Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Bài giảng
THỨ 4 SAU CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN NĂM LẺ
Âm thanh
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)

BÀI ĐỌC : 1Tx 2,9-13

9 Thưa anh em, hẳn anh em còn nhớ nỗi khó nhọc vất vả của chúng tôi: đêm ngày chúng tôi đã làm việc để khỏi thành gánh nặng cho một người nào trong anh em, suốt thời gian chúng tôi loan báo Tin Mừng của Thiên Chúa cho anh em.10 Anh em làm chứng, và Thiên Chúa cũng chứng giám, rằng với anh em là những tín hữu, chúng tôi đã cư xử một cách thánh thiện, công minh, không chê trách được.11 Anh em biết: chúng tôi đã cư xử với mỗi người trong anh em như cha với con;12 chúng tôi đã khuyên nhủ, khích lệ, van nài anh em sống xứng đáng với Thiên Chúa, Đấng kêu gọi anh em vào Nước của Người và chia sẻ vinh quang với Người.

             13 Bởi thế, về phần chúng tôi, chúng tôi không ngừng tạ ơn Thiên Chúa, vì khi chúng tôi nói cho anh em nghe lời Thiên Chúa, anh em đã đón nhận, không phải như lời người phàm, nhưng như lời Thiên Chúa, đúng theo bản tính của lời ấy. Lời đó tác động nơi anh em là những tín hữu

ĐÁP CA : Tv 138

Đ.        Lạy Chúa, Ngài dò xét con và Ngài biết rõ. (c 1)

7 Đi mãi đâu cho thoát thần trí Ngài, lẩn nơi nào cho khuất được Thánh Nhan? 8 Con có lên trời, Chúa đang ngự đó, nằm dưới âm ty, vẫn gặp thấy Ngài.

9 Dù chắp cánh bay từ phía hừng đông xuất hiện, đến ở nơi chân trời góc biển phương tây, 10 tại đó cũng tay Ngài đưa dẫn, cánh tay hùng mạnh giữ lấy con.

11 Con tự nhủ: "Ước gì bóng tối bao phủ tôi và ánh sáng quanh tôi thành đêm tối! " 12 Nhưng đối với Ngài, tối tăm chẳng có chi mù mịt, và đêm đen sáng tỏ như ban ngày.

BÀI TIN MỪNG

TUNG HÔ TIN MỪNG : 1Ga 2,5

            Hall-Hall : Ai giữ Lời Đức Kitô dạy, thì nơi kẻ ấy, tình yêu Thiên Chúa đã thực sự nên hoàn hảo. Hall.

TIN MỪNG : Mt 23,27-32

            27 Một hôm, Đức Giê-su nói với các kinh sư và những người Pha-ri-sêu rằng : "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế.28 Các người cũng vậy, bên ngoài thì có vẻ công chính trước mặt thiên hạ, nhưng bên trong toàn là giả hình và gian ác!

29 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người xây mồ cho các ngôn sứ và tô mả cho những người công chính.30 Các người nói: "Nếu như chúng ta sống vào thời của tổ tiên, hẳn chúng ta đã không thông đồng với các ngài mà đổ máu các ngôn sứ."31 Như vậy, các người tự làm chứng rằng các người đúng là con cháu của những kẻ đã giết các ngôn sứ.32 Thì các người đổ thêm cho đầy đấu tội của tổ tiên các người đi!

 

BÀI GIẢNG

NHÀN CƯ VI BẤT THIỆN

Một trong những nét đẹp cao thượng của con người là sống tinh thần lao động Kitô giáo. Chính Đức Giêsu đã lấy việc làm hằng ngày của Ngài mà biểu lộ sự hiện diện Cha trên trời, như Ngài nói : “Cha Ta hằng làm việc Ta cũng thế” (Ga 5,17). Do đó, Ngài làm việc cả ngày thứ bảy mà luật Do Thái không cho phép : Ngài chữa lành người có tay bại (x Mt 12,9t) ; Ngài chữa người phụ nữ bị còng lưng (x Lc 13,10t) ; Ngài chữa lành người bị bệnh thủy thũng (x Lc 14,1t) ; Ngài chữa người bất toại nằm bờ hồ có năm dãy hành lang (x Ga 5,1t) ; Ngài hóa bánh từ ít ra nhiều để nuôi đám đông dân chúng (x Ga 6,4) ; Ngài chữa lành anh mù từ thuở mới sinh (x Ga 9,16). Phúc Âm ghi lại sáu lần Ngài làm việc lành trong ngày thứ bảy Luật cấm là có ý lặp lại sáu ngày Thiên Chúa tạo dựng muôn vật trong vũ trụ rất tốt đẹp, ngày thứ bảy Ngài nghỉ (x St 1). Đó chỉ là báo trước vào thời Cựu Ước, Đức Giêsu sáu lần làm việc vào ngày thứ bảy, nên bị giết vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, thì vào ngày Thứ Bảy Tuần Thánh, Ngài được an táng trong mộ, lúc ấy Ngài mới thực sự tạo dựng muôn vật trong vũ trụ được hoàn hảo.

            Trong khi đó các Ký lục và Biệt phái lại làm sáu điều dữ bị Đức Giêsu lên án :

-  Khốn cho các ngươi không muốn vào Nước Trời lại chặn người muốn vào (Mt 23,13).

-  Khốn cho các ngươi giả bộ đọc kinh lâu dài để nuốt chửng tài sản bà góa (Mt 23,14).

-  Khốn cho các ngươi tìm một người tòng giáo rồi lại làm cho người ta trở thành con cái Hỏa Ngục gấp đôi các ngươi (Mt 23,15).

-  Khốn cho các ngươi lấy lời thề mà che đậy lòng gian tham (Mt 23,16-22).

-  Khốn cho các ngươi giữ Luật nộp thuế cặn kẽ mà không giữ lòng nhân nghĩa (Mt 23,23-24).

-  Khốn cho các ngươi rửa sạch chén đĩa mà không rửa sạch tâm hồn (Mt 23,25-26).

Vì thế mà họ bị Đức Giêsu chúc dữ : “Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình! Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế” (Mt 23,27 : Tin Mừng).

            Hình ảnh những người sống Đạo hình thức như thế gợi đến thói quen ở Giêrusalem hằng năm đến gần đại lễ Vượt Qua, người ta quét vôi mồ mả, để cho khách hành hương phải tránh, kẻo đụng vào mà bị ô uế cả tuần, mặc dù nhìn mộ bề ngoài rất đẹp! (x Ds 19,16).

            Họ xây mộ các tiên tri, trang hoàng mả người công chính và nói : “Nếu ta sống thời cha ông, ắt ta đã chẳng thông đồng với họ vào việc đổ máu các tiên tri”. Song đó chính là muốn chứng thực họ là con dòng cháu giống của những kẻ đã giết các tiên tri. Họ làm như thế chỉ là đổ đầy đấu tội của tổ tiên họ (Mt 23,29-32 : Tin Mừng).

            Lối sống đạo đức giả của các Ký lục và Biệt phái giả hình còn đi tới mức độ một đàng tỏ ra phàn nàn phản đối chuyện tổ tiên mình đã sát hại các ngôn sứ của Chúa, nên họ đã xây mộ cho các vị này. Nhưng đàng khác thì “cha nào con nấy”, họ có tâm địa tệ hơn tổ tiên là căm thù chính Đấng các ngôn sứ đã loan báo – Chúa Giêsu tỏ ra hết sức bực bội sự đạo đức giả của nhóm này. Ngài dùng một câu vừa thách đố vừa nói trước về cái chết của mình : “Đổ thêm cho đầy đấu tội của tổ tiên” (x Mt 23,32 : Tin Mừng). Người xưa  chỉ giết các ngôn sứ, còn các Ký lục và Biệt phái giả hình thì giết chính Đấng Mêsia.

Ông Phaolô cũng là một Biệt phái trong giới bị Đức Giêsu chúc dữ lối sống đạo giả hình. Nhất là giả hình trước mặt Đức Giêsu là kẻ làm việc đạo đức, mà không cần phải tin và kết hợp mật thiết với Chúa Giêsu, nhưng khi Phaolô thuộc về Chúa Giêsu, hoạt động của ông đã bắt chước Ngài : với 33 năm tuổi đời, Ngài dành 30 năm lao động tay chân trong xưởng mộc tại Nazareth. Vào tuổi 30 Ngài dốc hết năng lực vào việc rao giảng Tin Mừng, vì thế mà Ngài phải mất  mạng sống! Quả thật, ông Phaolô đã thể hiện đời sống lao động bằng tay chân, song song nhiệt tình loan báo Tin Mừng, như thư ông viết gởi giáo đoàn Thessalonica : “Hẳn anh em còn nhớ nỗi khó nhọc vất vả của chúng tôi: đêm ngày chúng tôi đã làm việc để khỏi thành gánh nặng cho một người nào trong anh em, suốt thời gian chúng tôi loan báo Tin Mừng của Thiên Chúa cho anh em. Chúng tôi đã cư xử với mỗi người trong anh em như cha với con. Vì khi chúng tôi nói cho anh em nghe lời Thiên Chúa, anh em đã đón nhận, không phải như lời người phàm, nhưng như lời Thiên Chúa, đúng theo bản tính của lời ấy. Lời đó tác động nơi anh em là những tín hữu” (1Tx 2,9-13 : Bài đọc năm lẻ).

Sống như ông Phaolô mới được Chúa cho tâm hồn thanh thỏa, mà cất tiếng cầu nguyện : “Lạy Chúa, Ngài đã dò xét con và Ngài biết rõ” (Tv 139/138,1 : ĐC năm lẻ). Và trong thư thứ hai, ông viết nhằm khuyên giáo đoàn Thessalonica : “Nhân danh Chúa Giê-su Ki-tô, chúng tôi truyền cho anh em phải xa lánh mọi người anh em sống vô kỷ luật. Chính anh em thừa biết là anh em phải bắt chước chúng tôi thế nào. Khi ở giữa anh em, chúng tôi đã không sống vô kỷ luật. Chúng tôi đã chẳng ăn bám ai, trái lại đêm ngày đã làm lụng khó nhọc vất vả, để khỏi nên gánh nặng cho người nào trong anh em.Thật vậy, khi còn ở với anh em, chúng tôi đã chỉ thị cho anh em: ai không chịu làm thì cũng đừng ăn!

                Chúa là nguồn mạch bình an, xin Người ban cho anh em được bình an mọi lúc và về mọi phương diện. Xin Chúa ở cùng tất cả anh em.Chúc tất cả anh em được đầy ân sủng của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta” (2Tx 3,6-18 : Bài đọc năm chẵn). Thật “hạnh phúc thay những người kính sợ Chúa” (Tv 128/127,1a : ĐC năm chẵn).

            Vậy “ai giữ Lời Đức Kitô, thì nơi kẻ ấy tình yêu Thiên Chúa đã thực sự nên hoản hảo” (1Ga 2,5 : Tung Hô Tin Mừng).

THUỘC LÒNG.

             Tôi luôn tỏ cho anh em thấy rằng phải giúp đỡ những người đau yếu bằng cách làm lụng vất vả như thế, và phải nhớ lại lời Chúa Giêsu đã dạy: cho thì có phúc hơn là nhận. (Cv 20,35)

http://phaolomoi.net

Lm GIUSE ĐINH QUANG THỊNH

 

           

 

 


Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi

Lên đầu trang
Các bài giảng khác: