BÀI GIẢNG
SIÊNG
NĂNG DỰ LỄ
ĐỂ
TẬP HỌP MỌI SỰ CHO CHÚA
Thánh Phaolô đã tóm
tắt chương trình cứu độ của Thiên Chúa :
“Mọi sự thuộc về anh em, dù là thế gian,
dù là sự sống hay sự chết, dù là hiện tại hay tương lai, tất cả đều thuộc về
anh em, còn anh em thuộc về Đức Kitô, Đức Kitô thuộc về Thiên Chúa” (1Cr
3,22b-23).
Đức Giê-su đã hoàn tất
chương trình ấy vào giờ Tử Nạn của Ngài. Thực vậy, trong lúc hấp hối trên thập
giá, Ngài nói : “Mọi sự đã hoàn tất’’
(Ga 19,30). Nhưng Hy Tế của Ngài không độc diễn, Ngài muốn mọi người cộng tác, như Ngài đã mượn bánh cá
của các môn đệ để nuôi một đoàn người đông vô số kể tuốn đến với Ngài (x Mt
14,13-21). Vì thế Đức Giê-su muốn mọi người Công Giáo phải cộng tác với Ngài bằng
cách tập họp mọi sự làm nên một Hy Tế để dâng lên Chúa Cha. Vì lẽ đó mà thánh
Tông Đồ nói : “Tôi vui mừng được chịu đau
khổ vì anh em. Những gian nan thử thách Đức Ki-tô còn phải chịu, tôi xin mang
lấy vào thân cho đủ mức, vì lợi ích cho thân thể Người là Hội Thánh” (x Cl
1,24). Bởi thế, chính ông Gioan Bt. và các môn đệ Đức Giêsu cùng đi chung đường
phục vụ với Ngài (x 1Ga 2,6). Cụ thể :
- Ông Gioan Tẩy Giả dọn đường cho Đức Giêsu rao
giảng, cuối cùng ông bị vua Hêrôđê lấy mất cái đầu (x Mc 6,17t), làm ông “nhỏ
lại” (x Ga 3,30b).
+ Đức Giê-su vì thi hành ý Cha trên trời đã bị
ông Philatô treo lên thập giá (x Ga 19,16) làm cho Ngài “lớn lên” (x Ga 3,30a).
* Môn đệ của Đức Giêsu muốn làm Tông Đồ cho
Ngài để tập họp nhiều người vào Hội
Thánh, thì người Tông Đồ cũng phải chịu cho người ta thắt lưng lôi đến nơi không
muốn, nghĩa là phải chết như Thầy Giêsu (x Ga 21,19-22).
Như thế ông Gioan và các môn đệ đã thống nhất đời phục vụ
giống Thầy Giêsu. Vì mở đầu lời rao giảng của ông Gioan Tẩy Giả, giống lời mở đầu
rao giảng của Đức Giêsu, và các Tông Đồ cũng rập khuôn lời gỉang mở đầu ấy : “Hãy hối cải vì Nước Trời đã gần bên’’ (x
Mt 3,2 = Mt 4,17 : Tin Mừng = Mt 10,7).
“Nước Trời đã gần bên”, chính là Hy Tế của Chúa Giêsu sắp được khai sinh
vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, lúc Đức Giê-su bị đâm, nước và máu chảy xuống khơi
nguồn ơn cứu độ (x Ga 19,34).
Mầu nhiệm Hy Tế thập
giá của Đức Giêsu, Ngài gọi đó là “đồng
lúa chín vàng chờ gặt’’ (Ga 4,35c). Đức Giêsu nói với các Tông Đồ câu ấy
ngay sau khi Ngài giải thích cho chị lạc giáo xứ Samari về thể thức cầu nguyện
:“Giờ đã đến - và chính là lúc này đây -
giờ những người thờ phượng đích thực sẽ thờ phượng Chúa Cha trong thần khí và
sự thật, vì Chúa Cha tìm kiếm những ai thờ phượng Người như thế. Thiên Chúa là
thần khí, và những kẻ thờ phượng Người phải thờ phượng trong thần khí và sự
thật.’’ (Ga 4,23-24).
·
Thần Khí là Lời Chúa (x Ga 6,63).
·
Sự Thật là Chúa Giêsu (x Ga 14,6).
Đây là hai phần chính,
hay hai bàn tiệc của Thánh Lễ (x HCPV số 56). Vì thế, Đức Giêsu nói với các môn
đệ : "Còn bốn tháng nữa mới đến mùa
gặt. Nhưng này, Thầy bảo anh em : Ngước mắt lên mà xem, đồng lúa đã chín vàng
đang chờ ngày gặt hái ! Ai gặt thì lãnh tiền công và thu hoa lợi để được sống
muôn đời, và như thế, cả người gieo lẫn kẻ gặt đều hớn hở vui mừng. Thật vậy,
câu tục ngữ " người này gieo, kẻ khác gặt " quả là đúng ! Thầy sai
anh em đi gặt những gì chính anh em đã không phải vất vả làm ra. Người khác đã
làm lụng vất vả ; còn anh em, anh em được vào hưởng kết quả công lao của họ
" (Ga 4,35-38)
- "Bốn
tháng nữa mới tới mùa gặt" (Ga 4,35a) : Người Do Thái xuống giống
từ tháng 11 đến tháng 12, và mùa gặt vào tháng tư. Rất hợp với Phụng Vụ Công Giáo
: Gieo
giống : Mùa Vọng và mùa Giáng Sinh : tháng 11 và 12 ; Mùa
gặt : Mùa Phục Sinh vào tháng 4.
- "Hãy
nhìn đồng lúa chín vàng chờ ngày gặt" (Ga 4,35b) : Chúa Giêsu khao
khát hằng ngày có nhiều người đến dự Lễ để thu hoạch sự sống vĩnh cửu. Thực
vậy, trong đời Chúa Giêsu, Ngài chỉ dùng động từ nhớ và động từ khát khi
nói về Thánh Thể :
· Cr 11,23-25 : “Trong đêm bị nộp, Chúa Giêsu cầm lấy bánh,
dâng lời tạ ơn, rồi bẻ ra và nói : “Đây là Mình Thầy, hiến dâng vì anh em ; anh
em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến
Thầy.” Cũng thế, sau bữa ăn, Người cầm lấy chén rượu và nói : “Chén này là Giao
Ước Mới, lập bằng Máu Thầy ; mỗi khi uống, anh em hãy làm việc này, mà tưởng nhớ đến Thầy.”
· Lc 22,15 : “Thầy những khát khao mong mỏi ăn lễ Vượt Qua này với anh em trước khi chịu khổ
hình.” : Lễ Vượt Qua ở đây chính là tiệc Thánh Thể.
· Ga 19,28 : Khi Đức
Giêsu dâng Lễ trên đồi Sọ, Ngài thốt lên : “Ta khát!”
- "Ai
gặt thì lãnh tiền công và thu hoa lợi để được sống muôn đời" (Ga
4,36a) : Ai gia nhập Hội Thánh, họ được hiệp dâng Thánh Lễ, là được gặt lúa
chín, thu hoa lợi, lại được “chủ trả công
một đồng” (x Mt 20,43) để sống muôn đời.
- "Người
này gieo kẻ khác gặt đều vui mừng" (Ga 4,36b) : Người gieo Lời là chính
Chúa Giêsu, ông Gioan Tẩy Giả và các thánh Anh Hài bị chết oan là những người
bón tưới lên hạt giống Đức Giêsu đã
gieo bằng chính mạng sống mình (x Mt 2 ; 14,3-12), các môn đệ Chúa Giêsu đi gặt
lúa chín (hiệu quả của tiệc Thánh Thể), để ban phát cho hết những ai đến dự
tiệc Thánh của Chúa, tất cả đều vui mừng.
- "Thầy
sai anh em đi gặt điều anh em không vất vả làm ra, người khác làm lụng vất vả,
còn anh em được hưởng kết quả công lao của họ" (Ga 4,38) : Các môn
đệ cũng như các Kitô hữu đều được hưởng hoa trái Hy Tế thập giá Chúa, nhờ Chúa
Giêsu và rất nhiều người sống như Ngài đã vất vả làm ra.
Mùa gặt ơn cứu độ này Chúa
Giêsu muốn ưu tiên ban cho người Do Thái, để chia cho muôn dân (x Ga 4,22), nhưng
họ chỉ bám víu lấy Luật Môsê, mà không bám lấy Chúa Giêsu, thì họ là "chiên lạc nhà Israel" (x Mt 9,6 :
Tin Mừng), Chúa Giêsu đã sai môn đệ đến với họ để mời gọi họ vào dự tiệc của
Ngài, nhưng nhất loạt đều từ chối, nên các môn đệ đi đến với dân ngoại (kẻ tàn
tật, đui mù) mà mời tất cả mọi loại người, bất luận người lành hay kẻ ác vào dự
tiệc (gia nhập Hội Thánh) [x Lc 14,15t]. Và như vậy Chúa cũng muốn kêu gọi những
người Công Giáo đang sống trong tội lỗi, họ là những chiên lạc, hãy trở về với
Ngài qua Bí tích Hòa Giải để được hiệp thông Thánh Thể, đừng để Chúa phải kêu
mời lương dân đến dự tiệc Nước Trời, còn dân Ngài thì bị đuổi ra ngoài (x Lc
14,21-24).
Ngôn sứ Isaia đã báo
trước về giá trị tiệc Thánh Thể (x Bài đọc Is 30,19-26).
· "Chúa ban cho ngươi ăn
bánh trong lúc ngặt nghèo và uống nước trong cơn khốn quẫn”: Chúng ta đang vất vả lầm than mà vẫn
tranh thủ thời giờ để dự Lễ.
·
“Đấng dạy
dỗ ngươi không còn lánh mặt, và mắt ngươi sẽ thấy Đấng dạy dỗ”: Trong Thánh Lễ ta được trực tiếp nghe
Lời Đức Giêsu dạy dỗ – Dt 1,1-2).
·
“Khi
ngươi không biết quẹo phải hay trái, thì ngươi được nghe tiếng nói phía sau :
"Đây là đường cứ đi theo đó” : Nhờ dự Lễ ta được kết hợp với Chúa
Giêsu Phục Sinh, “Ngài là đường, và là sự
thật, sự sống” (Ga 14,6).
·
“Chúa sẽ
làm mưa trên hạt giống ngươi gieo trồng”
: Dự Lễ là ta được Chúa Giêsu ở cùng, Ngài làm cho mọi công việc của ta trở
thành việc của Thiên Chúa, có giá trị vĩnh cửu để tôn vinh Thiên Chúa (x Cv 5,39).
·
“Chúa băng bó vết thương cho
dân Ngài và chữa lành những chỗ bị bầm
dập” : Dự Lễ ta được Chúa tha tội, vì Bí tích Thánh Thể là trung tâm ơn tha
tội.
·
“Chúa là
ánh sáng hơn mặt trời soi dẫn cho ngươi” : Nhờ tham dự tiệc Thánh Thể, ta
được đón nhận Lời ban sự sống, như lời kinh ta vẫn đọc : “Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi”
(Tv 119/118,105).
Vì “Đức Chúa là Vị Thẩm Phán của chúng ta, là
Nhà Lập Pháp của chúng ta và là Vua của chúng ta, chính Người sẽ cứu chúng ta”
(Is 33,22 : Tung Hô Tin Mừng).
Vậy Chúa dạy chúng ta
: "Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại
ít.38 Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về."
(Mt 9,37-38 : Tin Mừng), thì chúng ta hãy cầu xin Chúa dùng ta tập họp nhiều
người đến dự tiệc Thánh Thể, để gặt hái đồng lúa chín vàng đang chờ. Đây cũng
là lý do thánh sử Luca ghi : Khi Chúa Giêsu về Trời, các Tông Đồ không đi khắp
thế gian giảng Tin Mừng, như ông Mattheu ghi (x Mt 28,19-20), mà các Tông Đồ hằng
ngày ở trong Đền Thờ chúc tụng Thiên Chúa (x Lc 24,53). Thực vậy, chỉ dâng Lễ
mới thực là chúc tụng Chúa vì đã lôi kéo nhiều người cùng đến dự, trở thành lễ
vật được Chúa Cha ưng nhận (x Ga 4,23).
Vậy
- Nếu các Tông Đồ chỉ
đi khắp thế gian rao giảng Tin Mừng trước, cầu nguyện sau, thì đó là tốt thôi.
- Nếu các Tông Đồ chỉ
ở Nhà Thờ dâng Lễ, thì tốt hơn.
- Nhưng Chúa muốn các
Tông Đồ sống tốt nhất là phải dâng Lễ cầu nguyện trước rồi mới đi loan báo Tin
Mừng. Nhờ vậy việc loan báo Tin Mừng mới sinh hiệu quả .
Ước gì người Công Giáo
nào cũng siêng năng dự Lễ để gặt ơn Chúa trước, nhờ đó Chúa giúp ta chu toàn bổn phận trần thế, thì
công việc ấy mới tôn vinh Thiên Chúa (x Rm 11,36). Nếu không kết hợp với Chúa
Giêsu Thánh Thể, chỉ dựa tài sức mình mà làm, thì công việc ấy là việc của loài
người, chẳng hơn gì con trâu kéo cày, thì làm sao khuyên dụ người ngoài vào Hội
Thánh để gặt "lúa chín"?
Hết những ai đến gặt "đồng lúa đã
chín", thì không còn "lầm
than vất vưởng như chiên không có người chăn" (Mt 9,36 : Tin Mừng), để
có thể cất tiếng hát : "Hãy ca ngợi
Chúa đi! Đàn hát mừng Thiên Chúa chúng ta, thú vị dường nào! Được tán tụng
Người, thoả tình biết mấy! Chúa là Đấng xây dựng lại Giêrusalem, quy tụ dân Israel tản lạc
về. Người chữa trị bao cõi lòng tan vỡ, những vết thương, băng bó cho lành."
(Tv 147/146,1-3). Đúng là “hạnh phúc thay mọi kẻ chờ đợi Chúa” (Is
30,18 : Đáp ca).
THUỘC LÒNG
Chúa Giêsu kêu gọi : “Hãy
ngước mắt nhìn đồng lúa chín vàng đang chờ gặt. Anh em hãy đi gặt những gì anh
em không vất vả làm ra, vì đã có những người vất vả rồi, để người gieo và kẻ
gặt đều vui mừng” (Ga 4,35-38).
ã ã ã
TRỌNG TÂM GIÁO HUẤN HÔM NAY
Đức Giêsu lên tiếng
kêu gọi : “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt
lại ít, anh em hãy xin chủ mùa sai thợ ra gặt lúa về” (Mt 9,37-38 : Tin
Mừng). Một số người chỉ hiểu Chúa cần có nhiều người lên đường truyền giáo, thì
cũng không sai. Nhưng xét cho cùng, không thể có thêm người muốn đi tu chuyên
lo việc truyền giáo, nếu không còn ham
thích đi dự Lễ mỗi ngày. Chỉ những ai
quý trọng dự tiệc Thánh Thể hằng ngày mới thích đi tu, làm cho nhiều người “không còn phải khóc nữa, vì được Chúa thi ân
giáng phúc ban cho bánh ăn trong lúc ngặt nghèo, và nước uống trong cơn khốn
quẫn, Chúa sẽ dạy dỗ chứ không còn lánh mặt, Chúa làm mưa trên hạt giống ta
gieo trồng cho có lương thực, súc vật ta chăn nuôi sẽ ăn trên đồng cỏ xanh bát ngát,
sẽ có những khe suối và dòng nưới chảy, Chúa băng bó vết thương cho ta” (Is
30,19-26 : Bài đọc).
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH