CHÚA NHẬT 7 TN-NĂM B: HỢP TÁC CỨU ĐỘ
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ) BÀI ĐỌC I: Is 43,18-19.21-22.24b-25
18 Đây Lời Đức Chúa phán
như sau: "Các ngươi đừng nhớ lại những chuyện ngày xưa, chớ quan tâm về
những việc thuở trước. 19 Này Ta sắp làm một việc mới, việc đó manh
nha rồi, các ngươi không nhận thấy hay sao? Phải, Ta sẽ mở một con đường giữa
sa mạc, khơi những dòng sông tại vùng đất khô cằn. 21 Ta đã gầy dựng
cho Ta dân này, chúng sẽ lên tiếng ngợi khen Ta. Ít-ra-en bội nghĩa vong ân 22
Vậy mà, hỡi Gia-cóp, ngươi đã chẳng kêu cầu Ta; phải, hỡi Ít-ra-en, ngươi đã
chán Ta rồi. 24b Ngươi lại còn làm cho Ta cực khổ vì lầm lỗi của
ngươi, làm cho Ta chán chường vì tội ác ngươi phạm.25 Nhưng chính Ta
đây, vì danh dự của Ta, Ta sẽ xoá bỏ các tội phản nghịch của ngươi, và không
còn nhớ đến lỗi lầm của ngươi nữa.”
ĐÁP CA: Tv 40
Đ. 5b Lạy Chúa, xin thương chữa lành con, quả thật
con đắc tội với Ngài.
2 Phúc
thay kẻ lưu tâm đến người nghèo khổ: trong ngày hoạn nạn, sẽ được Chúa cứu
nguy. 3 Chúa bảo vệ và giữ gìn mạng sống, lại ban cho hạnh phúc trên
đời, không trao họ cho địch thù hung hãn.
4 Người
chăm nom khi liệt giường liệt chiếu, lúc bệnh hoạn, Người chữa cho lành. 5
Con đã thưa cùng Chúa: Lạy Chúa, xin thương xót và chữa lành con, quả thật con
đắc tội với Ngài.
13 Chúa
nâng đỡ con vì con vô tội, và đặt con ở mãi trước nhan Ngài. 14 Chúc
tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Ít-ra-en, từ muôn thuở cho đến muôn đời. A-men.
A-men.
BÀI ĐỌC II: 2Cr 1,18-22 Thưa anh em, 18
xin Thiên Chúa trung thành chứng giám cho chúng tôi! Lời chúng tôi nói với anh
em chẳng phải vừa là "có" vừa là "không".19 Vì
Đức Ki-tô Giê-su, Con Thiên Chúa, Đấng mà chúng tôi, là Xin-va-nô, Ti-mô-thê và
tôi, rao giảng cho anh em, đã không vừa là "có" vừa là
"không", nhưng nơi Người chỉ toàn là "có".20 Quả
thật, mọi lời hứa của Thiên Chúa đều là "có" nơi Người. Vì thế, cũng
nhờ Người mà chúng ta hô lên "A-men" để tôn vinh Thiên Chúa.21
Đấng củng cố chúng tôi cùng với anh em trong Đức Ki-tô và đã xức dầu cho chúng
ta, Đấng ấy là Thiên Chúa.22 Chính Người cũng đã đóng ấn tín trên
chúng ta và đổ Thần Khí vào lòng chúng ta làm bảo chứng.
BÀI TIN MỪNG TUNG HÔ TIN MỪNG: Lc 4,18
Hall-Hall: Chúa đã sai tôi đi loan báo Tin Mừng cho kẻ
nghèo hèn, công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha. Hall.
TIN MỪNG: Mc 2,1-12 1 Bấy giờ, Đức Giê-su trở
lại thành Ca-phác-na-um. Hay tin Người ở nhà,2 dân chúng tụ tập lại,
đông đến nỗi trong nhà ngoài sân chứa không hết. Người giảng lời cho họ.3
Bấy giờ người ta đem đến cho Đức Giê-su một kẻ bại liệt, có bốn người khiêng.4
Nhưng vì dân chúng quá đông, nên họ không sao khiêng đến gần Người được. Họ mới
dỡ mái nhà, ngay trên chỗ Người ngồi, làm thành một lỗ hổng, rồi thả người bại
liệt nằm trên chõng xuống.5 Thấy họ có lòng tin như vậy, Đức Giê-su
bảo người bại liệt: "Này con, con đã được tha tội rồi."6
Nhưng có mấy kinh sư đang ngồi đó, họ nghĩ thầm trong bụng rằng:7
"Sao ông này lại dám nói như vậy? Ông ta nói phạm thượng! Ai có quyền tha
tội, ngoài một mình Thiên Chúa? "8 Tâm trí Đức Giê-su thấu biết
ngay họ đang thầm nghĩ như thế, Người mới bảo họ: "Sao trong bụng các ông
lại nghĩ những điều ấy?9 Trong hai điều: một là bảo người bại liệt:
"Con đã được tha tội rồi", hai là bảo: "Đứng dậy, vác lấy chõng
của con mà đi", điều nào dễ hơn?10 Vậy, để các ông biết: ở dưới
đất này, Con Người có quyền tha tội, -Đức Giê-su bảo người bại liệt,-11
Ta truyền cho con: Hãy đứng dậy, vác lấy chõng của con mà đi về nhà! "12
Người bại liệt đứng dậy, và lập tức vác chõng đi ra trước mặt mọi người, khiến
ai nấy đều sửng sốt và tôn vinh Thiên Chúa. Họ bảo nhau: "Chúng ta chưa
thấy vậy bao giờ!"
BÀI GIẢNG HỢP TÁC CỨU ĐỘ Giáo huấn của Công
Đồng Vat.II trong Hiến Chế Hội Thánh số 9 dạy: “Chúa không cứu con người cách
riêng rẽ thiếu liên kết”. Nói cách khác, Thiên Chúa muốn cả loài người
cộng tác với Chúa Giêsu để nhờ, với, trong Ngài công cuộc sáng tạo vạn vật
trong vũ trụ, đặc biệt là con người được trở nên hoàn hảo, như Đức Giêsu nói: “Các ngươi hãy nên trọn lành như Cha các
ngươi trên trời là Đấng trọn lành” (Mt 5,48).
Chúa muốn con người
cộng tác vì yêu thương chứ không phải Ngài yếu kém, bởi vì Ngài vốn dĩ là Đấng
toàn năng, biến dữ ra lành, chết ra sống. Thực vậy, qua miệng ngôn sứ Isaia,
Chúa mạc khải quyền năng và tình thương cứu độ của Ngài: “Ta sẽ mở một con đường giữa sa mạc, khơi những dòng sông tại vùng đất
khô cằn. Ta đã gầy dựng cho Ta dân này, chúng sẽ lên tiếng ngợi khen Ta. Dù Israel bội nghĩa vong ân vì tội ác chúng phạm
làm ố danh Ta, khiến Ta chán chường vì tội ác các ngươi phạm. Nhưng chính Ta
đây vì danh dự của Ta, Ta sẽ xóa bỏ các tội phản nghịch của ngươi và không còn
nhớ đến lầm lỗi của ngươi nữa” (Is 43,19-25: Bài đọc I).
Như thế ngôn sứ Isaia
đã xác tín cho chúng ta vì danh dự của Chúa, Ngài sẵn sàng cứu những kẻ phản
nghịch cũng như muốn tha tội cho những tội nhân thành tâm sám hối đến xin Chúa
Giêsu dủ lòng thương xót, để được sống dồi dào trong Thiên Chúa. Thánh Isaac
Viện Phụ Đan Viện Sao Mai nói: “Có hai điều chỉ thích hợp với một mình Thiên
Chúa, đó là vinh dự được nghe thú tội và quyền tha thứ. Chúng ta phải thú tội
với Người và trông được Người tha thứ cho chúng ta. Nhưng Chúa Kitô chỉ muốn
tha tội cho chúng ta qua Hội Thánh Ngài thiết lập”. Hội Thánh có quyền
tha tội, là vì Chúa chỉ trao cho Hội Thánh quyền công bố Lời Chúa (x Mt 11,25 ;
16,13-17 ; Ga 18,19-21; Gl 1,18). Ai đón nhận được Lời Chúa, thì chính Lời ấy
thanh tẩy tâm hồn họ, như Đức Giêsu nói: “Chúng
con được tẩy sạch nhờ Lời Thầy nói với chúng con” (Ga 15,3).
Như vậy, Lời Chúa làm
cho tội nhân trở nên thánh, vì người ấy “CÓ” Thiên Chúa là Đấng trọn lành: “Đấng
Amen” ở cùng. Bởi thế thánh Tông Đồ nói: “Lời
chúng tôi nói với anh em chẳng phải vừa là "có" vừa là
"không". Vì Đức Kitô Giêsu, Con Thiên Chúa, Đấng mà chúng tôi, rao
giảng cho anh em, đã không vừa là "có" vừa là "không",
nhưng nơi Người chỉ toàn là "có". Quả thật, mọi lời hứa của Thiên
Chúa đều là "có" nơi Người. Vì thế, cũng nhờ Người mà chúng ta hô lên
"Amen" để tôn vinh Thiên Chúa” (2 Cr 1,18-20: Bài đọc II).
Để minh chứng Đức Giêsu
không độc diễn thực hiện ơn cứu độ cho loài người, mà Ngài muốn con người phải
cộng tác với Ngài. Chân lý này ta tìm thấy ngay trong phép lạ Đức Giêsu cứu
người bất toại mà Tin Mừng mới công bố trong Thánh Lễ (x Mc 2,1-12): Người ta
ngồi chật căn nhà, không còn ai có thể bước ra bước vào, để nghe Đức Giêsu
giảng dạy và xin chữa lành bệnh. Ngài tỏ ra vô cùng thương dân, nhất là những
người đau khổ. Lúc ấy có bốn người khỏe mạnh khiêng người bất toại đưa đến cho
Ngài, nhưng không tìm lối vào nhà được, vì dân ngồi chật ních, họ không chờ đợi
người trong nhà giãn ra, cũng không về để ngày mai đến sớm, và cũng chẳng đi
tìm thầy khác, họ mau lẹ leo lên mái
nhà, dù không phải là nhà của họ mà họ
dám liều đục sân thượng một lỗ to,
chắc chắn khi đục có nhiều người phản đối, nhưng họ cứ gan lỳ đục cho bằng được, để thả người bất toại nằm trên chõng xuống
trước mặt Đức Giêsu (theo ông M C Helpern trích trong Tập Làm Giàu Kiến Thức
Kinh Thánh trang 1119: Mái nhà của người Do Thái gác cây ngang tường và tô
đất). Thế mà không làm Đức Giêsu phẫn nộ, và chưa ai lên tiếng xin Ngài điều
gì, thì Ngài đã nói: “Này con, tội con đã
được tha”. Câu nói này làm cho những kinh sư có mặt phẫn uất, họ ấm ức
trong lòng: “Ông này nói phạm thượng”, Đức Giêsu biết rõ suy
nghĩ của họ, Ngài hỏi: “Tại sao các ông
nghĩ thầm trong lòng như thế ?” Rồi Ngài hỏi họ: “Nói rằng tội con được tha” hay “vác
chõng mà về”, đàng nào dễ hơn ?” Thực ra cả hai câu ấy đều không thể nói mà
sinh hiệu quả, nếu Ngài không phải là Thiên Chúa. Đó là lý do họ im lặng. Đức
Giêsu muốn chứng minh Ngài là Thiên Chúa có quyền tha tội, vì người Do Thái tin
rằng tội là nguyên nhân gây ra bệnh (x Ga 9,2), muốn chữa lành bệnh thì phải
diệt nguyên nhân. Bởi thế, Đức Giêsu ra lệnh cho người bất toại: “Vác chõng mà về”. Tức khắc bệnh nhân
đứng thẳng vác chõng hiên ngang đi về. Thế là mấy ông kinh sư rút lui, tìm mưu
tính kế nộp Đức Giêsu cho chính quyền Roma. Điều chúng đã ấm ức trong lòng lúc
nhìn thấy Đức Giêsu chữa lành cho người bất toại, thì trong ngày Thứ Sáu Tuần
Thánh, trước tòa án chúng bật lên tiếng la hét: “Tên này nói phạm thượng, nó phải chết” (x Mc 14,64), và chúng nhớ lại Ngài đã ra lệnh cho người bất toại “vác chõng mà về”, thì chúng muốn xử kiểu
“gậy ông đập lưng ông”: “Bây giờ mày, hỡi Giêsu, hãy vác thập giá đi
lên đồi Sọ để bọn tao đóng đinh !” Chính lúc đó, Đức Giêsu mới thực sự hoàn
tất ơn tha tội cho tất cả những ai biết sám hối tội mình và xin Ngài thương xót,
tối thiểu phải như anh trộm lành (x Lc 23,40-43).
Đây là Tin Mừng cần
được công bố cho mọi người để ai cũng nhận ra tình thương cứu độ tuyệt vời của
Đức Giêsu,và động viên nhiều người bắt chước bốn người khỏe mạnh, họ đã diễn tả
Đức Tin và lòng Mến đối với Đức Giêsu và người bất toại:
- Họ đã tìm được chân LÝ là Giê-su Vua quyền năng, yêu
thương.
- Họ mau LẸ đưa người bất toại lên mái nhà.
- Không phải nhà của họ,
mà dám làm LIỀU đục mái thượng hòng
thả bệnh nhân xuống.
- Khi ấy, chắc chắn có
nhiều người phản đối, nhưng họ vẫn gan LỲ
cố đục cho bằng được.
Chính vì hành động Đức
Tin của bốn người khỏe mạnh, mà tác giả Phúc Âm ghi: “Đức Giêsu nhìn thấy lòng tin của
họ” (x Mc 2,5: Tin Mừng). Đức Tin thuộc lãnh vực siêu hình, thế mà Đức
Giêsu lại nhìn thấy một Đức Tin “LÝ – LẸ
- LIỀU – LỲ”. Như thế người bất toại được Đức Giêsu cho lành mạnh là nhờ
Đức Tin của bốn người này, đó là Tín Điều Các Thánh Cùng Thông Công.
Truyện kể rằng một
thi sĩ người Pháp tên Prudhomme mơ thấy một nông gia bảo ông hãy cày lấy đất,
trồng lấy lúa, gặt lấy thóc, làm ra gạo, tự nấu cơm mà ăn ; ông lại mơ thấy
người thợ dệt bảo ông hãy đánh lấy chỉ, làm ra vải, dệt lấy áo mà mặc ; và ông còn
mơ thấy người thợ nề bảo ông hoà lấy vữa xây nhà mà ở. Còn gì nữa ? Ông đều
thấy mọi người xa lánh, để ông trơ trọi với cảnh vật. Ông kinh hãi kêu cầu khấn
hứa nhưng chỉ thấy mãnh thú xuất hiện đến với ông !
THUỘC LÒNG.
Đức Tin không việc làm là Đức Tin chết ! (Gc 2,17)
Linh
mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH
|