Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Bài giảng
CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG - LỄ VỌNG
Âm thanh
Video
[ Bấm play 2 lần liên tiếp để xem video. Vui lòng chờ chút nếu kết nối mạng chậm ]
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC I: Ed 37,1-14
1 Ngày ấy, tay Đức Chúa đặt trên tôi. Đức Chúa dùng thần khí đem tôi ra, đặt tôi giữa thung lũng; thung lũng ấy đầy xương cốt.2 Người đưa tôi đi ngang, đi dọc giữa chúng. Những xương ấy nằm la liệt trên mặt thung lũng và đã khô đét.3 Người bảo tôi: "Hỡi con người, liệu các xương này có hồi sinh được không? " Tôi thưa: "Lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, chính Ngài mới biết điều đó."4 Bấy giờ, Người bảo tôi: "Ngươi hãy tuyên sấm trên các xương ấy; ngươi hãy bảo chúng: Các xương khô kia ơi, hãy nghe lời Đức Chúa.5 Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này với các xương ấy: Đây Ta sắp cho thần khí nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống.6 Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc trên các ngươi, sẽ trải da bọc lấy các ngươi. Ta sẽ đặt thần khí vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Đức Chúa."7 Tôi đã tuyên sấm như tôi được lệnh. Vậy có tiếng động khi tôi đang tuyên sấm; có sự rung chuyển và các xương xích lại gần, ăn khớp với nhau.8 Tôi nhìn thì thấy trên chúng đã có gân; thịt đã mọc lên và da đã trải ra ở bên trên, nhưng thần khí chưa có ở nơi chúng.9 Người lại bảo tôi: "Ngươi hãy tuyên sấm gọi thần khí; tuyên sấm đi, hỡi con người! Ngươi hãy nói với thần khí: Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Từ bốn phương trời, hỡi thần khí, hãy đến thổi vào những người đã chết này cho chúng được hồi sinh."10 Tôi tuyên sấm như Người đã truyền cho tôi. Thần khí liền nhập vào những người đã chết; chúng được hồi sinh và đứng thẳng lên: Đó là cả một đạo quân lớn, đông vô kể.
11 Bấy giờ, Người phán với tôi: Hỡi con người, các xương đó chính là toàn thể nhà Ít-ra-en. Này chúng vẫn nói: "Xương cốt chúng tôi đã khô, hy vọng của chúng tôi đã tiêu tan, chúng tôi đã rồi đời! "12 Chính vì thế, ngươi hãy tuyên sấm, hãy nói với chúng: Đức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Hỡi dân Ta, này chính Ta mở huyệt cho các ngươi, Ta sẽ đưa các ngươi lên khỏi huyệt và đem các ngươi về đất Ít-ra-en.13 Các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Đức Chúa, khi Ta mở huyệt cho các ngươi và đưa các ngươi lên khỏi huyệt, hỡi dân Ta.14 Ta sẽ đặt thần khí của Ta vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được hồi sinh. Ta sẽ cho các ngươi định cư trên đất của các ngươi. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Đức Chúa, Ta đã phán là Ta làm. Đó là sấm ngôn của Đức Chúa.
ĐÁP CA: Tv 103
Đ.        Lạy Chúa, xin gửi Thần Khí tới, và Ngài sẽ đổi mới mặt đất này. (x c 30)
1 Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi! Lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ, Chúa muôn trùng cao cả! Áo Ngài mặc: toàn oai phong lẫm liệt,2a cẩm bào Ngài khoác: muôn vạn ánh hào quang.
24 Công trình Ngài, lạy Chúa, quả thiên hình vạn trạng! Chúa hoàn thành tất cả thật khôn ngoan,
những loài Chúa dựng nên lan tràn mặt đất. 35c Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi!
27 Hết mọi loài ngửa trông lên Chúa đợi chờ Ngài đến bữa cho ăn. 28 Ngài ban xuống, chúng lượm về, Ngài mở tay, chúng thoả thuê ơn phước.
29bc Ngài lấy sinh khí lại, là chúng tắt thở ngay, mà trở về cát bụi. 30 Sinh khí của Ngài, Ngài gửi tới, là chúng được dựng nên,và Ngài đổi mới mặt đất này.
BÀI ĐỌC II: Rm 8, 22-27
22 Thưa anh em, chúng ta biết rằng: cho đến bây giờ, muôn loài thọ tạo cùng rên siết và quằn quại như sắp sinh nở.23 Không phải muôn loài mà thôi, cả chúng ta cũng rên siết trong lòng: chúng ta đã lãnh nhận Thần Khí như ân huệ mở đầu, nhưng còn trông đợi Thiên Chúa ban cho trọn quyền làm con, nghĩa là cứu chuộc thân xác chúng ta nữa.24 Quả thế, chúng ta đã được cứu độ, nhưng vẫn còn phải trông mong. Thấy được điều mình trông mong, thì không còn phải là trông mong nữa: vì ai lại trông mong điều mình đã thấy rồi?25 Nhưng nếu chúng ta trông mong điều mình chưa thấy, thì đó là chúng ta bền chí đợi chờ.
 26 Hơn nữa, lại có Thần Khí giúp đỡ chúng ta là những kẻ yếu hèn, vì chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải; nhưng chính Thần Khí cầu thay nguyện giúp chúng ta, bằng những tiếng rên siết khôn tả.27 Và Thiên Chúa, Đấng thấu suốt tâm can, biết Thần Khí muốn nói gì, vì Thần Khí cầu thay nguyện giúp cho dân thánh theo đúng ý Thiên Chúa. 
BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN MỪNG:
Hall-Hall: Lạy Chúa Thánh Thần, xin ngự đến, cho tâm hồn tín hữu được nhuần thấm muôn ơn, và cháy lửa yêu mến Ngài. Hall.
TIN MỪNG: Ga 7, 37-39
37-38 Hôm ấy là ngày bế mạc tuần lễ Lều, và là ngày long trọng nhất. Đức Giê-su đứng trong Đền Thờ và lớn tiếng nói rằng: "Ai khát, hãy đến với tôi, ai tin vào tôi, hãy đến mà uống! Như Kinh Thánh đã nói: Từ lòng Người, sẽ tuôn chảy những dòng nước hằng sống."39 Đức Giê-su muốn nói về Thần Khí mà những kẻ tin vào Người sẽ lãnh nhận. Thật thế, bấy giờ họ chưa nhận được Thần Khí, vì Đức Giê-su chưa được tôn vinh. 
BÀI GIẢNG
THÁNH THẦN ĐẾN TÁI SINH CON NGƯỜI
Chúa Giê-su sống lại, suốt 40 ngày Ngài hiện ra cho các môn đệ và nói về Nước Thiên Chúa, rồi Ngài được rước về Trời vào ngày thứ năm tại núi Cây Dầu (x Cv 1,3.9.12). Đúng 10 ngày sau, Ngài sai  Thánh Thần đến với các môn đệ, như một luồng gió mạnh thổi vào nhà các ông đang hội họp, và dưới hình lưỡi lửa đậu trên đầu các ông. Hôm đó vào ngày Chúa nhật, đúng ngày Lễ Ngũ Tuần của người Do Thái (x Cv 2,1-4). Lễ Ngũ Tuần hay lễ Hiện Xuống là ngày dâng bó lúa đầu mùa, để nhớ đến cuộc vượt qua sông Gio-đan, các tư tế đã đưa Hòm Bia nhúng xuống sông, làm nước rẽ ra cho dân đi qua để chiếm miền đất Chúa hứa. Hôm đó là mùa gặt lúa mạch vào cuối tháng ba đầu tháng tư (x Gs 3,14-15). Lễ này nguyên thủy là Lễ Lều, lễ Tạ Ơn về mùa gặt, sau trở thành lễ Tưởng Niệm long trọng trong thời dân Do Thái đi trong sa mạc 40 năm tiến về miền đất Chúa hứa để lập quốc và xây dựng Đền Thờ kính Chúa.
Trong ngày Đại Lễ này, người Do Thái ở trong lều 7 ngày, lều này làm bằng cành chà là, để tưởng nhớ thời cha ông họ được Chúa giải thoát khỏi ách nô lệ Ai Cập, tiến về miền đất Chúa hứa. Trong dịp lễ người Do Thái dâng của đầu mùa là những hoa trái họ thâu hoạch sau 50 ngày, để tạ ơn Chúa vì được thoát ách nô lệ, được lập quốc tại miền đất chảy sữa  và mật (x Xh 3,8), và được Chúa chúc lành cho lao động của họ, hầu có của nuôi thân. Nói tóm lại, ba lễ: lễ Vượt Qua, lễ Ngũ Tuần, lễ Lều đều là những Lễ Tạ Ơn :
-    Lễ Vượt Qua: Tạ Ơn Chúa đã giải thoát giống dòng Do Thái khỏi ách nô lệ Ai Cập (x Xh 13,17t).
-    Lễ Ngũ Tuần: Tạ Ơn Chúa, vì nhờ Lời Chúa rẽ nước sông Gio-đan để dân chiếm được  miền đất Hứa (x Gs 3).
-    Lễ Lều: Tạ Ơn Chúa đã chúc lành cho công ăn việc làm của họ nhờ thi hành Lời Chúa (x Lv 23, 39-43).
Cuối cùng, người Do Thái lại liên kết ý nghĩa lễ Ngũ Tuần này với ân huệ Chúa ban Luật riêng cho dân Do Thái tại núi Sinai. Họ xác tín rằng: Tất cả những ân huệ Chúa ban cho dân để tạ ơn Chúa như thế, là vì họ tuân giữ Luật Chúa ban từ núi Sinai, nên đã được Ngài chúc phúc.
Vậy lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống làm ứng nghiệm ý nghĩa các lễ Lều Trại, lễ Ngũ Tuần,  lễ Vượt Qua. Xưa kia Chúa ban Lời Ngài cho riêng dân Do Thái (x Xh 34); nay Chúa  Thánh Thần đến ban cho bất cứ ai thuộc mọi dân tộc trên mặt đất biết nghe Lời giáo huấn của Hội Thánh do Chúa Thánh Thần hướng dẫn và soi sáng. Thực vậy :
1- Xưa Chúa ban Lời cho dân Do Thái ở núi Sinai (x Xh 34) ; nay Chúa ban Lời cho muôn dân từ thánh đô Giêrusalem, do Chúa Thánh Thần làm cho các Tông Đồ loan báo bằng nhiều thứ tiếng tùy theo Thánh Thần ban cho phát ngôn (x Cv 2), để ai nghe, hiểu và tin vào Chúa Giê-su là Đấng Cứu Độ duy nhất (x Cv 4,12), thì họ được tái sinh làm con Chúa, trở nên của lễ đầu mùa dâng Chúa (x Gc 1,18). Thay thế cho hoa trái đầu mùa của người Do Thái dâng.
2- Xưa dân Do Thái được Chúa giải thoát khỏi nô lệ Ai Cập, suốt 40 năm họ lang thang trong sa mạc tiến về đất Chúa hứa, nếu họ không được hai bia Lời Chúa giúp họ thắng mọi địch thù, thì họ đã bị nhiều dân tiêu diệt dọc đường, và không thể tiến về đất Hứa để lập quốc; thua xa nay bất cứ dân tộc nào gia nhập Hội Thánh đến dự Lễ, thì được Hội Thánh dùng quyền năng Chúa Thánh Thần ghi tạc Lời, không phải trên hai tấm đá, mà là ghi trên những tấm bia lòng bia thịt (x 2Cr 3,3). Như thế, họ trở thành Đền Thờ đích thực của Thiên Chúa, được  Thánh Thần Chúa đến ngự (x 1Cr 3,16),  và Ngài giúp họ vượt thắng mọi sự dữ, đánh gục thần chết, vì đã được tái sinh làm con Thiên Chúa. Đây là ơn huệ lớn lao Chúa chỉ ban riêng cho loài người. Bởi đó muôn loài thụ tạo rên siết quằn quại như sắp sinh nở mà không được. Tuy nhiên ơn cứu độ này vẫn còn trong hy vọng, vào ngày cánh chung Chúa mới thực hiện trọn vẹn, còn bây giờ ta cứ bền tâm đợi chờ. Trong những ngày ta đang trên đường tiến về miền đất Hứa là Quê Trời, mỗi khi ta tham dự Phụng Vụ, nhất là Thánh Lễ, là ta được Chúa Thánh Thần nâng đỡ ta là những kẻ yếu hèn, ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải, thì Thánh Thần cầu thay nguyện giúp hợp đúng ý Thiên Chúa (x Rm 8,22-27: Bài đọc II). Cho ta được thông hiệp cùng một sự sống của Chúa Giê-su Phục Sinh.
Chân lý trên ngôn sứ Ezekiel đã tiên báo vào thời Thiên Chúa ra tay cứu độ: “Một bãi tha ma đầy dẫy xương khô (sự chết), nhưng có Lời Thiên Chúa hô lên, các xương nhúc nhích xích lại nhau, mọc gân, mọc thịt, mọc da, và Chúa thổi sinh khí vào họ để được hồi sinh. Đó là cả một đạo quân lớn đông vô kể, bởi vì chính Chúa đã mở huyệt cho” (x Ed 37, 1-14: Bài đọc I).
Tất cả những giá trị trên đây, Chúa Giê-su sẽ sai Thánh Thần đến để thực hiện cho chúng ta trong ngày Lễ Ngũ Tuần (lễ Hiện Xuống), đúng như Lời Đức Giê-su nói: “Vào ngày bế mạc tuần lễ Lều (hay lễ Ngũ Tuần, lễ này đã đến ngày cáo chung, đây là ngày long trọng nhất), Đức Giê-su đứng giữa Đền Thờ và lớn tiếng nói rằng: “Ai khát hãy đến với tôi, ai tin vào tôi, hãy đến mà uống, như Kinh Thánh  đã nói: Từ lòng Người sẽ tuôn chảy những dòng nước hằng sống”. Đức Giê-su muốn nói về Thần Khí mà những kẻ tin vào Người sẽ lãnh nhận” (Ga 7, 37-39a: Tin Mừng).
Thánh Hilario giải thích: “Người đón nhận được Thần Khí Chúa, thì mọi cơ năng linh hồn của họ được hoạt động hữu hiệu: Khi các bộ phận trong thân thể con người không còn được thúc đẩy để hoạt động nữa, thì chúng hóa ra vô ích: chẳng hạn nếu không có ánh sáng, thì mắt cũng vô dụng, cũng như nếu không có tiếng nói hay tiếng động vang lên, thì tai chẳng thi hành được chức năng ; nếu không có mùi hương ngào ngạt tỏa ra, thì mũi chẳng biết chức năng của mình là gì. Sở dĩ như vậy, không phải vì những bộ phận đó thiếu khả năng tự nhiên,nhưng vì không có các yếu tố bên ngoài kích thích, nên chúng không thi hành chức năng được.
Linh hồn con người cũng thế: tuy có khả năng tự nhiên hiểu biết về Thiên Chúa, nhưng không có ánh sáng hiểu biết, thì linh hồn ra vô dụng, trừ khi được đón nhận hồng ân của  Thánh Thần nhờ Đức Tin.
Còn hồng ân trong Đức Giê-su thì hiển  nhiên vẫn là một cho hết mọi người. Vì không nơi nào thiếu hồng ân đó, nên ai muốn lãnh nhận bao nhiêu thì được bấy nhiêu,và ai muốn được nên xứng đáng bao nhiêu, thì ơn đó ở lại nơi người đó bấy nhiêu, đúng như Lời Đức Giê-su nói: “Từ lòng Người, sẽ tuôn chảy những dòng nước hằng sống”. Hồng ân đó ở với chúng ta cho đến tận thế, là nguồn an ủi trong lúc chúng ta đợi chờ, là bảo đảm cho niềm hy vọng của chúng ta và cuộc sống mai hậu nhờ các hoạt động của ơn thiêng, là ánh sáng chiếu rọi tâm trí, là vẻ huy hoàng chiếu giãi trên các tâm hồn”.
Ta hãy cầu nguyện xin Chúa Giê-su: “Lạy Chúa xin gởi Thánh Thần tới và Ngài sẽ biến đổi mặt đất này” (Tv 104/103, 30: Đáp ca). Và còn phải cầu nguyện: “Lạy Chúa Thánh Thần, xin ngự đến, cho tâm hồn tín hữu được nhuần thấm muôn ơn, và cháy lửa yêu mến Ngài” (Tung Hô Tin Mừng).
THUỘC LÒNG
Anh em là bức thư của Đức Ki-tô do tay các Tông Đồ soạn ra, không phải viết bằng mực đen, nhưng bằng Thần Khí của Thiên Chúa hằng sống, không phải ghi trên những tấm bia bằng đá, nhưng trên những tấm bia bằng thịt. (2Cr 3,3)
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH
  

Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi

Lên đầu trang
Các bài giảng khác: