Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Bài giảng
Thứ 5 sau CN 22 TN, năm chẵn
Âm thanh
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC : 1 Cr 3, 18-23
18 Thưa anh em, đừng ai tự lừa dối mình. Nếu trong anh em có ai tự cho mình là khôn ngoan theo thói đời, thì hãy trở nên như điên rồ, để được khôn ngoan thật.19 Vì sự khôn ngoan đời này là sự điên rồ trước mặt Thiên Chúa, như có lời chép rằng: Chúa bắt được kẻ khôn ngoan bằng chính mưu gian của chúng.20 Lại có lời rằng: Tư tưởng kẻ khôn ngoan, Chúa đều biết cả: thật chỉ như cơn gió thoảng ngoài.
 21 Vậy đừng ai dựa vào phàm nhân mà tự hào. Vì tất cả đều thuộc về anh em;22 dù là Phao-lô, hay A-pô-lô, hay Kê-pha, dù cả thế gian này, sự sống, sự chết, hiện tại hay tương lai, tất cả đều thuộc về anh em,23 mà anh em thuộc về Đức Ki-tô, và Đức Ki-tô lại thuộc về Thiên Chúa.
ĐÁP CA : Tv 23
Đ.        Chúa làm chủ trái đất cùng muôn vật muôn loài. (c 1a)
1 CHÚA làm chủ trái đất cùng muôn vật muôn loài, làm chủ hoàn cầu với toàn thể dân cư. 2 Nền trái đất, Người dựng trên biển cả, đặt vững vàng trên làn nước mênh mông.
3 Ai được lên núi CHÚA? Ai được ở trong đền thánh của Người? 4ab Đó là kẻ tay sạch lòng thanh,
chẳng mê theo ngẫu tượng,.
5 Người ấy sẽ được CHÚA ban phúc lành, được Thiên Chúa cứu độ thưởng công xứng đáng. 6 Đây chính là dòng dõi những kẻ kiếm tìm Người, tìm thánh nhan Thiên Chúa nhà Gia-cóp.
 
BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN MỪNG : Mt 4,19
Hall-Hall :  Chúa nói : Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá. Hall.
TIN MỪNG : Lc 5, 1-11
1 Một hôm, Đức Giê-su đang đứng ở bờ hồ Ghen-nê-xa-rét, dân chúng chen lấn nhau đến gần Người để nghe lời Thiên Chúa.2 Người thấy hai chiếc thuyền đậu dọc bờ hồ, còn những người đánh cá thì đã ra khỏi thuyền và đang giặt lưới.3 Đức Giê-su xuống một chiếc thuyền, thuyền đó của ông Si-môn, và Người xin ông chèo thuyền ra xa bờ một chút. Rồi Người ngồi xuống, và từ trên thuyền Người giảng dạy đám đông.
4 Giảng xong, Người bảo ông Si-môn: "Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá."5 Ông Si-môn đáp: "Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới."6 Họ đã làm như vậy, và bắt được rất nhiều cá, đến nỗi hầu như rách cả lưới.7 Họ làm hiệu cho các bạn chài trên chiếc thuyền kia đến giúp. Những người này tới, và họ đã đổ lên được hai thuyền đầy cá, đến gần chìm.
8 Thấy vậy, ông Si-môn Phê-rô sấp mặt dưới chân Đức Giê-su và nói: "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi! "9 Quả vậy, thấy mẻ cá vừa bắt được, ông Si-môn và tất cả những người có mặt ở đó với ông đều kinh ngạc.10 Cả hai người con ông Dê-bê-đê, là Gia-cô-bê và Gio-an, bạn chài với ông Si-môn, cũng kinh ngạc như vậy. Bấy giờ Đức Giê-su bảo ông Si-môn: "Đừng sợ, từ nay anh sẽ là người thu phục người ta."11 Thế là họ đưa thuyền vào bờ, rồi bỏ hết mọi sự mà theo Người.
 
BÀI GIẢNG
PHÚC ĐƯỢC LÀM MÔN ĐỆ CHÚA GIÊSU
Cứ nhìn vào lịch sử của Hội Thánh trải qua các thời đại, ta mới có câu kết luận : ở đời không gì hạnh phúc hơn được làm môn đệ Đức Giê-su. Để được phúc này, dựa vào các Bài đọc trong Thánh Lễ hôm nay cho ta biết :
-          Điều kiện để làm môn đệ Đức Giê-su.
-          Mục đích làm môn đệ Đức Giê-su.
-          Lợi ích được làm môn đệ Đức Giê-su.
I. ĐIỀU KIỆN ĐỂ LÀM MÔN ĐỆ ĐỨC GIÊ-SU.
Nếu không được Đức Giê-su lên tiếng gọi, chẳng ai biết theo Ngài. Nhưng hôm nay ta nghe tiếng Chúa ở đâu và Chúa đòi hỏi ta phải làm gì trước tiên ?
1/ Ta nghe tiếng Chúa trong Hội Thánh.
Tin Mừng hôm nay, tác giả Luca ghi nhận : có hai chiếc thuyền đậu gần bờ, nhưng Đức Giê-su chỉ chọn thuyền của ông Phê-rô để nhờ ông đẩy thuyền ra xa bờ, ngồi trên thuyền Ngài giảng dạy cho dân (x Lc 5,3 : Tin Mừng).
Lời Chúa công bố từ thuyền của ông Phê-rô là dấu chỉ Chúa trao quyền giáo huấn cho Hội Thánh Ngài lập mà Ngài đã đặt ông Phê-rô làm thủ lãnh (x Mt 16, 18-19). Thực vậy, dựa vào mạc khải :
·         Chúa chỉ mạc khải cho kẻ bé mọn (x Mt 11,25-26) là Hội Thánh của Ngài (x 1Ga 2,1.12.14.18.28).
·         Khi ông Phê-rô tuyên xưng Đức Tin về Đức Giê-su : “Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống”, Đức Giê-su liền xác nhận : “Cha trên trời mạc khải riêng cho con” (Mt 16,16-17).
·         Đức Giê-su báo trước các môn đệ bị satan thử thách Đức Tin như người ta sàng gạo, nhưng Đức Giê-su chỉ cầu nguyện riêng cho Phê-rô, vì ông có nhiệm vụ củng cố Đức Tin của cộng đoàn (x Lc 22,31-32).
·         Đức Giê-su chỉ mở trí cho các môn đệ hiểu Lời Ngài giảng, còn dân chúng thì không (x Mt 13,11).
·         Ai muốn nghe giáo lý của Đức Giê-su, cứ vào Nhà Thờ (Hội Thánh) hỏi người đã nghe Ngài giảng (x Ga 18,19-21).
·         Chúa chỉ mạc khải riêng cho ông Phê-rô bỏ luật cắt bì (x Cv 10,10t).
·         Đức Giê-su xác nhận : “Ai nghe lời môn đệ tôi là nghe Lời tôi” (Lc 10,16).
·         Vì những lý do trên mà ông Phao-lô xác quyết : “Cả đến các thiên thần trên trời giảng Lời Chúa khác Hội Thánh, thì bị Chúa chúc dữ” (Gl 1,8).
Bởi thế giáo huấn Công Đồng Vat.II trong Hiến Chế Phụng Vụ số 7 dạy : “Chúa Giê-su hiện diện cách thiết thực trong Lời của Ngài, vì chính Ngài nói khi ta đọc Thánh Kinh trong Hội Thánh”.
2/ Phải từ bỏ những quyến rũ ở đời mới làm môn đệ Đức Giê-su.
Thực vậy, trong nghề đánh cá, ông Phê-rô chưa bao giờ thành công như Tin Mừng hôm  nay ghi : ông kéo mẻ cá chất đầy hai thuyền suýt chìm! Thế mà Đức Giê-su bảo : “Hãy theo Ta”, tức khắc ông bỏ nghề, bỏ hai thuyền cá, bỏ gia đình, lên đường đi theo Đức Giê-su (x Lc 5,6-7.11 : Tin Mừng).
Ai sống như thế, chắc chắn bị người đời khinh dể là kẻ điên khùng, nhưng đối với Thiên Chúa lại là người khôn ngoan. Vì thế thánh Phao-lô nói : “Đừng ai tự lừa dối mình. Nếu trong anh em có ai tự cho mình là khôn ngoan theo thói đời, thì hãy trở nên như điên rồ, để được khôn ngoan thật.Vì sự khôn ngoan đời này là sự điên rồ trước mặt Thiên Chúa, như có lời chép rằng: Chúa bắt được kẻ khôn ngoan bằng chính mưu gian của chúng.Lại có lời rằng: Tư tưởng kẻ khôn ngoan, Chúa đều biết cả: thật chỉ như cơn gió thoảng ngoài” (1 Cr 3,18-20 : Bài đọc).
II. MỤC ĐÍCH LÀM MÔN ĐỆ ĐỨC GIÊ-SU.
Chương trình cứu độ của Thiên Chúa, ông Phao-lô tóm gọn trong câu : “Tất cả đều thuộc về anh em, mà anh em thuộc về Đức Ki-tô, và Đức Ki-tô lại thuộc về Thiên Chúa” (1 Cr 3,22b-23). Bởi đó làm môn đệ của Đức Giê-su là thu góp toàn thể tạo vật, đặc biệt là con người quy về việc tôn vinh Thiên Chúa. Muốn thực hiện được chương trình này, Đức Giê-su dạy :
§             Hãy thả lưới chỗ nước sâu” (Lc 5,4 : Tin Mừng). Tiếng Hy Lạp gọi là “Eis to bathos”, chữ “bathos” có nghĩa là vực thẳm,  nơi cư trú của quỷ thần. Do đó ta thường cầu nguyện cho người qua đời : “Từ vực thẳm con kêu lên Chúa” (Tv 130/129,1).
Vậy lưới của ông Phê-rô thả nơi vực thẳm (nước sâu), mang dấu chỉ : sứ mệnh của Hội Thánh là lôi kéo mọi người thoát khỏi tay ác thần.
§             Làm theo Lời Chúa dạy. Như Đức Giê-su đã bảo ông Phê-rô : “Chèo ra chỗ nước sâu mà thả lưới bắt cá."" Ông Si-môn đáp: "Thưa Thầy, chúng tôi đã vất vả suốt đêm mà không bắt được gì cả. Nhưng vâng lời Thầy, tôi sẽ thả lưới.” (Lc 5,4-5 : Tin Mừng).
Ông Phê-rô đã không thả lưới theo trải nghiệm nghề nghiệp mà ông làm theo Lời Đức Giê-su dạy, dù xem ra lời dạy ấy trái khoa học, trái lý trí. Thế mà ông đã bắt được mẻ cá nhiều chưa từng có. Vì vậy:
-          Ai suy gẫm Lời Chúa đêm ngày, họ làm gì cũng thành công (x Tv 1,2-3).
-          Lời Chúa có sức ban phần cơ nghiệp cho những người tin (x Cv 20,32).
III. LỢI ÍCH ĐƯỢC LÀM MÔN ĐỆ ĐỨC GIÊ-SU.
1/ Chúa biến tội ra ơn cho kẻ theo Ngài.
Thực vậy, trong số các môn đệ theo Đức Giê-su, chỉ có ông Phê-rô khiêm tốn và thành thành thưa : "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi! " (Lc 5,8 : Tin Mừng). Thiết tưởng rằng vì sự khiêm tốn và thành thật mà Chúa đã chọn ông lên ngôi Giáo hoàng tiên khởi. Chúng ta có quyền xác tín như thế bởi lẽ :
-          Maria Madalena một phụ nữ tội lỗi khét tiếng nhất (bảy quỷ ám), nhưng bà đã trở lại và đi chung đường truyền giáo với Đức Giê-su, nên Chúa đã chọn bà làm người  loan Tin Mừng Chúa Phục Sinh đầu tiên cho nhân loại (x Lc 8,2 ; Ga 20,11t).
-          Ông Phao-lô là kẻ tội lỗi nhất, vì ông đã ra sức bách hại Hội Thánh. Nhưng khi được Chúa Giê-su gọi, Ngài tín nhiệm đặt ông làm Tông Đồ muôn dân, được hân hoan trong Chúa, ông khoe với giáo đoàn Corintho : “Tôi không xứng đáng làm môn đệ của Đức Giê-su, nhưng nhờ ơn Ngài kêu gọi công việc của tôi không thua các Tông Đồ thượng đẳng” (Cv 9 ; 2Cr 11,5).
Vậy ai càng ý thức về tội lỗi của mình và có lòng sám  hối xin theo Đức Giê-su, thì tội của họ lại trở thành lý do Chúa ban nhiều ơn huệ, như lời ông Phao-lô nói : “Ở đâu tội lỗi đã làn tràn, ở đó ân sủng càng chan chứa gấp bội!” (Rm 5,20). Bởi thế thánh Augustin hô lên : “Ôi tội hồng phúc”.
2/ Làm môn đệ của Đức Giê-su luôn có lợi hơn lòng mong ước.
Thực vậy, nhờ ông Phê-rô thả lưới theo Lời Đức Giê-su dạy, mà ông được mẻ cá chất hai thuyền gần chìm (x Lc 5,6-7 : Tin Mừng). Bởi vì Chúa làm chủ trái đất cùng muôn vật muôn loài” (Tv 24/23,1a : Đáp ca). Hai thuyền cá gần chìm mang dấu chỉ :
-          Được lợi cả hồn lẫn xác.
-          Được lợi đời này cả đời sau.
-          Được lợi cho mình và cho đồng loại.
-          Nhiều người được hạnh phúc và Chúa được vinh danh.
Vì lợi ích làm môn đệ Đức Giê-su như thế, nên việc rao giảng Lời Chúa là bản chất của người Ki-tô hữu,vì thế thánh Công Đồng Vat.II dạy : “Giáo dân có thể và phải có một hoạt động cao quý là truyền giảng Tin Mừng cho thế giới, cả lúc họ bận tâm lo lắng việc trần thế” (HCHT số 35). Rao giảng Tin Mừng là hoạt động cao quý nhất, hạnh phúc nhất,  như lời thánh Tông Đồ nói : “Thật vậy, đối với tôi, rao giảng Tin Mừng không phải là lý do để tự hào, mà đó là một sự cần thiết bắt buộc tôi phải làm. Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng. Tôi mà tự ý làm việc ấy, thì mới đáng Thiên Chúa thưởng công; còn nếu không tự ý, thì đó là một nhiệm vụ Thiên Chúa giao phó.” (1Cr 9,16-17).
3/ Khi nào ta nhận ra lợi nhuận làm việc Tông Đồ cho Chúa?
Muốn trả lời câu hỏi này, ta biết phép lạ mẻ cá ông Phê-rô tóm được nhiều chưa từng thấy, chỉ có hai tác giả Luca và Gioan ghi. Nhưng ông Luca thì ghi trước Chúa Giê-su Phục Sinh (x Lc 5,1-11 : Tin Mừng). Còn ông Gioan lại ghi sau khi Chúa Giê-su Phục Sinh (x Ga 21,1-14).
Các nhà chú giải Kinh Thánh  đều nhất trí hai mẻ cá này là một, bởi vì có nhiều điểm tương đồng. Ta hãy so sánh mẻ cá này dưới ngòi bút của ông Luca và ông Gioan :
 
Tm. LUCA
Tm. GIOAN
 
a -       Lc 5,5a : Suốt đêm các môn đệ không bắt được con cá nào

 
b -       Lc 5,5b : Ông Phê-rô vâng lời Đức Giê-su thả lưới.
 
c -       Lc 5,7 : Mẻ cá chất đầy hai thuyền gần chìm.
 
d -       Lc 5, 8 : Ông Phê-rô nhận ra mình có tội.
 
e -       Lc 5,11 : Ông Phê-rô bỏ hai thuyền cá đi theo Thầy.


 
a /      Ga 21,3 : Suốt đêm các môn đệ theo ông Phê-rô đi đánh cá, không bắt được con nào
 
b /      Ga 21,6 : Ông Phê-rô vâng lời Chúa Giê-su Phục Sinh thả lưới.
 
c /       Ga 21,11 : Lưới bắt được toàn cá lớn 153 con.
 
d /      Ga 21,17 : Ông Phê-rô nhận ra mình đã chối Thầy ba lần.
 
e /      Ga 21,18 : Ông Phê-rô phải bỏ cả mạng sống vì theo Thầy.
 
 
Vậy mẻ cá của ông Luca ghi nhận trước Phục Sinh có ý nhấn mạnh : Ngay từ hôm nay, nếu ta làm theo Lời Chúa, thì ta đạt được kết quả hơn lòng mong ước.
Mẻ cá của ông Gioan ghi nhận nêu dấu chỉ : Người ta nhận được ơn hơn lòng mong ước nhờ Hội Thánh cử hành Bí tích, ơn ấy thấy rõ trong thế giới Phục Sinh.
Ở đây ta xác định :Ơn được lãnh nhận là Hội Thánh cử hành Bí tích, là vì Chúa bảo ông Phê-rô thả lưới bên phải thuyền (x Ga 21,6). Đây là dấu chỉ ông Phê-rô làm ứng nghiệm lời ngôn sứ Ezekiel 47 : Suối cứu độ phát xuất từ bên phải Đền Thờ, mà Chúa Giê-su xác nhận : Tôi là Đền Thờ, các ông phá đi ba ngày tôi xây lại (x Ga 2,19-22).
THUỘC LÒNG
Trước giờ chết, thánh Phao-lô nói với các tín hữu : Giờ đây, tôi xin phó thác anh em cho Thiên Chúa và cho lời ân sủng của Người, là lời có sức xây dựng và ban cho anh em được hưởng phần gia tài cùng với tất cả những người đã được thánh hiến”.(Cv 20,32)
 

Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi

Lên đầu trang
Các bài giảng khác: