BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC I: Cv 10,34a .
37-43
34a Bấy giờ ông
Phê-rô lên tiếng nói: " 37 Quý vị biết rõ biến cố đã xảy ra
trong toàn cõi Giu-đê, bắt đầu từ miền Ga-li-lê, sau phép rửa mà ông Gio-an rao
giảng. 38 Quý vị biết rõ: Đức Giê-su xuất thân từ Na-da-rét, Thiên
Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong Người. Đi tới đâu là
Người thi ân giáng phúc tới đó, và chữa lành mọi kẻ bị ma quỷ kiềm chế, bởi vì
Thiên Chúa ở với Người.39 Còn chúng tôi đây xin làm chứng về mọi
việc Người đã làm trong cả vùng dân Do-thái và tại chính Giê-ru-sa-lem. Họ đã
treo Người lên cây gỗ mà giết đi.40 Ngày thứ ba, Thiên Chúa đã làm
cho Người trỗi dậy, và cho Người xuất hiện tỏ tường,41 không phải
trước mặt toàn dân, nhưng trước mặt những chứng nhân Thiên Chúa đã tuyển chọn
từ trước, là chúng tôi, những kẻ đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi
Người từ cõi chết sống lại.42 Người truyền cho chúng tôi phải rao
giảng cho dân, và long trọng làm chứng rằng chính Người là Đấng Thiên Chúa đặt
làm thẩm phán, để xét xử kẻ sống và kẻ chết.43 Tất cả các ngôn sứ
đều làm chứng về Người và nói rằng phàm ai tin vào Người thì sẽ nhờ danh Người
mà được ơn tha tội."
ĐÁP CA: Tv 117
Đ. Đây là ngày Chúa đã làm ra,
nào ta hãy vui mừng
hoan hỷ. (c.24)
1
Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương. 2
Ít-ra-en hãy nói lên rằng: muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
16
"Tay hữu Chúa đã ra oai thần lực, tay hữu
Chúa giơ cao. 17 Tôi không phải chết, nhưng tôi sẽ sống, để loan báo
những công việc Chúa làm.
22
Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. 23 Đó
chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.
BÀI ĐỌC II: Cl 3,1-4
1 Thưa anh em,
anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Ki-tô, nên hãy tìm kiếm những gì thuộc
thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Thiên Chúa.2 Anh em hãy
hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì
thuộc hạ giới.3 Thật vậy, anh em đã chết, và sự sống mới của anh em
hiện đang tiềm tàng với Đức Ki-tô nơi Thiên Chúa.4 Khi Đức Ki-tô,
nguồn sống của chúng ta xuất hiện, anh em sẽ được xuất hiện với Người, và cùng
Người hưởng phúc vinh quang.
BÀI GIẢNG
CÓ CẢM NGHIỆM ĐƯỢC CHÚA YÊU
MỚI LÀM CHỨNG CHO CHÚA
Người yêu Chúa
là người phải ý thức sống ba điểm giáo lý, dựa vào các bài Kinh Thánh đọc trong Thánh Lễ hôm nay :
1/ KẺ TỘI
LỖI ĐI ĐẾN SỰ CHẾT.
“Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc TRỜI CÒN TỐI, bà Ma-ri-a
Mác-đa-la đi đến mộ” (Ga 20,1a: Tin Mừng). Gợi đến cuộc sáng tạo, con người
tội lỗi như bà Ma-ri-a Ma-đa-lê-na - hiện thân bà E-và xưa đã lỗi Luật Chúa –
đi đến mồ là đi vào sự chết, thuộc quyền lực của ma quỷ biểu lộ qua hình ảnh “TRỜI CÒN TỐI”, cũng thế ông
Giuđa vì tham 30 đồng bạc, nên khi đang ăn tiệc với Thầy Giêsu và các anh em,
ông đã bỏ bàn tiệc đi vào đêm tối (x Ga 13,30) để thông đồng với các đầu mục Do Thái và quân
Roma bàn mưu nộp Thầy.
2/ CHÚA BIẾN SỰ CHẾT RA SỰ SỐNG.
“Thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. Bà Maria Madalena liền chạy về gặp ông
Si-môn Phê-rô và người môn đệ ĐứcGiê-su thương mến. Bà nói: Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng
tôi chẳng biết họ để Người ở đâu.” (Ga 20,1b-2: Tin Mừng). Đó là dấu
ứng nghiệm lời ngôn sứ Ê-dê-ki-en tiên báo về ngày Chúa phục sinh dân Ngài: “Này Ta sẽ mở cửa mộ các ngươi, Ta sẽ đem các
ngươi ra khỏi mồ, hỡi dân Ta !” (x Ed 36)
3/ CHỈ NGƯỜI CẢM NGHIỆM ĐƯỢC CHÚA YÊU NHƯ BÀ MA-RI-A
MA-ĐA-LÊ-NA, NHƯ ÔNG GIO-AN,MỚI LÀM CHỨNG CHO CHÚA PHỤC SINH.
Cụ thể :
a- Bà Ma-ri-a Ma-đa-lê-na ý thức mình
tội lỗi, biết sám hối, và được Đức Giê-su trừ bảy quỷ xuất khỏi bà, từ bấy giờ
bà theo Ngài đi truyền giáo và dùng tiền của giúp Ngài và các môn đệ (x Lc 7,36
- 8,3) ; Ngày Đức Giê-su phục sinh, bà chạy ra mộ ngay lúc trời còn tối nhằm
xức dầu trên xác Ngài (x Mc 16,1), thì lại được phúc gặp Ngài đầu tiên, rồi bà
trở về thành loan báo Tin Mừng Phục Sinh cho các Tông Đồ để các ông rao truyền cho
mọi người (x Ga 20,2: Tin Mừng).
b- Thực ra, không thấy Đức Giê-su gọi
ông Gioan là “người Thầy yêu”, mà chính ông tự gán cho mình danh hiệu “người
Chúa yêu” vì ông đã từng mong ước được quyền cao chức cả (x Mt 20,20t), mà
quyền ấy Đức Giê-su lại ban cho ông Phê-rô (x Mt 16,19). Dầu thế ông Gioan vẫn
cảm nghiệm được tình Chúa thương, nên đã sáu lần ông kích lòng nhiệt thành của
thủ lãnh Phê-rô:
- Lần I: Ông Phê-rô là
người đứng đầu Nhóm Mười Hai mà không biết kẻ nào có ác ý nộp Thầy, phải nhờ
đến người môn đệ Chúa
yêu
đang nằm sát cạnh Thầy hỏi giúp xem …!
(x Ga 13,24)
- Lần II: Lúc Thầy bị
xử án, ông Gioan, người
môn đệ Chúayêu đã có mặt
trong sân tòa, ông Phê-rô tới sau, thì cổng đã đóng, ông phải làm hiệu cho ông
Gioan, người môn đệ
Chúa yêu nói với người giữ cổng mở cho ông Phê-rô vào để dự phiên tòa xử Thầy !
(x Ga 18,12-16)
- Lần III: Khi hai ông
chạy ra mộ Đức Giê-su, ông Gioan, người môn đệ Chúa yêu chạy nhanh hơn ông Phê-rô ! (x Ga 20,
3-4: Tin Mừng)
- Lần IV: Ông Gio-an, người môn đệ Chúa yêu tới mộ trước,
nhưng ông không vào, vì muốn tôn trọng quyền thủ lãnh của ông Phê-rô và ông
cũng không muốn làm mất đi giá trị lời chứng xác thực của hai người (x Ga
8,17). Thế mà khi ông Phê-rô vào mộ, thấy vải liệm xác Đức Giê-su được xếp lại ngay ngắn cùng với dải băng, ông
vẫn chưa nói lên điều ông đã thấy “Chúa đã sống lại”, thua xa ông Gio-an, người môn đệ Chúa yêu nói: “Tôi đã thấy và tôi đã tin !” (x Ga 20,6-8).
Ta lưu ý điều
ông Gioan ghi nhận: “Tôi đã thấy và tôi tin”. Nói như thế
thật là vô lý, vì tin là chấp nhận điều không thấy, nhưng nhờ uy tín người khác
nói cho biết. Vì thế không ai nói “tôi
tin điều tôi đã thấy”. Thế mà ông Gioan có ý nói “tôi thấy và tôi tin”. Tin
thì quan trọng hơn là thấy, như Đức Giê-su đã nói: “Phúc cho ai không thấy mà tin” (Ga 20,29b: Tin Mừng). Kìa các chú
lính gác mộ đã thấy Đức Giê-su sống lại, vội vàng chạy về thành loan báo cho
mọi người, nhưng các thượng tế đã đút tiền cho chúng để nói dối: “Đang đêm chúng tôi đang ngủ, thì môn đệ của
ông Giêsu đến trộm xác” (Mt 28,11-15). Kẻ nào nói dối chắc chắn đi đến diệt
vong !(x Cv 5,1-11).
- Lần V: Sau khi Đức
Giê-su phục sinh, Ngài đứng trên bờ biển bảo ông Phê-rô thả lưới bên phải
thuyền, và ông bắt được mẻ cá nhiều đến nỗi không sao kéo lên được, thế mà ông
Phê-rô vẫn chưa nhận ra Thầy, nhờ người môn đệ Chúa yêu nói: “Chúa đó !” Lúc ấy ông
mới nhận ra Thầy Giêsu,vì ông đang ở trần nên quấn khăn vào mình nhảy tùm xuống
biển bơi vào bờ để gặp Thầy (x Ga 21,7t).
- Lần VI: Nhờ ông Gioan
luôn ý thức mình là người được Chúa yêu, nên đời ông
không phải khổ, không phải chết đổ máu như thủ lãnh Phê-rô bị đóng đinh ngược
chúc đầu xuống đất, đến nỗi có lời đồn là ông Gioan không phải chết ! (x Ga
21,23). Đúng ra ông không bị chết đổ máu như các Tông Đồ kia, mà ông chết già
khi bị đày ra đảo Patmos, ngày nay trên đảo nhỏ
hẹp này: dài 12,5 km, rộng 9,5 km, người ta đếm được tới 365 Nhà Thờ kính thánh
nhân.
Những chứng từ
trên cho ta hiểu điều ông Gio-an muốn nói với thủ lãnh Phê-rô: Dù tôi không được Thầy trao quyền
lãnh đạo, nhưng tôi vẫn là người được Chúa yêu nhất, và chính nhờ tình yêu đã
thúc bách tôi có những việc làm hơn anh ! Điều này đã đòi thủ lãnh Phê-rô không
được thua kém tinh thần sốt sắng, mau lẹ đi truyền bá Tin Mừng như ông Gio-an !
Đối ông Gioan, ông
đáp lại tình Chúa yêu bằng tận dụng mọi cơ năng để đón nhận và loan báo Tin
Mừng, như ông nói: “Điều chúng tôi đã
được tai nghe,
điều chúng tôi đã nhìn tận mắt, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng và tay chúng tôi đã chạm đến,
đó là Lời hằng sống” (1Ga 1,1).
Ông Gioan nói
như thế là có ý nhấn mạnh: Tin Mừng về sự sống chúng tôi loan báo cho anh em
rất xác thực, vì chúng tôi đã tận dụng mọi khả năng Chúa cho để tìm hiểu Đức
Tin. Bởi lẽ muốn đón nhận đối tượng, người ta phải biết lắng tai nghe, nhưng không
xác thực bằng mắt
thấy,
mà thấy cũng chưa rõ bằng tay nắm bắt được. Thí dụ: Tôi nghe tiếng “vù”, tôi không biết vật gì
vụt qua, khiến tôi đưa mắt nhìn, nhưng tôi vẫn chưa xác định được nó là cái gì,
trừ khi tôi chộp được nó! Như thế, chắc chắn ông Gioan muốn động viên các tín
hữu, nhất là những người giàu có, tài ba, chức quyền phải là người biết ơn Chúa
hơn cả, yêu Chúa nhiều nhất, hơn người bần cùng, già nua, bệnh tật ! Nếu được
như vậy thì Nhà Thờ mỗi ngày sẽ thêm đông giới trí thức, giàu có, địa vị đến
tham dự Thánh Lễ và học hỏi giáo lý ! Nhưng thực tế, vẫn ngược lại trên 20 thế
kỷ nay!?
Ta biết rằng,
sau khi Đức Giê-su phục sinh, Ngài chỉ muốn tỏ mình ra cho những người mau mắn
đến dự tiệc Thánh Thể. Chính vì vậy mà ông Phê-rô nói: “Ngày thứ ba, Thiên
Chúa đã làm cho Người chỗi dậy, và choNgười xuất hiện tỏ tường,không phải trước mặt toàn dân,
nhưng trước mặt những chứng nhân Thiên Chúa đã tuyển chọn từ trước, là chúng
tôi, những kẻ đã ĐƯỢC CÙNG ĂN CÙNG UỐNG VỚI NGƯỜI(dự tiệc Thánh Thể), sau khi Người từ
cõi chết sống lại” (Cv 10,40-41: Bài đọc I). Vì “Đức Ki-tô đã chịu hiến tế, làm chiên lễ Vượt Qua của chúng ta. Nào ta
hoan hỷ trong Chúa mà ăn mừng Đại Lễ” (1Cr 5,7b-8a: Tung Hô Tin Mừng). Và nhờ
được kết hợp với Chúa Giêsu Phục Sinh qua Bí tích Thánh Thể, ta mới có khả năng
nối dài và mở rộng con đường truyền giáo của Đức Giêsu đã khởi xướng. Cũng chính
vì vậy mà tác giả sách Công Vụ nói tiếp:
“Chúa Giêsu Phục Sinh đã hiện ra cho những người đã từ
Galile lên Giêsusalem với Ngài, những người này hiện là chứng nhân của Ngài
trước mặt toàn dân” (Cv 13,31).
Vậy phải dự Lễ
rồi mới lên đường truyền giáo, nên thánh Phao-lô đã thúc giục các tín hữu: “Anh em đã được chỗi dậy cùng với Đức Ki-tô,
nên hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới,nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Chúa
Cha. Đức Ki-tô,Nguồn Sống của chúng ta xuất hiện, anh em sẽ được xuất hiện với
Người, và cùng Người hưởng phúc vinh quang ” (Cl 3,1-4: Bài đọc II). Vì “đây là
ngày Chúa đã làm ra, chúng ta hãy vui mừng hoan hỷ” (Tv 118/117, 24 : Đáp
ca).
THUỘC LÒNG
Anh em hãy tìm kiếm
những điều thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự bên hữu Thiên Chúa (Cl
3,1).
LM. GIUSE ĐINH QUANG
THỊNH