THỜI GIAN LÀ CỦA CHÚA
I. THỜI GIAN THEO TÂM LÝ CON NGƯỜI
Thời gian quá lâu cho người đợi chờ.
Thời gian quá ngắn cho người vui mừng.
Thời gian quá dài cho người khổ sầu.
Thời gian vĩnh cửu cho người mến yêu.
II. THỜI GIAN CHỈ CÓ Ý NGHĨA NHỜ MẦU NHIỆM CHÚA PHỤC SINH
Quả thực, nếu Chúa Giê-su không sống lại, bảo đảm cho ta sự sống mai sau, thì ta chịu khổ vì Tin Mừng để làm gì. Thánh Phao-lô nói: “Nếu chúng ta đặt hy vọng vào Đức Ki-tô chỉ vì đời này mà thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết mọi người” (1Cr 15,19), và có ai trọn đời được hạnh phúc đâu? Có chăng đến giờ chết cũng hết, thì hạnh phúc đó cũng chỉ là đánh lừa người ta!
Bởi đó đêm Phục Sinh trong Nghi Thức Làm Phép Nến, Hội Thánh long trọng tuyên bố “THỜI GIAN LÀ CỦA CHÚA”, vì
1/ Ý niệm về thời gian có trong nhân loại, khởi đi từ cuộc sáng tạo của Thiên Chúa, mỗi ngày Chúa phán điều gì, tức khắc từ hư vô liền xuất hiện điều ấy rất tốt đẹp… Cứ như thế suốt sáu ngày trong tuần, vũ trụ được tạo dựng như ý Chúa muốn, và Ngài đã dùng nó làm quà tặng cho loài người (x St 1). Nhưng cuộc sáng tạo ấy chỉ thực sự hoàn hảo tốt đẹp nhờ mầu nhiệm Tử Nạn và Phục Sinh của Chúa Giê-su. Vì nếu Chúa Giê-su không sống lại, vạn vật muôn đời rên xiết vì phải lâm vào cảnh hư nát. Nhưng nhờ Chúa Giê-su Phục Sinh loài người có cơ may được tái sinh làm con Thiên Chúa, đạt đời sống hạnh phúc sung mãn, vĩnh cửu như Thiên Chúa, nên kéo theo cả vạn vật được tham dự vào vinh quang bất diệt của con cái Thiên Chúa (x Ga 1,1-18 ; Cv 2,38 ; Gl 2,20 ; Ga 6,57 ; 1Cr 3,22b-23 ; Rm 8,19-23). Mà thực, nhờ Chúa sáng tạo các tinh tú: mặt trời, mặt trăng, để phân biệt ngày và đêm, ngày để làm việc, đêm để nghỉ ngơi (x St 1,14-18: Bài đọc I). Lúc đó thực sự mới có thời gian :
- Nhờ có thời gian cho ta quên đi những nỗi đau lòng mà ta đã phải đối đầu.
- Nhờ có thời gian ta mới có thể sửa tính mê tật xấu của bản thân hay của đồng loại mà ta có trách nhiệm.
- Nhờ có thời gian ta mới có thể đề ra chương trình làm việc hy vọng đạt kết quả vinh quang. Về điều này thánh Phao-lô đã lưu ý chúng ta: “Thưa anh em, những gì là chân thật, cao quý, những gì là chính trực tinh tuyền, những gì là đáng mến, và đem lại danh thơm tiếng tốt, những gì là đức hạnh, đáng khen, thì anh em hãy để ý thi hành” (Pl 4,8: Bài đọc II). Nghĩa là Chúa ban cho ta thời giờ và nhiều khả năng để làm điều tốt, nhưng không chỉ dừng lại làm việc tốt thôi, nhưng hãy suy nghĩ để chọn việc tốt hơn, đặc biệt là việc tốt nhất. Đan cử: vào những ngày xuân ta tổ chức ăn uống để có dịp sum họp gia đình, tưởng đó là tốt thôi ; nhưng nếu ta biết chia sẻ phần ăn ấy cho người nghèo, thì tốt hơn ; làm cả hai việc đó, lại còn cộng tác với nhu cầu Hội Thánh, đặc biệt là phát triển Tin Mừng, thì tốt nhất.
2/ Thời gian đúng là của Thiên Chúa, vì chỉ có Ngài quản lý, sở hữu được thời gian. Do đó thời gian là quà tặng cao quý, riêng chỉ có Thiên Chúa ban cho loài người. Thời gian vô cùng cần thiết cho hết mọi loại người, nếu không có thời gian chẳng ai muốn nghĩ đến làm việc gì. Nhưng nhờ có thời gian với ơn Chúa trợ giúp, ta có thể thêm tuổi, thêm khôn ngoan, thêm ân sủng trước mặt Chúa và người ta, giống Chúa Giê-su(x Lc 2,52).
Mọi của cải ta có thể tích trữ được, nhưng thời gian không ai tích trữ được, cũng không ai níu kéo thời gian lại được. Do đó ta chỉ có thể giữ được thời gian bằng cách làm việc lành theo Lời Chúa dạy và do sức lực Chúa ban để tôn vinh Thiên Chúa (x 1Pr 4,11). Có thế, vào giờ phút tận cùng đời ta, khi đến trả lẽ với Chúa về những ơn Chúa ban, ta mới có thể thưa: “Ngày đó con đã làm việc này, tháng nọ con đã chu toàn việc Chúa trao, năm nay con đang khởi sự công việc thì Chúa gọi con”. Đó là thái độ của đầy tớ khôn ngoan luôn tỉnh thức, bất ngờ chủ trở về, ông sẽ đặt nó vào bàn ăn và qua lại hầu hạ (x Lc 12,35-38).
Vậy từng giây hiện tại ta sống đẹp, cộng lại thành phút hiện tại đẹp ; từng phút hiện tại đẹp góp nên từng giờ hiện tại đẹp ; từng giờ hiện tại đẹp tạo nên ngày hiện tại đẹp ; mỗi ngày hiện tại đẹp đan kết thành một đời sống đẹp. Có thế mới bảo đảm chắc chắn được tiến về Quê Trời, mà Chúa Giê-su Phục Sinh đã đi trước để dọn chỗ cho (x Ga 14,2-3).
Thế nên thánh Gia-cô-bê Tông Đồ nhắc nhở cho những kẻ chi lo làm giàu của cải: “Nhiều kẻ nói: "Hôm nay hoặc ngày mai, chúng ta sẽ đi đến thành nọ phố kia, sẽ ở lại đó một năm và buôn bán kiếm lời".Trong khi các người không biết cuộc đời mình ngày mai sẽ ra sao. Thật vậy, các người chỉ là hơi nước xuất hiện trong giây lát, rồi lại tan biến đi.Thay vì nói: "Nếu Chúa muốn, chúng ta sẽ sống và làm điều nọ điều kia" (Gc 4, 13-15), nghĩa là phải biết dùng những điều kiện đang có để trong Chúa Giê-su ta làm việc lành, mới có của tích trữ vào Kho Tàng trên Trời, của ấy có giá trị cứu chúng ta và được tồn tại muôn đời (x Cv 5,39), hầu góp phần làm vinh danh Thiên Chúa (x Rm 11,36). Thực vậy, chỉ có những việc lành ta làm bởi Lời Chúa hướng dẫn và do sức mạnh Chúa ban mà ta đã được đón nhận khi hiệp dâng Thánh Lễ, để ra đi loan báo Tin Mừng cứu độ, thâu họp nhiều người về cho Chúa (x Mt 28, 18-19), đóng góp vào công cuộc sáng tạo của Thiên Chúa mỗi ngày tốt đẹp hơn, vì “Chúa đã cho trao con người làm chủ công trình tay Chúa sáng tạo” (x St 1,26-31). Muốn được thế ta hãy thực hành Lời Chúa dạy: “Anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây?Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó.Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho.Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.” (Mt 6, 31-34: Tin Mừng).
Trong thực tế, đời ta chồng chất đầy nỗi lo âu, gánh nặng, tất cả những đau khổ ấy Chúa Giê-su đã trải qua, nên Ngài có thể cứu giúp những ai bị thử thách (x Dt 2,18). Do đó, Ngài lên tiếng kêu gọi: “Hỡi tất cả những ai mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi lại sức” (Mt 11,28). Thực vậy, “Chúa ban sức mạnh cho ai mệt mỏi, kẻ kiệt lực, Người làm cho nên cường tráng.Thanh niên thì mệt mỏi, nhọc nhằn, trai tráng cũng ngả nghiêng, lảo đảo. Nhưng những người cậy trông ĐỨC CHÚA thì được thêm sức mạnh. Như thể chim bằng, họ tung cánh. Họ chạy hoài mà không mỏi mệt, và đi mãi mà chẳng chùn chân” (Is 40, 29-31). Ơn này ta chỉ có thể lãnh nhận dồi dào thì khi hiệp dâng Thánh Lễ. Năm mới ta hãy cầu nguyện cho nhau sống tinh thần vui tươi như lời thánh Tông Đồ dạy: “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại: vui lên anh em!Sao cho mọi người thấy anh em sống hiền hoà rộng rãi, Chúa đã gần đến.Anh em đừng lo lắng gì cả. Nhưng trong mọi hoàn cảnh, anh em cứ đem lời cầu khẩn, van xin và tạ ơn, mà giãi bày trước mặt Thiên Chúa những điều anh em thỉnh nguyện.Và bình an của Thiên Chúa, bình an vượt lên trên mọi hiểu biết, sẽ giữ cho lòng trí anh em được kết hợp với Đức Ki-tô Giê-su” (Pl 4,4-7: Bài đọc II).
Vậy đừng ai trong chúng ta tìm cớ để thoái thác: không có giờ để dự Lễ. Thực ra “bảo không có giờ làm việc này, chỉ có nghĩa là đã dành giờ cho việc tự cho là quan trọng. Quan trọng việc gì thì có giờ cho việc đó” (theo Lc 14,15t). Vì chỉ trong Thánh Lễ ta mới “ký thác đường đời cho Chúa, chính Người sẽ ra tay” (Tv 37/36,5: Đáp ca), để “ngày lại ngày chúng ta ca ngợi Chúa, mãi mãi ngàn năm,xin chúc tụng Danh Ngài” (Tung Hô Tin Mừng).
THUỘC LÒNG
Biết điều tốt mà không làm thì có tội ! (Gc 4,17).
Linh mục Giuse Đinh Quang Thịnh