Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Bài giảng
THỨ BẢY SAU CN 11 TN NĂM LẺ: CHÚA QUAN PHÒNG
Âm thanh
Video
[ Bấm play 2 lần liên tiếp để xem video. Vui lòng chờ chút nếu kết nối mạng chậm ]
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC: 2Cr 12, 1-10
Thưa anh em, 1 phải tự hào ư? Nào có ích gì! Dù thế, tôi cũng xin nói về những thị kiến và mặc khải Chúa đã ban cho tôi.2 Tôi biết có một người môn đệ Đức Ki-tô, trước đây mười bốn năm đã được nhắc lên tới tầng trời thứ ba -có ở trong thân xác hay không, tôi không biết, có ở ngoài thân xác hay không, tôi cũng không biết, chỉ có Thiên Chúa biết.3 Tôi biết rằng người ấy đã được nhắc lên tận thiên đàng -trong thân xác hay ngoài thân xác, tôi không biết, chỉ có Thiên Chúa biết-,4 và người ấy đã được nghe những lời khôn tả mà loài người không được phép nói lại.5 Về một người như thế, tôi sẽ tự hào; còn về bản thân tôi, tôi chỉ tự hào về những yếu đuối của tôi.6 Quả vậy, nếu muốn tự hào, thì tôi cũng không phải là người điên, vì tôi nói sự thật. Nhưng tôi không làm thế, kẻo người ta đánh giá tôi quá cao, so với điều họ thấy nơi tôi hoặc nghe tôi nói.
7 Và để tôi khỏi tự cao tự đại vì những mặc khải phi thường tôi đã nhận được, thân xác tôi như đã bị một cái dằm đâm vào, một thủ hạ của Xa-tan được sai đến vả mặt tôi, để tôi khỏi tự cao tự đại.8 Đã ba lần tôi xin Chúa cho thoát khỏi nỗi khổ này.9 Nhưng Người quả quyết với tôi: "Ơn của Thầy đã đủ cho anh, vì sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối." Thế nên tôi rất vui mừng và tự hào vì những yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Đức Ki-tô ở mãi trong tôi.10 Vì vậy, tôi cảm thấy vui sướng khi mình yếu đuối, khi bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ, ngặt nghèo vì Đức Ki-tô. Vì khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh.
ĐÁP CA: Tv 33
Đ.        Hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy! (c 9a)
8 Sứ thần của CHÚA đóng trại chung quanh để giải thoát những ai kính sợ Người. 9 Hãy nghiệm xem CHÚA tốt lành biết mấy: hạnh phúc thay kẻ ẩn náu bên Người!
10 Kính sợ CHÚA đi, đoàn dân thánh hỡi, vì ai kính sợ Người chẳng thiếu thốn chi. 11 Kẻ giàu sang phải bần cùng đói khổ, còn ai tìm kiếm CHÚA chẳng thiếu của gì
12 Các con ơi, hãy đến mà nghe, ta sẽ dạy cho biết đường kính sợ CHÚA. 13 Ai là người thiết tha được sống, ước ao hưởng chuỗi ngày hạnh phúc chứa chan? 
BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN MỪNG: 2Cr 8,9
Hall-Hall:  Đức Giê-su Ki-tô, vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có. Hall.
TIN MỪNG: Mt 6, 24-34
24 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: "Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.
 25 "Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao? 26 Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao?27 Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay?28 Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi;29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy.30 Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin!31 Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây?32 Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó.33 Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho.34 Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy 
BÀI GIẢNG
CHÚA QUAN PHÒNG
Chúa quan phòng là duy một mình Ngài đã ấn định, sắp đặt và điều khiển mọi sự trong vũ trụ được tồn tại và phát triển. Do đó loài người  không lệ thuộc vào bất cứ thần nào, ngoài Thiên Chúa, nghĩa là chỉ duy Thiên Chúa làm Chủ muôn loài muôn vật. Bởi thế Đức Giê-su nói: “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao?” (Mt 6,24-25). Và Đức Giê-su bảo: Hãy nhìn chim trời và huệ đồng :
C  Chim trời: Chúng không gieo không gặt, không thu tích vào kho lẫm và Cha các ngươi Đấng ở trên trời, hằng nuôi nấng chúng (Mt 6,26: Tin Mừng).
C  Huệ đồng: Nó không canh cửi nhưng Thiên Chúa mặc cho nó sắc đẹp hơn áo vua Salomon (Mt 6,28: Tin Mừng).
Nhưng chim trời và huệ đồng muốn sống muốn phát triển tốt đẹp chúng đều phải sinh hoạt theo đúng quy trình Chúa đã ấn định cho: Chim hằng ngày phải bay đi kiếm mồi ; huệ đồng từng giây phút không ngừng hút chất bổ dưỡng từ đất. Rõ ràng loài nào không hoạt động đúng như Chúa đã ấn định, loài đó tự tiêu diệt. Thế thì con người sao lại không cần lệ thuộc vào ý muốn của Thiên Chúa ? Cho nên Đức Giê-su bảo ta: “Anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây?” (Mt 6,31), vì ba lý do :
1/ CHÚA QUÝ TA HƠN CHIM TRỜI, HƠN HUỆ ĐỒNG, “Ngài chăm sóc ta như con ngươi mắt Ngài” (Dnl 32,10) ; Ngài chăm lo cho mỗi người không phải chỉ vì nó đáng thương, mà còn vì danh dự của Ngài (x Tv 143/142,11), và “Ngài yêu thương ta đến muôn thuở muôn đời” (Tv 89/88,29a: Đáp ca năm chẵn).
2/ LƯƠNG THỰC QUAN TRỌNG NHẤT CHÚA CHO THÂN XÁC TA ĐƯỢC SỐNG, đó là khí, nước, ánh sáng, chẳng ai phải vất vả tìm kiếm, vì Chúa đã ban đồng đều cho mọi người. Những lương thực khác chỉ là tùy phụ, Chúa đã ban cho ta tài năng, sức khỏe, cùng với ơn Trời để ta lao động thu hoạch kết quả.
3/ CHÚA LÀM CHỦ MỌI SINH HOẠT CỦA TA, như Lời Kinh Thánh  nói: “Ví như Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất vả cũng là uổng công. Thành kia mà Chúa không phòng giữ, uổng công Người trấn thủ canh đêm, bạn có thức khuya hay dậy sớm, khó nhọc làm ăn cũng hoài công. Còn kẻ Chúa thương dầu có ngủ, Người vẫn ban cho đủ tiêu dùng” (Tv 127/126, 1-2).
Vậy Chúa chỉ muốn ta thực hành điều này: “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Ngài, còn sự những khác Ngài sẽ ban thêm cho” (Mt 6,33). “Tìm kiếm sự công chính của Thiên Chúa”, chính là tìm cách kết hợp với Chúa Giê-su, đến như được đồng hóa với Ngài từ cảm nghĩ, lời nói, việc làm. Có thế mới thực là người công chính. Kinh nghiệm sống đạo của vua thánh Đavid, ông nói: “Từ nhỏ dại đến nay tôi già cả, chưa thấy người công chính bị Chúa bỏ rơi và giống dòng phải ăn mày thiên hạ” (Tv 37/36,25).
Tuy nhiên, thi hành ý Chúa chắc chắn gặp những rào cản, làm ta đau khổ, nhưng lo gì,  “Khổ ngày nào đủ cho ngày đó” (Mt 6,34: Tin Mừng). Đức Giê-su nói thế có nghĩa là đừng tưởng tượng ra cái khổ ngày mai để đưa về ngày hôm nay mà gánh thêm nặng nề. Bởi vì, “có ai nhờ lo lắng mà làm cho đời mình kéo dài thêm một gang tay?” (Mt 6,27: Tin Mừng).
Thánh Gia-cô-bê cảnh cáo những kẻ bỏ Chúa mà lo làm giàu: “Các ngươi trẩy đi thành này thành nọ qua đó một năm mà buôn bán kiếm lời, các ngươi không biết số mạng ngày mai ra sao, các ngươi như chút khói trong chốc lát, hiện đó rồi biến mất! Thay vì nói: nếu Chúa muốn tôi còn sống và làm việc này việc kia…” (Gc 4,13-14).
Triều đại vua Giô-at, từ vua cho đến dân đã bỏ tôn thờ Chúa mà đi thờ các cột Đền Thờ, thờ ngẫu tượng. Chúa sai các ngôn sứ đến nhắc nhở, cảnh cáo, nhưng đều bị giết ! Bởi thế Chúa để cho chỉ một số ít quân Aram tiến đánh vua Giô-át. Phía quân vua Giô-át dù đông, nhưng không chống cự nổi, nhiều chiến sĩ đã bỏ mạng, vua buồn rầu nên lâm bệnh trầm trọng, các thuộc hạ của vua đã toa rập chống lại vua, và giết vua ngay trên giường (x 2Sb 24,17-25: Bài đọc năm chẵn).
Triều đại vua Giô-át đã khánh tận, làm cho chúng ta xác tín: Ai bỏ tôn thờ Chúa mà làm theo ý mình, thì tự chuốc họa vào thân! Như thế vua Giô-át thua xa ông Phao-lô: tuy ông Phao-lô còn đầy yếu đuối, đầy bất xứng, nên Chúa cho satan đến vả mặt ông! Đã ba lần ông xin Chúa cho thoát khỏi  nỗi khổ này, nhưng Chúa chỉ nói: “Ơn của Thầy đủ cho anh, vì sức mạnh của Thầy được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối!” Sức mạnh đó là những mac khải phi thường ông đã nhận được, và ông tự hào đã dốc hết tâm lực để nói sự thật (rao giảng Lời Chúa) theo mẫu gương của Chúa Giê-su: “Ngài vốn dĩ là Đấng giàu có, nhưng đã trở nên nghèo khó, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho ta trở nên giàu có” (2Cr 8,9: Tung Hô Tin Mừng). Và ông xác tín rằng: “Tôi cảm thấy vui sướng khi mình yếu đuối, khi bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ, ngặt nghèo vì Đức Ki-tô. Vì khi tôi yếu chính là lúc tôi mạnh, nên Chúa đã cho ông lên tới tầng trời thứ ba được  nghe Lời khôn tả” (x 2 Cr 12,1-10: Bài đọc năm lẻ). Thật “hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy” (Tv 34/33,9a: ĐC năm lẻ).
Vậy chỉ những ai làm tôi Thiên Chúa như ông Phao-lô, nhiệt tình làm tròn bổn phận Chúa trao, thì cuộc đời đẹp hơn muôn loài thụ tạo, hơn cả vua Sa-lô-môn, một người khôn ngoan và giàu có không ai sánh bằng (x 1V 3,9-13) ; chứ đừng bắt chước dân ngoại chỉ lo lắng lấy gì mà ăn, lấy gì mà mặc, rồi lao đầu vào việc tìm của cải vật chất, thì chuốc họa vào thân.
THUỘC LÒNG
Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Ngài, còn điều những khác Ngài sẽ ban thêm cho (Mt 6,33).
 

Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH
 
  

Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi

Lên đầu trang
Các bài giảng khác: