Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Bài giảng
Thứ 2 sau CN 23 TN năm Chẵn
Âm thanh
Video
[ Bấm play 2 lần liên tiếp để xem video. Vui lòng chờ chút nếu kết nối mạng chậm ]
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC: 1Cr 5, 1-8
1 Thưa anh em, đi đâu cũng chỉ nghe nói đến chuyện dâm ô xảy ra giữa anh em, mà là thứ dâm ô không thấy xảy ra ngay cả nơi dân ngoại: có kẻ ăn ở với vợ kế của cha mình!
2 Thế mà anh em lại còn kiêu ngạo! Lẽ ra anh em đã phải than khóc và loại trừ kẻ làm điều ấy ra khỏi cộng đoàn của anh em!3 Phần tôi, tuy vắng mặt về thân xác, nhưng về tinh thần vẫn có mặt, tôi đã lên án kẻ có hành vi đó như thể tôi có mặt tại chỗ.4 Trong một buổi họp của anh em, ở đó có tôi hiện diện bằng tinh thần, nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, và với quyền năng của Người,5 chúng ta phải nộp con người đó cho Xa-tan, để phần xác nó bị huỷ diệt, còn phần hồn được cứu thoát trong Ngày của Chúa. 6 Lý do khiến anh em vênh vang chẳng đẹp đẽ gì! Anh em không biết rằng chỉ một chút men cũng đủ làm cho cả khối bột dậy lên sao?7 Anh em hãy loại bỏ men cũ để trở thành bột mới, vì anh em là bánh không men. Quả vậy, Đức Ki-tô đã chịu hiến tế làm chiên lễ Vượt Qua của chúng ta.8 Vì thế, chúng ta đừng lấy men cũ, là lòng gian tà và độc ác, nhưng hãy lấy bánh không men, là lòng tinh tuyền và chân thật, mà ăn mừng đại lễ.
ĐÁP CA: Tv 5
Đ.        Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con. (c 9a)
5 Ngài không phải là một vị thần ưa điều ác, ác nhân đâu được ở với Ngài, 6a trước nhan Ngài, đứa kiêu căng làm sao đứng vững!
6b Ngài ghét những kẻ làm điều ác, 7 diệt trừ bọn điêu ngoa, kinh tởm lũ giết người, gớm ghê phường giảo quyệt.
12 Còn những người trú ẩn bên Chúa, ước chi họ đều được hỷ hoan và reo vui mãi tới muôn đời. Chúa bảo vệ những người mến yêu Danh Thánh, nhờ Ngài, họ phấn khởi mừng vui.
 
BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN MỪNG: Ga 10,27
Hall-Hall:  Chúa nói: Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng và chúng theo tôi. Hall.
TIN MỪNG: Lc 6, 6-11
6 Một ngày sa-bát khác, Đức Giê-su cũng vào hội đường và giảng dạy. Ở đó có một người bị khô bại tay phải.7 Các kinh sư và những người Pha-ri-sêu rình xem Đức Giê-su có chữa người ấy trong ngày sa-bát không, để tìm được cớ tố cáo Người.8 Nhưng Người biết họ đang suy nghĩ như thế, nên bảo người bại tay: "Anh trỗi dậy, ra đứng giữa đây! " Người ấy liền trỗi dậy và đứng đó. 9 Đức Giê-su nói với họ: "Tôi xin hỏi các ông: ngày sa-bát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay huỷ diệt? "10 Người rảo mắt nhìn họ tất cả, rồi bảo người bại tay: "Anh giơ tay ra! " Anh ấy làm như vậy và tay anh liền trở lại bình thường.11 Nhưng họ thì giận điên lên, và bàn nhau xem có làm gì được Đức Giê-su không.
 
BÀI GIẢNG
SỐNG NHỜ HY TẾ CHÚA GIÊSU
Đức Giê-su đã xác nhận: Sứ mệnh Ngài đến trần gian không phải hủy bỏ Lề Luật, nhưng làm cho Lề Luật nên hoàn hảo (x Mt 5,17), điều ấy Đức Giê-su thực hiện trong Hy Tế của Ngài thiết lập thay thế cho Phụng Vụ Do Thái giáo vào ngày thứ bảy.
Thực vậy, ba lý do và ý nghĩa nghỉ việc ngày thứ bảy của ông Mô-sê quy định cho dân để tạ ơn Thiên Chúa qua Phụng Vụ ngày thứ bảy thì được Đức Giê-su làm hoàn hảo,nhờ Mầu Nhiệm Tử Nạn và Phục Sinh của Ngài, đó là Hy Tế Thập Giá, đỉnh cao ở đồi Sọ và hoàn hảo vào ngày thứ nhất trong tuần, ngày thứ tám Chúa nhật:
1/ MỪNG CÔNG TRÌNH TẠO DỰNG CỦA THIÊN CHÚA
 Ông Mô-sê truyền cho dân phải nghỉ việc ngày thứ bảy để mừng công trình Thiên Chúa sáng tạo vũ trụ tốt đẹp trong sáu ngày, rồi ban tặng hết cho loài người, ngày thứ bảy Chúa nghỉ ngơi (x Xh 20,8-11).
Nhưng ngày Chúa nhật, Chúa Giê-su Phục Sinh tái tạo loài người hư hỏng do tội Adam, Eva khởi đi từ Bí tích Thánh Tẩy, và được nuôi sống bằng Bí tích Thánh Thể - bằng chính xương thịt Con Một Thiên Chúa – để ta được trở nên con Thiên Chúa (x 1Ga 3,2), được cùng một sự sống với Thiên Chúa (x Ga 6,57 ; Ga 15,1), để được đồng hóa với Ngài (x Gl 2,20). Nếu không ta chỉ dừng lại giống nòi Adam, Eva được Chúa tạo dựng như các sinh vật (x 1Cr 15,45), chẳng hơn gì loài thú (x Gv 3,18-19).
2/ MỪNG ĐƯỢC CHÚA CỨU THOÁT KHỎI NÔ LỆ.
Ông Mô-sê lại truyền cho dân phải nghỉ ngày thứ bảy vì Chúa đã cứu dân thoát cảnh nô lệ Ai Cập, nhờ Chúa bảo ông Mô-sê dùng gậy đập xuống Biển Đỏ, nước rẽ ra cho dân đi qua an toàn, để rồi cũng nước ấy chôn sống bọn Ai Cập dưới lòng biển (x Dnl 5,12-15).
Niềm vui trên đây không thể sánh bằng nhờ Chúa Giê-su Phục Sinh, Ngài cứu chúng ta thoát nô lệ tội lỗi, đánh gục thần chết, thoát ách thống trị của satan, nhờ nước Thánh Tẩy và Máu Chúa Giê-su Phục Sinh trong Phụng Vụ mới Ngài thiết lập, khi Ngài từ cõi chết sống lại vào ngày thứ nhất trong tuần. Rõ ràng nhờ Phụng Vụ của Chúa Giê-su, ta vượt qua sự chết tiến vào cõi sống, thì trổi vượt hơn cuộc vượt qua Biển Đỏ của dân Do Thái tiến về miền đất Hứa.
Đúng như Lời Đức Giê-su đã nói: “Chúa Con có cho các ngươi được tự do, thì các ngươi mới đích thực là tự do” (Ga 8,36).
3/ MỪNG ĐƯỢC CHÚA BAN LỜI HẰNG SỐNG.
Sau cùng ông Mô-sê truyền cho dân phải nghỉ ngày thứ bảy để ngợi khen Chúa,vì vào ngày thứ bảy Ngài đã gọi ông Mô-sê lên núi Sinai trao cho ông Lời Chúa được ghi trên hai phiến đá để truyền lại cho dân (x Xh 24,16-18 ; 35,2). Nhờ hai phiến đá, dân Chúa toàn thắng mọi kẻ thù được bình an trên đường tiến về miền đất Hứa.
Nhưng Lời Chúa  ban riêng cho Dân Thái ở núi Sinai không bằng Lời Chúa ban cho toàn thể nhân loại vào ngày Lễ Ngũ Tuần, ngày Chúa nhật sau khi Chúa Giê-su Phục Sinh (x Cv 2). Và Lời Chúa ban trong thời Tân Ước không ghi trên hai tấm đá như xưa, nhưng Hội Thánh dùng quyền năng Chúa Thánh Thần ghi trên tấm bia linh hồn, bia thân xác của người tín hữu (x 2 Cr 3,3). Chân lý này đã được ngôn sứ Giê-rê-mi-a tiên báo: “Đây là giao ước Ta sẽ lập với nhà Ít-ra-en sau những ngày đó - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ ghi vào lòng dạ chúng, sẽ khắc vào tâm khảm chúng Lề Luật của Ta. Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, còn chúng sẽ là dân của Ta.Chúng sẽ không còn phải dạy bảo nhau, kẻ này nói với người kia: "Hãy học cho biết ĐỨC CHÚA", vì hết thảy chúng, từ người nhỏ đến người lớn, sẽ biết Ta - sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Ta sẽ tha thứ tội ác cho chúng và không còn nhớ đến lỗi lầm của chúng nữa.Ít-ra-en sẽ tồn tại mãi” (Gr 31,33-34).
Bởi thế, Đức Giê-su nói: “Con Người là Chúa ngày thứ bảy” (Lc 6, 5), có nghĩa là Ngài làm hoàn hảo và chuyển đổi ý nghĩa, giá trị Phụng Vụ ngày thứ bảy sang ngày Chúa nhật Phục Sinh, mục đích chính là làm cho người ta thoát tay tử thần, cho nên ai tham dự Phụng Vụ của Chúa Giê-su thì dù có chết cách nào đều được Chúa cho sống lại hạnh phúc dồi dào (x Ga 10,10). Để làm chứng chân lý này, Đức Giê-su đã chữa cho người có tay khô bại vào ngày thứ bảy. Hình ảnh tay khô bại là biểu tượng sự chết của con người, như ngôn sứ Êzekiel đã báo trước về sự Phục Sinh mà Đức Giê-su thực hiện cho loài người: “Các xương khô kia ơi, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA. ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này với các xương ấy: Đây Ta sắp cho thần khí nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc trên các ngươi, sẽ trải da bọc lấy các ngươi. Ta sẽ đặt thần khí vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.” (Ed 37, 4-6).
Do đó phép lạ Đức Giê-su chữa lành cho người có tay khô bại là hành động tiên tri về Hy Tế của Đức Giê-su thực hiện trong ngày Thứ Sáu Tuần Thánh. Quả thực, Đức Giê-su ra lệnh cho người có tay khô bại: “Hãy chỗi dậy, đứng ra giữa đây”, rồi Ngài phán: “Hãy giang tay ra”, tức khắc bệnh nhân được lành mạnh. Nhưng những Biệt phái chứng kiến tức cuồng lên, vì Ngài đã lỗi Luật ngày thứ bảy, nên họ tìm mưu kế để diệt Ngài. Từ lòng những kẻ căm phẫn với Ngài đẩy Ngài vào cái chết đau khổ và nhục nhã trong ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, vì vào ngày ấy chúng lặp lại đúng như những lời Đức Giê-su đã nói trước đây: chúng ra lệnh cho Ngài: “Bây giờ, đến lượt mày hỡi Giê-su, hãy đứng ra giữa đây, để bọn tao xử tử mày, vậy mày hãy giang tay ra để bọn tao đóng đinh!” Chính lúc đó Ngài mới thực sự làm cho hết những ai tin vào Ngài thể hiện qua việc lãnh Bí tích Khai Tâm (Thánh Tẩy, Thêm Sức, Thánh Thể), thì dù có chết cách nào cũng được sống lại vinh hiển cả hồn lẫn xác, để tới ngày cánh chung ai cũng thấy rằng: Đức Giê-su thế nào thì ta cũng được vinh hiển như thế (x 1Ga 3,2).
Vậy ai đã được liên kết với Chúa Giê-su Phục Sinh trong Bí tích Thánh Thể, để được đồng hóa với Ngài (x Gl 2,20), thì thân xác họ không còn hiến cho các đam mê xác thịt. Tiếc rằng một số tín hữu trong giáo đoàn Corintho đã chìm đắm trong dâm ô, khiến cho ông Phao-lô phải lên tiếng cảnh cáo: “Lẽ ra anh em phải than khóc và loại trừ khỏi điều ấy ra khỏi cộng đoàn của anh em! Phải nộp con người đó cho satan, để phần xác nó bị hủy diệt, còn phần hồn được cứu thoát trong Ngày của Chúa. Anh em không biết rằng chỉ một chút men cũng đủ làm cho một khối bột dậy lên sao? Anh em hãy loại bỏ men cũ (dâm dật) để trở thành bột mới,vì anh em là bánh không men (dùng trong Thánh Lễ). Quả vậy, Đức Ki-tô đã chịu hiến tế làm Chiên Lễ Vượt Qua của chúng ta.Vì thế, chúng ta đừng lấy men cũ là lòng gian tà và độc ác, nhưng hãy lấy bánh không men, lòng tinh tuyền và chân thật mà ăn mừng Đại Lễ” (1 Cr 5,1-8: Bài đọc). Cũng trong bức thư này, thánh Phao-lô còn nói: “Nào anh em chẳng biết rằng thân xác anh em là phần thân thể của Đức Ki-tô sao? Tôi lại lấy phần thân thể của Đức Ki-tô mà làm phần thân thể của người kỹ nữ sao? Không đời nào! Anh em chẳng biết rằng ăn ở với người kỹ nữ là nên một thân xác với người ấy sao? Thật thế, có lời chép rằng cả hai sẽ thành một xương một thịt. Ai đã kết hợp với Chúa, thì nên một tinh thần với Người. Anh em hãy tránh xa tội gian dâm. Mọi tội người ta phạm đều ở ngoài thân xác mình, còn kẻ gian dâm thì phạm đến chính thân xác mình” (1 Cr 6, 15-18).
Vậy ta hãy cầu xin: “Lạy Chúa, xin lấy đức công chính của Ngài mà hướng dẫn con” (Tv 5,9a: Đáp ca).
THUỘC LÒNG
Đức Giê-su nói: Tôi đến để cho chiên tôi được sống và sống cách dồi dào” (Ga 10,10)
 

Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi

Lên đầu trang
Các bài giảng khác: