THỨ BẢY SAU CHÚA NHẬT 11 THƯỜNG NIÊN NĂM CHẴN
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ) BÀI ĐỌC : 2
Sb 24, 17-25
17
Sau khi ông Giơ-hô-gia-đa qua đời, các thủ lãnh Giu-đa đến bái yết nhà vua và
lúc ấy nhà vua nghe theo họ.18 Họ đã bỏ Đền Thờ của Đức Chúa là Thiên Chúa tổ tiên họ, mà phụng sự các cột
thờ và các ngẫu tượng. Vì tội ấy Đức Chúa đã giáng cơn thịnh nộ xuống Giu-đa và
Giê-ru-sa-lem.19 Người đã sai các ngôn sứ đến với họ, để đưa họ quay
về với Đức Chúa. Các vị ấy đã khuyến cáo, nhưng họ không thèm để tai.20
Ông Da-ca-ri-a, con tư tế Giơ-hô-gia-đa, được đầy thần khí Thiên Chúa, đứng
trên cao, đối diện với dân và nói: "Thiên Chúa phán thế này: "Tại sao
các ngươi vi phạm lệnh truyền của Đức Chúa, mà chuốc lấy thất bại? Vì các ngươi
đã lìa bỏ Đức Chúa, nên Đức Chúa cũng
lìa bỏ các ngươi."21 Họ liền toa rập chống lại ông và, theo
lệnh vua, họ ném đá giết ông trong sân Đền Thờ Đức Chúa.22 Vua
Giô-át không nhớ đến tình nghĩa mà ông Giơ-hô-gia-đa, thân phụ ông Da-ca-ri-a,
đã dành cho mình, nên mới sát hại ông này. Lúc gần chết, ông Da-ca-ri-a kêu
lên: "Xin Đức Chúa nhìn xem và báo oán cho con."
23 Đầu năm sau, quân đội
A-ram tiến đánh vua Giô-át. Chúng xâm nhập Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, tàn sát tất
cả các thủ lãnh trong dân và gửi tất cả chiến lợi phẩm về cho vua Đa-mát.24
Thực ra, lực lượng A-ram chỉ đến với một số ít người, nhưng Đức Chúa đã trao một lực lượng rất đông đảo vào tay
chúng, chỉ vì dân Ít-ra-en đã lìa bỏ Đức Chúa, Thiên Chúa của tổ tiên mình.
25 Khi chúng rút lui, bỏ vua lại trong cơn đau trầm
trọng, các thuộc hạ của vua đã toa rập với nhau chống lại vua, trả thù cho máu
người con của tư tế Giô-hô-gia-đa. Họ giết vua ngay trên giường. Vua đã chết và
được mai táng trong Thành Đa-vít, nhưng không được chôn nơi phần mộ hoàng gia.
ĐÁP CA : Tv
88
Đ. Ta
sẽ yêu thương Người đến muôn thuở. (c 29a)
4 Xưa
Chúa phán: "Ta đã giao ước với người Ta tuyển chọn,đã thề cùng Đa-vít,
nghĩa bộc Ta,5 rằng: dòng dõi ngươi, Ta thiết lập cho đến ngàn
đời,ngai vàng ngươi, Ta xây dựng qua muôn thế hệ."
29 Ta sẽ
yêu thương Người đến muôn thuở và thành tín giữ giao ước với Người.30
Ta cho dòng dõi Người muôn năm tồn tại,cho ngai vàng trường cửu tựa trời xanh.
31 Nếu
con cái Người bỏ không giữ luật Ta,chẳng sống theo điều Ta quyết định, 32
vi phạm những thánh chỉ Ta ban xuống,chẳng tuân cứ mệnh lệnh Ta truyền.
33 Thì Ta
sẽ dùng roi sửa phạt lầm lỗi, chúng gây nên tội, Ta phải đánh đòn. 34
Nhưng với Người, Ta quyết chẳng đoạn tình dứt nghĩa,quyết không hề bội tín thất
trung.
BÀI TIN MỪNG TUNG HÔ TIN
MỪNG : 2Cr 8,9
Hall-Hall
: Đức Giêsu Kitô, vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh
em, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có. Hall.
TIN MỪNG : Mt
6, 24-34
24
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : "Không ai có thể làm tôi hai
chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà
khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của
được.
25 "Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho
mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống
chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao? 26
Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà
Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao?27
Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một
gang tay?28 Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa
huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không
kéo sợi;29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn,
dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy.30 Vậy
nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp
cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin!31 Vì thế,
anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây?32
Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh
em cần tất cả những thứ đó.33 Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa
và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho.34
Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có
cái khổ của ngày ấy.
BÀI GIẢNG CHÚA QUAN
PHÒNG
Chúa
quan phòng là duy chỉ có một Thiên Chúa làm Chủ muôn loài hữu hình và vô hình,
không có Ngài thì không gì hiện hữu, Ngài ấn định sắp đặt, điều khiển chúng, để
chúng tồn tại và phát triển. Bởi thế càng có lý do loài người hoàn toàn lệ
thuộc Thiên Chúa. Cụ thể phải lệ thuộc vào Lời Đức Giêsu dạy trong Tin Mừng
Matthêu (6,24-25) được công bố trong Thánh Lễ hôm nay : “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ
kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm
tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được.Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng
lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng
sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao?” Hãy
nhìn chim trời và huệ đồng :
* Chim trời : Chúng không gieo không gặt, không thu tích vào kho
lẫm và Cha các ngươi Đấng ở trên trời, hằng nuôi nấng chúng.
* Huệ đồng : Nó không canh cửi nhưng Thiên Chúa mặc cho nó sắc
đẹp hơn áo vua Salômôn.
Nhưng chim trời và huệ đồng muốn sống, muốn phát
triển tốt đẹp, chúng đều phải sinh hoạt theo đúng quy trình Chúa đã ấn định cho
: Chim hằng ngày phải bay đi kiếm mồi ; huệ đồng từng giây phút không ngừng hút
chất bổ dưỡng từ đất. Rõ ràng loài nào không hoạt động đúng như Chúa đã ấn
định, loài đó tự tiêu diệt. Thế thì con người sao lại không cần lệ thuộc vào ý
muốn của Thiên Chúa ? Cho nên Đức Giêsu bảo: “Anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây?”
Vì ba lý do :
1/ CHÚA QUÝ TA HƠN CHIM TRỜI, HƠN HUỆ ĐỒNG, “Ngài chăm sóc ta như con ngươi mắt Ngài”
(Dnl 32,10) ; Ngài chăm lo cho mỗi người không phải chỉ vì nó đáng thương, mà
còn vì danh dự của Ngài (x Tv 143/142,11), và “Ngài yêu thương ta đến muôn thuở muôn đời” (Tv 89/88,29a : Đáp ca
năm chẵn).
2/ LƯƠNG THỰC QUAN TRỌNG NHẤT CHÚA CHO THÂN XÁC TA
ĐƯỢC SỐNG đó là, khí, nước, ánh sáng, chẳng ai phải vất vả tìm kiếm, vì Chúa đã
ban đồng đều cho kẻ dữ và người lành (x Mt 5,45). Những lương thực khác chỉ là
tùy phụ, Chúa đã ban cho ta tài năng, sức khỏe, cùng với ơn Trời để lao động có
kết quả.
3/ CHÚA LÀM CHỦ MỌI SINH HOẠT CỦA TA, như Lời Kinh ta
vẫn đọc : “Ví như Chúa chẳng xây nhà, thợ
nề vất vả cũng là uổng công. Thành kia mà Chúa không phòng giữ, uổng công người
trấn thủ canh đêm, bạn có thức khuya hay dậy sớm, khó nhọc làm ăn cũng hoài
công. Còn kẻ Chúa thương dầu có ngủ, Người vẫn ban cho đủ tiêu dùng” (Tv
127/126,1-2).
Vậy
“trước
hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và sự công chính của Ngài, còn những sự khác
Ngài sẽ ban thêm cho” (Mt 6,33). “Tìm
kiếm sự công chính của Thiên Chúa”, chính là tìm cách kết hợp với Chúa
Giêsu, để được đồng hóa với Ngài từ cảm nghĩ, lời nói, việc làm, ta mới có thể
giới thiệu Chúa cho người anh em, như Đức Giêsu đã tỏ cho mọi người biết Chúa
Cha, Ngài nói : “Ai thấy tôi là là Cha
tôi” (Ga 14,9). Có thế mới thực là người công chính. Với trải nghiệm sống
Đạo của vua thánh Đavid, ông có lời dạy: “Từ
nhỏ dại đến nay tôi già cả, chưa thấy người công chính bị Chúa bỏ rơi và giống
dòng phải ăn mày thiên hạ” (Tv 37/36,25).
Tuy
nhiên, khi thi hành ý Chúa chắc chắn sẽ gặp những rào cản làm ta đau khổ, nhưng
lo gì, “khổ ngày nào đủ cho ngày đó”
(Mt 6,34 : Tin Mừng). Đức Giêsu nói thế có nghĩa là đừng tưởng tượng ra cái khổ
ngày mai để đưa về ngày hôm nay mà gánh thêm nặng nề. Bởi vì, “có ai nhờ lo lắng mà làm cho đời mình kéo dài
thêm một gang tay?” (Mt 6,27 : Tin Mừng).
Thánh
Giacôbê cảnh cáo những kẻ bỏ việc Chúa mà lo việc đời : “Các ngươi trẩy đi thành này thành nọ qua đó một năm mà buôn bán kiếm
lời, các ngươi không biết số mạng ngày mai ra sao, các ngươi như chút khói trong
chốc lát, hiện đó rồi biến mất! Thay vì nói : nếu Chúa muốn tôi còn sống và làm
việc này việc kia…” (Gc 4,13-14). Cũng giống như triều đại vua Giôab, từ
vua cho đến dân đã bỏ tôn thờ Chúa mà đi thờ các cột đền thờ, thờ ngẫu tượng.
Chúa sai các ngôn sứ đến nhắc nhở, cảnh cáo, nhưng đều bị giết ! Bởi thế, Chúa
để cho chỉ một số ít quân Aram
tiến đánh vua Giôab. Phía quân vua Giôab đông hơn, nhưng không chống cự nổi,
nhiều chiến sĩ đã bỏ mạng, vua buồn rầu nên lâm trọng bệnh, các thuộc hạ của
vua đã toa rập chống lại vua, và giết vua ngay trên giường (x 2Sb 24,17-25 :
Bài đọc năm chẵn).
Triều
đại vua Giôab đã khánh tận, làm cho chúng ta càng phải xác tín : Ai không thực
hành Lời Chúa mà làm theo ý mình, thì tự chuốc họa vào thân! Cả đến vua Giôab
cũng thua xa ông Phaolô : tuy ông Phaolô còn yếu đuối, đầy bất xứng, nên Chúa
cho Satan đến vả mặt ông! Đã ba lần ông xin Chúa cho thoát khỏi nỗi khổ này, nhưng Chúa chỉ nói : “Ơn của Thầy đủ cho anh, vì sức mạnh của Thầy
được biểu lộ trọn vẹn trong sự yếu đuối!” Sức mạnh đó là những mạc khải phi
thường ông đã nhận được, và ông tự hào đã dốc hết tâm lực để nói sự thật (rao
giảng Lời Chúa) theo gương Thầy Giêsu : “Ngài
vốn dĩ là Đấng giàu có, nhưng đã trở nên nghèo khó, để lấy cái nghèo của mình
mà làm cho ta trở nên giàu có” (2Cr 8,9 : Tung Hô Tin Mừng). Và ông xác tín
rằng : “Tôi cảm thấy vui sướng khi mình
yếu đuối, khi bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ, ngặt nghèo vì Đức Kitô. Vì khi tôi
yếu chính là lúc tôi mạnh, nên Chúa đã cho tôi lên tới tầng trời thứ ba được
nghe Lời khôn tả” (x 2Cr 12,1-10 : Bài đọc năm lẻ). Thật “hãy nghiệm xem Chúa tốt lành biết mấy”
(Tv 34/33,9a : ĐC năm lẻ).
Vậy
chỉ những ai làm tôi Thiên Chúa như ông Phaolô, nhiệt tình làm tròn bổn phận
Chúa trao, thì cuộc đời đẹp hơn muôn loài thụ tạo, hơn cả vua Salômôn, một
người khôn ngoan và giàu có không ai sánh bằng (x 1V 3,9-13) ; chứ đừng bắt
chước dân ngoại chỉ lo lắng lấy gì mà ăn, lấy gì mà mặc, rồi lao đầu vào việc
tìm của cải vật chất là chuốc họa vào thân.
THUỘC LÒNG.
Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và
sự công chính của Ngài, còn những điều khác Ngài sẽ ban thêm cho (Mt 6,33).
http://phaolomoi.net
Lm GIUSE
ĐINH QUANG THỊNH
|