Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Bài giảng
THỨ SÁU SAU CHÚA NHẬT 28 THƯỜNG NIÊN NĂM LẺ
Âm thanh
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)

BÀI ĐỌC : Rm 4,1-8

                1 Thưa anh em, phải nói sao về ông Áp-ra-ham, tổ phụ dân tộc chúng tôi? Ông đã được gì? 2 Giả như ông Áp-ra-ham được nên công chính vì những việc ông đã làm, thì ông có lý do để hãnh diện; nhưng không phải là hãnh diện trước mặt Thiên Chúa.3 Thật vậy, Kinh Thánh nói gì? Ông Áp-ra-ham đã tin Thiên Chúa, và vì thế được kể là người công chính.4 Người nào làm việc, thì lương trả cho người ấy không được kể là ân huệ, mà là nợ.5 Trái lại người nào không dựa vào việc làm nhưng tin vào Thiên Chúa, Đấng làm cho kẻ vô đạo nên công chính, thì lòng tin làm cho người ấy được Thiên Chúa kể là công chính.6 Đó là điều vua Đa-vít nói khi ca tụng hạnh phúc của người được Thiên Chúa kể là công chính mà không xét đến việc làm:

            7 Hạnh phúc thay kẻ lỗi lầm mà được tha thứ,người có tội mà được khoan dung! 8 Hạnh phúc thay người Chúa không kể là có tội!

ĐÁP CA : Tv 31

Đ.        Chính Chúa là nơi con ẩn náu, khắp bốn bề trổi vang

            những khúc ca mừng con được giải thoát.                         (c 7)

1 Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà được tha thứ,người có tội mà được khoan dung. 2 Hạnh phúc thay, người Chúa không hạch tội, và lòng trí chẳng chút gian tà.

5 Bởi thế, con đã xưng tội ra với Ngài, chẳng giấu Ngài lầm lỗi của con. Con tự nhủ: "Nào ta đi thú tội với Chúa," và chính Ngài đã tha thứ tội vạ cho con.

11 Hỡi những người công chính, hãy vui lên trong Chúa, hãy nhảy mừng. Mọi tâm hồn ngay thẳng, nào cất tiếng hò reo.

BÀI TIN MỪNG

TUNG HÔ TIN MỪNG : Tv 32,22

            Hall-Hall : Xin đổ tình thương xuống chúng con, lạy Chúa, như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài. Hall.

TIN MỪNG : Lc 12,1-7

            1 Trong lúc ấy, đám đông tụ họp hàng vạn người, đến nỗi giẫm lên nhau. Bấy giờ Đức Giê-su bắt đầu nói, trước hết là với các môn đệ: "Anh em phải coi chừng men Pha-ri-sêu, tức là thói đạo đức giả.2 Không có gì che giấu mà sẽ không bị lộ ra, không có gì bí mật mà người ta sẽ không biết.   3 Vì thế, tất cả những gì anh em nói lúc đêm hôm, sẽ được nghe giữa ban ngày; và điều anh em rỉ tai trong buồng kín, sẽ được công bố trên mái nhà.

            4 "Thầy nói cho anh em là bạn hữu của Thầy được biết: Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác, mà sau đó không làm gì hơn được nữa.5 Thầy sẽ chỉ cho anh em biết phải sợ ai: hãy sợ Đấng đã giết rồi, lại có quyền ném vào hoả ngục. Thật vậy, Thầy nói cho anh em biết: anh em hãy sợ Đấng ấy.6 Năm con chim sẻ chỉ bán được hai hào, phải không? Thế mà không một con nào bị bỏ quên trước mặt Thiên Chúa.7 Ngay đến tóc trên đầu anh em cũng được đếm cả rồi. Anh em đừng sợ, anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ.”

BÀI GIẢNG

PHẢI SỢ VÀ ĐỪNG SỢ !

            Người là một sinh vật duy nhất luôn bị giằng co giữa thiện và ác. Chính thánh Phaolô cũng nói lên trăn trở này : “Sự thiện tôi muốn, tôi không làm, còn sự dữ, tôi không muốn, tôi lại thi hành” (Rm 7,19). Vì thế mà ông nói với giáo đoàn Galat : “Xác thịt chúng ta có những đam mê chống lại Thần Khí, và Thần Khí có những đam mê chống lại xác thịt, đôi đàng cự lại nhau, khiến chúng ta không thể hễ muốn gì là làm được, nhưng nếu chúng ta để Thần Khí dẫn đi,chúng ta không phải chịu dưới quyền Lề Luật” (Gl 5,17-18). Do đó, dù đã thuộc về Chúa, ta vẫn còn có điều phải sợ và có điều không sợ.

I. ĐIỀU TA PHẢI SỢ.

            Chúa Giêsu dạy : “Hãy coi chừng men Pharisêu, tức là thói đạo đức giả” (Lc 12,1 : Tin Mừng). Có hai loại men giả hình của Biệt phái :

1-    Men luân lý của Biệt phái.

            Đó là men NHỊ TÂM :

            - Biệt phái đến hỏi ý kiến Đức Giêsu : “Có nên nộp thuế cho hoàng đế Roma không”(x Lc 20,22) mục đích để tìm cách hại Ngài, vì  nếu Ngài trả lời “đừng nộp”, họ sẽ tố cáo Ngài với chính quyền Roma ; nếu Ngài bảo “cứ nộp”, họ sẽ tố tội Ngài trước mặt toàn dân vì Ngài động viên dân tin vào thế lực Roma là chống lại niềm trông cậy vào Thiên Chúa của dân tộc Do Thái, như lời kinh họ vẫn đọc : “Dân ngoại cậy vào chiến xa pháo mã, phần chúng tôi, chúng tôi chỉ cậy vào danh Chúa mà thôi” (x Tv 20/19, 8).

            - Hoặc họ đến hỏi Đức Giêsu : “Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang ngoại tình.Trong sách Luật, ông Môsê truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn Thầy, Thầy nghĩ sao” (Ga 8,4-5). Họ nắm chắc sẽ hại được Ngài, vì nếu Ngài trả lời “cứ ném”, thì họ sẽ tố cáo với chính quyền Roma, vì người Do Thái lúc bấy giờ không có quyền lên án tử cho ai! Nếu Ngài bảo “đừng ném”, thì Ngài chống lại Luật Môsê dạy, Ngài là kẻ phá Đạo, đồng lõa với kẻ ngoại tình, đáng bị ném đá! (x Dnl 22,23t ; Lv 20,10t ; Ds 5, 12t).

2-    Men Đức Tin của Biệt phái.

Đó là men LẠC ĐẠO :

            Biệt phái quyết liệt loại trừ Chúa Giêsu và Giáo Lý của Ngài, bởi vì họ rất tự mãn vào việc giữ Luật Môsê, mà Luật Môsê chỉ có giá trị như một quản giáo dẫn con người đến kết hợp với Chúa Giêsu mới được trở nên công chính ! (x Gl 3,24) Thế mà Biệt phái lại tin là chỉ cần giữ Luật Môsê, đương nhiên trở nên người công chính. Do đó họ rất tự hào. (x Lc 18,9-14). Nhưng thực ra “Luật chỉ là tấm gương soi mặt linh  hồn” (x Gc 1, 23), để “ngang qua Lề Luật, ta mới biết mình có tội(Rm 7,7). Kìa khi Chúa gọi tổ phụ Abraham, lúc đó chưa có Luật Môsê, ông Abraham chỉ tin vào Chúa mà ông đã trở thành người công chính.Thánh Phaolô nói: “Giả như ông Abraham được nên công chính vì những việc ông làm, thì ông có lý để hãnh diện ; nhưng không phải là hãnh diện trước mặt Thiên Chúa. Ông Abraham đã tin Thiên Chúa,và vì thế được kể là người công chính. Người nào làm việc thì lương trả cho người ấy không được kể là ân huệ, mà là nợ. Trái lại,người nào không dựa vào việc làm nhưng tin vào Thiên Chúa, Đấng làm cho kẻ vô đạo nên công chính, thì lòng tin làm cho người ấy được Thiên Chúa kể là công chính. Đó là điều vua David  nói : “Hạnh phúc thay kẻ lỗi làm mà được tha thứ, người có tội mà được khoan dung! Hạnh phúc thay người Chúa không kể là có tội” (x Rm 4,1-8 : Bài đọc năm lẻ). Bởi thế “chính Chúa là nơi con ẩn náu, khắp bốn bề trổi vang những khúc ca mừng con được giải thoát” (Tv 32/31,7 : ĐC năm lẻ).

Ông Saolô, một Biệt phái xuất sắc nhất, triệt để thi hành Luật Môsê, thì ông lại trở thành ác nhân đi bách hại người Công Giáo (x Cv 9), chỉ vì ông chưa được Chúa Giêsu ở cùng. Nhưng khi ông được Chúa Giêsu chiếm đoạt (x Pl 3, 12), Ngài biến ông thành Tông Đồ xuất sắc không thua các Tông Đồ thượng đẳng (x 2 Cr 11, 5), làm cho dân ngoại đang sống trong bóng tối sự chết, đi vào miền ánh sáng ban sự sống dồi dào (x Ga 8,12 ; 10,10). Vì “ai có Chúa Giêsu thì sống, kẻ không có Chúa Giêsu là chết” (x 1 Ga 5,12).

Vậy Đức Giêsu dạy tránh “men giả hình” của Biệt phái, Ngài không chỉ có ý nhấn mạnh về mặt luân lý đạo đức, mà chủ đích Ngài còn nhắm thẳng đến men Đức Tin của họ, tức là họ thiếu “men Kitô Giêsu”, thì họ chỉ là loài thú (x Gv 3,18-19), chưa phải là người được dựng nên giống Chúa (x St 1,26).

Ai nhiễm phải “men giả hình” của Biệt phái, Chúa Giêsu không tiếc lời chúc dữ trên chúng vì :

-  Họ làm điều phụ mà bỏ điều chính : nộp thuế bạc hà, vân hương, thì là,rau húng, mà bỏ qua dạ chính trực và lòng yêu mến Thiên Chúa. (x Lc 11,42).

-  Họ chỉ tìm danh vọng hão : giành ngồi ghế nhất nơi hội đường, ưa được bái chào nơi công cộng. (x Lc 11,43).

-  Họ mù quáng không nhận biết tội lỗi mình : như mồ mả ẩn tàng người ta đạp lên mà không hay biết. (x Lc 11,44).

II. TA KHÔNG SỢ VÌ.

1-    Chúa chọn ta trong Đức Giêsu.

            Thánh Tông đồ nói : “Trong Đức Kitô,Thiên Chúa đã chọn chúng ta.Thiên Chúa là Đấng làm nên mọi sự theo quyết định và ý muốn của Người, Người đã tiền định cho chúng tôi đây làm cơ nghiệp riêng theo kế hoạch của Người. Trong Đức Ki-tô, cả anh em nữa, anh em đã được nghe lời chân lý là Tin Mừng cứu độ anh em; vẫn trong Đức Ki-tô, một khi đã tin, anh em được đóng ấn Thánh Thần, Đấng Thiên Chúa đã hứa. Thánh Thần là bảo chứng phần gia nghiệp của chúng ta, chờ ngày dân riêng của Thiên Chúa được cứu chuộc, để ngợi khen vinh quang Thiên Chúa” (Ep 1,11.13-14 : Bài đọc năm chẵn).

2-    Ta được Chúa bảo vệ.

            Chúa Giêsu nói :

            Người đời chỉ có thể giết được thân xác chúng con, nhưng họ không thể diệt được cả xác hồn, tóc trên đầu chúng con đã được cộng sổ cả rồi” (Lc 12, 4 .7 : Tin Mừng).

            “Giết” chỉ làm hại thân xác ; “diệt” mới giết cả hồn lẫn xác.

Cụ thể như ba chú bé Sát-rắc, Mê-sắc và A-vết Nơ-gô không chịu thờ thần của vua Nabukođonosor, vua ra lệnh đốt lò lửa nóng gấp bảy lần và trói ba chú quăng vào! Lạ thay vua lại thấy có người thứ tư giống Con của thần minh xuất hiện trong lò lửa với ba chú bé, và cùng ca múa chúc tụng Thiên Chúa! Vua bèn ra lệnh cho lính kéo ba chú ra khỏi lò lửa và vua lấy làm kinh ngạc vì lửa nóng như vậy mà tóc các chú không hề bị cháy xém! Sự lạ ấy khiến vua bật lời chúc tụng Chúa và ra lệnh cho toàn dân trong khắp đế quốc Ai Cập thuộc quyền vua không ai được nói phạm đến Thiên Chúa của ba chú, rồi vua thăng chức cho ba chú phục vụ trong cung điện (x Dn 3, 1-30).

Tóc là phần cơ thể chẳng ai muốn biết nó có bao nhiêu sợi. Vậy mà Chúa đếm từng sợi và cộng sổ, có ý nhấn mạnh: Ngài triệt để gìn giữ vẹn toàn mạng sống ta hơn lòng mơ ước!

            Dù ba chú bé được Chúa ra tay bảo vệ như vậy, nhưng vẫn thua xa người Kitô hữu hôm nay,nhờ họ lãnh Bí tích Khai Tâm (Thánh Tẩy,Thêm Sức,Thánh Thể), họ được đồng hoá với Chúa Giêsu (x Gal 2,20 ; Dt 2,11.14 ; Ga 6,57). Do đó ai xúc phạm đến người Kitô hữu là xúc phạm đến chính Chúa Giêsu (x Cv 9, 4). Ngài sẽ xô nó sấp mặt xuống đất như Saolô đang lúc ông đi lùng giết người Công Giáo! (x Cv 9).

            3- Chúa chăm sóc ta như con ngươi mắt Ngài (x  Dnl 32,10).

            Chúa Giêsu nói : “Năm con chim sẻ không bán được 2$ sao, thế mà không một con nào bị lãng quên trước mặt Chúa. Chúng con còn quý giá hơn chim sẻ nhiều” (Lc 12,6.7b : Tin Mừng).

            Ở thị trường, chim sẻ là động vật rẻ tiền nhất. Giá chính thức 1$ mua được hai con (x  Mt 10,29), nhưng nếu có 2$ mua được năm con (x Lc 12,6), vì người bán thêm cho một con.

            Đức Giêsu còn xác nhận người Công Giáo còn trổi vượt hơn ông Gioan Bt, Ngài nói: “Trong những người do người nữ sinh ra không ai cao trọng bằng Gioan Tẩy Giả, nhưng kẻ nhỏ trong Nước Trời còn lớn hơn ông” (Mt 11,11); Kẻ nhỏ là người Công Giáo (x 1Ga 2,1.12.14.18.28).

            Có một lần tôi hỏi một em bé từ trong lớp Giáo Lý đi ra :

-  Con gì to nhất?

Tôi nghĩ chắc chắn em sẽ trả lời là con voi, con khủng long. Thế nhưng em nhanh miệng nói:

-  Thưa Cha, con Đức Chúa Trời ạ!

Đấy là một em bé nhờ học Giáo Lý mà em đã nhận ra giá trị con người được Chúa sinh lại làm con Chúa trổi vượt hơn mọi động vật khác. Do đó, Ngài chăm sóc ta được sống dồi dào không phải chỉ vì thương mà còn vì danh dự của Ngài nữa! (x Tv 143/142,11 ; Ga 10,10). Do đó dẫu ta phải đương đầu với kẻ có men gian ác Biệt phái,Chúa vẫn động viên ta: “Cứ mạnh dạn  rao giảng trên mái nhà, tức là leo lên cao loan báo Tin Mừng cách công khai, đừng sợ những kẻ chỉ giết được thân xác chúng con, mà không diệt được hồn xác người nào, một chỉ sợ nhiễm men Biệt phái, là kẻ sẽ bị Chúa diệt cả hồn xác trong hỏa ngục !” (x Lc 12, 2-5 : Tin Mừng).

Thật là “hạnh phúc thay dân nào được Chúa chọn làm gia nghiệp” (Tv 33/32,12b : ĐC năm chẵn).

Vậy : “Lạy Chúa,xin tỏ tình thương xuống chúng con,như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài” (Tv 33/32,22 : Tung Hô Tin Mừng).

THUỘC LÒNG

            - Ai có Chúa Giêsu thì sống, kẻ không có Chúa Giêsu là chết (1Ga 5,12)

            - Ai không yêu mến Chúa, nó là đồ khốn kiếp! (1Cr 16,22)

http://phaolomoi.net

Lm Giuse Đinh Quang Thịnh


Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi

Lên đầu trang
Các bài giảng khác: