BÀI GIẢNG
CẦU NGUYỆN LÀ CÙNG VỚI CHÚA GIÊSU TIẾP
TỤC CÔNG CUỘC CỨU ĐỘ LOÀI NGƯỜI
Đức Giêsu dạy chúng ta
cầu nguyện xem ra nghịch với khát vọng mọi người. Vì hầu hết người ta đến với
Chúa chỉ mong được Ngài đáp cứu những nhu cầu họ đang cần, chứ hiếm có ai cầu
nguyện mà quan tâm đến việc làm vinh danh Chúa! Thế mà Đức Giêsu dạy cầu nguyện
trong Kinh Lạy Cha, thì phải ưu tiên:“Xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển“
(x Mt 6,9-10:Tin Mừng). Sau đó Ngài mới dạy ta xin cho nhu cầu của “chúng con”
(x Mt 6,11-13:Tin Mừng). Vì “chúng con” nhờ được tái sinh trong Bí tích
Thánh Tẩy, đã trở nên Hiền Thê của Đức Giêsu Kitô (x 2 Cr 11,2:Bài đọc năm lẻ), mà trong đời sống phu thê, vợ chồng chỉ có thể bày tỏ tình yêu của mình bằng ý
hướng: nói gì, làm gì, ưu tiên dành cho người bạn trăm năm được vinh dự nhất,
do đó phải sống Lời Chúa dạy, chứ không thể bắt chước bà Eva, nghe quỷ xúi giục
làm theo ý nó, rồi lại xúi Adam chồng mình cũng làm theo, chứ không tin vào
giá trị Lời Chúa nữa, hậu quả là làm cho cả dòng giống nhào xuống hố tử thần (x
St 3). Đó là lý do thánh Phaolô nói:“Tôi sợ rằng như xưa con rắn đã dùng mưu
chước mà lừa dối Eva thế nào, thì nay chính lòng anh em cũng dần dần đâm ra hư
hỏng, mất sự đơn sơ đối với Đức Kitô như vậy” (2 Cr 11,3). Bởi vì “người
ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi Lời Thiên Chúa phán ra”
(Mt 4,4b:Tung Hô Tin Mừng).
Để hiểu nội dung lời
cầu nguyện mà Đức Giêsu dạy trong Kinh Lạy Cha, ta hãy tìm hiểu từng điều Ngài
dạy :
A.
PHẦN THỨ NHẤT ĐỨC GIÊSU DẠY: PHẢI ƯU TIÊN CẦU NGUYỆN XIN CHO DANH CHÚA HIỂN VINH
C “Lạy”:
Động từ này được đặt ở đầu lời cầu nguyện, để muốn nói người ta chỉ thờ phượng
một Thiên Chúa mà thôi, vì Ngài là Cha, Đấng thấu suốt mọi sự.
C “Cha”: Là
tiếng con nít bắt đầu trong đời nó bập bẹ với người nuôi dưỡng nó. Thời gian
đó, nó cứ bám chặt lấy người âu yếm nó. Thánh Phaolô khẳng định rằng:“Anh em
đã nhận được Thần Khí làm cho nên nghĩa tử, nhờ đó chúng ta được kêu lên rằng
“Abba! Cha ơi!” (Rm 8,15bc). Nghĩa là chính Thánh Thần làm cho ta bám chặt
vào Thiên Chúa là Cha như thể trẻ thơ không thể rời xa cha mẹ nó!
C “Chúng con”:
Người Do Thái tự hào Chúa là Cha chỉ nhận dân tộc họ là con, còn dân ngoại chỉ
như con chó mà thôi (x Mt 15,26). Trong kinh Lạy Cha, Đức Giêsu mở rộng cũng như
xác định rõ và đầy đủ hơn: Thiên Chúa là Cha thật của mọi loại người trong Hội
Thánh. Bao lâu cả loài người trở thành người Công Giáo chân chính, thì bấy giờ
ai cũng nhìn nhận nhau là anh em con một Cha trên trời, một Thầy dạy duy nhất
là Đức Giêsu Kitô (x Mt 23,8-10). Lúc ấy chắc chắn có hòa bình thực sự trên
trái đất, thế giới này là Thiên Đàng.
C “Đấng ngự trên
trời”: Thiên Chúa cao cả hơn mọi thần minh, Ngài là Chủ vạn vật và thấu
suốt lòng dạ mọi người.
C “Danh Thánh Cha”:
Thánh là tách biệt, khác lối sống người đời không biết Chúa, như Đức Giê-su
thưa với Chúa Cha về các môn đệ:“Con đã ban cho chúng Lời của Cha và thế
gian đã ghét chúng, vì chúng không thuộc về thế gian, cũng như Con không
thuộc về thế gian” (Ga 17,14). Đối với Thiên Chúa, Danh Cha là Thánh, có
nghĩa là Danh Cha khác và hơn hết mọi loài, Danh Cha diễn tả bản tính Thiên
Chúa:
▪
Tự Hữu.
▪
Hằng Có.
▪
Tòan Năng.
▪
Thấu suốt mọi sự.
▪
Khôn Ngoan.
▪
Chân Lý.
▪
Thánh thiện.
▪
Hoàn hảo về mọi điều thiện.
▪
Sự Sống.
▪
Tình Yêu.
C “Hiển vinh”:
Hiển là lộ ra khi loài người nhận biết phạm trù Danh Thánh Cha như trên. Càng
nhiều người nhận biết
Danh Thánh Cha , thì Cha càng vinh hiển. Nhưng vì Chúa yêu
thương loài người, Ngài muốn lệ thuộc vào ta khi ta trở nên Tông Đồ của Đức
Kitô (x Ga.15,8). Thánh I-rê-nê nói:“Vinh quang Thiên Chúa là cộng lại những
người được Chúa Giê-su cứu độ”.
C “Triều đại Cha
mau đến”: Một cộng đoàn dân tộc đi lên hay đi xuống, tùy thuộc vào
triều đại (hay chính thể) của dân tộc ấy. Ví dụ dân tộc Việt Nam, dưới triều đại vua Quang Trung
khác triều đại Hồ Chí Minh: người dân được vươn lên tự do hạnh phúc hay sống
cảnh sợ hãi, mất hết quyền mà không ai dám mở miệng. Do đó dân tộc Việt Nam có kinh
nghiệm về sự khác biệt giữa các triều đại. Vậy “triều đại Cha mau đến”,
Đức Giê-su có ý khẳng định rằng:Hội Thánh Công Giáo được sinh ra từ cạnh sườn
Đức Giêsu bị đâm trên thập giá, đó chính là Nước Thiên Chúa khai diễn cho con
người được cứu độ. Bởi đó Chúa muốn mọi dân mọi nước mau trở thành một đoàn
chiên dưới sự chăn dắt của Chủ chiên là Đức Kitô, đó chính là Hội Thánh (x Ga
10,16).
C “Ý Cha thể hiện
dưới đất cũng như trên trời”: Tin vào Nước Trời mai sau được hạnh phúc
như thế nào, thì hãy thể hiện niềm tin ấy trong cuộc sống hôm nay. Cụ thể Thánh
Lễ là thực tại phúc lộc trên trời được thể hiện trên trái đất. Do đó ta đi dự
Lễ là được tiên thường dự tiệc Nước Thiên Chúa. Nói cách khác, Nước Trời khởi
đi từ cuộc sống trần thế mỗi khi Hội Thánh dâng Lễ, và viên mãn trong ngày cánh
chung.
B.
PHẦN THỨ HAI ĐỨC GIÊSU DẠY: XIN CHO NHU CẦU CỦA CON NGƯỜI
C “Lương thực hằng ngày”: Chúa muốn mọi người được sống đời đời, nghĩa
là phải được nuôi bằng 5 nguồn:
1. Sống
nhờ Đức Tin (x Rm.1,17)
2. Sống
nhờ thi hành Lời Chúa (x Mt.4,4 ; Ga
4,34)
3. Sống
nhờ Thánh Thể (x Ga.6,35)
4. Sống nhờ Đức Mến thể hiện bằng tấm lòng sám hối tội mình và xin theo Chúa (x Lc 23,43)
5. Sống
nhờ của cải vật chất không thừa,
không thiếu (x Cn.30,8-9)
Năm nguồn
sống này đã được diễn tả qua năm chiếc bánh Đức Giêsu dùng để nuôi trên năm
ngàn người ăn no mà vẫn còn dư (x Mt 14,13-21)
C “Xin tha tội
chúng con, như con tha cho kẻ có lỗi với con”: Ta xúc phạm đến Chúa là
tội nặng nề hơn đồng loại xúc phạm đến ta. Đồng loại xúc phạm đến ta chỉ là
lỗi. Ta có tha thứ lỗi cho đồng loại cũng chẳng đáng giá gì so với Chúa tha tội
cho ta. Chân lý này đã diễn tả qua dụ ngôn người tôi tớ mắc nợ vua mười ngàn
nén vàng, tương đương với 60 triệu ngày công, vì tiền công nhật được quy là một
quan (x Mt 20,2). Nếu làm tối đa một năm 300 ngày, thì phải mất 200 ngàn năm
ngày công. Thế ma đã được vua tha bổng. Khi ra về anh gặp bạn chỉ nợ có 100 quan,
tương đương với 100 ngày công (gần bốn tháng), anh bạn này không xin tha mà chỉ
xin khất, thế mà kẻ được vua tha nợ lại tóm lấy bạn tống vào ngục! Vua nghe
được cho gọi tên nợ lại và cho tống giam, vì vua đã tha cho anh một số nợ khổng
lồ, trong khi đó anh lại không cho bạn khất một số nợ chẳng đáng là bao! (x Mt
18,23-35 - theo Chú Giải của TOB). Đúng là “Chúa là Đấng từ bi nhân hậu,
Người chậm giận và giàu tình thương” (Tv 103/102,8). Vì lý do này mà trước
khi hối nhân vào tòa Giải Tội và trước lúc rước Lễ, Hội Thánh đòi buộc phải đọc
kinh Lạy Cha.
C “Đừng để chúng
con sa chước cám dỗ”: Đừng để chúng con là người Công Giáo được đón
nhận Lời Chúa và Thánh Thể mà lại ra tồi tệ hơn. Bởi thế khi dâng Lễ, trước khi
chủ tế rước Chúa, thì phải cúi mình đọc thầm: “Lạy Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa
hằng sống, bởi thánh ý Chúa Cha và nhờ sự hợp tác của Chúa Thánh Thần, Chúa đã
chết để ban cho thế gian được sống, xin dùng Mình và Máu Thánh Chúa đây cứu con
khỏi mọi tội lỗi và mọi sự dữ, xin cho con hằng tuân giữ Giới Răn Chúa và đừng
để con lìa xa Chúa bao giờ”. Kìa ma qủy đã dùng Lời Chúa mà cám dỗ Đức
Giêsu phạm tội nghịch với ý Chúa Cha. Nhưng Đức Giêsu đã được Thánh Thần hướng
dẫn dùng Lời Chúa đánh gục Satan trong cả ba lần chúng cám dỗ Ngài, thì ta cũng
xin Chúa ban Thánh Thần hướng dẫn ta biết sống Lời Chúa, như Lời Ngài dạy: “Chúa
sẽ ban Thánh Thần cho những ai kêu xin Người” (x Mt.4,1–11 ; Lc 11,13). Vì
qua Bí tích Thánh Tẩy chúng ta đã được tái sinh để thuộc về dòng giống Thiên
Chúa, không còn là dòng giống của Adam, Eva, một dòng giống bị Satan hướng dẫn
chống lại lệnh Chúa, khác hẳn Đức Giêsu tấn công Satan bằng Lời Chúa (x St 3 so
với Mt 4).
C “Xin cứu
chúng con khỏi sự dữ”: Vì Thiên Chúa là Cha toàn năng, giàu lòng
thương xót, chỉ có Ngài biến dữ ra lành, biến tội ra ơn, biến chết ra sống cho
ai biết sám hối tội mình xin Chúa xót thương và xin được theo Ngài (x Ep
2,4 ; Lc 23,39- 43).
Để việc cầu nguyện
sinh hiệu quả, ta cần lưu ý về cách thức cầu nguyện, Hội Thánh dạy ta: “Việc
cầu nguyện phải đi đôi với việc đọc Thánh Kinh, để có sự đối thoại giữa Thiên
Chúa và con người, vì chúng ta ngỏ lời với Chúa khi cầu nguyện và chúng ta nghe
Ngài lúc chúng ta đọc Thánh Kinh” (Hiến Chế Mạc Khải số 25). Nhưng phải
đọc Thánh Kinh trong Hội Thánh (x Hiến Chế Phụng Vụ số 7), phải hiểu cách cụ
thể là chu toàn giờ kinh Phụng Vụ đặc biệt là hiệp dâng Thánh Lễ. Bởi vì khi ta
cầu nguyện trong Phụng Vụ là được cùng với Hội Thánh dùng Lời Chúa chuyện vãn
với Ngài để được “Thánh Thần lựa ý Thiên Chúa mà chuyển cầu cho chúng ta”
(Rm 8,26)
Thánh Phaolô muốn nhấn
mạnh cho chúng ta thêm lòng tin vào Lời Chúa khi ta đọc Thánh Kinh: “Anh em
chịu lấy Lời Thiên Chúa nghe tự chúng tôi, anh em đã đón nhận lấy không phải
như lời của những người phàm - mà đích thực là thế - nhưng là Lời Thiên Chúa và
Lời ấy đang thi thố quyền năng nơi anh em là những kẻ tin” (1 Tx 2,13).
Thánh Tông Đồ xác tín như thế vì ngài dựa vào lời ngôn sứ Isaia: “Lời Chúa
thấm vào lòng người phát sinh sự sống, khách quan và hiệu quả hơn nước mưa thấm
vào lòng đất nảy sinh cây cối và côn trùng” (x Is 55,10-11:Bài đọc). Thậm
chí tảng đá không thấm nước, nhưng nếu nước cứ đổ xuống dầm dìa nhiều ngày, thì
sự sống tối thiểu cũng xuất hiện, đó là rêu xanh ! Thế thì Lời Chúa nếu thấm
vào lòng người, dù chai đá đến đâu, chắc chắn cũng được biến đổi và sinh
sự sống mới.
Nếu ta sống những điểm
giáo lý trong kinh Lạy Cha, là ta đã được cộng tác với Chúa Giêsu tiếp tục công
cuộc cứu độ loài người, thì quả thật ta là “người công chính được Thiên Chúa
giữ gìn, giải thoát khỏi mọi cơn nguy khốn” (Tv 34/33,18b:Đáp ca).
Truyện kể:
Một chàng sinh viên
Văn Khoa tò mò vào Nhà Thờ, tình cờ anh gặp thấy nhà Bác học Ampère đang chăm
chú cầu nguyện. Anh đợi nhà bác học cầu nguyện xong, đi theo ông về
tới nhà và hỏi :
- Thưa ngài, con xin
hỏi một điều, con học ngành Văn Khoa, nên không dám hỏi về chuyện khoa học, con
chỉ xin hỏi về vấn đề Đức Tin.
Nhà Bác học ngỡ ngàng
nói lại :
- Tôi là kẻ yếu kém
về Đức Tin nhất, nhưng nếu có thể giúp gì cho anh, tôi sẵn sàng.
Chàng thanh niên
mừng rỡ hỏi tiếp :
- Thưa ngài, một
người vừa là một nhà khoa học vĩ đại, vừa là người Kitô hữu siêng năng cầu
nguyện được không?
Ông Ampère ôn tồn
đáp :
- Chỉ thực sự là vĩ
đại khi người ta biết cầu nguyện mà thôi ! Chính Chúa Giêsu là bậc vĩ đại nhất,
vì Thiên Chúa là Cha toàn năng, muốn gì được nấy, cho kẻ đói ăn, chữa mọi bệnh
hoạn tật nguyền, xua trừ ma quỷ… thế mà Ngài vẫn chu đáo việc cầu nguyện trước
những sinh hoạt trong ngày. Điều ấy Đức Giêsu đã khẳng định với mọi người:muốn
là người vĩ đại, phải ưu tiên việc cầu nguyện (x Mc 1,32-39). Chính vì vậy mà
Ngài dạy mọi người rằng:“Chúng con hãy cầu nguyện luôn đừng nhàm chán !”
(Lc 18,1).
THUỘC LÒNG
Lương thực cần dùng
nuôi sống con người nhờ 5 tấm bánh :
1. Sống nhờ đức tin (x
Rm.1,17).
2. Sống nhờ nghe và thi
hành Lời Chúa (x Mt.4,4 ; Ga 4,34).
3. Sống nhờ Thánh Thể (x
Ga.6,35).
4. Sống nhờ sám hối tội
mình và xin theo Chúa (x Lc 23,43).
5. Sống nhờ của cải vật
chất không thừa, không thiếu (x Cn.30,8-9)
http://phaolomoi.net
Linh
mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH