BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC :
Tb 6,10-11 ; 7,1.9-17 ; 8,4-8
6 10 Khi đã tới
xứ Mê-đi và gần đến Éc-ba-tan, 11 thiên sứ
Ra-pha-en nói với cậu Tô-bi-a : “Em Tô-bi-a !” Cậu đáp : “Em đây !” Thiên sứ
bảo : “Đêm nay, chúng ta phải trọ nhà ông Ra-gu-ên. Ông này là bà con của em và
có cô con gái tên là Xa-ra.
7 1 Khi vào tới
Éc-ba-tan, Tô-bi-a nói với thiên sứ Ra-pha-en : “Anh A-da-ri-a, xin anh dẫn em
tới thẳng nhà ông Ra-gu-ên, người anh em của chúng tôi.” Và thiên sứ dẫn cậu
tới nhà ông Ra-gu-ên. Thấy ông đang ngồi ở cửa sân, họ chào ông trước. Ông đáp
: “Chào các anh ! Chúc các anh mạnh khoẻ !” Rồi ông dẫn họ vào nhà9 Tắm rửa xong, họ vào bàn, nghiêng người xuống để
dùng bữa. Cậu Tô-bi-a nói với thiên sứ Ra-pha-en : “Anh A-da-ri-a, xin anh nói
với ông Ra-gu-ên gả cô em gái Xa-ra cho em !” 10 Nghe
lời ấy, ông Ra-gu-ên bảo cậu thanh niên : “Này cháu, cháu cứ ăn uống qua đêm
nay cho thoải mái, vì ngoài cháu ra, không ai có quyền cưới Xa-ra, con gái của
chú, cũng như chú đây không có quyền gả cho người đàn ông nào khác ngoài cháu,
vì cháu là người bà con gần nhất của chú. Nhưng này cháu, nhất định chú phải
cho cháu biết sự thật : 11 Chú đã gả nó cho
bảy người trong số anh em của chúng ta, nhưng người nào cũng chết ngay trong
đêm đến với nó. Vậy bây giờ, này cháu, cháu cứ ăn uống đi, rồi Đức Chúa sẽ xếp
đặt cho chúng con. 12 Tô-bi-a nói : “Cháu sẽ
không ăn uống gì kể từ bây giờ, cho đến khi chú định đoạt về chuyện của cháu.”
Ông Ra-gu-ên nói : “Thì chú đang làm đây. Em nó được gả cho cháu là chiếu theo
phán quyết của sách Mô-sê, và em nó được gả cho cháu cũng là do Trời định. Vậy
cháu hãy đón nhận cô em cháu đây. Từ nay, cháu là anh nó và nó là em của cháu.
Từ hôm nay và mãi mãi, nó được gả cho cháu. Con ơi ! Đức Chúa trên trời sẽ cho
chúng con đêm nay được toại nguyện ; Người sẽ thương xót và cho chúng con được
bình an.” 13 Rồi ông Ra-gu-ên gọi Xa-ra, con
gái ông. Cô đến bên ông ; ông cầm lấy tay cô, trao cho Tô-bi-a và nói : “Con
hãy đón nhận em con chiếu theo Lề Luật và phán quyết ghi trong sách Mô-sê dạy
phải cho nó làm vợ của con. Hãy lấy nó và đưa nó an lành mạnh khoẻ về nhà cha
con ; xin Thiên Chúa trên trời ban cho chúng con được bình an !” 14 Ông gọi mẹ cô và bảo đem giấy tới rồi viết tờ
hôn thú cam kết là đã gả cô cho cậu chiếu theo phán quyết của Luật Mô-sê. Sau
đó, họ bắt đầu ăn uống. 15 Ông Ra-gu-ên gọi bà
Ét-na, vợ ông, và nói : “Này em, em đi dọn một phòng khác rồi dẫn Xa-ra tới đó
đi.” 16 Bà đi vào phòng trải giường như ông đã
nói, và dẫn con vào. Bà oà lên khóc vì số phận cô, rồi lau nước mắt và nói với
cô : 17 “Con ơi, hãy tin tưởng ! Xin Đức Chúa
trên trời cho buồn phiền của con biến thành hoan lạc. Cứ tin tưởng đi con !”
Sau đó bà đi ra.
8 4 Khi thân
nhân đã ra khỏi phòng và đóng cửa lại, Tô-bi-a ngồi dậy, ra khỏi giường và nói
với Xa-ra : “Đứng lên, em ! Chúng ta hãy cầu nguyện, nài xin Đức Chúa để Người
xót thương và ban ơn cứu độ cho chúng ta !” 5 Cô
đứng lên, rồi cả hai bắt đầu cầu nguyện và nài xin cho mình được cứu độ.
Tô-bi-a bắt đầu như sau : “Lạy Thiên Chúa của tổ tiên chúng con. Xin chúc tụng
Chúa,xin chúc tụng Thánh Danh đến muôn thuở muôn đời ! Các tầng trời và toàn
thể công trình của Chúa phải chúc tụng Chúa đến muôn thuở muôn đời ! 6 Chính Chúa đã dựng nên ông A-đam, dựng nên cho
ông một người trợ giúp và nâng đỡ là bà E-và, vợ ông. Và dòng dõi loài người đã
sinh ra từ hai ông bà. Chính Chúa đã nói : ‘Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một người trợ giúp giống như
nó.’ 7 Giờ đây, không phải vì lòng dục, mà con
lấy em con đây, nhưng vì lòng chân thành. Xin Chúa đoái thương con và em con
cho chúng con được chung sống bên nhau đến tuổi già.” 8 Rồi
họ đồng thanh nói : “A-men ! A-men !”
ĐÁP CA : Tv
127
Đ. Hạnh
phúc thay những người kính sợ Chúa. (x c 1a)
1 Hạnh phúc
thay bạn nào kính sợ Chúa, ăn ở theo đường lối của Người. 2
Công khó tay bạn làm, bạn được an hưởng, bạn quả là lắm phúc nhiều
may.
3 Hiền thê
bạn trong cửa trong nhà khác nào cây nho đầy hoa trái ; và bầy con tựa những
cây ô-liu mơn mởn, xúm xít tại bàn ăn.
4 Đó chính
là phúc lộc Chúa dành cho kẻ kính sợ Người. 5 Xin
Chúa từ Xi-on xuống cho bạn muôn vàn ơn
phúc. Ước chi trong suốt cả cuộc đời bạn được thấy Giê-ru-sa-lem phồn thịnh.
BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN
MỪNG : x 2Tm 1,10
Hall-Hall
: Đấng Cứu Độ chúng ta là Đức Giê-su
Ki-tô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường
sinh. Hall.
TIN MỪNG :
Mc 12, 28b-34
28
Khi ấy, có một người trong các kinh sư đến gần Đức Giê-su và hỏi rằng:
"Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu? "29
Đức Giê-su trả lời: "Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức
Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.30 Ngươi phải yêu
mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết
sức lực ngươi.31 Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận
như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó."32
Ông kinh sư nói với Đức Giê-su: "Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng.
Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác.33
Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận
như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ."34
Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: "Ông không còn
xa Nước Thiên Chúa đâu! " Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.
BÀI GIẢNG
YÊU LÀ ĐỒNG
HIẾN TẾ VỚI ĐỨC GIÊSU KITÔ
Sở
dĩ một số Ký lục đến đặt câu hỏi với Đức Giêsu : “Giới Răn thứ nhất, trên hết là Giới
Răn nào?” (Mc 12,28 : Tin Mừng). Là vì mười Điều răn Chúa trao cho ông
Môsê (Đệ Nhất Luật) lại được cắt nghĩa thành 613 Luật (Đệ Nhị Luật). Thực ra,
613 Luật mang ý nghĩa giáo dục nhân
cách con người. Luật này được chia ra làm hai loại :
-
Luật tiêu cực gồm 365 điều cấm không được làm. Con số này nhắc nhở cho mọi người ngày nào cũng
phải tự kìm hãm xác thịt lăng loàn của mình. Vì bản tính con người yếu đuối rất
nhạy bén làm điều xấu hơn là điều lành. Thánh Phaolô cũng nói lên tâm trạng
này. Ông khiêm tốn thú tội với giáo đoàn Roma : “Tôi biết rằng sự thiện không ở trong tôi, nghĩa là trong xác thịt tôi.
Thật vậy, muốn sự thiện thì tôi có thể muốn, nhưng làm thì không. Sự thiện tôi
muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm” (Rm
7,18-19).
-
248 điều tốt Luật dạy phải làm. Theo khoa học thời ấy, con số này là tổng số xương
trong cơ thể con người. Vậy ai không tích cực làm điều tốt, thì không thể đứng
vững trước mặt Thiên Chúa (người thiếu xương).
Nhưng những người Do Thái thông thạo Lề Luật không
nhất trí đâu là giềng mối của Luật. Đó là lý do “một số người trong các Ký lục
(kinh sư) đến gần Đức Giêsu và hỏi rằng : “Thưa
Thầy, trong mọi Điều Răn, Điều Răn nào đứng đầu?” Hỏi như thế chúng nắm
chắc Đức Giêsu không đáp lại được, để cố ý hạ uy tín Ngài. Nhưng Đức Giêsu đã trả
lời : “Giới Răn thứ I là : hãy lắng tai
nghe hỡi Israel, Thiên Chúa chúng ta là Chúa duy nhất, và ngươi phải yêu mến
Chúa, Thiên Chúa ngươi, hết linh hồn ngươi, hết trí khôn ngươi và hết cả sức
lực ngươi. Thứ đến là ngươi phải yêu mến đồng loại như chính mình. Hẳn không có
giới răn nào lớn hơn các điều ấy” (Mc 12,29-31 : Tin Mừng).
Muốn hiểu Giới Răn đứng hàng đầu quan trọng nhất, ta
phải áp dụng nguyên tắc nhìn vấn đề qua lăng kính Tử Nạn và Phục Sinh :
1/ YÊU CHÚA.
· “Yêu hết sức” : Dù Đức Giêsu có dốc hết sức vác thập giá lên đồi Sọ, cũng
không nổi, nên người ta phải mượn ông Simon thành Kyrênê vác giúp (x Lc 23,26).
· “Yêu hết trí khôn” : Người ta nhìn Đức Giêsu bị treo trên thập giá ai cũng
lắc đầu chê bai là khùng, là điên. (x Mt 27,39t ; 1Cr 1,21-31). Thậm chí cả
người trong gia tộc Ngài còn nói với mọi người : “Ông này mất trí rồi!” (Mc
3,21).
· “Yêu hết linh hồn” : Trên thập giá Đức
Giêsu thưa với Chúa Cha : “Lạy Cha, Con
phó thác hồn Con trong tay Cha”
(Lc 23,46).
· “Yêu hết lòng” : Đức Giêsu đã tắt thở,nên
tên lính Roma không đập dập xương chân Ngài như hai tên trộm kia, mà hắn lấy
giáo đâm vào cạnh sườn Ngài, nước và máu từ lòng Ngài dốc ra hết (x Ga 19,32t).
Như
thế, muốn hiểu và sống Giới Răn đứng hàng đầu và quan trọng nhất, ta phải đi
con đường Đức Giêsu đã đi là cùng hiến tế đời mình với Ngài trên đường phục vụ
đồng loại theo ý Cha trên trời, để đưa anh em về cho Chúa. Ông Phaolô đã sống
Giới Răn này, như ông đã nói với đồ đệ Timôthê : “Tôi phải lao đao khốn khó đến cả xiềng xích như một tên gian phi, nhưng
Lời Thiên Chúa không bị xiềng xích ! Vì thế tôi cam chịu mọi sự vì các kẻ được
chọn, để họ được phúc cứu độ trong Đức Kitô Giêsu,cùng với vinh quang đời đời.
Vì nếu chúng ta cùng chết với Đức Kitô, ta cũng sẽ được cùng sống với Ngài !
Nếu ta chịu đựng, ta sẽ đồng hiển trị”. Và ông còn nhắc nhở cho Timôthêu :
“Đừng đấu khẩu cãi chứ, một điều chẳng
báo bổ gì, chỉ tổ làm hại người nghe. Một người thợ không có gì phải xấu hổ,
một người thẳng thắn dạy Lời Chân Lý” (2Tm 2,8-15 : Bài đọc năm chẵn). Cụ thể
không đấu khẩu cãi chữ về những Lời Đức Giêsu đã nói : “Yêu hết trí khôn” là người man man (điên) ; “Yêu hết linh hồn” là trở thành thú vật, không linh hồn! Hiểu Lời
Chúa như thế chỉ là cãi chữ chẳng báo bổ gì.
2/
YÊU ĐỒNG LOẠI.
Đức
Giêsu dạy : “Phải yêu đồng loại như chính mình” (Mc 12,31: Tin Mừng). Yêu
người như mình, phải hiểu là mình đã thuộc về Chúa Kitô, để nói được như thánh
Phaolô : “Anh em hãy bắt chước tôi như
tôi đối với Đức Giêsu” (x 1Cr 11,1). Sống được như thánh Tông Đồ mới có thể
động viên đồng loại cùng hiệp thông Hiến
Tế với Đức Giêsu. Nói cách khác, ta dìu đồng loại đi dự Lễ. Ai dự Lễ, là “nhân danh Chúa Giêsu mà cầu nguyện”, sẽ
được “hết ơn này đến ơn khác,để Chúa Cha
được tôn vinh nơi Chúa Con ” (Ga 1,16;14,13), hơn hẳn vợ chồng Tôbya và
Sara, nhờ biết cầu nguyện trước ngày thành hôn, nên được Chúa cho Tôbya thoát
chết, khác với bảy người chồng trước của bà Sara vì không cầu nguyện, nên đã bị
quỷ vật chết! (x Tb 6,10-11 ; 7,1.9-17 ; 8,4-8 : Bài đọc năm lẻ). Qủa thật, “phúc thay những người kính sợ Chúa” (Tv
128/127,1a : ĐC năm lẻ).
Ông
Ký lục đã hiểu Đức Giêsu nói về Hy Lễ mới của Ngài để diễn tả tình yêu tuyệt
đỉnh đối với Cha trên trời nhằm cứu độ loài người. Hy Lễ này trổi vượt hơn lễ
toàn thiêu chiên cừu bò lừa trong Do Thái giáo, không có giá trị cứu ai thoát
tay tử thần. Thế nên ông Ký lục thưa với Đức Giêsu : “Phải lắm thưa Thầy,Thầy đã nói rất chí lý. Chỉ có Thiên Chúa độc nhất,
không có Đấng nào khác ngoài Người, còn yêu mến Người hết lòng, hết trí khôn,
hết sức, và yêu đồng loại như chính mình, ắt vượt quá lễ toàn thiêu và lễ tế
thay thảy” (Mc 12, 32-33 : Tin Mừng).
Nghe
thế, Đức Giêsu bảo ông Ký lục : “Ông
không còn xa Nước Thiên Chúa đâu !” (Mc 12,34). Lời này Đức Giêsu có ý xác
định :
- Các Ký lục đến đặt câu
hỏi Giới Răn trọng nhất đối với tôi, là các ông sắp giết tôi, lúc ấy Nước Thiên
Chúa được khai mở, để dẫn đưa những ai thực hành Giới Răn yêu này vào Nước
Thiên Chúa.
- Ông Ký lục này đã đến
gần cửa Nước Trời, vì ông đã hiểu Điều Răn đứng hàng đầu quan trọng nhất, nhưng
nếu ông không thực hành, thì dù ông đã tới trước cửa Nước Thiên Chúa, ông vẫn
không được vào.
Vậy đỉnh cao thực hành Giới Răn
trọng nhất chính là hiệp dâng Thánh Lễ với Chúa Giêsu, chỉ trong Thánh Lễ ta
mới thưa : “Lạy Chúa, đường nẻo Ngài xin
dạy cho con biết” (Tv 25/24, 4a : ĐC năm chẵn). Thế nên thánh Tông Đồ dạy :
“Đấng cứu độ chúng ta, Đức Giêsu Kitô đã
tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh”
(2Tm 1,10 : Tung Hô Tin Mừng).
THUỘC LÒNG
Ai nói rằng mình ở lại trong Chúa thì phải
đi trên con đường Đức Giêsu đã đi (1Ga 2,6).
http://phaolomoi.net
Lm GIUSE
ĐINH QUANG THỊNH