BÀI GIẢNG
ĐỜI SỐNG HỘI THÁNH CHÚA KI-TÔ
Qua
các Bài đọc trong Thánh Lễ hôm nay, Lời Chúa cho chúng ta hiểu về đời sống Hội
Thánh Chúa Ki-tô :
-
Hội Thánh Chúa Ki-tô là một cộng đoàn tốt xấu
lẫn lộn.
-
Sống trong Hội Thánh phải kiên tâm chịu đựng
trong niềm hy vọng chiến thắng sự dữ nhờ Chúa.
-
Khi người Công Giáo nhỏ lại, thì Chúa thêm rộng
tay che chở mọi người.
-
Trách nhiệm canh tân môi trường để cùng sống
vươn lên.
I. HỘI THÁNH CHÚA KI-TÔ LÀ MỘT CỘNG ĐOÀN TỐT XẤU LẪN LỘN.
Đức
Giê-su nói: “Nước Trời ví như chuyện
người kia gieo giống tốt trong ruộng mình.25 Khi mọi người đang ngủ,
thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất.26
Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện.” (Mt 13, 24b -26: Tin
Mừng).
-
“Người đi gieo giống
tốt vào ruộng”. Chính là Đức Giê-su và
những người được Ngài sai vào trần gian gieo hạt giống Lời Chúa, gieo gương
lành vào lòng tha nhân.
-
“Kẻ gieo cỏ lùng vào
ruộng”. Chính là satan cùng những kẻ theo nó gieo lời nghịch
chân lý, trái ý Chúa, gây thói xấu đầu độc mọi người. Thực ra thì chẳng ai thấy
quỷ gieo cỏ lùng, mà tiếc thay chỉ thấy người đời quanh ta, mà nhiều lúc lại là
chính mình! Bởi thế mỗi người nếu khiêm
tốn và thành thật nhìn lại mình, thì có lẽ từ sáng đến tối chưa gieo một câu
Lời Chúa vào lòng người, cũng như chưa làm được việc lành nào để đồng loại bắt
chước, mà toàn làm bậy, nói láo, tệ hơn cỏ lùng mọc bên lúa. Vì cỏ lùng không
biến lúa giống nó, nhưng kẻ làm bậy nói láo thì lôi kéo người anh em theo quỷ thành
con cái hỏa ngục gấp đôi mình! (x Mt 23,15b).
Thực
ra, hướng về điều xấu thì nghịch với bản tính Chúa phú bẩm cho mỗi người. Bởi
lẽ ai cũng thích điều thiện. Nhưng thế nào là thiện thế nào là ác? Và có thực
hiện được hay không, thì còn phải lệ thuộc vào sự giáo dục và ý muốn của Thiên
Chúa cũng như ơn Ngài ban.
1/ Hành thiện lệ thuộc
vào giáo dục.
Một
người không được giáo dục theo giáo lý Công Giáo, nhiều khi họ làm điều ác lại
cho là thiện. Đan cử như ông Sau-lô đi bách hại người Công Giáo thời Giáo Hội
sơ khai, ông lại cho đó là để bảo vệ giá trị Luật Chúa ban qua ông Mô-sê, bảo
vệ uy quyền Chúa.Vì thế Đức Giê-su nói với các môn đệ: “Có kẻ giết được anh em mà lại
tưởng là tôn vinh Thiên Chúa” (Ga 16,2).
2/ Lệ thuộc vào ý Chúa
và ơn Chúa.
Thực
vậy, cả đến thánh Tông Đồ, cột trụ Hội Thánh, còn phải thốt lên sự yếu đuối bất
lực của mình, ông thú tội với giáo đoàn Roma: “Tôi biết rằng sự thiện không ở trong tôi, nghĩa là trong xác thịt tôi.
Thật vậy, muốn sự thiện thì tôi có thể muốn, nhưng làm thì không. Sự thiện tôi
muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm” (Rm 7,
18-19). Điều ấy làm ông ray rứt và đau khổ, vì muốn “nên hoàn thiện như Cha trên trời” (Mt 5,48), nên đã ba lần ông thưa
cùng Chúa: “Xin Chúa đừng để cái dằm đâm
vào thân xác con, đừng sai thủ hạ satan đến vả mặt con”. Nhưng Ngài quả quyết
với tôi: “Ơn Ta đủ cho con, vì sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự
yếu đuối”, nên tôi hiểu rằng Chúa cho phép sự dữ tấn công tôi, để tôi khỏi tự
cao tự đại về những mạc khải phi thường tôi đã nhận được. Vì thế tôi rất tự hào
về những yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Đức Ki-tô ở mãi trong tôi” (2Cr
12, 7-10).
Nhìn
vào lịch sử Hội Thánh hơn 20 thế kỷ qua, nhất là vào những năm 1378 – 1417, gần
½ thế kỷ, các Hồng y và cả Giáo hoàng tranh giành nhau quyền bính :
ô Nào là Giáo hoàng ở Roma (Ý)
ô Nào là Giáo hoàng ở Avignon (Pháp).
ô Nào là Giáo hoàng ở Pisa (Bỉ).
Vị
nào cũng nhận mình là Giáo hoàng chính thức, kế vị thánh Phê-rô, rồi vị này phê
bình vị kia!?
Trải
qua kinh nghiệm với những biến cố như trên, Hội Thánh phải khiêm tốn nói về
mình: “Hội Thánh tuy là thánh, vì Đầu của
Hội Thánh là Chúa Ki-tô Giê-su, Ngài là Đấng Thánh, nhưng Hội Thánh còn ôm ấp
trong lòng các tội nhân. Do đó, Hội Thánh không ngừng phải sám hối và canh tân.”
(Hiến Chế Hội Thánh số 8).
Chúng
ta có nhận ra khuôn mặt Hội Thánh như trên, thì mới hiểu được Lời Đức Giê-su
cắt nghĩa dụ ngôn cỏ lùng: “Ruộng là thế
gian. Hạt giống tốt, đó là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái Ác Thần. Kẻ
thù đã gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên
thần. Vậy, như người ta nhặt cỏ lùng rồi lấy lửa đốt đi thế nào, thì đến ngày
tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy.Con Người sẽ sai các thiên thần của Người tập
trung mọi kẻ làm gương mù gương xấu và mọi kẻ làm điều gian ác, mà tống ra khỏi
Nước của Người, rồi quăng chúng vào lò lửa; ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến
răng.Bấy giờ người công chính sẽ chói lọi như mặt trời, trong Nước của Cha họ.
Ai có tai thì nghe.” (Mt 13, 38-43: Tin Mừng).
Vậy
nếu có ai hỏi tôi: “Tại sao trong Hội
Thánh Công Giáo có nhiều thói xấu từ thủ lãnh đến giáo dân, mà bạn còn tin theo
làm gì?” Thì tôi trả lời: “Nếu Hội
Thánh là tổ chức của loài người, thì những thói xấu ấy đã kéo Hội Thánh sụp đổ,
nhưng Hội Thánh qua bao thế kỷ vẫn đứng vững, vì Hội Thánh là của Thiên Chúa,
cho nên tôi tin!”
II. SỐNG TRONG HỘI THÁNH PHẢI KIÊN TÂM CHỊU ĐỰNG TRONG NIỀM
HY VỌNG CHIẾN THẮNG SỰ DỮ NHỜ CHÚA.
Đức
Giê-su nói: “Khi lúa mọc lên và trổ bông,
thì cỏ lùng cũng xuất hiện.27 Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng:
"Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Thế thì
cỏ lùng ở đâu mà ra vậy? " Ông đáp: "Kẻ thù đã làm đó! " Đầy tớ
nói: "Vậy ông có muốn chúng tôi ra đi gom lại không? " Ông đáp:
"Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. 30
Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt:
hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho
tôi." (Mt 13, 26-30: Tin Mừng).
Trong
nghề nông, ai cũng thấy: Rất khó phân biệt cây lúa với cỏ lùng, để nhổ cỏ mà
thiêu đi. Đấy là lý do Chúa không muốn ai diệt kẻ ác sớm. Vì đã bất lực không
phân biệt cỏ lùng và lúa, thì làm sao biết kẻ dữ người lành, nên Chúa muốn
người lành phải sống chung với kẻ tội lỗi. Vả lại “người ta chỉ nhìn bề ngoài mà đánh giá, còn Thiên Chúa thì nhìn tận đáy
lòng mọi người” (1Sm 16,7). Kinh nghiệm cha ông ta để lại: “Dò sông dò biển được, nhưng ai có thể dò
được lòng người”. Rất nhiều lúc ta nhìn bề ngoài tưởng là tốt hóa ra xấu ; hoặc
tưởng xấu mà thực chất nó tốt.
Một
ông chồng kia có máu ghen, mỗi khi đi làm về thường hỏi con: Hôm nay có ai đến
nhà thăm má không? Nhiều lần bé lắc đầu, nhưng lần kia, ba nó vừa cất tiếng hỏi:
Hôm nay, ba đi vắng có ai đến nhà mình
không? Bé vui vẻ đáp: Có bác Năm đến hôn má con. Thế là ông đùng đùng nổi giận,
chạy thẳng xuống bếp thấy vợ đang ngồi giặt quần áo, ông xông vào đánh túi bụi,
bà vợ không biết chuyện gì hoảng sợ la lớn cầu cứu lối xóm, người ta kéo đến
nhà hỏi chuyện gì, ông chồng phân bua: Tôi đi vắng nó rước trai về, con tôi nói
thì không thể sai được. Người ta hỏi em bé: Con nói gì với ba, mà ba đánh mẹ
như vậy? Bé mếu máo vì thấy mẹ bị ba đánh, nó giơ tay chỉ vào gò má thưa: Con
nói bác Năm đến nhà hôn vào má con nè!.. Nghe thế ai cũng ngỡ ngàng ….!?
Ta
dư biết không bao giờ cỏ thành lúa; nhưng có khi kẻ ác sau này lại là thánh.
Đan cử :
- Biệt phái Sau-lô nhận trát các thượng tế, ông đi
lùng bắt người Công Giáo ở Đama (x Cv 9). Nhưng khi ông
được Chúa Ki-tô chộp lấy, ông đã trở thành vị Tông Đồ xuất sắc nhất, đến nỗi
ông khoe với giáo đoàn Corintho: “Thiết
tưởng nào tôi có thua gì các Tông Đồ thượng đẳng kia” (2Cr 11,5). Bởi đó
ông hãnh diện kêu gọi: “Anh em hãy bắt
chước tôi, như tôi đối với Chúa Ki-tô” (1Cr 11,1).
- Bà Maria Madalena bị bảy quỷ ám, thế mà nhờ gặp
Đức Giê-su, được Ngài trừ quỷ cho, từ bấy giờ bà góp tiền của chung đường
truyền giáo với các Tông Đồ đi theo Đức Giê-su, và bà là người đầu tiên đưa Tin
Mừng Chúa Giê-su Phục Sinh cho các môn đệ (x Lc 8,1-3 ; Ga 20,18).
- Ông Augustin, hơn 30 năm đằm mình trong tội lỗi,
nhưng nhờ người mẹ kiên tâm cầu nguyện, ông đã trở thành thánh Giám mục Tiến sĩ
của Hội Thánh.
Khi
ta nhìn mảnh đất không một cọng cỏ mọc, thì mảnh đất đó cũng chẳng trồng trọt
được gì. Nếu thế thì Chúa để cho kẻ xấu sống chung với người lành, để người
lành có dịp tỏ lộ đức ái, nhất là cầu
nguyện cho họ, thì lại được đồng danh với Đức Giê-su là “Con Đấng Tối Cao” (x
Lc 1,32=Lc 6,35). Trong cùng một ý tưởng này, thánh Phao-lô nói với giáo đoàn
Corintho: “Những sự chia rẽ giữa anh em
thế nào cũng có,nhưng nhờ vậy mới biết rõ ai là người đạo đức chắc chắn”
(1Cr 11,19)
Vậy
đừng ai sợ sự ác thắng sự thiện, vì “Thiên
Chúa hành động theo sức mạnh của Ngài cách công minh chính trực, Ngài là Chúa
bá chủ vạn vật, nên nương tay với muôn loài. Kẻ nào không tin Chúa nắm trọn
quyền năng, thì Ngài tỏ sức mạnh, kẻ nào biết như thế mà vẫn to gan, thì Ngài
trị tội. Nhưng Chúa khoan hồng,vì Ngài làm chủ sức mạnh, Ngài lấy lượng từ bi
cao cả mà cai quản mọi người. Nhưng
có thể sử dụng quyền năng bất cứ lúc nào Ngài muốn. Làm như thế Chúa dạy mọi
dân rằng: Người công chính phải có lòng nhân ái. Ngài đã cho loài người niềm hy
vọng tràn trề, là kẻ có tội được Ngài ban ơn sám hối” (Kn 12, 16-19: Bài
đọc I). Vì “mọi kẻ thù phải đặt làm bệ kê
chân Ngài” (Tv 110/109, 1). Nhưng “Chúa
là Đấng nhân hậu và khoan hồng” (Tv 86/85,5a: Đáp ca). Nhìn vào thực tế
trong xã hội: Kẻ yếu mới lo diệt đối thủ, còn người mạnh sống thảnh thơi, chẳng quan
tâm ai hại mình. Vì người mạnh muốn diệt ai lúc nào là tùy ý muốn. Đan
cử như nước Mỹ, vì là một cường quốc, chính quyền chẳng cấm ai biểu tình, dân tha
hồ bày tỏ ý kiến riêng, dù đối lập với Nhà nước, miễn là có lý do.
III. KHI NGƯỜI CÔNG GIÁO NHỎ LẠI, THÌ CHÚA THÊM RỘNG TAY CHE CHỞ MỌI NGƯỜI.
Đức
Giê-su nói: “Đức Giê-su còn trình bày cho
họ nghe một dụ ngôn khác. Người nói: "Nước Trời cũng giống như chuyện hạt
cải người nọ lấy gieo trong ruộng mình. Tuy nó là loại nhỏ nhất trong tất cả
các hạt giống, nhưng khi lớn lên, thì lại là thứ lớn nhất; nó trở thành cây,
đến nỗi chim trời tới làm tổ trên cành được." (Mt 13, 31-32: Tin
Mừng).
Việt
Nam không có loại cải như ở Palestin, nếu Đức Giê-su đến VN, chắc chắn Ngài sẽ
nói: “Nước Trời giống như cây trứng cá”, vì hạt trứng cả nhỏ nhất trong các hạt
nhưng gieo xuống nó mọc lên cành lá sum suê, ai cũng thích ngồi dưới gốc nó
nghỉ ngơi, trẻ con thì leo trèo hái trái.
Hội
Thánh phải nhỏ bé, biểu lộ rõ nhất là khi bị trù dập vì Tin Mừng, thì Hội Thánh
lại càng phát triển. Đan cử :
- Ông Gioan Bt ngăn cản vua Hê-rô-đê không được
cướp vợ anh mình, nên ông bị cắt đầu, thì Đức Giê-su lại bắt đầu đi rao giảng
(x Lc 3,19-22 . Lc 4). Ông Gioan chỉ là chiếc đèn dầu được thắp vào ban đêm, đã
bị dập tắt (x Ga 5,35) ; thua xa Đức Giê-su là Mặt Trời Công Chính mọc lên đem
sự sống cho muôn loài (x Lc 1,78b-79).
- Người ta giết Đức Giê-su thì các Tông Đồ lên
đường đi khắp thế gian ban Thánh Tẩy và rao giảng Lời cho những người thiện tâm
(x Mt 28).
- Phó tế Stephano bị ném đá chết, thì các tín hữu liền
tản đi khắp đi, đến đâu họ cũng giảng Tin Mừng (x Cv 7-8).
Đó
là sức bật của Tin Mừng như chiếc lò xo càng bị lực nén mạnh, nó càng bung lên
mạnh hơn ; nước tích lại nhiều trở thành lụt lội ; khí ép trong bình, xì ra rất
mạnh. Bởi thế, ông Tertuliano nói: “Máu
các thánh Tử Đạo là hạt giống phát sinh các Ki-tô hữu”.
Điểm
vài chứng từ để hiểu thêm về mầu nhiệm Hội Thánh tuy bé nhỏ nhưng che chở cho
muôn dân:
- Nhìn
vào Giáo Hội địa phương như ở Việt Nam,
bị mang tiếng là “phản động”, nhưng nếu không có đạo Công giáo được các
giáo sĩ phương tây đưa đến thì làm sao dân Việt có chữ quốc ngữ, có nhiều
trường học được xây dựng ?
- Nhìn
vào Giáo Hội hoàn cầu, chính nhờ việc rao giảng Tin Mừng, mà xóa đi giai cấp nô
lệ, nhờ Công giáo mà thế giới có lịch dùng chung vào triều đại Giáo hoàng
Grégorio XIII, từ năm 1505-1583, có cách ký âm chung cho mọi dân tộc nhờ thày
dòng Giuon.
- Trong
thế chiến II, nếu không nhờ Đức Giáo hoàng Pio XII can thiệp, thì chính quyền Ý
đã dùng vũ khí của Marconi tiêu diệt hết nhân loại, nếu không tùng phục dưới
quyền nước Ý.
- Sau
khi ông Gorbachov gặp Đức Giáo hoàng Gio-an Phao-lô II , thế giới chỉ còn một
khối. người ta đặt câu hỏi: “Có phải Đức Giáo hoàng xúi ông Tổng Bí thư
Liên Xô dẹp bỏ Cộng sản không ?”
Ngài trả lời: “Tôi chỉ có nhiệm vụ nhắc
lại chân lý của Đức Ki-tô.”
IV. TRÁCH NHIỆM CANH TÂN MÔI TRƯỜNG ĐỂ CÙNG SỐNG VƯƠN LÊN.
Đức
Giê-su nói: “Nước Trời cũng giống như
chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men.”
(Mt 13,33: Tin Mừng). Đức Giê-su muốn ta nhớ đến bà Sara lấy chút men vùi vào ba đấu bột làm bánh đãi ba người khách lạ, lòng nhân ái
ấy Chúa đã cho vợ chồng già Abraham và Sara son sẻ được sinh Isaac. Từ dòng
giống này muôn dân được chúc phúc (x St 18 và 22). Nhưng thực ra phúc lành Chúa
ban cho muôn dân từ dòng giống ông Abraham, chỉ khởi đi từ lúc Con Thiên Chúa
sinh vào đời, phục vụ đến chết để cứu muôn dân.Vì “ngoài Đức
Giê-su Ki-tô, không ai có thể được cứu độ” (Cv 4,12). Mà Chúa
muốn ta phải sống đức ái mới thu gom nhiều người về cho Ngài, như thánh Gioan
Maria Vianey nói: “Thế giới sẽ thuộc về
tay ai biết yêu mến”. Sống đức ái trở thành muối và ánh sáng cho thế gian (x
Mt 5,13). Muối là loại thực phẩm rẻ tiền, chẳng ai quan tâm, thế nhưng bữa tiệc
mà thiếu muối (thực phẩm lạt) chẳng ai muốn ăn. Đời con người thiếu muối thì
cũng hết sống ; thịt, cá không ướp muối ra ươn thối ; thiếu ánh sáng không ai
biết đường mà đi, mọi người bó tay chẳng làm được việc gì, thiếu ánh sáng mặt
trời thì không thể có môi trường trong sạch và cũng không có sự sống.
Vậy Hội
Thánh Công Giáo muốn chứng tỏ sức vươn của mình để muôn dân nương nhờ, thì mỗi
tín hữu phải biết quý trọng năng tham dự Phụng Vụ Thánh Thể, để được Chúa Thánh
Thần chiếm đoạt và hướng dẫn, như thánh Tông Đồ nói: “Có Thần Khí giúp đỡ chúng ta là những kẻ yếu hèn, vì chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải;
nhưng chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp chúng ta, bằng những tiếng rên siết
khôn tả. Và Thiên Chúa, Đấng thấu suốt tâm can, biết Thần Khí muốn nói gì, vì
Thần Khí cầu thay nguyện giúp cho dân thánh theo đúng ý Thiên Chúa.” (Rm
8,26-27: Bài đọc II). Nhất là nhờ Chúa Thánh Thần (Thần Khí) cho ta được kết
hợp với Đức Giê-su mà tạ ơn Chúa Cha: “Lạy
Cha là Chúa Tể trời đất, Con xin ngợi khen Cha, vì đã mạc khải mầu nhiệm Nước
Trời cho những người bé mọn” (Mt 11,25: Tung Hô Tin Mừng).
THUỘC LÒNG
Tôi chịu thua lỗ về hết
mọi sự trước mối lợi tuyệt vời là học biết Đức Giê-su Ki-tô, Chúa của tôi! (Pl
3,8).
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH