BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC I: Dnl 7, 6-11
6 Khi ấy, ông Mô-sê
nói với dân rằng: “Anh (em) là một dân thánh hiến cho ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của
anh (em). ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) đã chọn anh (em) từ giữa muôn dân
trên mặt đất, làm một dân thuộc quyền sở hữu của Người.7 ĐỨC CHÚA đã
đem lòng quyến luyến và chọn anh em, không phải vì anh em đông hơn mọi dân,
thật ra anh em là dân nhỏ nhất trong các dân.8 Nhưng chính là vì yêu
thương anh em, và để giữ lời thề hứa với cha ông anh em, mà ĐỨC CHÚA đã ra tay
uy quyền đưa anh em ra và giải thoát anh em khỏi cảnh nô lệ, khỏi tay Pha-ra-ô,
vua Ai-cập.9 Anh (em) phải biết rằng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh
(em), thật là Thiên Chúa, là Thiên Chúa trung thành: cho đến muôn ngàn thế hệ,
Người vẫn giữ giao ước và tình thương đối với những ai yêu mến Người và giữ các
mệnh lệnh của Người.10 Còn ai thù ghét Người, thì Người nhằm chính
bản thân nó mà trả đũa, khiến nó phải chết; với kẻ thù ghét Người, Người không
trì hoãn, Người nhằm chính bản thân nó mà trả đũa.11 Vậy anh (em)
phải tuân giữ các mệnh lệnh, thánh chỉ, quyết định mà hôm nay tôi truyền cho
anh (em) đem ra thực hành.
ĐÁP CA: Tv 102
Đ. Ân tình
Chúa thiên thu vạn đại, Chúa dành cho ai kính sợ Người. (x c 17)
1 Chúc tụng CHÚA đi, hồn tôi hỡi,
toàn thân tôi, hãy chúc tụng Thánh Danh! 2 Chúc tụng CHÚA đi, hồn
tôi hỡi, chớ khá quên mọi ân huệ của Người.
3 CHÚA tha cho ngươi muôn ngàn tội
lỗi, thương chữa lành các bệnh tật ngươi. 4 Cứu ngươi khỏi chôn vùi
đáy huyệt, bao bọc ngươi bằng ân nghĩa với lượng hải hà,
6 CHÚA phân xử công minh, bênh
quyền lợi những ai bị áp bức, 7 mạc khải cho Mô-sê biết đường lối
của Người, cho con cái nhà Ít-ra-en thấy những kỳ công Người thực hiện.
8 CHÚA là Đấng từ bi nhân hậu,
Người chậm giận và giàu tình thương, 10 Người không cứ tội ta mà xét
xử, không trả báo ta xứng với lỗi lầm.
BÀI ĐỌC II: 1Ga 4,7-16
7 Anh em thân mến,
chúng ta hãy yêu thương nhau, vì tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa.
Phàm ai yêu thương, thì đã được Thiên Chúa sinh ra, và người ấy biết Thiên
Chúa. 8 Ai không yêu thương, thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên
Chúa là tình yêu. 9 Tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta được
biểu lộ như thế này: Thiên Chúa đã sai Con Một đến thế gian để nhờ Con Một của
Người mà chúng ta được sống. 10 Tình yêu cốt ở điều này: không phải
chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã yêu thương chúng ta, và
sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta. 11 Anh em
thân mến, nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta như thế, chúng ta cũng phải yêu
thương nhau. 12 Thiên Chúa chưa ai được chiêm ngưỡng bao giờ. Nếu
chúng ta yêu thương nhau, thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, và tình yêu của Người nơi chúng ta
mới nên hoàn hảo. 13 Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được rằng
chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng ta: đó là Người đã ban
Thần Khí của Người cho chúng ta. 14 Phần chúng tôi, chúng tôi đã
chiêm ngưỡng và làm chứng rằng: Chúa Cha đã sai Con của Người đến làm Đấng cứu
độ thế gian. 15 Hễ ai tuyên xưng Đức Giê-su là Con Thiên Chúa, thì
Thiên Chúa ở lại trong người ấy và người ấy ở lại trong Thiên Chúa. 16
Còn chúng ta, chúng ta đã biết tình yêu của Thiên Chúa nơi chúng ta, và đã tin
vào tình yêu đó. Thiên Chúa là tình yêu: ai ở lại trong tình yêu thì ở lại
trong Thiên Chúa, và Thiên Chúa ở lại trong người ấy.
BÀI GIẢNG
THIÊN
CHÚA LÀ TÌNH YÊU
Qua các Bài đọc trong
Thánh Lễ hôm nay, Thiên Chúa biểu lộ tình yêu của Ngài, ta phải đáp lại tình
yêu ấy để nên giống Chúa Giê-su.
I. THIÊN CHÚA BIỂU LỘ TÌNH YÊU CỦA NGÀI
1/ Thiên Chúa muốn
chọn ta thuộc về cộng đoàn của Ngài.
Ông Mô-sê nói với dân: “Anh (em) là một dân thánh hiến cho ĐỨC CHÚA,
Thiên Chúa của anh (em). ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em) đã chọn anh (em) từ
giữa muôn dân trên mặt đất, làm một dân thuộc quyền sở hữu của Người. ĐỨC CHÚA
đã đem lòng quyến luyến và chọn anh em, không phải vì anh em đông hơn mọi dân,
thật ra anh em là dân nhỏ nhất trong các dân” (Dnl 7,6-7: Bài đọc I).
“Dân nhỏ nhất trong các nước thuộc
quyền sở hữu của Chúa”. Đó chính là Hội Thánh Chúa Ki-tô, là đoàn chiên
được Ngài bảo vệ và ban phần gia nghiệp, như Ngài nói: “Hỡi đoàn chiên nhỏ bé, đừng sợ, vì Cha của anh em đã vui lòng ban Nước
của Người cho anh em” (Lc 12, 32).
Thánh Tô-ma A-qui-nô
nói về “kẻ nhỏ bé” khác hẳn với “hạng khôn ngoan thông thái”: “Tất cả những người lãnh nhận trong một bản
tính của mình, một bản năng ngay thẳng và xác thực đưa con người đến điều thiện,
đến chân lý, đến Thiên Chúa. Những người đơn sơ bảo toàn được bản năng này
trong suốt đời họ. Trái lại, “những hạng khôn ngoan thông thái” ta nhận thấy họ trong trường hợp các thủ hạ
được Biệt phái sai đi bắt Đức Giê-su lại trở về tay không, mà còn khen Ngài,
thì những người Biệt phái lên tiếng trách: “Cả các anh cũng bị mê hoặc rồi hay
sao, trong hàng thủ lãnh hay trong giới Biệt phái đã có ai tin vào ông ấy đâu?
Còn đám đông này, thứ người không biết gì về Lề Luật, đúng là quân bị nguyền
rủa” (Ga 7,47-49). Loại thông thái này đôi lúc làm giảm suy bản năng của thời
bé nhỏ và đánh mất ý thức về điều thiện, mất ý thức về Thiên Chúa.”
2/ Chỉ có Thiên Chúa
cho loài người được tự do.
Ông Mô-sê nói với dân: “Chính là vì yêu thương anh em, và để giữ lời
thề hứa với cha ông anh em, mà ĐỨC CHÚA đã ra tay uy quyền đưa anh em ra và
giải thoát anh em khỏi cảnh nô lệ, khỏi tay Pha-ra-ô, vua Ai Cập” (Dnl 7,8:
Bài đọc I). Phép lạ vĩ đại Chúa dùng ông Mô-sê đưa dân thoát nô lệ Ai Cập chỉ
là biến cố tiên báo về Chúa Giê-su mới thực là Đấng Giải Phóng loài người, như Ngài nói với người Do Thái: “Tôi cho các người được tự do
thì các người mới đích thực là tự do” (Ga 8,36). Vì “kẻ nào phạm tội là nô lệ,
nô lệ không được ở trong nhà mãi mãi, người con mới được” (Ga 8,34-35). Mà
“Thiên Chúa đã sai Con của Người đến trần gian làm của lễ đền tội cho chúng ta.
Ai tin vào Người thì được sống” (1Ga 4, 9-10: Bài đọc II). Đức Tin này khởi sự
từ việc lãnh Bí tích Thánh Tẩy, nghe Lời Chúa
và đem ra thực hành, nhất là sống Bí tích Thánh Thể, vì đó là trung tâm
ơn cứu độ loài người. Bởi thế, thánh Phao-lô nói: “Những ai ở trong Đức Ki-tô Giê-su, thì không còn bị lên án nữa.Nhưng
nếu Đức Ki-tô ở trong anh em, thì dầu thân xác anh em có phải chết vì tội đã
phạm, Thần Khí cũng ban cho anh em được sống, vì anh em đã được trở nên công
chính.” (Rm 8,1.10).
3/ Thiên Chúa chỉ ban
Lời cho dân Ngài tuyển chọn.
Đức Giê-su tạ ơn Chúa
Cha: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con
xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết
những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó
là điều đẹp ý Cha” (Mt 11,25-26: Tin Mừng).
“Kẻ bé nhỏ” trong Tân
Ước phải hiểu là những người thuộc về Hội Thánh Chúa Ki-tô:
- Đức Giê-su nói với các
môn đệ: “Nếu chúng con không trở nên trẻ
nhỏ, chúng con không được vào Nước Trời” (Mt 18,3).
- Đức Giê-su an ủi các
môn đệ: “Hỡi các con thơ bé, Ta chỉ còn ở
với các con một ít nữa thôi” (Ga 13,33), nên “các con đừng sợ, hỡi đoàn chiên nhỏ bé, vì Cha các con đã khấng ban
Nước Trời cho các con” (Lc 12,32).
- Thánh Gioan gọi các tín
hữu là “các con thơ bé”, dù có nhiều
người lớn tuổi hơn ông (x 1Ga 2,1.12.14.18.28).
Vậy Đức Giê-su chỉ mạc
khải cho những “kẻ bé nhỏ” (con thơ bé), phải hiểu cách cụ thể là Ngài chỉ mạc
khải cho Hội Thánh mà thôi, còn những kẻ thông thái, khôn ngoan, cậy dựa vào
Luật Mô-sê mà chống đối Đức Giê-su, thì Chúa Cha không mạc khải cho họ (x Ga
7,45-52 ; Mt 11, 25b).
4/ Đức Giê-su chỉ mở
trí cho “kẻ bé nhỏ” hiểu Lời Ngài.
Khi Đức Giê-su nói
những dụ ngôn về Nước Thiên Chúa, chẳng ai hiểu gì, trừ khi “Ngài ở một mình, những kẻ theo Ngài làm một
với Nhóm 12 hỏi Ngài về các ví dụ. Và Ngài nói với họ: “Đã ban cho các ngươi
mầu nhiệm Nước Thiên Chúa, còn mọi sự chỉ ban cho những kẻ ở ngoài trong câu
ví, để “họ nhìn lấy nhìn để mà không thấy, họ nghe lấy nghe để mà không hiểu,
kẻo họ trở lại mà được tha thứ” (Mc 4,10-12). Bởi đó mà Ngài nói: “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không
ai biết rõ người Con, trừ Chúa Cha; cũng như không ai biết rõ Chúa Cha, trừ
người Con và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho” (Mt 11,27: Tin Mừng).
5/ Ai đến với Chúa
Giê-su, luôn luôn được Ngài nâng đỡ.
Như Ngài đã lên tiếng
kêu gọi: “Tất cả những ai đang vất vả
mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy
mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm
nhường. Tâm hồn anh em sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng. Vì ách tôi êm ái, và gánh
tôi nhẹ nhàng." (Mt 11,28-30: Tin Mừng).
Ông Mô-sê nói với dân: “Luật của Thiên Chúa chẳng có nặng nề, không
vượt quá sức anh em đâu” (Dnl 30,9-11).
Đọc Tin Mừng Nhất Lãm, ba tác giả Mát-thêu,
Mác-cô, Lu-ca, không cho ai thấy Đức Giê-su vác thập giá, mà là ông Simon người
ngoại giáo, thành Ky-rê-nê (x Mt 27,32; Mc 15,21; Lc 23,26). Chỉ riêng Tin Mừng
Gioan cho ta thấy Đức Giê-su vác thập giá (x Ga 19,17).
Tại sao lại có sự khác biệt này ?
- Tác giả Tin Mừng Nhất Lãm muốn nhấn mạnh người không có Chúa, như ông Simon ngoại giáo thành Ky-rê-nê, thì cuộc
đời họ là một khổ giá ; trái lại,
Đức Giê-su là người Do-Thái và cũng là
Thiên Chúa, thì không có gì là khổ giá, vì Ngài là Đấng toàn năng. Do đó ai
được Chúa ở cùng, thì được Ngài nâng đỡ bổ sức cho.
- Sở dĩ ông Gioan nói Đức Giê-su vác thập giá, vì ngay khi mở đầu Tin
Mừng, ông đã giới thiệu Đức Giê-su là Con Chiên Thiên Chúa đến gánh tội trần
gian (x Ga 1,29). Do đó, thập giá trên vai Ngài không phải là khổ giá giống như ông Simon thành
Ky-rê-nê đã vác, mà đó là Thánh Giá
cứu chuộc loài người.
Cũng chính vì thế mà
ông Mô-sê lại nói: “Anh (em) phải biết
rằng ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh (em), thật là Thiên Chúa, là Thiên Chúa trung
thành: cho đến muôn ngàn thế hệ, Người vẫn giữ giao ước và tình thương đối với
những ai yêu mến Người và giữ các mệnh lệnh của Người.” (Dnl 7,9: Bài đọc
I).
Bởi vì, “ân tình Chúa thiên thu vạn đại, dành cho ai
kính sợ Người” (Tv 103/102,17: Đáp ca).
II. TA PHẢI ĐÁP LẠI TÌNH YÊU CHÚA ĐỂ ĐƯỢC NÊN GIỐNG CHÚA
GIÊ-SU
Muốn được nên giống
Chúa Giê-su, trước nhất phải được Chúa Thánh Thần chiếm đoạt, và được Chúa
Giê-su ở cùng, mới có khả năng yêu đồng loại
như Thiên Chúa:
1- Ta phải được Chúa
Thánh Thần chiếm đoạt.
Thánh Gioan Tông Đồ nói:
“Nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta
như thế,chúng ta cũng phải yêu thương nhau. Thiên Chúa chưa ai được chiêm
ngưỡng bao giờ. Nếu chúng ta yêu thương nhau, thì Thiên Chúa ở lại trong chúng
ta, và tình yêu của Người nơi chúng ta mới nên hoàn hảo. Căn cứ vào điều này,
chúng ta biết được rằng chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng
ta: đó là Người đã ban Chúa Thánh Thần của Người cho chúng ta.” (1Ga 4,11-13:
Bài đọc II).
2- Ta phải được Chúa
Giê-su chiếm đoạt.
Thánh Gioan Tông Đồ nói: “Hễ ai
tuyên xưng Đức Giê-su là Con Thiên Chúa, thì Thiên Chúa ở lại trong người ấy và
người ấy ở lại trong Thiên Chúa.” (1Ga 4,15: Bài đọc II). Đức Tin ấy phải thể
hiện bằng việc làm, nhất là hiệp dâng Thánh Lễ mỗi ngày, vì chỉ trong Thánh Lễ,
Thiên Chúa biểu lộ tình yêu của Ngài cách trọn hảo: “Tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta được biểu lộ như thế này:Thiên
Chúa đã sai Con Một đến thế gian để nhờ Con Một của Người mà chúng ta được
sống. Tình yêu cốt ở điều này: không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng
chính Người đã yêu thương chúng ta,và sai Con của Người đến làm của lễ đền tội
cho chúng ta” (1Ga 4,9-10: Bài đọc II).
3- Ta phải yêu mến
đồng loại như Chúa yêu ta.
Thánh Gioan Tông Đồ nói:
“Chúng ta hãy yêu thương nhau, vì tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa. Phàm ai yêu
thương, thì đã được Thiên Chúa sinh ra, và người ấy biết Thiên Chúa.
8 Ai không yêu thương, thì
không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là tình yêu. 11 Anh em thân
mến, nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta như thế, chúng ta cũng phải yêu
thương nhau.
12 Thiên Chúa chưa ai được chiêm ngưỡng bao giờ. Nếu chúng ta yêu
thương nhau,thì Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, và tình yêu của Người nơi
chúng ta mới nên hoàn hảo” (1Ga 4,7-8.11-12: Bài đọc II).
Yêu đồng loại như Chúa
yêu, cụ thể phải là:
§
Cầu nguyện cho đồng loại (x Ga 15,16b).
§
Đến với người anh em trước (x Ga 15,16a).
§
Nói Lời Chúa cho
đồng loại (x Ga 15,15).
§
Tôn trọng người anh em như bản thân (x Ga 15, 14).
§
Chấp nhận gian khổ, dù phải mất mạng vì phục vụ (x Ga 15,13).
Đó là Luật Yêu Mới Đức
Giê-su truyền cho những ai thuộc về Ngài, để biết sống yêu như Ngài.
Vậy ai yêu Thiên Chúa,
Đức Giê-su đòi hỏi họ: “Anh em hãy mang
lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường”
(Tung Hô Tin Mừng). “Tâm hồn anh em sẽ
được nghỉ ngơi bồi dưỡng” (Mt 11,29).
Kẻ nào không yêu Thiên
Chúa, không tuân giữ Giới Răn của Ngài, để phục vụ đồng loại như Đức Giê-su, đó
là kẻ ghét Thiên Chúa, nó sẽ phải chết vì tội của nó (x Dnl 7,10: Bài đọc I).
THUỘC LÒNG
Đức Giê-su dạy: “Anh
em hãy yêu thương nhau như Thầy yêu anh
em”
(Ga 13,34)
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH