CON NGƯỜI TUYỆT HẢO NHỜ
CHÚA GIÊSU
Kinh Thánh gợi cho ta nhìn vào mọi dân mọi nước trên thế
giới trải qua các thế hệ, thì ai cũng phải đồng ý với tác giả sách Đức Huấn ca:
“Có những người sinh ra cai trị đất nước
nổi danh về quyền lực ; có những người nhờ trí thông minh mà giữ vai trò cố vấn
cho các bậc vị vọng ; có những người dùng lời giáo huấn khôn ngoan dạy dỗ người
khác ; có những người sáng tác thi ca du dương ; có những người giàu sang lắm
quyền nhiều thế, sống bình an và hòa thuận trong gia đình, được nhiều người
khen ngợi, được vẻ vang lúc sinh thời ; có những người lưu danh hậu thế cho
người đời tán dương, nhưng rồi có lúc không ai muốn nhớ đến họ nữa, vì khám phá
ra họ là kẻ thù của loài người ! như thế họ sinh ra đời mà như chẳng chào đời,
con cháu họ cũng thế thôi.
Chỉ có những người đạo hạnh, công đức họ không bao giờ bị quên lãng,
dòng dõi các ngài luôn được hưởng một gia tài quý báu, đó là lũ cháu đàn con,
vì dòng dõi các ngài giữ vững các điều giao ước Chúa lập, nhờ các ngài mà con
cháu một mực trung thành, dòng dõi các ngài sẽ muôn đời tồn tại, vinh quang của
các ngài chẳng bao giờ phai mờ, các ngài đã được mồ yên mả đẹp và danh thơm mãi
mãi lưu truyền hậu thế” (Hc 44, 1-15: Bài đọc).
Trong số những người đức nghĩa đạo
hạnh đó, có vợ chồng thánh Gioakim và thánh Anna, đối với ông bà và cô bé Maria
không phải chỉ là một gia đình gương mẫu giữ Lời Giao ước của Chúa qua Luật Mô-sê
như những người Do Thái đạo đức khác. Riêng ông Gioakim và bà Anna trổi vượt
hơn mọi người đương thời, là được phúc liên hệ gián tiếp với Con Một Thiên Chúa
vào đời, nhờ tiếng Xin Vâng của Maria, con gái các ngài. Đó là lý do các ngài
được Hội Thánh tôn vinh lên bậc hiển thánh nhờ “ăn theo Maria”. Dầu thế, ông
Gioakim và bà Anna vẫn là “số một”, thuộc loại “VIP” của nhân loại xét trong
thời Cựu Ước. Vì đối với người Do Thái, tổ phụ Abraham, Isaac, Giacob, Đavid, và
các ngôn sứ đều công lớn đối với dân tộc, vì được Chúa dùng các ngài làm nhiều
điều kỳ diệu cho dân tộc. Nhưng Hội Thánh không phong thánh cho vị nào, trừ vợ
chồng Gioakim và Anna ! Tuy vậy các ngài chưa được hạnh phúc trọn vẹn như người
Công Giáo mà Đức Giê-su đã so sánh: “Họ
mong điều anh em thấy mà không được thấy, ước được nghe điều anh em nghe mà
không được nghe, còn anh em phúc cho mắt anh em đã được thấy, phúc cho tai anh
em đã được nghe” (Mt 13,16-17: Tin Mừng).
Thực vậy, khi ta tham dự Thánh Lễ,
ta được phúc rước Chúa Giê-su Phục Sinh, thì ta không chỉ được gián tiếp liên hệ với Con Thiên
Chúa như ông Gioakim và bà Anna, mà còn được trực tiếp gặp Ngài trong Thánh Lễ,
nhất là khi rước Lễ, ta trở nên cùng một nguồn gốc, cùng một xương thịt, cùng
một sự sống, đến như được đồng hóa với Chúa Giê-su, nhờ đó ta được lãnh nhận
hết ơn này đến ơn khác (Dt 1,1-2 ; 2, 11-14 ; Ga 6,44-58 ; Gl 2,20 ; Ga 1, 14-17),
và cho ta được đồng hiển trị với Chúa Giê-su, Vua vũ trụ qua Lời Chúa đã hứa cho dòng dõi vua Đavid tổ tiên Ngài,
đúng như lời sứ thần nói với Đức Maria trong ngày truyền tin: “Thiên Chúa sẽ ban cho Ngài ngai báu Đavid tổ
tiên Ngài” (Lc 1,32b: Đáp ca). Vì “các ngài những mong chờ niềm an ủi của Israel,
và Thánh Thần hằng ngự trên các ngài” (x Lc 2,25c: Tung Hô Tin Mừng).
Vậy vinh dự của vợ chồng Gioakim
và Anna, của Đức Ma-ri-a, của người Công Giáo trổi vượt hơn vinh quang của hết
thảy mọi người không thuộc Hội Thánh Chúa Ki-tô. Vì người Công Giáo vừa có Giao
Ước cũ qua ông Mô-sê và các ngôn sứ, vừa có Giao Ước mới của Con Một Thiên
Chúa, được Hội Thánh dạy để đem thực hành, nên ta được Chúa ban dồi dào ân sủng
hơn lòng mong ước (x Ep 3,20). Đúng như Lời Đức Giê-su đã nói: “Ai có sẽ được cho thêm và nên dư dật (có liên kết với Chúa Giê-su). Còn kẻ không có (không có Chúa Giê-su) thì điều nó có (như của cải danh vọng,
xác hồn) cũng sẽ bị (quỷ) giựt mất!” (Mt 13,12). Thánh Phao-lô nói: “Chính bởi Thiên Chúa mà anh em được có trong
Đức Giê-su, Đấng do bởi Thiên Chúa đã nên sự khôn ngoan cho chúng ta, sự công
chính, sự thánh thiện và cứu chuộc” (1Cr 1,30).
THUỘC LÒNG
Có những người không còn ai nhớ nữa, họ qua đi như chẳng
bao giờ có, họ sinh ra mà như chẳng chào đời, con cháu của họ cũng thế thôi! Nhưng các vị sau đây là những người đạo
hạnh, công đức của các ngài không chìm vào quên lãng. Dòng dõi các ngài luôn được
hưởng một gia tài quý báu đó là lũ cháu đàn con. (Hc 44, 9-11)
LM. GIUSE ĐINH QUANG
THỊNH