Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Bài giảng
CHÚA NHẬT 6 THƯỜNG NIÊN NĂM C
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)

BÀI ĐỌC I : Gr 17, 5-8

            5 Đức Chúa phán như sau: Đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời, lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa, và lòng dạ xa rời Đức Chúa ! 6 Người đó sẽ như bụi cây trong hoang địa chẳng được thấy hạnh phúc bao giờ, hạnh phúc có đến cũng chẳng nhìn ra, nhưng sẽ ở mãi nơi đồng khô cỏ cháy, rong vùng đất mặn không một bóng người.

           7 Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa, và có Đức Chúa chỗ nương thân. 8 Người ấy như cây trồng bên dòng nước, đâm rễ sâu vào mạch suối trong, mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì, lá trên cành vẫn cứ xanh tươi, gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại, và không ngừng trổ sinh hoa trái.

ĐÁP CA : Tv 1

Đ.        (Tv 39,5a) Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa.           

1 Phúc thay người chẳng nghe theo lời bọn ác nhân,chẳng bước vào đường quân tội lỗi, không nhập bọn với phường ngạo mạn kiêu căng, 2 nhưng vui thú với lề luật Chúa, nhẩm đi nhẩm lại suốt đêm ngày.

3 Người ấy tựa cây trồng bên dòng nước, cứ đúng mùa là hoa quả trổ sinh, cành lá chẳng khi nào tàn tạ. Người như thế làm chi cũng sẽ thành.

4 Ác nhân đâu được vậy: chúng khác nào vỏ trấu gió thổi bay.6 Vì Chúa hằng che chở nẻo đường người công chính, còn đường lối ác nhân đưa tới chỗ diệt vong.

BÀI ĐỌC II : 1 Cr 15,12. 16-20

            12 Thưa anh em, nếu chúng tôi rao giảng rằng Đức Ki-tô đã từ cõi chết trỗi dậy, thì sao trong anh em có người lại nói: không có chuyện kẻ chết sống lại?

            16 Vì nếu kẻ chết không trỗi dậy, thì Đức Ki-tô cũng đã không trỗi dậy.17 Mà nếu Đức Ki-tô đã không trỗi dậy, thì lòng tin của anh em thật hão huyền, và anh em vẫn còn sống trong tội lỗi của anh em.18 Hơn nữa, cả những người đã an nghỉ trong Đức Ki-tô cũng bị tiêu vong.19 Nếu chúng ta đặt hy vọng vào Đức Ki-tô chỉ vì đời này mà thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết mọi người.

20 Nhưng không phải thế! Đức Ki-tô đã trỗi dậy từ cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu.

BÀI TIN MỪNG

TUNG HÔ TIN MỪNG :

            Hall-Hall : Chúa nói : Anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Hall.   

TIN MỪNG : Lc 6, 17-18.20-26

                17 Một hôm, Đức Giê-su đi xuống cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng. Tại đó, đông đảo môn đệ của Người, và đoàn lũ dân chúng từ khắp miền Giu-đê, Giê-ru-sa-lem cũng như từ miền duyên hải Tia và Xi-đôn 18 đến để nghe Người giảng và để được chữa lành bệnh tật. Những kẻ bị các thần ô uế quấy nhiễu cũng được chữa lành.

               20 Đức Giê-su ngước mắt lên nhìn các môn đệ và nói: "Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em. 21 "Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói, vì Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng. "Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc, vì anh em sẽ được vui cười. 22 "Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xoá tên như đồ xấu xa.  23 Ngày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Bởi lẽ các ngôn sứ cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế”.

                24 "Nhưng khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã  được phần an ủi của mình rồi.25 "Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được no nê, vì các ngươi sẽ phải đói. "Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được vui cười, vì các ngươi sẽ phải sầu khổ khóc than. 26 "Khốn cho các ngươi khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã từng được cha ông họ đối xử như thế”.

 

BÀI GIẢNG

NGHÈO ĐỂ TRỞ NÊN GIÀU

            Không lẽ Chúa chúc phúc cho người nghèo và chúc dữ cho kẻ giàu, là Ngài muốn bần cùng hoá con người sao?

            Dưới cái nhìn của ông Matthêu, Chúa chỉ chúc phúc cho người có TINH THẦN NGHÈO KHÓ (x Mt 5,3-12), và chúc dữ cho kẻ có TINH THẦN GIÀU CÓ (x Mt 23,13-32).

            Còn dưới ngòi bút của thánh sử Luca, ông viết các mối “Phúc-Họa” liên hoàn theo cấp số nhân :

A. PHÚC CHO NGƯỜI NGHÈO, là những người :

            “Đã NGHÈO nên ĐÓI, đói thì KHÓC ; khóc bị người ta GHÉT, vì họ được Nước Thiên Chúa làm cơ nghiệp, Chúa cho họ no thỏa, nên họ vui mừng nhảy múa, vì ngày ấy phần thưởng thật lớn lao trên trời” (Lc 6,20-23 : Tin Mừng).

            Thực ra bản chất cái nghèo là sự dữ Chúa không muốn bần cùng hóa loài người. Bởi vì : “Nghèo đói thì sinh trộm cắp làm ố danh Chúa” (Cn 30,8), cho nên ta phải bắt chước Chúa Giê-su như lời thánh Phao-lô nói : “Anh em biết Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, đã có lòng quảng đại như thế nào: Người vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có” (2 Cr 8,9). Nhưng ta hãy để ý Lời Đức Giê-su dạy : “Phải chia sẻ đúng lúc và phải thời” (x Lc 12,42).

            Để cụ thể việc chia sẻ đúng lúc và phải thời, ta chỉ dùng tiền của vào bốn mục đích này :

  1. Làm phát triển Tin Mừng và xây dựng Hội Thánh(x Điều răn thứ 5 trong Giáo Lý Mới HT số 2041-2043).
  2. Nuôi sống bản thân, bảo đảm sức khỏe tốt để phục vụ (x St 1,26b.29 ; St 2,16 ; Cn 30,8-9 ; Mt 6,11).
  3. Tạo ra phương tiện để phục vụ (x Lc 19,15t).
  4. Chia sẻ cho người không có khả năng tự kiếm sống (x 1Ga 3,17 ; Cv 2,44-45).

Biết chia sẻ vào các mục đích như trên, là ta còn được Chúa Giêsu hứa ban nhiều ơn hơn, như Ngài nói : “Anh em hãy cho, thì sẽ được Thiên Chúa cho lại. Người sẽ đong cho anh em đấu đủ lượng đã dằn, đã lắc và đầy tràn, mà đổ vào vạt áo anh em. Vì anh em đong bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại cho anh em bằng đấu ấy” (Lc 6,38). Cũng vì vậy  mà thánh Phao-lô dạy : “Gieo ít thì gặt ít; gieo nhiều thì gặt nhiều. Mỗi người hãy cho tuỳ theo quyết định của lòng mình, không buồn phiền, cũng không miễn cưỡng, vì ai vui vẻ dâng hiến, thì được Thiên Chúa yêu thương. Vả lại, Thiên Chúa có đủ quyền tuôn đổ xuống trên anh em mọi thứ ân huệ, để anh em vừa được luôn đầy đủ mọi mặt, vừa được dư thừa mà làm mọi việc thiện” (2 Cr 9,6-8). Nhất là Chúa ban cho ta sự sống dồi dào, cụ thể như :

- Ông Giakêu bán gia tài chia sẻ cho đồng loại một nửa, và nếu có làm thiệt ai thì ông đền gấp bốn. Đức Giê-su lên tiếng khen và xác nhận : “Hôm nay cả nhà này được ơn cứu độ” (Lc 19,1-10).

- Bà Linh Dương biết chia sẻ cho đồng loại, khi chết, mọi người đã cùng cầu nguyện với ông Phê-rô, bà đã được sống lại (x Cv 9,36t).

Vì vậy mà lời Kinh Thánh dạy : “Rộng tay chia sẻ là con chất đầy kho lẫm, và con sẽ thoát mọi nỗi gian nguy. Của chia sẻ sẽ nên vũ khí giúp con chống địch thù, lợi hại hơn cả khiên dầy giáo nhọn” (Hc 29,12-13). Cũng chính vì vậy trong đời sống mục vụ của thánh Phao-lô, ông chỉ nhắc một Lời Chúa Giêsu dạy cho mọi người phải quan tâm : “Cho thì có phúc hơn là lấy” (Cv 20,35).

            Với kinh nghiệm sống đạo của vua thánh Đavid, ông chia sẻ với chúng ta : “Từ nhỏ dại đến nay tôi già cả, chưa thấy người công chính bị Chúa bỏ rơi và giống dòng phải ăn mày thiên hạ” (Tv 37/36,25). Thật “phúc thay kẻ đặt niềm tin vào Đức Chúa, và có Đức Chúa chỗ nương thân. Người ấy như cây trồng bên dòng nước, đâm rễ sâu vào mạch suối trong, mùa nóng có đến cũng chẳng sợ gì, lá trên cành vẫn cứ xanh tươi, gặp năm hạn hán cũng chẳng ngại, và không ngừng trổ sinh hoa trái” (Gr 17,7-8 : Bài đọc I). Thánh Giacobê nói : “Kẻ nghèo hèn như thế, hãy tự hào khi được Chúa nâng lên” (Gc 1,9). Thật vậy : “Phúc thay người chẳng nghe theo lời bọn ác nhân,chẳng bước vào đường quân tội lỗi, không nhập bọn với phường ngạo mạn kiêu căng, nhưng vui thú với lề luật Chúa, nhẩm đi nhẩm lại suốt đêm ngày. Người ấy tựa cây trồng bên dòng nước, cứ đúng mùa là hoa quả trổ sinh, cành lá chẳng khi nào tàn tạ. Người như thế làm chi cũng sẽ thành” (Tv 1,1-3 : Đáp ca).

B. KHỐN CHO KẺ GIÀU.

            Những kẻ sống cậy dựa vào tiền của để được xã hội nâng lên đài danh dự, lại bị Chúa chúc dữ :

            - “Khốn cho KẺ GIÀU CÓ, giàu có thì được NO NÊ, no nê thì VUI CƯỜI, vui cười ĐƯỢC MỌI NGƯỜI CA TỤNG, vì nó đã nhận phần an ủi, nên phải đói, phải sầu khổ khóc than, nó là loại ngôn sứ giả” (x Lc 6,24-26 : Tin Mừng).

            “Người nào cậy vào của cải được đời tôn vinh, sẽ bị Chúa hạ xuống, để họ hết tự hào” (Gc 1,10). Thật vậy :

  • Họ dư tiền xây biệt thự đẹp nhất thành phố, nhưng lại không có một mái ấm !
  • Họ dư tiền mua đủ loại thuốc đắt tiền, nhưng vẫn mang đủ thứ bệnh!
  • Họ tung tiền mua máu tiếp cho mình, nhưng vẫn không chắc giữ được mạng sống!
  • Họ dư tiền mua đủ mọi loại đồng hồ đắt tiền, nhưng vẫn không có giờ để kịp ăn năn tội trước khi chết!
  • Họ dốc tiền ra mua địa vị danh vọng cao, nhưng lại không được mọi người kính trọng !
  • Bút tích của ông Luca đã ghi lại cho ta hình ảnh kẻ giàu chung cuộc đời chỉ là khốn nạn : Tên trọc phú suốt đời mặc toàn gấm vóc lụa là, hằng ngày yến tiệc linh đinh, thế mà hắn không bố thí một mẩu bánh thừa từ bàn ăn rớt xuống cho Ladarô nghèo khó, bị ghẻ chốc nằm ngay ngõ nhà hắn!?Chung cuộc đời tên phú hộ bị dìm sâu trong lò lửa, và cả năm anh em hắn cũng chuẩn bị rủ nhau xuống Hoả ngục với hắn! (x Lc 16,19t).

Như thế “chúng khác nào như vỏ trấu gió thổi bay, vì đường lối ác nhân đưa tới diệt vong” (Tv 1,4-6 : Đáp ca). Thật “đáng nguyền rủa thay kẻ tin ở người đời, lấy sức phàm nhân làm nơi nương tựa, và lòng dạ xa rời Đức Chúa ! Người đó sẽ như bụi cây trong hoang địa chẳng được thấy hạnh phúc bao giờ” (Gr 17,5-6a : Bài đọc I).

Thực ra Phúc hay Họa, người ta chỉ biết rõ vào thời cánh chung ,  nhờ mầu nhiệm Phục Sinh của Chúa Giêsu. Do đó, “nếu Đức Giêsu không sống lại, thì chúng ta những kẻ sống theo Lời Chúa, là những kẻ đáng thương hại hơn hết mọi người” (1Cr 15,16-19 : Bài đọc II).

Chúng ta cứ nhìn đời sống Mẹ Maria, một mẫu gương tin vào Lời Chúa đã hứa : “Bà là người có phúc hơn mọi người phụ nữ” (Lc 1,42a). Thế nhưng suốt cuộc đời của Mẹ chỉ thấy đau khổ. Nhưng khi Chúa rước cả hồn xác Mẹ lên Trời, Mẹ mới nghiệm ra giá trị lời Mẹ tuyên xưng đức tin : “Muôn đời khen tôi có phúc, vì Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi những điều cao cả” (Lc 1,48-49).

Anh Nguyễn văn S. vừa mới cưới vợ, thì biến cố 30/04/1975 cũng vừa tới. Gia đình cha mẹ anh gặp khó khăn vì biến cố này, nên không đồng ý cho vợ chồng anh sống chung, thế là anh và vợ phải chuyển xuống Rạch Giá sinh sống.

Gặp thời điểm anh S. có người bạn rủ anh đi vượt biên và cho vợ chồng anh nợ khi nào tới nơi làm ăn sẽ trả sau!

Sang tới đất Mỹ,  vợ chồng S. vừa đi học, vừa cần cù làm việc, nên đã sớm tạo được của hàng buôn bán, và trở thành người Việt giàu có trên đất Mỹ!

Sau 18 năm xa quê hương, vợ chồng muốn về Việt Nam thăm bố mẹ, và cũng là dịp để khoe với gia đình, chòm xóm về sự thành đạt của mình!

Cha mẹ anh ở Việt Nam cũng gặp may, họ xây được một ngôi nhà lớn kinh doanh làm khách sạn, nên cũng trở nên giàu có như trước.

Vợ chồng S. về tới quê nhà, vì muốn gây bất ngờ cho cha mẹ, nên để vợ đến ở tạm nhà một người bạn, còn anh đóng vai người khách đến thuê khách sạn! Vì đã xa gia đình hơn 18 năm, nên mẹ anh không nhận ra con trai mình, là thằng S. trước đây gầy và đen nay thành một người bảnh bao, lịch sự!

Thuê được phòng, đêm ấy anh S. mời mẹ và em gái lên phòng, anh mở va-li ra cho hai mẹ con nhìn thấy va-li đầy ắp tiền dollars, vàng, kim cương! Thế là đêm đó hai mẹ con lẻn lên phòng thủ tiêu anh S. để cướp số tài sản ấy!?

Ba ngày sau, vợ S. quá suốt ruột, không thấy tin chồng, nên cô quyết định đến khách sạn của mẹ hỏi thăm về S, rồi kể lai lịch của vợ chồng S. cho mẹ và em gái nghe. Như tiếng sét đánh phủ đầu, bà mẹ và cô em qúa hối hận nên đã nhảy lầu tự tử!!

Thật đúng như lời Chúa Giêsu dạy : “Hãy coi chừng, tránh mọi thứ tham lam, vì không phải ai được sung túc là đời sống người ấy được đảm bảo chắc chắn nhờ nơi của cải ” (Lc 12,15).

Bởi thế thánh Phaolô dạy : “Tham tiền là nguồn gốc mọi tội ác!” (1 Tm 6,10).

THUỘC LÒNG.

            Từ nhỏ dại đến nay tôi già cả, chưa thấy người công chính bị Chúa bỏ rơi, hoặc  giống dòng phải ăn mày thiên hạ! (Tv 37/36, 25)

 

 LM GIUSE ĐINH QUANG THỊNH


Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi

Lên đầu trang
Các bài giảng khác:
  • TET_CHA_DANH (07/02/2019 03:48 | Tác giả: Lm. Giuse Trịnh Ngọc Danh)