BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC: Cv 4, 23-31
23 Hôm ấy, sau khi được
thả về, hai ông Phê-rô và Gio-an đến với các anh em và thuật lại mọi điều các
thượng tế và kỳ mục đã nói với hai ông.24 Nghe vậy, họ đồng tâm nhất
trí cất tiếng lên cùng Thiên Chúa: "Lạy Chúa, Ngài là Đấng tạo thành trời
đất với biển khơi cùng muôn loài trong đó;25 Ngài là Đấng đã nhờ
Thánh Thần, dùng miệng tổ phụ chúng con là Đa-vít, tôi trung của Ngài, mà phán:
Sao chư dân lại ồn ào náo động, sao vạn quốc dám bày kế viển vông?26
Vua chúa trần gian cùng nổi dậy, vương hầu khanh tướng rập mưu đồ, chống lại
Đức Chúa, chống lại Đấng Người đã xức dầu phong vương.
27 "Đúng vậy, Hê-rô-đê,
Phong-xi-ô Phi-la-tô, cùng với chư dân và dân Ít-ra-en đã toa rập trong thành
này, chống lại tôi tớ thánh của Ngài là Đức Giê-su, Đấng Ngài đã xức dầu.28
Như thế họ đã thực hiện tất cả những gì quyền năng và ý muốn của Ngài đã định
trước.29 Giờ đây, lạy Chúa, xin để ý đến những lời ngăm đe của họ,
và cho các tôi tớ Ngài đây được nói lời Ngài với tất cả sự mạnh dạn.30
Xin giơ tay chữa lành, và thực hiện những dấu lạ điềm thiêng, nhân danh tôi tớ
thánh của Ngài là Đức Giê-su."31 Họ cầu nguyện xong, thì nơi họ
họp nhau rung chuyển; ai nấy đều được tràn đầy Thánh Thần và bắt đầu mạnh dạn
nói Lời Thiên Chúa.
ĐÁP CA: Tv 2
Đ. Lạy Chúa, hạnh phúc thay những ai ẩn náu bên
Ngài. (x c 12d)
1 Sao chư
dân lại ồn ào náo động? Sao vạn quốc dám bày kế viển vông? 2 Vua
chúa trần gian cùng nổi dậy, vương hầu khanh tướng rập mưu đồ chống lại Đức Chúa
, chống lại Đấng Người đã xức dầu phong vương.3 Chúng bảo nhau:
"Xiềng xích họ, nào ta bẻ gãy, gông cùm họ, ta hãy quẳng đi! "
4 Chúa
ngự trời cao thấy thế bật cười, Người chế nhạo bọn chúng. 5 Rồi nổi
trận lôi đình, Người quát nạt,trút cơn thịnh nộ, khiến chúng kinh hoàng, 6
rằng: "Chính Ta đã đặt vị quân vương Ta tuyển chọn, lên trị vì Xi-on, núi
thánh của Ta."
7 Tân
vương lên tiếng: Tôi xin đọc sắc phong của Chúa, Người phán bảo tôi rằng:
"Con là con của Cha,ngày hôm nay Cha đã sinh ra con. 8 Con cứ
xin, rồi Cha ban tặng muôn dân nước làm sản nghiệp riêng,toàn cõi đất làm phần
lãnh địa. 9 Con sẽ dùng trượng sắt đập chúng tan tành, nghiền nát
chúng như đồ sành đồ gốm."
BÀI GIẢNG
ƠN
TÁI SINH
Con người muốn được
giống Thiên Chúa (x St 1,27) phải được tái sinh nhờ Chúa Giê-su, với Chúa
Giêsu, trong Chúa Giêsu. Chân lý này đã được Mạc Khải hé mở ngay từ lúc Chúa
tạo dựng nguyên tổ loài người. Thực vậy, Adam, Eva được Chúa tạo dựng hai lần :
- Lần I : Chỉ một Lời Chúa phán, tức khắc Adam, Eva xuất hiện (x
St 1,26-27).
- Lần II: Chúa lấy bùn đất nắn tạo ông Adam (x St 2,7), rồi trong
lúc ông ngủ, Ngài lấy một phần xương thịt từ cạnh sườn ông để tạo cho ông người
vợ (x St 2,21-23).
Giáo lý Hội Thánh dạy
ta biết Hy Tế của Chúa Giêsu có hai bàn tiệc (Hiến Chế Phụng Vụ số 56):
- Bàn tiệc Lời Chúa: gồm các Bài đọc, Bài giảng và Kinh Tin Kính.
Nơi bàn tiệc này, những ai đã “được tái
sinh bởi nước và Thần Khí” (x Ga 3,5: Tin Mừng), còn được tiếp tục tái sinh
“bằng Lời sự thật để trở nên của lễ đầu
mùa trong các loài thụ tạo” (x Gc 1,18).
- Bàn tiệc Mình Máu Thánh Chúa: từ lúc dâng bánh rượu
tới khi rước lễ. Nơi bàn tiệc này, người Công Giáo cũng còn “được tái sinh nhân danh Chúa Giêsu, để được
ơn tha tội và lãnh nhận ân huệ là Chúa
Thánh Thần” (Cv 2,38).
Ai chưa được tái sinh
hai lần như thế, thì người ấy chẳng khác gì một sinh vật, có khi còn thua loài
thú (x 1Cr 15,45 ; Gv 3,18-19), trừ khi người ấy không biết, hoặc không có điều
kiện lãnh nhận, thì Chúa xét xử họ theo lòng thương xót của Người (x HCHT số
16).
Vậy mỗi lần ta dự tiệc
Thánh Thể, ta như cục đất sét trong tay Thiên Chúa (x Is 64,7), Ngài tiếp tục
nắn tạo ta mỗi ngày nên hoàn hảo hơn. Bởi đó, thánh Phaolô kêu gọi: “Anh em đã được chỗi dậy cùng với Đức Ki-tô,
nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu
Thiên Chúa” (Cl 3,1: Tung Hô Tin Mừng). Muốn được vào thượng giới (Nước
Thiên Chúa) để lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác (x Ga 1,16), phải khởi đi từ
việc lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy, đó là lý do Đức Giêsu nói với ông Nicôđêmô: “Quả
thật tôi bảo: Ai không sinh bởi NƯỚC và THẦN KHÍ thì không thể vào được Nước
Thiên Chúa” (Ga 3,5: Bản dịch NTT). Vì :
- Ơn tái sinh là ơn phổ
quát, cần cho hết mọi loại người.
- Ơn tái sinh khởi đi từ
NƯỚC, và được thành sự nhờ THẦN KHÍ (Lời Chúa).
- Ơn tái sinh cho ta trở nên
Hiền Thê của Đức Kitô, được Thiên Chúa toàn năng ra tay bảo vệ.
1/ ƠN TÁI
SINH LÀ ƠN PHỔ QUÁT, CẦN CHO HẾT MỌI LOẠI NGƯỜI
Dựa vào Lời Đức Giêsu nói:
“Ai không tái sinh bởi Nước và Thần Khí,
thì không thể vào được Nước Thiên Chúa” (Ga 3,5), có nghĩa là bất cứ loại
người nào, dù lớn hay nhỏ, cũng cần phải
được tái sinh bởi nước và Thần Khí mới được Chúa cứu độ. Chính vì vậy mà Hội
Thánh Công Giáo đòi buộc những người làm cha mẹ phải sớm cho con được lãnh Bí
tích Thánh Tẩy, vì dựa vào Mạc Khải :
Dựa vào Lời Đức Giêsu nói:
“Ai không tái sinh bởi Nước và Thần Khí,
thì không thể vào được Nước Thiên Chúa” (Ga 3,5), có nghĩa là bất cứ loại
người nào, dù lớn hay nhỏ, cũng cần phải
được tái sinh bởi nước và Thần Khí mới được Chúa cứu độ. Chính vì vậy mà Hội
Thánh Công Giáo đòi buộc những người làm cha mẹ phải sớm cho con được lãnh Bí
tích Thánh Tẩy, vì dựa vào Mạc Khải :
· Có lần các môn đệ đuổi
trẻ nhỏ đí, Đức Giêsu lại bảo: “Hãy để
trẻ nhỏ đến với Ta” (x Mt 19,13).
· Nếu hạt giống tốt (Đức
Tin) gặp được mảnh đất tâm hồn tốt, môi trường gia đình tốt, chắc chắn sẽ phát
triển (x Mt 13,23).
· Ơn cứu độ còn lệ thuộc
vào tín điều Các Thánh Cùng Thông Công, nên nhờ Đức Tin của Hội Thánh và của cha
mẹ mà em bé được lãnh Bí tích Thánh Tẩy. Vì cha mẹ biết điều tốt mà không làm
cho con, thì có tội (x Gc 4,17).
Ngay từ thời Giáo Hội
sơ khai nhiều gia đình (người lớn cũng như trẻ nhỏ) đã xin ông Phaolô ban Bí
tích Thánh Tẩy cho gia đình bà Lyđia
(x Cv 16,14-15) ; gia đình viên cai ngục (Cv 16, 30-34) ; gia đình ông Kryspô
trưởng hội đường (Cv 18, 8).
(x GL Roma số
1250-1251)
2/ ƠN
TÁI SINH KHỞI ĐI TỪ NƯỚC, VÀ ĐƯỢC THÀNH SỰ NHỜ THẦN KHÍ (LỜI CHÚA)
Sau khi đã được lãnh
nhận Bí tích Thánh Tẩy bằng nước, người Kitô hữu còn được tiếp tục tái sinh bởi
Thần Khí (Lời Chúa), vì Chúa Giêsu đã nói: “Thần
Khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là Thần
Khí và là sự sống” (Ga 6,63). Như vậy, một người sau khi đã lãnh Bí tích
Thánh Tẩy bằng nước, mà có điều kiện nghe Lời Chúa, thì càng được Chúa ban nhiều
ơn. Kinh Thánh nói: “Ai bớt Lời nào trong
Thánh Kinh, Thiên Chúa sẽ bớt phần kẻ ấy hưởng nơi Cây Sự Sống” (Kh 22,19).
Bởi đó trong Nghi Thức ban Thánh Tẩy, sau khi chủ sự đổ nước cùng với lời đọc: “Nhân
danh Chúa Cha và Chúa Con và Chúa Thánh Thần”, thì không ai thưa “Amen”. “Amen” có nghĩa là hoàn hảo. Vậy người cha mẹ
phải có trách nhiệm cho con mình được lãnh Bí tích Thánh Tẩy hoàn hảo, trọn
vẹn, bằng cách hằng ngày dạy con thuộc, hiểu và sống Lời Chúa, tới khi con nhắm
mắt lìa đời lúc đó mới thưa “Amen”, làm hoàn hảo Bí tích Thánh Tẩy.
Tuy nhiên ơn tái sinh
phải đón nhận bằng Đức Tin, vì “Tin là
cách chiếm hữu những điều còn trong hy vọng, là phương nhận thức các thực tại
người ta không thấy” (Dt 11,1). Bởi thế Đức Giê-su đã nói với ông Nicôđêmô:
“Gió
muốn đâu thì thổi đến, ông nghe được tiếng nhưng nào có biết được từ đâu mà đến
hay lại đi đâu ? Cũng vậy về mọi kẻ sinh bởi Thần Khí” (Ga 3,8: Tin
Mừng).
Đức Giêsu nói thế để
chúng ta hiểu rằng: Những thực tại hữu hình ngay ở trần gian này ta có thể nhìn
hay sờ nắn, mà ta vẫn không hiểu thấu tất cả những gì ta muốn biết về nó, huống
chi ơn tái sinh thuộc lãnh vực siêu hình, thuộc Đức Tin, làm sao con người có
thể dùng trí tuệ hữu hạn để lý luận hiểu hết mới tin?!
Lần kia Đức Khổng Tử
đang phóng ngựa trên đường dài, thình lình ông phải dừng lại vì nhìn thấy một
chú bé đang dùng đất sét nặn mô hình một thành phố giữa đường. Đức Khổng Tử lên
tiếng:
-
Chú bé, tránh ra cho tôi đi, đường để đi chứ không phải để ngồi
nghịch ngợm.
-
Thưa ngài, ngựa phải tránh thành phố mà đi hay thành phố phải
tránh ngựa ?
Đức Khổng Tử nghe
chú bé vặn hỏi về sự thông minh của mình, nên ngài đặt câu hỏi :
-
Nếu chú trả lời được câu hỏi của ta, ta sẽ cho ngựa vòng lối
khác đi, còn nếu không ta sẽ cho ngựa dẵm nát công trình của chú. Chú nói cho
ta nghe: ánh sáng nào lại không nóng, không có khói?
-
Thưa ngài, về ban đêm ngài không thấy đít con đom đóm nó sáng
hay sao, mà đâu có nóng, cũng chẳng có khói ?
Rồi chú bé lại đưa ra câu hỏi :
-
Thưa ngài, ngài có biết trên đầu ngài có bao nhiêu sợi tóc không
?!
Khổng Tử tấm tắc
khen ngợi: “Đúng là hậu sinh khả úy”, và ông đã cho ngựa rẽ lối khác mà đi.
3/ ƠN
TÁI SINH CHO TA TRỞ NÊN HIỀN THÊ CỦA ĐỨC KITÔ, ĐƯỢC THIÊN CHÚA TOÀN NĂNGRA TAY BẢO
VỆ
Chỉ những ai đã lãnh
Bí tích Thánh Tẩy, mới được dự tiệc Thánh Thể. Khi dự tiệc này, Chúa Giêsu trao
thân cho ta, và ta trao thân cho Ngài. Đây là hành động bền chặt nhất của luật
Hôn Nhân. Mà ta đã được trở thành Hiền Thê của Chúa Kitô, đúng như lời thánh
Phaolô nói: “Tôi đã đính hôn anh em với một người độc nhất là Đức Kitô, để tiến dâng
anh em cho Người như một trinh nữ thanh khiết” (2Cr 11,2). Một khi ta
đã được một với Chúa Kitô, như vợ chồng tuy hai đã nên một, thì không thể phân
ly (x Mt 19,5). Bởi đó chắc chắn ta sẽ được Ngài yêu thương chăm sóc bảo vệ hơn
ông Hôsê gìn giữ cô vợ dâm đãng, không để ai giựt vợ khỏi tay ông (x Hs 2,12). Mối tình của ngôn sứ Hôsê đối với
cô vợ trắc nết chỉ là hình ảnh mờ nhạt tiên báo về mối tình của Chúa Giêsu đối
với các Kitô hữu là Hiền Thê của Ngài, như Ngài nói: “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi. Tôi
ban cho chúng sự sống đời đời; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai giựt được chúng khỏi tay tôi. Cha tôi,
Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai giựt được chúng khỏi tay Chúa Cha.Tôi và Chúa Cha là một."
(Ga 10,27-30).
Để làm chứng Thiên
Chúa chăm sóc bảo vệ ta thoát tay ác thần, thánh sử Luca đã ghi lại niềm xác
tín của các tín hữu thời Giáo Hội sơ khai, khi thấy các Tông Đồ bị bách hại mà
vẫn hân hoan. Họ đã thưa cùng Chúa: "Lạy
Chúa, Ngài là Đấng tạo thành trời đất với biển khơi cùng muôn loài trong đó;
Ngài là Đấng đã nhờ Thánh Thần, dùng miệng tổ phụ chúng con là Đa-vít, tôi
trung của Ngài, mà phán: Sao chư dân lại ồn ào náo động, sao vạn quốc dám bày
kế viển vông? Vua chúa trần gian cùng nổi dậy, vương hầu khanh tướng rập mưu
đồ, chống lại Đức Chúa, chống lại Đấng Người đã xức dầu phong vương.
Giờ đây, lạy Chúa,
xin để ý đến những lời ngăm đe của họ, và cho các tôi tớ Ngài đây được nói lời
Ngài với tất cả sự mạnh dạn. Xin giơ tay chữa lành, và thực hiện những dấu lạ
điềm thiêng, nhân danh tôi tớ thánh của Ngài là Đức Giê-su."Họ cầu nguyện
xong, thì nơi họ họp nhau rung chuyển; ai nấy đều được tràn đầy Thánh Thần và
bắt đầu mạnh dạn nói Lời Thiên Chúa” (Cv
4,23-31: Bài đọc).
Ta biết đau khổ Chúa
cho phép xảy đến tấn công Hiền Thê của Ngài là dấu chỉ họ tin theo Chúa vì yêu.
Mà muốn lớn lên trong tình yêu thì phải “lột xác”. Quả thật, nhiều sinh vật Chúa
cho nó tăng trưởng và được biến dạng, nó cần phải lột xác, như con sâu lột xác
thành con bướm. Bướm thì hơn sâu. Thế thì Thiên Chúa cũng muốn con người phải chấp
nhận “lột xác”, tức là phải chịu khổ vì sống Lời Chúa, để được tham dự vào vinh
quang của Ngài. Do đó thánh Phaolô nói: “Hết
thảy ta đã được thanh tẩy trong Đức Ki-tô Giê-su, thì chính trong sự chết của
Ngài mà ta được thanh tẩy. Vậy nhờ thanh tẩy ta đã được mai táng làm một với
Ngài trong sự chết, ngõ hầu như Đức Ki-tô nhờ bởi vinh quang của Cha, đã được
sống lại từ cõi chết, thì cả ta nữa, ta cũng bước đi trong đời sống mới. Nếu ta
chết làm một với Đức Ki-tô, ta cũng sẽ cùng sống với Người trong vinh quang”
(Rm 6,3-4.8).
Vậy khi chúng ta được
tái sinh làm con Thiên Chúa, phải thể hiện Đức Tin và lòng Mến bằng việc “lột
xác” mình, tức là phải thoát ra khỏi kiếp sống thói quen, luật lệ, cơ chế, định
kiến ràng buộc, như bóng đêm đang đè trên tâm tư của ông Nicôđêmô tìm đến nhà
Đức Giêsu xin dạy bảo (x Ga 3,1-3). Muốn được thế, ta phải chấp nhận chết cho
niềm tin, hay ít ra như ông Phêrô và Gioan bị người đời hành hạ. Nhưng sự lột xác này không phải do ý chí con
người có thể thực hiện được, mà là nhờ vào Lời quyền năng của Chúa.
Nói cách khác, nhờ
hiệp dâng Thánh Lễ mỗi ngày, ta mới có sức chiến đấu với sự ác, bởi lẽ “Thiên Chúa là cờ trận của ta” (Xh 17,15).
Quả thật “không phải nhờ gươm, nhờ giáo,
mà Chúa ban chiến thắng, vì chiến đấu là việc của Thiên Chúa” (1Sm 17,47).
Nhưng nếu ta chỉ nhờ vào tình thương và sức mạnh của Thiên Chúa cứu, mà chính
mình không làm gì, thì đó là đại mê tín (mục sư Luther King).
Vậy song song với việc
cầu nguyện, ta phải chuyển hướng mọi sinh hoạt nhằm làm vinh danh Chúa, như
thánh Phaolô dạy: “Dù ăn, dù uống, dù làm
bất cứ việc gì, anh em hãy làm để tôn vinh Thiên Chúa” (1Cr 10,31). Ta biết
ý hướng mới quyết định giá trị một người chứ không phải do việc làm. Ví dụ: một
người lái xe rủi ro làm chết người ngoài ý muốn, họ vô tội ; trái lại, nếu
người đó chưa giết được ai mà lúc nào cũng nuôi lòng căm thù người khác, thì đã
là kẻ sát nhân. Người Công Giáo luôn phải có ý hướng sống xứng đáng là Hiền Thê
của Đức Kitô, thì cũng giống như đôi vợ chồng phải luôn có ý hướng làm vui lòng
nhau, từ suy nghĩ đến lời ăn tiếng nói, việc làm. Có thế mới dâng lên Chúa Đức
Tin và lòng Mến của mình trong lời kinh: “Lạy
Chúa, hạnh phúc thay những ai ẩn náu
bên Ngài” (Tv 2,12: Đáp ca).
THUỘC LÒNG
Ai không sinh lại bởi nước và Thần Khí thì không thể vào
được Nước Thiên Chúa (Ga 3,5)
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH