện. Như những
người con biết vâng phục, anh em đừng chiều theo những đam mê trước kia, lúc
anh em còn mê muội.Anh em hãy sống thánh thiện trong cách ăn nết ở, để nên
giống Đấng Thánh đã kêu gọi anh em,vì có lời Kinh Thánh chép: Hãy sống thánh
thiện, vì Ta là Đấng Thánh.” (1Pr 1, 13-16 : Bài đọc năm chẵn).
Ta
hiểu lệnh Chúa bảo phải từ bỏ mọi sự không phải là vì nó xấu xa, mà phải đầu tư
mọi khả năng trong việc loan báo Tin Mừng. Điều nào làm ngăn trở việc này thì
phải loại đi, để việc giảng Tin Mừng đạt hiệu quả cao, có thế không ai bị thua
lỗ, mà còn được Đức Giêsu hứa ban gấp bội : “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ
cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này,
lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm,
cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.”(Mc 10,29-30 : Tin
Mừng).
Được
gấp trăm mọi sự đời này so với những điều đã từ bỏ, nhất là bỏ mạng sống, đây
là cách làm giàu, để ta được phong phú và dư khả năng làm nhiều việc lành phúc
đức khác nữa, đúng như lời thánh Phaolô nói : “Gieo ít thì gặt ít; gieo nhiều thì gặt nhiều. Mỗi người hãy cho tuỳ
theo quyết định của lòng mình, không buồn phiền, cũng không miễn cưỡng, vì ai
vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương.Vả lại, Thiên Chúa có đủ quyền
tuôn đổ xuống trên anh em mọi thứ ân huệ, để anh em vừa được luôn đầy đủ mọi
mặt, vừa được dư thừa mà làm mọi việc thiện”(2Cr 9,6-8).
Trong
khi đó, Đức Giêsu lại nói : “Nhiều kẻ
đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, còn những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu.”
(Mc 10,31 : Tin Mừng). Lời này hàm hai ý :
- Đức Giêsu có ý so sánh muôn dân sấn sả theo Ngài vào
Hội Thánh là những người được Chúa gọi sau dân Do Thái, đó mới thực là dân Ngài
tuyển chọn, dựa trên Lề Luật và lời hứa, thì không thể sánh bằng người Công
Giáo được chọn dựa trên ân sủng, do công nghiệp của Chúa Giêsu. Đặc biệt nhất
là ông Phaolô được Chúa chọn sau Nhóm Mười Hai, thế mà nhờ lòng thương xót của
Chúa, Ngài đã kêu gọi ông vốn dĩ là kẻ bách hại người công chính (x Cv 9). Vậy
mà khi đã thuộc về Chúa Kitô, mọi hoạt động Tông Đồ của ông đã không thua kém
các Tông Đồ thượng đẳng (x 2Cr 11,5). Như thế, người Công Giáo trổi vượt hơn
dân Do Thái đã được Chúa kêu gọi từ trước, nhưng lại khước từ không theo Đức
Giêsu vào Hội Thánh, họ đã tự loại khỏi ơn cứu độ (x Lc 14,15t). Thậm chí cả
ông Gioan Tẩy Giả cũng thua người Công Giáo là kẻ nhỏ, như Lời Đức Giêsu đã nói
: “Trong những người do người nữ sinh ra,
không ai cao trọng bằng ông Gioan Tẩy Giả, nhưng kẻ nhỏ trong Nước Trời còn cao
trọng hơn ông” (Mt 11,11).
- Đức Giêsu hữu ý báo trước về môn đệ Giuđa, hắn không
sống tinh thần từ bỏ, thậm chí tham 30$, dù biết rằng tiền ấy có được là do tội
bán Thầy! Chung cuộc hắn đã nhào xuống lòi ruột ra chết (x Cv 1,18). Như thế chỗ
Chúa đã dọn sẵn cho Giuđa ở trên trời, hắn không giữ, vì đã rớt xuống vực thẳm,
để cho các anh em khác bắt thăm trúng ông Matthia thế chỗ cho Giuđa. Rõ ràng
ông Matthia đến với Chúa Giêsu sau Giuđa, nhưng ông lại đứng trước Giuđa (x Cv
1,15t).
Vì thế, nếu ta không hiểu bị ngược đãi là ơn Chúa ban, mà chỉ muốn
theo Chúa để được gấp trăm mọi sự đời này, thì đó là cuộc thương mại : thả con
tép, bắt con tôm, chứ không phải vì tin yêu Chúa mà theo. Ai theo Chúa vì yêu,
như trẻ thơ theo cha mẹ, thì được Chúa Giêsu dâng lời tạ ơn Thiên Chúa Cha thay
cho : “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, Con
xin ngợi khen Cha, vì đã mạc khải mầu nhiệm Nước Trời cho những người bé mọn”
(Mt 11,25 : Tung Hô Tin Mừng). Và được Chúa hứa : “Ai sống đời hoàn hảo, Ta cho hưởng ơn cứu độ Chúa Trời” (Tv
50/49,23b : ĐC năm lẻ), để được lãnh phúc sự sống đời sau trong thế giới Phục
Sinh, Ngày ấy ta mới thấy rõ : “Chúa đã
biểu dương ơn Ngài cứu độ” (Tv 98/97,2a : ĐC năm chẵn).
THUỘC LÒNG
Đức
Giêsu nói với các môn đệ : “Nơi điều này Cha Thầy được hiển vinh là hệ
tại chúng con sai hoa kết trái là trở nên môn đệ của Thầy” (Ga 15,8).
http://phaolomoi.net
Lm Giuse
Đinh Quang Thịnh