BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI
ĐỌC : Er 9,5-9
5
Tôi là Ét-ra. Vào giờ dâng lễ phẩm ban chiều, tôi mới trỗi dậy sau khi thoát
khỏi cơn sầu khổ ; tôi xé rách áo dài trong, áo choàng ngoài, rồi quỳ gối, giơ
tay lên Đức Chúa, Thiên Chúa của tôi6 và thưa với Người :
"Lạy
Thiên Chúa của con, con thật xấu hổ thẹn thùng khi ngẩng mặt lên Ngài, lạy
Thiên Chúa của con, vì tội chúng con quá nhiều, đến nỗi ngập đầu ngập cổ, lỗi
chúng con cứ chồng chất lên mãi tới trời.7 Từ thời tổ tiên chúng con
cho đến ngày nay, vì chúng con đã mắc lỗi nặng và phạm tội, nên các vua và các
tư tế của chúng con đã bị nộp vào tay vua chúa các nước ngoại bang; chúng con
đã bị nộp cho gươm giáo, phải đi đày, bị cướp bóc và bẽ mặt hổ ngươi như ngày hôm
nay.8 Và bây giờ, chỉ mới đây, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng con, ban
cho chúng con ân huệ này là để lại cho chúng con một số người sống sót, và cho
chúng con được một chỗ ở vững chắc trong nơi thánh của Ngài; như thế, Thiên
Chúa chúng con đã toả ánh sáng làm cho đôi mắt chúng con được rạng ngời, và làm
cho chúng con được hồi sinh đôi chút trong cảnh nô lệ.9 Tuy chúng
con là những kẻ nô lệ, Thiên Chúa chúng con đã không bỏ rơi chúng con trong
cảnh nô lệ đó. Ngài đã làm cho các vua Ba-tư tỏ lòng thương yêu chúng con,
khiến chúng con được hồi sinh mà dựng lại Nhà Thiên Chúa chúng con, tái thiết
ngôi Nhà đã hoang tàn, và xây lại tường thành tại Giê-ru-sa-lem ở Giu-đa.”
ĐÁP
CA : Tb 13
Đ.
Chúc
tụng Thiên Chúa, Đấng muôn đời hằng sống.
(c 2a)
2 "Chúc tụng Thiên Chúa, Đấng muôn đời hằng sống,chúc
tụng vương triều Người. Chính Người đánh phạt rồi lại xót thương,đẩy xuống tận
âm ty trong lòng đất sâu thẳm, rồi kéo ra khỏi đại hoạ tiêu vong, chẳng có chi
thoát khỏi tay Người.
3 Con cái nhà Ít-ra-en hỡi,nào xưng tụng Chúa trước mặt
chư dân,chính Người đã phân tán anh em vào giữa họ, 4a tại đó, Người
đã cho anh em thấy: Người là Đấng cao cả muôn trùng.
4bcd Trước toàn thể sinh linh, nào hãy suy
tôn Chúa! Bởi Người là Chúa Tể, là Thiên Chúa ta thờ,là Thân Phụ của ta, là Thiên
Chúa đến muôn thuở muôn đời.
5 Người đánh phạt vì anh em làm điều gian ác,nhưng rồi lại
thương xót anh em hết thảy mà quy tụ anh em về từ giữa chư dân, nơi anh em đã
bị phân tán.
8 Phần tôi, giữa cảnh lưu đày, xin xưng tụng Chúa và làm
cho dân tội lỗi biết rằng: Người là Đấng cao cả quyền năng. Tội nhân hỡi, mau
quay đầu trở lại, trước Thánh Nhan, hãy ăn ở ngay lành. Biết đâu Người chẳng
ưng chẳng nhận mà dủ thương xót phận anh em?
BÀI GIẢNG
HUẤN
THỊ LÀM TÔNG ĐỒ
Đi
loan báo Tin Mừng chính là đi xây dựng Đền Thờ đích thực cho Chúa nơi đồng
loại. Việc xây dựng nào cũng đòi hỏi thợ xây phải làm đúng theo người hướng dẫn
nắm vững kỹ thuật. Nên Đức Giêsu ra chỉ thị cho các Tông Đồ khi Ngài sai họ đi
loan báo Tin Mừng, nhằm xây dựng Đền Thờ tâm hồn con người được Chúa ưa thích
(x 1Cr 3,16-17).
Bởi
đó dựa vào Lời Chúa trong Thánh Lễ hôm nay, người Tông Đồ phải nhớ thực hành
sáu điểm :
- Trừ quỷ là sứ mệnh của người Tông Đồ.
- Dùng Lời Chúa biến dữ ra lành.
- Phải trở nên nghèo để làm cho đồng
loại được giàu.
- Không lân la kiếm chác.
- Phó thác việc Tông Đồ cho Chúa khi
không gặt hái được gì trong sứ mệnh.
- Đi khắp nơi loan báo Tin Mừng để nâng
cấp đồng loại.
1/ TRỪ QUỶ LÀ SỨ MỆNH CỦA NGƯỜI TÔNG
ĐỒ.
Ông
Luca ghi : “Đức Giêsu kêu cả Nhóm Mười
Hai lại với Ngài, ban cho họ quyền lực và quyền năng trên mọi ma quỷ và quyền
chữa lành bệnh tật” (Lc 9,1 : Tin Mừng).
Người
Do Thái quan niệm bệnh tật là hậu quả do tội gây ra, mà ma quỷ chỉ nhằm xúi
người ta phạm tội.Bởi đó sứ mệnh người Tông Đồ là thống trị ma quỷ, không để
chúng xúi con người phạm tội, gây ra mọi khổ đau.
Bởi
vì “chỉ có Chúa là khiên thuẫn cho ai tìm
ẩn náu nơi Người”. Và chỉ có “Chúa
mới đẩy xa ta lời dối trá và chuyện lọc lừa” (Cn 30,5b.8a : Bài đọc năm
chẵn).
2/ DÙNG LỜI CHÚA BIẾN DỮ RA LÀNH.
Ông
Luca ghi nhận: “Đức Giêsu sai các Tông Đồ
đi rao giảng Tin Mừng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh tật” (Lc 9,2:Tin
Mừng). Bởi vì chỉ có Lời Chúa thanh luyện ta như lửa luyện kim loại (x Cn 30,5a
: Bài đọc năm chẵn). Ta biết muốn làm cho thanh kim loại trở nên ròng, người ta dùng lửa
để loại ra những gì không thuộc về chất kim loại ấy, thì nhờ Lời Chúa thanh tẩy
tội lỗi ta, để không còn tội lỗi gây nên bệnh tật (theo quan niệm người Do
Thái), nhưng đúng hơn không để tội lỗi giết hại linh hồn ta. Chính Đức Giêsu đã
nói : “Chúng con được sạch nhờ Lời Thầy
nói với chúng con” (Ga 15,3).
3/ PHẢI TRỞ NÊN NGHÈO ĐỂ LÀM CHO ĐỒNG
LOẠI ĐƯỢC GIÀU.
Đức
Giêsu nói với các Tông Đồ: “Anh em đừng
đem gì đi đường, không gậy, không bị, không bánh, không tiền bạc, mỗi người
cũng đừng mặc hai áo” (Lc 9,3 : Tin Mừng). Đây là hình ảnh sống nghèo khó
vì sứ mệnh loan báo Tin Mừng phải nên giống Đức Giêsu : “Người vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em,
để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có´” (2 Cr 8,9).
4/ KHÔNG LÂN LA KIẾM CHÁC.
Đức
Giêsu dạy: “Anh em vào nhà nào thì hãy
lưu lại nhà ấy cho đến lúc ra khỏi nhà ấy” (Lc 9,4 : Tin Mừng). Nhất là vì
nghèo khó túng thiếu, sinh lân la kiếm chác, đi hết nhà này tới nhà khác, không
còn giờ để chu toàn sứ mệnh tư tế và ngôn sứ. Bởi thế tác giả sách Cách ngôn
dạy ta cầu nguyện : “Lạy Chúa, xin đừng
để con giàu có, của cải lấp mắt không nhận biết Chúa, cũng đừng để con túng
nghèo, con sinh ra trộm cắp làm ố danh Thiên Chúa của con” (Cn 30,8b.9b :
Bài đọc năm chẵn).
5/ PHÓ THÁC VIỆC TÔNG ĐỒ CHO CHÚA KHI
KHÔNG GẶT HÁI ĐƯỢC GÌ TRONG SỨ MỆNH.
Đức
Giêsu nói : “Ai không đón nhận anh em thì
hãy ra khỏi thành ấy và rũ bụi chân để làm chứng tố cáo tội họ” (Lc 9,5 :
Tin Mừng).
Theo
tập tục, người Do Thái từ đất dân ngoại trở về quê hương thì họ rũ bụi chân để
minh chứng, dù có liên hệ với người ngoại, nhưng không nhiễm lây thói xấu của
những người không biết gì về Lề Luật của Thiên Chúa. Vậy ai không đón nhận Lời
Chúa do các Tông Đồ loan báo, họ bị đồng hóa với dân ngoại, mà dân ngoại lại
được Đức Giêsu xé rào Luật Do Thái, năng gần gũi họ để giảng dạy, bất chấp
những dị nghị của người Do Thái. Bởi vậy, khi người Tông Đồ rao giảng Lời mà có
kẻ không đón nhận, thì đã không thâu họp họ về cho Chúa được, nên cũng chẳng
nhận một vật gì nơi họ, thậm chí bụi không để bám vào chân ! Do đó, hãy cầu
nguyện phó thác họ nơi Thiên Chúa, để Ngài xử định.
6/ ĐI KHẮP NƠI LOAN BÁO TIN MỪNG ĐỂ NÂNG CẤP ĐỒNG LOẠI.
Kìa
cả đến ông Cyros, vua Ba Tư, người ngoại giáo, Chúa còn dùng giải phóng cho
Israel thoát nô lệ Babylon, và tạo điều kiện cho dân trở về quê hương tái thiết
đền thờ Giêrusalem mà trước đây bị đế quốc Babylon tàn phá! Ân huệ này làm cho
tư tế Edra vào giờ dâng lễ khiến ông quá xúc động vì Chúa thương dân Ngài,
chẳng nhớ đến tội của dân đã chồng chất từ thời cha ông đến đời con cháu. Vì
tội ấy mà Chúa đã bắt dân đi lưu đày, bây giờ được Chúa cho hồi hương tái thiết
Đền Thờ, làm vị tư tế Edra nhận ra : thời dân bị lưu đày không phải là Chúa bỏ
dân mà là cách Chúa thanh luyện họ, không còn ngoan cố khước từ lời các ngôn
sứ, và khi Chúa cho dân hồi hương còn tìm được Sách Thánh để tư tế Edra vào Đền
Thờ công bố cho dân, ai cũng phải lắng nghe và tuân giữ, thì không còn lâm cảnh
nô lệ nữa, và cho toàn dân được hồi sinh (x Ed 9,5-9 : Bài đọc năm lẻ), để từ
này toàn dân sẽ không ngừng “chúc tụng Thiên Chúa, Đấng muôn đời hằng
sống” (Tv 14/13,2 : ĐC năm lẻ).
Việc
Chúa giải phóng dân Israel thoát nô lệ Babylon, chỉ là dấu Đức Giêsu muốn các
môn đệ đem Tin Mừng giải phóng cả loài người thoát nô lệ Satan, được tha thứ
mọi tội đã phạm. Vì thế Đức Giêsu sai “các Tông
Đồ ra đi rảo khắp các làng, loan báo Tin Mừng và chữa lành khắp mọi nơi”
(Lc 9,6 : Tin Mừng). Và nói với mọi người : “Chúa nói : “Triều đại Thiên Chúa đã đến gần, anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng”
(Mc 1,15 : Tung Hô Tin Mừng).
Như vậy người Tông Đồ là sứ giả lưu
động đi khắp các nơi để dùng Tin Mừng nâng cấp phẩm giá đồng loại, vì người dân
làng thì thua kém dân thành thị. Việc chữa lành họ chính là dùng Lời Chúa biến dữ
ra lành, đem bình an cho những ai đón nhận Tin Mừng.
Lời
Chúa quý giá như thế, cho nên “không ai
được thêm bớt vào Lời Chúa đã phán dạy, kẻo bị Chúa khiển trách, vì trở thành
kẻ gian dối. Người nào đã thấm nhuần Lời Chúa, thì chính Lời Chúa gìn giữ tránh
xa gian dối lừa đảo và được Chúa cho đủ của để dùng, vì dư của mang tội nặng
quên mất Chúa, còn nghèo đói thì sinh trộm cắp làm mất mặt Chúa” (Cn 30,5-9
: Bài đọc năm chẵn).
Vậy
người Tông Đồ phải xác tín rằng : “Lời
Chúa là đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi” (Tv 119/118,105
: ĐC năm chẵn).
THUỘC
LÒNG
Vừa gặp Lời Chúa tôi nuốt chửng, Lời Chúa
làm hoan lạc đời tôi, vì trên tôi danh Ngài được kêu khấn (Gr 15,16).
http://phaolomoi.net
Lm
GIUSE ĐINH QUANG THỊNH