Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Bài giảng
CHÚA NHẬT 5 PHỤC SINH NĂM B
Âm thanh
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)

BÀI ĐỌC 1: Cv 9,26-31

            Hồi ấy, 26 khi tới Giê-ru-sa-lem, ông Sao-lô tìm cách nhập đoàn với các môn đệ. Nhưng mọi người vẫn còn sợ ông, vì họ không tin ông là một môn đệ.27 Ông Ba-na-ba liền đứng ra bảo lãnh đưa ông Sao-lô đến gặp các Tông Đồ, và tường thuật cho các ông nghe chuyện ông ấy được thấy Chúa hiện ra trên đường và phán dạy làm sao, cũng như việc ông ấy đã mạnh dạn rao giảng nhân danh Đức Giê-su tại Đa-mát thế nào.28 Từ đó ông Sao-lô cùng với các Tông Đồ đi lại hoạt động tại Giê-ru-sa-lem. Ông mạnh dạn rao giảng nhân danh Chúa.29 Ông thường đàm đạo và tranh luận với những người Do-thái theo văn hoá Hy-lạp. Nhưng họ tìm cách giết ông.30 Các anh em biết thế, liền dẫn ông xuống Xê-da-rê và tiễn ông lên đường về Tác-xô.

             31 Hồi ấy, trong khắp miền Giu-đê, Ga-li-lê và Sa-ma-ri, Hội Thánh được bình an, được xây dựng vững chắc và sống trong niềm kính sợ Chúa, và ngày một thêm đông, nhờ Thánh Thần nâng đỡ.

ĐÁP CA : Tv 21

Đ. 26a   Lạy Chúa, giữa lòng đại hội, con nguyện tán dương Ngài.

26b Điều khấn nguyền, tôi xin giữ trọn trước mặt những ai kính sợ Người. 27 Kẻ nghèo hèn được ăn uống thoả thuê,người tìm Chúa sẽ dâng lời ca tụng. Cầu chúc họ vui sống ngàn đời.

28 Toàn thế giới, muôn người nhớ lại và trở về cùng Chúa. Mọi dân tộc dưới trần phủ phục trước Tôn Nhan. 30a Mọi kẻ ngủ yên trong lòng đất sẽ đều bái lạy một mình Người, phàm những ai trở về cát bụi sẽ cùng phủ phục trước Thánh Nhan.

30b Phần tôi, nguyện sẽ sống cho Chúa, 31 con cháu tôi sẽ phụng sự Người. Thiên hạ sẽ nói về Đức Chúa cho thế hệ tương lai, 32 truyền tụng cho hậu sinh đức công chính của Người, rằng: "Đức Chúa đã làm như vậy! "

BÀI ĐỌC 2 : 1Ga 3,18-24

           18 Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, chúng ta đừng yêu thương nơi đầu môi chót lưỡi,nhưng phải yêu thương cách chân thật và bằng việc làm.19 Căn cứ vào điều đó, chúng ta sẽ biết rằng chúng ta đứng về phía sự thật, và chúng ta sẽ được an lòng trước mặt Thiên Chúa.

           20 Vì nếu lòng chúng ta có cáo tội chúng ta, Thiên Chúa còn cao cả hơn lòng chúng ta, và Người biết hết mọi sự. 21 Anh em thân mến, nếu lòng chúng ta không cáo tội chúng ta, chúng ta được mạnh dạn đến cùng Thiên Chúa.22 Và bất cứ điều gì chúng ta xin, chúng ta được Người ban cho, bởi vì chúng ta tuân giữ các điều răn của Người và làm những gì đẹp ý Người.

            23 Đây là điều răn của Người: chúng ta phải tin vào danh Đức Giê-su Ki-tô, Con của Người, và phải yêu thương nhau, theo điều răn Người đã ban cho chúng ta. 24 Ai tuân giữ các điều răn của Thiên Chúa thì ở lại trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở lại trong người ấy. Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, đó là nhờ Thần Khí, Thần Khí Người đã ban cho chúng ta.

BÀI TIN MỪNG

TUNG HÔ TIN MỪNG :    x Ga 15,4a.5b

            Hall-Hall : Chúa nói : “Hãy ở lại trong Thầy, như Thầy ở lại trong anh em. Ai ở lại trong Thầy, thì sinh nhiều hoa trái.” Hall.

TIN MỪNG : Ga 15,1-8

                1 "Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho.2 Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn.3 Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em.4 Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy.

                5 Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được.6 Ai không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi.7 Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý.8 Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là: Anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.

BÀI GIẢNG

CHỈ CÓ CHÚA GIÊSU ĐỔI ĐỜI TA

 

            Đọc Tin Mừng Gioan, chúng ta biết bảy lần Đức Giêsu tự mạc khải về mình :

1-     Ta là (Ta có) BÁNH hằng sống (Ga 6,35)

2-     Ta là (Ta có) ÁNH SÁNG ban sự sống (Ga 8,12)

3-     Ta là (Ta có) CỬA chuồng chiên (Ga 10,7-8)

4-     Ta là (Ta có) MỤC TỬ tốt lành (Ga 10,11-14)

5-     Ta là (Ta có) SỰ SỐNG LẠI (Ga 11,25)

6-     Ta là (Ta có) ĐƯỜNG, và là SỰ THẬT, SỰ SỐNG (Ga 14,6)

7-     Ta là (Ta có) CÂY NHO THẬT (Ga 15,1)

            Những lần Đức Giêsu mạc khải như trên, chúng ta rút ra được hai điểm xác tín.

            * Ai ăn Bánh Hằng Sống (mở đầu), người ấy được tháp vào Chúa Giêsu Phục Sinh, để trở nên nho thật (kết – Ga 15,1).

            * Ai được tháp vào Chúa Giêsu là Ngài tái tạo người ấy nên thụ tạo mới (x 2Cr 5,17). Và như thế tuần Sáng Thế thời Cựu Ước được Chúa Giêsu làm hoàn hảo trong tuần Sáng Thế Mới thời Tân Ước,

I. CON NGƯỜI ĐƯỢC THÁP VÀO CHÚA GIÊSU PHỤC SINH ĐỂ TRỞ NÊN NHO THẬT.

            Nho thật ở đây không phải là nho giả do bàn tay con người nhái lại, mà Chúa Giêsu chính là Cây Nho thật. Ngài tuy thuộc dòng giống Do Thái, nhưng Ngài không như dân tộc Do Thái thuộc loại nho lộn giống, lẽ ra chúng là nho ngọt, nhưng lại hóa ra nho chua loét. Ngôn sứ Isaia đã cảnh cáo dân này bằng bài ca Vườn Nho : “Do Thái là một dân tộc được Thiên Chúa lựa khắp thế giới, vì Ngài hy vọng họ là loại nho ngọt lịm đưa về trồng (định cư) trên đất chảy sữa và mật (x Xh 3,8). Thiên Chúa là Chủ vườn nho, đã sai các ngôn sứ đến dạy bảo, chăm sóc họ, hy vọng đến thời Con Một Chúa đến Ngài tìm được nơi họ việc lành, giá trị hơn nho ngọt. Nhưng đến mùa gặt nho, chủ vườn (Chúa Giêsu) lại chỉ thấy toàn nho chua (dân Do Thái), không những nó là nho chua mà còn là nho độc, vì chúng chống đối Chúa Giêsu, không tin Ngài là Thiên Chúa thật, để được tháp vào Ngài là nho thật. Cuối cùng chủ vườn nho để cho dã thú (đế quốc Roma) đến giày xéo, đền thờ Giêrusalem bị phá vào năm 70, dân bị bắt làm nô lệ bên Babylon” (x Is 5).

            Nhưng ai được tháp vào Chúa Giêsu Phục Sinh qua Bí tích Khai Tâm (Thánh Tẩy – Thêm Sức – Thánh Thể), người ấy được tái sinh thành chứng nhân xuất sắc đi loan báo Tin Mừng. vì Đức Giêsu đã nói : “Thầy là Cây Nho anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy anh em chẳng làm gì được” (Ga 15,5 : Tin Mừng).

            Đan cử : Ông Saulô khi chưa được tháp vào Chúa Giêsu, ông độc ác hơn chó sói, đi bách hại Hội Thánh ở Đama. Nhưng khi ông được Chúa Giêsu chiếm đoạt, ông được tháp vào Ngài, ông đã trở nên Tông Đồ xuất sắc trong việc rao giảng Tin Mừng. Nhất là khi ông nhập đoàn với các môn đệ ở Giêrusalem, từ đó ông Phaolô cùng với các Tông Đồ dạn dĩ nói về danh Chúa (x Cv 9,26-28 : Bài đọc I). Và Tông Đồ Phaolô làm cho nhiều người cất lời cầu : “Lạy Chúa, giữa lòng đại hội, con nguyện tán dương Ngài” (Tv 22/21,26a : Đáp ca).

II. TUẦN SÁNG THẾ CŨ THỜI CỰU ƯỚC CHÚA GIÊSU LÀM HOÀN HẢO TRONG TUẦN SÁNG THẾ MỚI THỜI TÂN ƯỚC.

            Bất cứ ai đã lãnh Bí tích Khai Tâm, người ấy hoàn toàn được tháp vào Chúa Giêsu là Cây Nho thật cách trọn vẹn. Bởi đó Chúa Giêsu kêu gọi : “Hãy ở lại trong Thầy, như Thầy ở lại trong anh em, ai ở lại trong Thầy thì sinh nhiều hoa trái” (Ga 15,4a.5b : Tung Hô Tin Mừng).

            Chúa Giêsu còn nói : “Ngành nho nào gắn liền với Thầy mà sinh trái tốt còn phải được cắt tỉa để sinh nhiều trái hơn nữa. Anh em còn phải được tỉa sạch nhờ Lời Thầy nói với anh em” (Ga 15,2b-3 : Tin Mừng). Nghĩa là nhờ có tâm nghe Lời Chúa, tội lỗi được thanh tẩy và phải chấp nhận gian khổ vì rao giảng Tin Mừng mới đạt hiệu quả cao.

            Thực vậy, “ông Saulô cùng với các Tông Đồ đi lại hoạt động tại Giêrusalem, ông mạnh dạn rao giảng nhân danh Chúa. Ông thường đàm đạo và tranh luận với  những người Do Thái theo văn hóa Hy Lạp. Nhưng họ đã tìm cách giết ông. Các anh em biết thế liền dẫn ông xuống Xêdarê và tiễn ông lên đường về Tacsô. Hồi ấy trong khắp miền Giuđê, Galilê và Samari, Hội Thánh được bình an, được xây dựng vững chắc và sống trong niềm kính sợ Chúa, và ngày một thêm đông, nhờ Thánh Thần nâng đỡ” (Cv 9,28-31 : Bài đọc I).

            “Hội Thánh được bình an và ngày được thêm đông” là một cộng đoàn sống lời thánh Gioan Tông Đồ dạy : “Anh em phải là một cộng đoàn tin Chúa sống tinh thần như những người bé nhỏ, không yêu nhau bằng đầu lưỡi, nhưng yêu cách chân thật bằng việc làm. Vì nếu lòng chúng ta có cáo tội chúng ta – khám phá ra mình còn có tội – Thiên Chúa còn cao cả hơn lòng chúng ta, và Ngài biết hết mọi sự - biết lòng chúng ta sám hối xin được tẩy sạch – để lòng chúng ta không cáo tội chúng ta, chúng ta được mạnh dạn đến cùng Thiên Chúa, và bất cứ điều gì chúng ta xin, chúng ta được Người ban cho, bởi vì chúng ta tuân giữ các Điều Răn của Người và làm những gì đẹp ý Người. Vì ai biết yêu thương, tuân giữ các Điều Răn của Chúa, thì ở lại trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở lại trong người ấy” (1Ga 3,18-24 : Bài đọc II).

            Bởi thế Chúa Giêsu nói : “Cành nho nào gắn liền với Thầy và không sinh hoa trái, thì Người chặt đi” (Ga 15,2a : Tin Mừng). Đó là những người Công Giáo không kiên trì sống Đức Ái trong Hội Thánh. Giáo huấn của Công Đồng Vat.II nói về loại người này : “Dù được tháp nhập vào Hội Thánh, nhưng nếu không kiên trì sống trong Đức Ái, thì vẫn không được cứu độ, vì tuy “thể xác” họ thuộc về Hội Thánh,  nhưng “tâm hồn” họ không ở trong Hội Thánh. Nhưng các con cái của Hội Thánh phải nhớ rằng địa vị cao trọng của họ không phải do công đức riêng mình,  nhưng do đặc ân của Chúa Kitô ; nếu họ không đáp lại hồng ân ấy bằng tư tưởng, lời nói và việc làm, thì không những họ không được cứu độ mà còn bị xét xử nghiêm  khắc hơn” (Hiến Chế Hội Thánh số 14).

            Đối với những kẻ không muốn kết hợp với Chúa Giêsu, Ngài nói : “Chúng bị quăng ra ngoài như ngành nho và sẽ khô héo. Người ta sẽ nhặt lấy quăng vào lửa cho nó cháy đi” (Ga 15,6 : Tin Mừng).

            Loại người này cũng trong Hiến Chế Hội Thánh số 14 nói về họ : “Những ai biết rằng Hội Thánh Công Giáo được Thiên Chúa thiết lập nhờ Chúa Giêsu Kitô như phương tiện cứu rỗi cần thiết, mà vẫn không muốn gia nhập, hoặc không muốn kiên trì sống trong Hội Thánh này, thì không thể được cứu độ”.

            Bởi vì những ai không được Chúa Giêsu ở cùng, người ấy dù có làm việc tốt, có thành công ở đời, thì trước sau cũng sẽ ra tro bụi, vì đó là việc của loài người không có giá trị cứu độ ai (x Cv 5,38).Đến như thánh Phaolô còn nói : “Giả như tôi có đem hết gia tài cơ nghiệp mà chia sẻ, hay nộp cả thân xác tôi để chịu thiêu đốt, mà không có Đức Mến, thì cũng chẳng ích gì cho tôi” (1 Cr 13,3). Đức Mến ở đây phải hiểu là Thiên Chúa. Vì thánh Gioan nói : “Thiên Chúa là Đức Mến” (1Ga 4,8). Vì Đức Giêsu khẳng định với các môn đệ : “Không có Thầy anh em chẳng làm gì được” (Ga 15,5b: Tin Mừng). Và “ai có Thầy ở cùng, phải là người ở lại trong Thầy (rước Lễ), và Lời Thầy lưu lại trong người ấy (dự Lễ để tâm nghe Lời Chúa), thì muốn gì cứ xin sẽ được như ý. Điều làm Cha Thầy vinh hiển là anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy” (Ga 15,7-8 : Tin Mừng).

THUỘC LÒNG

            Hiến Chế Hội Thánh số 14 dạy : “Những ai biết rằng Hội Thánh Công Giáo được Thiên Chúa thiết lập nhờ Chúa Giêsu Kitô như phương tiện cứu rỗi cần thiết, mà vẫn không muốn gia nhập, hoặc không muốn kiên trì sống trong Hội Thánh này, thì không thể được cứu độ”.Dù được tháp nhập vào Hội Thánh, nhưng nếu không kiên trì sống trong Đức Ái, thì vẫn không được cứu độ, vì tuy “thể xác” họ thuộc về Hội Thánh,  nhưng “tâm hồn” họ không ở trong Hội Thánh. Nhưng các con cái của Hội Thánh phải nhớ rằng địa vị cao trọng của họ không phải do công đức riêng mình,  nhưng do đặc ân của Chúa Kitô ; nếu họ không đáp lại hồng ân ấy bằng tư tưởng, lời nói và việc làm, thì không những họ không được cứu độ mà còn bị xét xử nghiêm  khắc hơn”.

           

http://phaolomoi.net

Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi

Lên đầu trang
Các bài giảng khác: