ƠN
GỌI THÁNH BARTHOLOMEO
Thánh
Bartholomeo là Tông Đồ của Đức Giêsu có tên trong danh sách Tin Mừng Matthêu
(10,3), nhưng trong Tin mừng Gioan, ông còn có tên là Nathanael (x Ga 1,45),
không có lịch sử chắc chắn về hoạt động Tông Đồ của ông. Tuy nhiên theo truyền
khẩu thì ông giảng Tin Mừng ở Ấn Độ và Tử Đạo ở đó.
Ơn
gọi làm Tông Đồ của ông Bartholomeo là nhờ ông Philip giới thiệu về Đấng Mêsia,
có tên Giêsu con ông Giuse người quê Nazareth.
Nghe thế, ông Nathanael chẳng lấy gì làm ngạc nhiên, ông cho rằng : “Từ Nazareth thì có thể xảy ra cái gì tốt
được?” Nhưng ông Philip động viên : “Anh
cứ đến mà xem”. Đức Giêsu thấy ông Nathanael đến với mình thì Ngài lên
tiếng xác nhận : “Đây đích thực là người Israel
trong mình không có gian dối!” Nghe thế, ông Nathanael ngỡ ngàng thưa lại :
“Bởi đâu mà Ngài biết tôi ?” Đức Giêsu
trả lời: “Trước khi Philip gọi ngươi, Ta
đã thấy ngươi ở dưới cây vả”. Ông Nathanael liền tuyên xưng Đức Tin : “Thưa Thầy, Thầy chính là Con Thiên Chúa,
chính Thầy là Vua Israel”
(x Ga 1,45-49 : Tin Mừng).
Sở
dĩ ông Nathanael được Đức Giêsu xác nhận nơi ông không có gì gian dối vì : “Đức
Giêsu biết ông khi ông ngồi dưới gốc cây vả” : Đây là một thành ngữ của
người Do Thái ám chỉ một bậc thầy thông Luật say sưa đọc Kinh Thánh và giảng
dạy cho nhiều người dưới bóng cây vả.
Như
thế qua Tin mừng Gioan ta ghi nhận được bốn nét đẹp về ông Nathanael :
1/
Ông say mê đọc Kinh Thánh và loan báo
cho mọi người.
2/
Ông đi đến với Đức Giêsu.
3/
Ông được Đức Giêsu tha tội, như lời Ngài bảo : “Nơi ông không có gì gian dối”.
4/
Ông tuyên xưng Đức Tin : “Thầy chính là
Con Thiên Chúa, là Vua Israel”
(Ga 1,49b: THTM). Như thế là ông đã được Chúa cứu độ (x Ga 17,3).
Ơn gọi của ông Nathanael trở nên lời
mời gọi mọi người hãy noi gương bốn nét đẹp của ông như trên, cụ thể say mê đọc
và loan báo Lời Chúa cho mọi người, nhất là phải đến kết hợp với Chúa Giêsu
Thánh Thể để được ơn tha tội, và trở nên môn đệ của Ngài khởi đi từ Bí tích
Thánh Tẩy (x Mt 28,19-20).
Thực vậy, Đức Giêsu đã dùng mẫu sống Đạo
của ông Nathanael cho mọi người noi theo, vì thế khi Ngài đang đàm thoại với một mình ông Nathanael, nhưng Ngài lại
nói với mọi người : “Các ngươi sẽ thấy Trời mở ra và các thiên
thần của Thiên Chúa lên xuống trên Con Người” (Ga 1,51 : Tin Mừng). Đức Giêsu
nói như thế là muốn xác nhận chính Ngài là ông Giacob mới, cũng như xưa ông
Giacob, con của ông Isaac, cháu đích tôn của tổ phủ Abraham, muốn cho dòng dõi
được đông đúc như sao trên trời như cát dưới biển, như Chúa đã hứa với ông nội
Abraham (x St 22,17-18), thì ông phải đi tìm một cô nương để xe duyên kết
nghĩa. Trên đường đi tìm người yêu xứng hợp để xe duyên kết nghĩa, dọc đường
ông lấy cục đá gối đầu nằm ngủ, ông mơ thấy một chiếc thang bác từ Trời dựng
ngay đầu ông, và kìa Thiên Chúa đứng trên thang mà phán bảo : “Ta là Chúa của Abraham tổ phụ ngươi và là
Thiên Chúa của Isaac cha ngươi. Đất ngươi đang nằm, Ta sẽ ban cho ngươi và dòng
dõi ngươi. Dòng dõi ngươi sẽ nhiều như bụi trên đất ; ngươi sẽ lan tràn ra khắp
đông tây nam bắc. Nhờ ngươi và dòng giống ngươi, mọi gia tộc trên mặt đất sẽ
được chúc phúc. Này Ta ở với ngươi ; ngươi đi bất cứ nơi nào, Ta sẽ gìn giữ
ngươi, và Ta sẽ đưa ngươi về đất này, vì Ta sẽ không bỏ ngươi cho đến khi Ta
hoàn thành điều Ta đã phán với ngươi” (St 28,13-15).
Vậy nay bất cứ ai sống Đạo như ông
Nathanael đều được trở nên Hiền Thê của Đức Giêsu, trở nên Tông Đồ đích thực và
gương mẫu của Ngài, vì theo tác giả Tin Mừng thứ tư, ông Nathanael là người
được Đức Giêsu kêu gọi đầu tiên. Họ như những viên đá sống Chúa dùng để xây
dựng Hội Thánh, như lời ông Phêrô nói : “Anh
em hãy tiến lại gần Đức Kitô, viên đá sống động bị người ta loại bỏ, nhưng đã
được Thiên Chúa chọn lựa và coi là quý giá. Hãy để Thiên Chúa dùng anh em như
những viên đá sống động mà xây nên ngôi Đền Thờ thiêng liêng, và hãy để Thiên
Chúa đặt anh em làm hàng tư tế thánh, dâng những lễ tế thiêng liêng đẹp lòng
Người, nhờ Đức Giêsu Kitô” (1Pr 2,4-5). Đây là thành thánh Thiên Chúa ngự
mà ông Gioan đã được Chúa cho biết qua thị kiến : “Tôi đã nhìn thấy Tân Nương, Hiền Thê của Con Chiên, và Chúa còn chỉ cho
tôi thấy thành thánh Giêrusalem từ Trời, nơi Thiên Chúa mà xuống, chói lọi vinh
quang Thiên Chúa. Thành rực sáng tựa đá quý tuyệt vời, như ngọc thạch trong
suốt tựa pha lê. Thành có tường rộng và cao, với 12 cửa do 12 thiên thần canh
giữ, và trên các cửa có ghi tên 12 chi tộc con cái Israel. Phía đông có ba cửa, phía
bắc có ba cửa, phía nam có ba cửa và phía tây có ba cửa. Tường thành xây trên
12 nền móng, trên đó có tên 12 Tông Đồ của Con Chiên” (Kh 21,9b-14 : Bài
đọc).
Thành thánh Giêrusalem đó chính là Hội
Thánh Chúa Kitô, Ngài xây dựng khởi đi từ mầu nhiệm Tử Nạn và Phục Sinh. Bởi
thế, ông Gioan cho biết ơn gọi của ông Nathanael được đặt vào ngày thứ ba là
dấu chỉ Đức Giêsu sau ba ngày Ngài sống lại từ cõi chết, ai say mê đọc Kinh
Thánh rồi đến kết hợp với Chúa Giêsu qua Bí Tích Khai Tâm thì họ đều là Hiền
Thê của Chúa Giêsu. Đó là lý do ông Gioan ghi ba lần “hôm sau” (x Ga
1,29.35.43), bởi đó chỉ “ai hiếu trung
với Chúa” như ông Nathanael “mới được
biết triều đại Ngài rực rỡ vinh quang” (Tv 145/144,12a : Đáp ca).
THUỘC
LÒNG
Ai
say mê Lời Chúa và loan báo cho mọi người để cùng đến với Chúa Giêsu Thánh Thể,
người ấy được Chúa xác nhận “không có gì gian dối” (theo Ga 1,43-51).
http://phaolomoi.net
LM.
GIUSE ĐINH QUANG THỊNH