BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC: Cv 6, 8-15
8 Thời đó, ông Tê-pha-nô được đầy ân
sủng và quyền năng, đã làm những điềm thiêng dấu lạ lớn lao trong dân.9
Có những Đồng.13 Họ đưa mấy người chứng gian ra khai rằng: "Tên
này không ngừng nói những lời phạm người thuộc hội đường gọi là hội đường của
nhóm nô lệ được giải phóng, gốc Ky-rê-nê và A-lê-xan-ri-a, cùng với một số
người gốc Ki-li-ki-a và A-xi-a, đứng lên tranh luận với ông Tê-pha-nô.10
Nhưng họ không địch nổi lời lẽ khôn ngoan mà Thần Khí đã ban cho ông.11
Bấy giờ, họ mới xui mấy người phao lên rằng: "Chúng tôi đã nghe hắn nói
lộng ngôn xúc phạm đến ông Mô-sê và Thiên Chúa."12 Họ sách động
dân và các kỳ mục cùng kinh sư, rồi ập đến bắt ông và điệu đến Thượng Hội đến
Nơi Thánh và Lề Luật.14 Vì chúng tôi đã nghe hắn nói rằng Giê-su
người Na-da-rét sẽ phá huỷ nơi này và thay đổi những tục lệ mà ông Mô-sê đã
truyền lại cho chúng ta."15 Toàn thể cử toạ trong Thượng Hội
Đồng đều nhìn thẳng vào ông Tê-pha-nô, và họ thấy mặt ông giống như mặt thiên
sứ.
ĐÁP CA: Tv 118
Đ. Hạnh phúc
thay ai sống đời hoàn thiện,
biết noi theo luật pháp Chúa Trời. (c 1)
23 Mặc quan quyền họp nhau mưu hại,
tôi tớ Ngài đây cứ gẫm suy thánh chỉ. 24 Vâng, thánh ý Ngài làm con
vui sướng thoả thuê, chỉ bảo con như những người cố vấn.
26 Con kể lể đường đời, Chúa đáp lại, xin dạy cho con biết
thánh chỉ Ngài. 27 Đường lối huấn lệnh Ngài, xin cho con hiểu rõ, để
con suy gẫm những kỳ công của Ngài.
29 Xin giúp con tránh đường xảo trá
và thương ban cho con luật pháp Ngài. 30 Đường chân lý, này con đã
chọn,quyết định của Ngài, con khao khát đợi trông.
BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN MỪNG: Mt 4,4b
Hall-Hall: Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ Lời
miệng Thiên Chúa phán. Hall
TIN MỪNG: Ga 6, 22-29
22 Sau khi Đức Giê-su cho năm ngàn người ăn no nê,
các môn đệ thấy Người đi trên mặt Biển Hồ .Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng
ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giê-su lại
không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi.23
Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Ti-bê-ri-a đến gần nơi dân chúng đã được ăn
bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn.24 Vậy khi dân chúng thấy Đức
Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi
Ca-phác-na-um tìm Người.25 Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ
nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy? "26 Đức Giê-su
đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông
đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê. 27 Các ông
hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương
thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban
cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác
nhận."28 Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực
hiện những việc Thiên Chúa muốn? "29 Đức Giê-su trả lời:
"Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến”
BÀI GIẢNG
LAO CÔNG VÌ SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI
Việc Đức Giê-su hóa bánh ít ra
nhiều nuôi đoàn lũ dân đến với Ngài, nếu ta chỉ dừng lại coi đó là diễn tả lòng
thương xót của Đức Giê-su không muốn để ai phải đói, thì nay có nhiều người kết
luận Thiên Chúa đã chết như một sinh vật! Vì nếu Thiên Chúa còn sống, tại sao
ngày nay còn nhiều dân tộc đói khổ, nhiều bệnh nhân không tiền chạy thuốc, Chúa
không biết thương xót mà ra tay cứu họ?
Bởi vậy sau khi Đức Giê-su cho dân
ăn no nê, Ngài không muốn họ tôn Ngài làm Vua (x Ga 6,15) để phục vụ cái bụng như
Chúa của họ (x Pl 3,19). đó là lý
do Ngài phải trốn dân đi cầu nguyện.
Khi dân đi lùng kiếm được Đức
Giê-su, Ngài tỏ ra rất thương một đoàn lũ dân duy thực! dù Đức Giê-su có làm mưa bánh xuống cho họ như xưa Chúa mưa
Man-na cho tổ tiên họ trong sa mạc ăn no thì rồi họ cũng phải chết khốn nạn! nên Ngài lên tiếng dạy: “Hãy lao công đừng vì lương thực hư nát nhưng
vì lương thực sẽ lưu lại mãi đến sự sống đời đời mà Con Người sẽ ban cho các ngươi, vì chính Ngài là Đấng mà Cha là
Thiên Chúa đã niêm ấn” (Ga 6, 27: Tin Mừng). Chỉ ai có Đức Tin mới nhận ra
giá trị lời giáo huấn ấy để rồi lao công vào việc của Thiên Chúa , tức là “ tin vào Đấng Chúa Cha sai đến” (Ga 6, 29:
Tin Mừng).
Phó tế Stê-pha-nô trong Bài đọc Thánh
Lễ hôm nay đã sống diễn tả được Đức Tin này: Ông phục vụ Tin Mừng rất thành
công, làm được nhiều phép lạ khiến mọi người phải kinh ngạc. Như thế ông đã
chứng minh được Chúa Giê-su Phục Sinh ban cho ông đầy ân sủng và quyền năng,
hầu ai nhờ ông mà tin vào Chúa Giê-su thì còn được Ngài hứa ban cho có khả năng
làm được những việc như Ngài và còn hơn Ngài nữa (x Ga 14,12). Con người được
vinh hiển như thế chỉ vì Chúa Giê-su đã về với Chúa Cha hằng cầu nguyện cho,
hầu tiếp nối sứ mệnh của Ngài, mà Hội Thánh được Chúa Giê-su ủy thác làm hiện
tại hóa việc cầu nguyện của Ngài mỗi khi Hội
Thánh dâng Lễ. bởi đó hết
thảy những ai nỗ lực, mau mắn tìm đến hiệp dâng Thánh Lễ với Hội Thánh, thì đó
là cách cụ thể nhất họ thực hành Lời Chúa Giê-su dạy là “tin vào Đấng Chúa Cha sai đến” (Ga 6,29).
Thế mà các nhóm Nô phóng, nhóm
Ky-rê-nê, nhóm Alexandria, nhóm Ki-li-ki-a và Tiểu Á đã không tin như thế, nên
họ dấy lên tranh luận với ông Stê-pha-nô, nhưng họ không có sức cự lại sự khôn
ngoan do Thần Khí Chúa ban cho ông. Thế là họ xúi dân phao lên: “Chúng tôi đã nghe nó nói lộng ngôn xúc phạm
đến ông Mô-sê và Thiên Chúa”. Họ làm chấn động dân chúng cùng hàng niên
trưởng và các ký lục, rồi họ sấn lại lôi ông đi và điệu đến công nghị. Mọi
người căm phẫn nhìn ông, và họ thấy dung mạo ông như dung mạo thiên thần (x Cv
6, 8-15: Bài đọc). Thật “hạnh phúc thay ai sống đời hoàn thiện, biết
nói theo luật pháp Chúa trời”(Tv 119/118, 1: Đáp ca).
Ông hennri Dunant sáng lập Hội Chữ Thập Đỏ:
Ngày 24/6/1859 ông đến Thụy Sỹ gặp vua Napoléon III nước Pháp, xin cấp giấy phép lập nhà máy xay lúa tại
Algerie - là thuộc địa của Pháp. Trong quán trọ ông ngồi nhìn về phía cánh đồng
Solpherino: cuộc chiến ác liệt đang xảy ra. Trong trận chiến ấy có trên 300
ngàn binh sĩ hai phía bị thương kêu la! Ông dunant
chán ghét chiến tranh, ông cho chuyển các binh sĩ bị thương vào làng để chăm
sóc. Sau đó ông viết tác phẩm hồi ký về cuộc chiến tại Solhpherino gởi cho các
thủ lãnh trên thế giới ký vào bản dự án
lập Hội Chữ Thập Đỏ để chăm sóc binh sĩ bị nạn không phân biệt thù
hay bạn.
Ngày
26/10/1863 có 16 quốc gia họp tại Genève ủng họ sáng kiến ông và họ lấy dấu
thập làm dấu chỉ trên các bệnh viện hay các xe cứu thương. Năm 1901 ông dunant được giải thưởng Nobel. Ta biết ông
Alfred Nobel cũng là mẫu người lao công vào việc của Thiên Chúa, vì trước đó
ông phát minh ra chất nổ, sản xuất hàng loạt vũ khí giết người, ông đã thu được
rất nhiều tiền, sở hữu một tài sản kếch
xù! Nhưng khi ông đọc báo biết vô số
người đã chết vì chất nổ ông phát minh. Ông rất hối hận về việc tìm ra
vũ khí giết người, ông liền bán hết gia tài, lấy tiền hiến cho Liên Hiệp Quốc
để làm giải thưởng cho bất cứ ai đóng góp vào nền hòa bình của thế giới.
Vào
cuối đời, lúc ông Dunant lâm bệnh, ông xin vào một bệnh viện dành cho hành khất
bên Thụy Sĩ, để lại di chúc: “Hoặc tôi
là môn đệ Chúa Giê-su hay ít là giống
các tín hữu thuở ban đầu, hoặc tôi không là gì cả”.
Vậy ông Dunantvà ông Nobel sống như thế là vì các ông đã sống mầu nhiệm Thánh
Thể: “Ra công làm việc không phải vì
lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, đó là việc Thiên Chúa muốn cho
loài người làm, là tin vào Đấng Chúa
Cha sai đến” (Ga 6,27a.29). Đức Tin này phải được thể hiện bằng việc làm là
ăn Bánh trường sinh, chính là Thịt Máu Chúa Giê-su ban (x Ga 6,27t). Nhưng
người ta sống không chỉ nhờ Bánh trường sinh hay của cải vật chất mà còn được
sống nhờ Lời Thiên Chúa phán ra (Mt 4,4b: Tung Hô Tin Mừng).
THUỘC LÒNG
Hãy lao công đừng vì
lương thực hư nát nhưng vì lương thực sẽ lưu lại mãi đến sự sống đời đời ( Ga 6 ,27a )
Linh mục GIUSE ĐINH
QUANG THỊNH