BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC :
Ds 24,2-7.15-17a
2
Khi ấy, ông Bi-lơ-am ngước mắt lên và nhìn thấy Ít-ra-en đóng trại theo chi tộc
của họ. Thần khí Thiên Chúa ở trên ông,3 ông liền cất tiếng đọc bài
thơ sau đây: "Sấm ngôn của Bi-lơ-am, con Bơ-o, sấm ngôn của người mắt vẫn
mở. 4 Sấm ngôn của người nghe các lời Thiên Chúa, người ngắm nhìn
thị kiến Đấng Toàn Năng, của người ngủ mà mắt vẫn mở trong lúc xuất thần. 5
Hỡi Gia-cóp, lều bạt của ngươi đẹp biết mấy! Hỡi Ít-ra-en, đẹp biết mấy doanh
trại của ngươi! 6 Như thung lũng trải dài, như vườn cạnh bờ sông,
như lô hội Đức Chúa đã trồng, như hương nam mọc bên dòng nước. 7 Từ
các bồn của nó, nước tràn ra, và hạt giống nó được tưới dồi dào. Vua của nó cao
cả hơn A-gác, và vương quốc nó được tôn vinh.
15 Rồi ông cất tiếng đọc bài thơ của mình như sau:
"Sấm ngôn của Bi-lơ-am, con Bơ-o, sấm ngôn của người mắt vẫn mở.16
Sấm ngôn của người nghe các lời Thiên Chúa, và biết những tư tưởng của Đấng Tối
Cao, được Đấng Toàn Năng cho nhìn linh thị, của người ngủ mà mắt vẫn mở trong
lúc xuất thần. 17 Tôi thấy nó, nhưng bây giờ chưa phải lúc, tôi
nhìn, nhưng chưa thấy nó kề bên;một vì sao xuất hiện từ Gia-cóp, một vương
trượng trỗi dậy từ Ít-ra-en.
ĐÁP CA : Tv
24
Đ. Lạy
Chúa, đường nẻo Ngài, xin dạy cho con biết. (c 4a)
4 Lạy
Chúa, đường nẻo Ngài, xin dạy cho con biết, lối đi của Ngài, xin chỉ bảo con. 5ab
Xin dẫn con đi theo đường chân lý của Ngài và bảo ban dạy dỗ,
6 Lạy
Chúa, xin nhớ lại nghĩa nặng với ân sâu Ngài đã từng biểu lộ từ muôn thuở muôn
đời. 7c xin lấy tình thương mà nhớ đến con cùng.
8 Chúa
là Đấng nhân từ chính trực, chỉ lối cho tội nhân, 9 dẫn kẻ nghèo hèn
đi theo đường công chính,dạy cho biết đường lối của Người.
BÀI GIẢNG
AI KHÔNG
THÁCH THỨC CHÚA
NGÀI MỚI
CHO GẶP
Sau
khi Đức Giêsu đánh đuổi bọn buôn bán ra khỏi khu vực đền thờ Giêrusalem, các Ký
lục và Thượng tế cũng như hàng niên trưởng trong Do Thái giáo đến chất vấn Ngài:
“Ông lấy quyền nào mà làm điều ấy ? Ai đã
cho ông quyền ấy ?” Đức Giêsu đáp : “Còn
tôi, tôi chỉ hỏi các ông một điều thôi ; nếu các ông trả lời được cho tôi, thì
tôi cũng sẽ nói cho các ông biết tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy. Vậy, phép rửa của ông Gioan do bởi
đâu mà có? Do Trời hay do người ta?” Họ
mới nghĩ thầm: “Nếu mình nói: “Do Trời”, thì ông ấy sẽ vật lại: “Thế sao các
ông lại không tin ông ấy?” Còn nếu mình nói : “Do người ta”, thì mình sợ dân
chúng,vì ai nấy đều cho ông Gioan là một ngôn sứ. Họ mới trả lời Đức Giêsu:
“Chúng tôi không biết”. Người cũng nói với họ : “Tôi cũng vậy, tôi không nói
cho các ông là tôi lấy quyền nào mà làm các điều ấy” (x Mt 21,23-27 : Tin
Mừng). Sở dĩ Đức Giêsu vặn hỏi những kẻ chống đối Ngài về phép rửa của ông
Gioan Bt, vì phép rửa này không giống các phép rửa theo truyền thống Do Thái
giáo, đặc biệt là những người theo hệ Biệt phái, và những người theo hệ Esseni
:
Đức
Giêsu đã không cho họ biết Ngài lấy quyền nào mà đánh bọn buôn bán ra khỏi Đền
Thờ, vì Ngài biết rõ hai điều ác trong lòng họ :
1/ Họ nắm chắc
Đức Giêsu không trả lời được câu hỏi để tìm cớ giết! Loại người này Kinh Thánh
đã nói về họ : “Những lý luận quanh co
khiến con người lìa xa Thiên Chúa. Kẻ ngu đần thử thách Đấng quyền năng, sẽ bị Người
làm cho bẽ mặt” (Kn 1,3).
2/ Họ lấy quyền của mình mà gạt ý Chúa, bỏ qua ý dân.
Bởi vì những kẻ đặt câu hỏi với Đức Giêsu họ biết rõ : Phép rửa của ông Gioan Bt
là bởi Trời, vì toàn dân đã xác tín ông là một ngôn sứ được Chúa sai đến, và
cũng nắm chắc rằng Đức Giêsu sẽ trách họ : “Nếu
các ông đã biết bởi Trời, tại sao các ông không tin Gioan Bt?” Còn nếu nói phép rửa của Gioan Bt là
bởi người ta, thì họ lại sợ dân chúng ném đá.
Như
vậy, những kẻ đến đặt câu hỏi với Đức Giêsu, họ đã đảo lộn thứ tự : Họ muốn ý
những người có quyền phải đứng hàng đầu, mà đúng lý ra :
- Thứ I, phải theo ý
Thiên Chúa trên hết.
- Thứ II, phải theo ý của
toàn dân.
- Thứ III, mới theo ý của
những người có quyền bính.
Người đời thường nói với nhau : “Ý dân là ý Trời”, mà lúc ấy toàn dân đã tin vào phép rửa của ông Gioan Bt là bởi Trời.
Đó cũng là ý Đức Giêsu. Để từ phép rửa của ông Gioan Bt mọi người phải tin
nhận Phép
Rửa của Đức Giêsu, như ông Gioan Bt đã giới thiệu : “Ngài sẽ rửa anh em bằng Thần Khí và bằng Lửa”
(Lc 3,16b).
·
Thần Khí là Lời
Chúa (x Ga 6,63).
·
Lửa là Chúa
Giêsu Phục Sinh (x Dt 12,29).
Quả thực người ta được lãnh Phép Rửa bởi Lời Chúa (x
Ga 15,3 ; Gc 1,18), và bởi Chúa Giêsu Phục Sinh (x Cv 2,38). Nhưng các Thượng tế và
Ký lục vì tự mãn, tự tôn, tự ái, nên không muốn theo dân
chúng đã nghe ông Gioan Bt nói mà tin vào Đức Giêsu. Như
thế, các Thượng tế và các Ký lục thua xa Đức Tin của thầy Bilơam, vì ông này
tuy là dân ngoại làm nghề tướng số ở bờ sông Phơrát, được nhiều người tín
nhiệm. Ông Balắc lãnh đạo dân Môab muốn tiêu diệt Israel, nhưng
ông Balắc thấy dân Israel rất hùng mạnh, nên đã thuê thầy tướng số Bilơam đến
trù ẻo (chúc dữ) cho dân Israel bị yếu đi. Nhưng vì ông Bilơam lại kính sợ
Thiên Chúa, nên ông không thể cưỡng lại quyền năng Thiên Chúa quyết ra tay bảo
vệ Israel dân Ngài. Do đó, thay vì ông Bilơam chúc dữ cho Israel theo đề nghị
của ông Balắc đã mua chuộc, thì ông lại chúc phúc cho Israel : “Hỡi Giacob, lều bạt
của ngươi đẹp biết mấy. Hỡi Israel đẹp biết mấy doanh trại của ngươi : sự sống
tràn ra như cây hương nam mọc bên dòng suối... Tôi thấy một vì sao xuất hiện từ
dòng Giacob, một vương trượng chỗi
dậy từ Israel” (x Ds 24,2-17 : Bài đọc). Tức là ông Bilơam báo trước cho mọi kẻ đối địch
với Israel biết rằng:Từ trong dân Thiên Chúa đã chọn,một vương trượng chỗi dậy
từ nhà Giacob chính là Đức Giêsu Kitô thuộc
dòng tộc vua Đavid, sẽ xuất hiện bảo vệ và chăm
sóc dân Ngài.
Chúa đã hứa ban Đấng Cứu
Thế từ dòng dõi vua Đavid, gốc tổ là Giacob, đó là quyền tự do của Thiên Chúa ban cho nhân loại vì yêu
thương. Ngài đến thể hiện quyền vua cha Đavid, nhất
quyền làm hoàn hảo Phụng Vụ Do Thái giáo bằng Hy Tế của Ngài thiết lập. Do đó,
việc Ngài đánh đuổi những người buôn bán ra khỏi khu vực Đền thờ, và tiến vào
Đền Thờ lên tiếng trách : “Nhà Cha Ta là
Nhà cầu nguyện, còn các ngươi biến nó thành hang trộm cướp” (Mt 21,13 : Tin
Mừng). Là Đức Giêsu có ý nói với họ :
Nếu các ngươi tiếp tục dâng lễ chiên cừu bò lừa theo Luật Môsê, thì cũng chẳng
khác gì dân ngoại tế lễ cho thần Bel mà thôi (x Dn 14,1-12). Vì việc cầu nguyện
đích thực phải là “cầu nguyện trong Thần Khí và Sự Thật, và Chúa Cha chỉ
muốn gặp thấy những kẻ thờ phượng Ngài như thế” (Ga 4,23).
-
Thần Khí là Lời Thiên Chúa (x Ga 6,63).
-
Sự Thật là Chúa Giêsu (x Ga 14,6).
Đó là hai phần chính Hy
Tế của Chúa Giêsu thiếp lập. Do đó việc Đức Giêsu đánh đuổi không cho buôn bán
trong khu Đền Thờ, để người ta không còn đến đây mua chiên cừu bò lừa đưa vào
Đền Thờ dâng. Ông Môsê dạy dân dâng lễ như thế chỉ là hình bóng Hy Tế của Chúa
Giêsu, Ngài mới là Con Chiên của Thiên
Chúa đến xóa bỏ tội trần gian (x Ga 1,29). Vì chính Ngài vừa Chủ tế, vừa là Bàn
Thờ, vừa là Lễ Vật thay thế cho kiểu tế tự do Luật Môsê đã truyền cho dân.
Vậy chỉ có những ai
khiêm tốn với lòng chân thành khao khát đến dự Phụng Vụ của Chúa Giêsu mới có
thể cất lời cầu : “Lạy Chúa, đường nẻo
Ngài xin dạy cho con biết, lối đi của Ngài xin chỉ bảo con. Xin dẫn con đi theo
đường chân lý của Ngài và bảo ban dạy dỗ, vì chính Ngài là Thiên Chúa của con”
(Tv 25/24,4-5 : Đáp ca). Và “lạy Chúa,
xin tỏ cho chúng con thấy tình thương của Chúa, và ban ơn cứu độ cho chúng con”
(Tv 85/84,8 : Tung Hô Tin Mừng).
Người nào cầu nguyện như thế mới được Chúa Giêsu mạc
khải cho biết cách sống Đạo để được ơn
cứu độ.
Narcisse là một thanh
niên khôi ngô tuấn tú, nên có rất nhiều “bướm” muốn bay đến đậu, nhưng cô nào
cũng bị chàng xua đuổi! Trong số đó, có cô Echo là tội nghiệp nhất!
Một ngày nọ, chàng Narcisse đi săn, vì đang mải rượt con
mồi, chàng đã tiến sâu vào cánh rừng rậm mà không biết lối ra, chàng sợ quá kêu
lên :
- Có ai ở đây không?
Không ngờ có tiếng vọng lại :
- Lại đây, lại đây.
Nghe thấy thế, chàng mừng rỡ và đi về phía giọng nói vừa
phát ra. Té ra là nàng Echo vẫn luôn bám sát chàng mà chàng không hay biết. Vừa
thấy Echo, Narcisse ngoảnh mặt đi và chạy nhanh về lối khác! Echo quá đau khổ
nên gục chết giữa rừng trong tủi hờn!
Các cô gái nghe biết chuyện này rất phẫn nộ trước sự kiêu
căng của Narcisse. Các cô bèn rủ nhau tìm đến đền nữ thần Aphrodite để xin thần
cho hắn một bài học.
Vào một ngày đẹp trời, Narcisse tiến vào rừng để săn bắn như
mọi lần. Khi đã tiến sâu vào trong rừng, đang lúc khát nước, chàng nhìn thấy
một dòng suối trong, nên vội chạy lại úp mặt xuống húp một hơi, chợt chàng phát
hiện có bóng một người rất xinh đẹp ở dưới nước, chàng mừng quá vội ôm lấy,
nhưng bóng người kia tan biến đâu mất! Lát sau, chàng cúi xuống suối, lại thấy
bóng người ấy xuất hiện, chàng vội ôm lấy, nhưng hình ấy lại biến mất! Cứ mãi
như vậy cho đến khi mệt lử và chàng đã gục chết dưới dòng suối đang chảy xiết !
Sau xác chàng biến thành người cá!
Ở đời này có ai “đẹp
bằng Chàng Giêsu” yêu ta rất mực, Ngài hằng bám gót theo ta, để muốn “cưới” lấy
ta. Thế nhưng Ngài vẫn bị nhiều người từ chối, để rồi Ngài phải thốt lên : “Nếu các ngươi không tin chính Ta là Chúa,
các ngươi sẽ chết trong tội lỗi của các ngươi” (Ga 8,24). Và chắc chắn sẽ phải chết trong
tủi nhục hơn chuyện tình của Narcisse và Echo!
THUỘC LÒNG
Ai tìm kiếm Chúa với lòng không nghi ngờ,
không thách thức, Ngài mới cho gặp (Kn
1,2).
http://phaolomoi.net
Lm GIUSE ĐINH QUANG
THỊNH