Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Bài giảng
THỨ TƯ TUẦN THÁNH: GIUĐA CÓ ĐƯỢC CỨU ĐỘ KHÔNG?
Âm thanh
Video
[ Bấm play 2 lần liên tiếp để xem video. Vui lòng chờ chút nếu kết nối mạng chậm ]
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC: Is 50,4-9a
4 Đức Chúa là Chúa Thượng đã cho tôi nói năng như một người môn đệ, để tôi biết lựa lời nâng đỡ ai rã rời kiệt sức. Sáng sáng Người đánh thức, Người đánh thức tôi để tôi lắng tai nghe như một người môn đệ. 5 Đức Chúa  là Chúa Thượng đã mở tai tôi, còn tôi, tôi không cưỡng lại, cũng chẳng tháo lui. 6 Tôi đã đưa lưng cho người ta đánh đòn, giơ má cho người ta giật râu. Tôi đã không che mặt khi bị mắng nhiếc phỉ nhổ. 7 Có Đức Chúa là Chúa Thượng phù trợ tôi, vì thế, tôi đã không hổ thẹn, vì thế, tôi trơ mặt ra như đá. Tôi biết mình sẽ không phải thẹn thùng. 8 Đấng tuyên bố rằng tôi công chính, Người ở kề bên. Ai tranh tụng với tôi? Cùng nhau ta hầu toà! Ai muốn kiện cáo tôi? Cứ thử đến đây coi! 9a Này, có Đức Chúa  là Chúa Thượng phù trợ tôi, ai còn dám kết tội?
ĐÁP CA: Tv 68
Đ.        Lạy Chúa Trời, đây giờ phút thi ân, xin đáp lại, vì ơn cả nghĩa dày. (c 14bc)
8 Âu cũng vì Ngài, mà con bị người đời thoá mạ, chịu nhuốc nhơ phủ lấp mặt mày.9 Anh em nhà kể con như người dưng nước lã, hàng máu mủ xem con bằng khách lạ mà thôi. 10 Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà con phải thiệt thân. Lời kẻ thoá mạ Ngài, này chính con hứng chịu.
21bcd sầu riêng, mong người chia sớt, uống công chờ, không được một ai; đợi người an ủi đôi lời, trông mãi trông hoài mà chẳng thấy đâu! 22 Thay vì đồ ăn, chúng trao mật đắng, con khát nước, lại cho uống giấm chua.

31 Tôi sẽ hát bài ca chúc mừng Danh Thánh, sẽ dâng lời cảm tạ tán dương Người. 33 Những ai nghèo hèn, xem đấy mà vui lên, người tìm Thiên Chúa, hãy nức lòng phấn khởi. 34 Vì Chúa nhận lời kẻ nghèo khó, chẳng coi khinh thân hữu bị giam cầm

BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN MỪNG:
Muôn lạy Vua Ki-tô, vì vâng lời Thánh Phụ, Ngài đã chịu dẫn đi đóng đinh vào thập giá, như con chiên hiền lành bị dẫn đi làm thịt.
TIN MỪNG: Mt 26,14-25
14 Bấy giờ, một người trong Nhóm Mười Hai tên là Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, đi gặp các thượng tế   15 mà nói: "Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu." Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc.16 Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức Giê-su.
 17 Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giê-su: "Thầy muốn chúng con dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu? "18 Người bảo: "Các anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: "Thầy nhắn: thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của Thầy."19 Các môn đệ làm y như Đức Giê-su đã truyền, và dọn tiệc Vượt Qua.

 20 Chiều đến, Đức Giê-su vào bàn tiệc với mười hai môn đệ.21 Đang bữa ăn, Người nói: "Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy."22 Các môn đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người: "Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao? "23 Người đáp: "Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy.24 Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người: thà nó đừng sinh ra thì hơn! "25 Giu-đa, kẻ nộp Người cũng hỏi: "Ráp-bi, chẳng lẽ con sao? " Người trả lời: "Chính anh nói đó! "

BÀI GIẢNG
 
GIU-ĐA CÓ ĐƯỢC CỨU ĐỘ KHÔNG ?
Vào Mùa Chay trên môi miệng nhiều người cứ tranh luận nhau về vấn đề Giuđa: Người thì khẳng định Giu-đa không được cứu độ ; kẻ khác lại xác quyết Giuđa vẫn được cứu độ ? Nếu người Công Giáo không xác tín về vấn đề Giuđa, thì cũng không định hướng dứt khoát cho lối sống đạo của mình. Để thẩm định được chính xác vấn đề Giuđa, ta phải tìm hiểu những vấn đề sau đây:
§   Bởi đâu ta được ơn cứu độ?
§   Giuđa có những tội gì và bản chất của nó?
§   Giuđa không thi hành sứ mệnh ngôn sứ giống Thầy Giêsu.
§   Chúa không đẩy ai vào sự chết.
§   Chúa nói gì về bản chất và số phận của Giuđa ?
 
I. BỞI ĐÂU TA ĐƯỢC ƠN CỨU ĐỘ?
Có nhiều người lầm tưởng rằng: Nếu Giuđa không bán Thầy, Đức Giê-su không chết, thì ta không có ơn cứu độ. Suy nghĩ như thế là tự cho Giu-đa góp công với Đức Giê-su thực hiện ơn cứu độ loài người ?!
Ta biết Thiên Chúa toàn năng, kẻ nào lỳ lợm trong tội lỗi Ngài có quyền sai satan lôi nó xuống hỏa ngục, còn người công chính Ngài sai Thiên thần đón họ vào Thiên Đàng. Nhưng Chúa đã không làm như thế để thể hiện tình yêu cứu độ cả loài người, Thiên Chúa đã sai Con Ngài đến trần gian dạy mọi người: Ai muốn được Ngài cứu độ phải sống như Con Thiên Chúa làm người. Chính vì vậy mà thánh Phao-lô nói: “Anh em hãy bắt chước tôi như tôi bắt chước Chúa Ki-tô” (1Cr 11,1). Đó là chương trình chung của Thiên Chúa, Ngài muốn cứu loài người theo cách thế đó.
Tuy nhiên, đối với Đức Ma-ri-a, Ngài đặc cách cho Mẹ được trở nên Đấng Vô Nhiễm, đầy ân sủng, chỉ vì Chúa có ý định chọn Đức Ma-ri-a làm Mẹ Thiên Chúa, nên Mẹ đã được trở nên  tuyệt tác trong công trình tạo dựng của Thiên Chúa ngay khi Ma-ri-a được tượng thai trong lòng bà Anna. Thế thì ai tự cho Giu-đa có công trong công cuộc cứu chuộc loài người, bởi vì Đức Ma-ri-a đã được Chúa cứu độ trước khi Ngôi Lời nhập thể, thì công Giu-đa ở chỗ nào ?
Chúng ta biết Chúa Cha để cho Con Ngài phải chết bởi tay kẻ ác, chỉ vì tình thương tuyệt đỉnh của Thiên Chúa, có giá trị pháp lý cho những kẻ tội lỗi biết thức tỉnh bỏ con đường gian ác để sống như Con Thiên Chúa đã sống, có thế mới được cứu độ. Ví dụ: người cha vì thương con nên không tiếc con điều gì, chỉ vì muốn con thành công, trở nên người đáng kính trọng. Nhưng con lạm dụng những ơn cha ban: dùng tiền của ăn chơi trác táng, xì-ke ma túy, cờ bạc, đàng điếm, rồi kết băng kết đảng, trộm cắp giết người, cuối cùng pháp luật lên án tử cho nó ! Nếu người cha tự mãn vì đã hết lòng thương con, thì ông để mặc nó chết ! Nhưng người cha thể hiện tình yêu tuyệt vời đối với con: ông nhận án tử thay cho con. Khi ông chết, đứa con trở lại con đường cũ, thì nó vẫn không thoát được án tử, và như vậy nó làm vô hiệu hóa tình thương của người cha đã hy sinh cho  nó. Người con chỉ đền ơn đáp nghĩa tình thương của cha dành cho con, khi nó  hoán cải cuộc đời như người cha vẫn đòi hỏi. Nói cách khác, nó sống công chính như cha, thì nó mới thoát án tử !
II. GIUĐA CÓ NHỮNG TỘI GÌ VÀ BẢN CHẤT CỦA NÓ?
Đọc kỹ Tin Mừng ta thấy Giu-đa có nhiều tội :
1- Tội bán Thầy. Giu-đa bán Thầy với giá một tên nô lệ 30$  (x Mt 26,15). Đây là tội lớn nhất của hắn đối với Thầy. Vì “tham tiền là nguồn gốc mọi tội ác” (1Tm 6,10)    
2- Tội ăn cắp. Giu-đa được các môn đệ của Đức Giê-su  tín nhiệm đặt hắn làm thủ quỹ của Nhóm, nhưng hắn thường móc số tiền ấy để xài riêng (x Ga 12,6).
3- Tội lỳ lợm làm theo ý riêng. Hắn không nghe Lời Thầy khuyên và cũng không màng chi đến anh em đang bất mãn vì ý đồ hắn muốn bán Thầy (x Ga 13,18-21).
4- Tội khuất mặt dân làm bậy, tìm cơ hội thuận tiện để nộp Thầy. (x Lc 22,6).
5- Tội lợi dụng danh nghĩa giúp người nghèo để lường gạt. Như lời hắn trách cô Maria, em Matta, đã dùng 300 quan tiền mua dầu thơm đổ vào chân Thầy là phí, để số tiền ấy đưa cho hắn chia cho người nghèo, nhưng thực ra là hắn thủ lợi, ai bỏ tiền vào quỹ chung, hắn phỗng mất ! (x Ga 12,5-6).
6- Tội bỏ dự tiệc Thánh Thể. Vì lúc Thầy trò đang ăn mừng lễ Vượt Qua, trước khi Thầy lập Bí tích Thánh Thể, hắn ăn miếng bánh Thầy trao, rồi hắn liền bỏ bàn tiệc ra đi để nộp Thầy, lúc ấy là đêm tối (x Ga 13,30). Chỉ còn 11 môn đệ ngồi lại với Thầy Giê-su, sau đó họ được dự tiệc Thánh Thể Đức Giê-su thiết lập, đó chính là “giờ phút Chúa thi ân, ơn cả nghĩa dày” (Tv 69/68, 14bc: Đáp ca), Giu-đa lại không hưởng.
7- Tội lừa dối Thầy. Hắn lấy nụ hôn Thầy là dấu yêu thương để chỉ điểm cho kẻ ác bắt Thầy, thế mà lúc ấy Thầy vẫn gọi hắn là bạn (x Mt 26,50).
8- Tội thất vọng không tin vào tình thương của Chúa, nên thắt cổ tự tử (x  Mt 27,3-5 ; Cv 1,18), sau khi hắn hối hận ném tiền vào Đền Thờ,trả lại cho các thượng tế và hàng niên trưởng. Hắn không bắt chước ông Phê-rô sám hối khóc lóc ăn năn vì đã chối Thầy(x Mt 26,69-75).
Như thế, trong chương 23 của Tin Mừng Mat-thêu, 8 lần Đức Giê-su chúc dữ cho những Biệt phái và Ký lục, thì Giu-đa phạm 8 tội trên, hắn làm ứng nghiệm lời chúc dữ của Đức Giê-su đối với các đầu mục Do Thái !
III. GIUĐA KHÔNG THI HÀNH SỨ MỆNH NGÔN SỨ GIỐNG THẦY GIÊSU ?
Để làm Tông Đồ cho Chúa, các môn đệ Đức Giê-su chọn phải tiếp tay với Ngài, đặc biệt trong sứ mệnh ngôn sứ, mà ngôn sứ Isaia đã nói:
-    Ngài hết lòng rao giảng chân lý: suốt đời lập phán quyết trên trần gian và các hải đảo trông đợi huấn lệnh của Người (Is 42,4: Bài ca I).
-    Ngài liều mạng về lý tưởng cứu đời: Thiên Chúa đã đặt Ngài làm ánh sáng các dân tộc, để đem ơn cứu độ đến tận cùng trái đất mà làm vinh hiển Chúa Trời. Nhưng lắm lúc Ngài cảm thấy lao nhọc hư luống, phí sức vô ích, chỉ thấy trống rỗng, nhưng chính nghĩa của Ngài đặt nơi Thiên Chúa và phần thưởng  của Ngài từ tay Chúa ban (Is 49,1-6: Bài ca II).
-    Ngài gan lỳ trước những thử thách, những chống đối: Thiên Chúa đã ban cho Ngài miệng lưỡi đã được huấn luyện, để Ngài nâng đỡ những kẻ nhọc nhằn, thế mà Ngài phải giơ lưng cho người ta đánh đập, chìa má cho vả, giơ mặt cho kẻ giật râu, không giấu mặt trước nhục nhằn khi bị khạc nhổ. Bởi vì Ngài trông đợi nơi Thiên Chúa bênh vực, vì có Đấng giải án tuyên công, ai nào dám kiện tụng đối chất với Ngài, ai còn dám lên án Ngài (x Is 50,4-9: Bài ca III). Bởi thế Hội Thánh dạy ta cầu nguyện: “Muôn lạy Vua Ki-tô, vì vâng lời Thánh Phụ, Ngài đã chịu dẫn đi đóng đinh vào thập giá, như con chiên hiền lành bị dẫn đi làm thịt” (Tung Hô Tin Mừng).
Do đó người được Đức Giê-su huấn luyện, như ông Phê-rô và được Ngài tín nhiệm đặt làm nền móng xây dựng Tòa Nhà Hội Thánh mà không liều mạng, kiên vững trong đau khổ vì sứ mệnh Chúa trao, thì vẫn bị Đức Giê-su mắng là “satan” (x Mt 16,21-23). Giống như Đức Giê-su đã xác nhận Giu-đa là quỷ sứ ! (x Ga 6,70-71). Quỷ không được Thiên Chúa cứu!
IV. CHÚA KHÔNG ĐẨY AI VÀO SỰ CHẾT.
Lời Kinh Thánh  nói: “Thiên Chúa không làm ra cái chết, chẳng vui gì khi sinh mạng tiêu vong” (Kn 1,13).
Thần chết đến chịt cổ là do người ta tự chọn điều trái ý Chúa, như Lời Thánh Kinh nói: “Thiên Chúa đặt trước mặt chúng ta sự sống và sự chết” (Dnl 30,15-20) ; “nước và lửa” (Hc 15,16-20), ta chọn gì thì được cái nấy, vì Ngài tôn trọng tự do đã ban cho ta. Bởi đó, ta muốn giữ được mạng sống mình, hãy nghe và sống Lời Đức Giê-su dạy:
-    Như người khôn xây nhà trên đá, khi gặp mưa giông bão tố, nhà vẫn đứng vững ; trái lại, kẻ dại xây nhà trên cát, khi giống tố ập tới, tất yếu sụp đổ. Nhà sập không thể quy lỗi cho Thiên Chúa tạo ra giống tố mà tại mình không chịu làm đúng kỹ thuật, nhất là đã có người hướng dẫn (x Mt 7,24-27)!
-    Đức Giê-su là cây, ta là ngành, ngành muốn sống tất yếu phải liền với thân cây, tách khỏi thân là tự tiêu diệt (x Ga 15,6).
Vậy Giu-đa bị thần chết chịt cổ vì hắn không chịu nghe Lời Thầy dạy, vẫn lỳ lợm sống giả dối, tham lam tiền của, và tự thắt cổ mà chết  (x Mt 27, 3-5 ; Cv 1,18).
V. CHÚA NÓI GÌ VỀ BẢN CHẤT VÀ SỐ PHẬN CỦA GIUĐA ?
Đức Giê-su đã nói về số phận của Giu-đa :
§   Trong số 12 môn đệ, có một tên là quỷ sứ (x Ga 6,70-71).
§   Giu-đa là trò mà dám giơ gót đạp mặt Thầy (x Ga 13,18).
§   Đức Giê-su than phiền: Thà nó (Giu-đa) đừng sinh ra thì hơn (x Mt 26,24).
§   Nhất là Đức Giê-su đã thưa với Chúa Cha: “Lạy Cha, trong những kẻ Cha ban cho Con (12 môn đệ), Con không làm mất một người nào, trừ ra con người hư đốn” (x Ga 17,12).
§   Khi các môn đệ họp nhau để chọn người thay chỗ Giu-đa đã mất, họ đọc Lời Thánh Kinh: “Trại của nó hãy thành hoang vu, và đừng có ai ở lại trong đó. Chức vụ của nó kẻ khác cất lấy”.Vì Giu-đã đã sa đọa bỏ trống ngôi mà đi vào chỗ dành riêng cho nó (x Cv 1,20.25).
§   Thánh Phao-lô xác quyết: “Quả thật, những kẻ đã một lần được chiếu sáng, đã được nếm thử ân huệ bởi trời, đã được thông chia Thánh Thần, đã được thưởng thức Lời tốt đẹp của Thiên Chúa và được cảm nghiệm những sức mạnh của thế giới tương lai, những kẻ ấy mà sa ngã, thì không thể được đổi mới một lần nữa để sám hối ăn năn, vì họ đã tự tay đóng đinh Con Thiên Chúa vào thập giá một lần nữa và đã công khai sỉ nhục Người” (Dt 6,4-6). Thánh Phao-lô nói tiếp: “Anh em quá biết: sau này, cho dù muốn được thừa hưởng lời chúc phúc, anh ta cũng không thể làm thay đổi tình thế, mặc dù đã khóc lóc van xin”. (Dt 12,17).
§   Thánh Gioan khuyên các tín hữu: “Kẻ nào phạm tội phải chết, tôi không bảo phải cầu xin cho nó” (1Ga 5,16b).
§   Thánh Công Đồng Vat.II trong Hiến Chế Hội Thánh số 14 nói: “Người đã thuộc về Chúa Ki-tô mà không kiên trì sống đức ái, thì xác nó thuộc về Hội Thánh, linh hồn nó ở ngoài Hội Thánh! Kẻ ấy chẳng những không được Chúa cứu độ mà còn bị xét xử nghiêm khắc hơn”.
Vậy chúng ta phải nhớ rằng Thiên Chúa vừa được gọi là Tình Yêu, nhưng cũng được gọi là lửa thiêu (x 1Ga 4,8 ; Dt 12,29). Bởi đó không ai được lạm dụng tình thương của Thiên Chúa mà nán trong tội lỗi, vì chỉ muốn đòi Chúa thể hiện tình yêu cứu mình, mà quên mất rằng “Chúa sẽ trả lại cho mỗi người cân xứng tùy theo công việc họ đã làm, hoặc lành hoặc dữ !” (x 2Cr 5,10)
Mỗi người hãy suy gẫm những Lời Thánh Kinh trên đây và tự biết mình phải sống thế nào để bảo đảm được ơn cứu độ. Thánh Phao-lô dạy: “Những tranh luận ngông cuồng, ngu muội, hãy gạt một bên, bởi biết rằng  như thế chỉ gây trò khẩu chiến. Nhưng tôi tớ thì không được khẩu chiến, mà phải ở khiêm nhường với mọi người, biết dạy dỗ, hiền từ dạy bảo kẻ chống đối, biết đâu Thiên Chúa lại ban ơn hối cải, mà nhìn biết sự thật, thoát dò lưới ma quỷ” (2Tm 2,23-26).
THUỘC LÒNG
Người đã thuộc về Chúa Ki-tô mà không kiên trì sống đức ái, thì xác nó thuộc về Hội Thánh, linh hồn nó ở ngoài Hội Thánh! Kẻ ấy chẳng những không được Chúa cứu độ mà còn bị xét xử nghiêm khắc hơn (HCHT số 14).
         

LM. GIUSE ĐINH QUANG THỊNH


Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi

Lên đầu trang
Các bài giảng khác: