BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC : Dt 9, 15.24-28
15 Thưa anh em, Đức Ki-tô
là trung gian của một Giao Ước Mới, lấy cái chết của mình mà chuộc tội lỗi
người ta đã phạm trong thời giao ước cũ, và đem lại cho những ai được Thiên
Chúa kêu gọi quyền lãnh nhận gia nghiệp vĩnh cửu Thiên Chúa đã hứa. 24
Quả thế, Đức Ki-tô đã chẳng vào một cung thánh do tay người phàm làm ra, vì
cung thánh ấy chỉ là hình bóng của cung thánh thật. Nhưng Người đã vào chính
cõi trời, để giờ đây ra đứng trước mặt Thiên Chúa chuyển cầu cho chúng ta.25
Người vào đó, không phải để dâng chính mình làm của lễ nhiều lần, như vị thượng
tế mỗi năm phải đem theo máu của loài khác mà vào cung thánh.26
Chẳng vậy, Người đã phải chịu khổ hình nhiều lần, từ khi thế giới được tạo
thành. Nhưng nay, vào kỳ kết thúc thời gian, Người đã xuất hiện chỉ một lần, để
tiêu diệt tội lỗi bằng việc hiến tế chính mình.27 Phận con người là
phải chết một lần, rồi sau đó chịu phán xét.28 Cũng vậy, Đức Ki-tô
đã tự hiến tế chỉ một lần, để xoá bỏ tội lỗi muôn người. Người sẽ xuất hiện lần
thứ hai, nhưng lần này không phải để xoá bỏ tội lỗi, mà để cứu độ những ai
trông đợi Người.
ĐÁP CA : Tv 97
Đ. Hát lên
mừng Chúa một bài ca mới,
vì
Người đã thực hiện bao kỳ công. (c 1a)
1 Hát lên
mừng CHÚA một bài ca mới, vì Người đã thực hiện bao kỳ công. Người chiến thắng
nhờ bàn tay hùng mạnh, nhờ cánh tay chí thánh của Người.
2 CHÚA đã
biểu dương ơn Người cứu độ, mạc khải đức công chính của Người trước mặt chư
dân; 3ab Người đã nhớ lại ân tình và tín nghĩa dành cho nhà
Ít-ra-en.
3cd Toàn cõi
đất này đã xem thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. 4 Tung hô
CHÚA, hỡi toàn thể địa cầu, mừng vui lên, reo hò đàn hát.
5 Đàn lên
mừng CHÚA khúc hạc cầm dìu dặt, nương khúc hạc cầm réo rắt giọng ca. 6
Kèn thổi vang xen tiếng tù và, tung hô mừng CHÚA, vị Quân Vương!
BÀI GIẢNG
NGOÀI CHÚA GIÊ SU KHÔNG CÓ ƠN CỨU ĐỘ !
Đức Giê-su đã khẳng định : "Ai nói phạm đến Thánh Thần thì chẳng đời nào được tha, mà còn
mắc tội muôn đời" (Mc 3,29 : Tin Mừng).
Đức Giê-su vốn dĩ là
Thiên Chúa mà từ khi xuống thế làm người cho đến giờ siêu thăng về Trời, Ngài
còn cần đến Chúa Thánh Thần cộng tác :
-
Lc 1,35 : Chúa Thánh Thần làm cho Đức Trinh Nữ Maria thụ thai sinh
Con Thiên Chúa cho loài người được cứu độ.
-
Lc 4,1-2 : Chúa Thánh Thần thúc đẩy Đức Giê-su vào sa mạc ăn chay
cầu nguyện trước khi thi hành sứ mệnh, và Ngài đã thắng ma quỷ đến cám dỗ.
-
Mt 3,16 : Chúa Thánh Thần ngự xuống khi Đức Giê-su chịu phép rửa để
làm cho mọi người nghe Chúa Cha giới thiệu về Con của Ngài : “Đây là Con Ta yêu dấu, đẹp lòng Ta mọi đàng”
.
-
Mt 3,11 ; Ga 3,5 : Chúa Thánh Thần làm cho Phép Rửa của Đức Giê-su
thực hiện sinh hiệu quả cứu độ đối với những ai lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy để
được ơn tha tội và được tái sinh làm con Thiên Chúa, hầu sống hạnh phúc dồi dào
như Thiên Chúa.
-
Lc 4,14-18 : Chúa Thánh Thần ngự xuống trên Đức Giê-su để Lời Kinh
Thánh nói về Ngài khi Ngài giảng dạy được ứng nghiệm.
-
Lc 10,21 : Chúa Thánh Thần làm cho Đức Giê-su hân hoan và tạ ơn
Chúa Cha, vì đã mạc khải Lời cho Hội Thánh.
-
Ga 3,34 : Chúa Thánh Thần ở trong Đức Giê-su làm cho Ngài công bố
Lời Chúa vô cùng phong phú.
-
Ga 16,14 : Chúa Thánh Thần làm cho Đức Giê-su được vinh hiển, vì
Ngài lấy mọi sự nơi Đức Giê-su mà ban phát cho Hội Thánh.
Như thế, dù Đức Giê-su
là Thiên Chúa toàn năng, mà khi ở trong thân xác như chúng ta, Ngài còn cần
được Chúa Thánh Thần cộng tác, và khi Ngài đã hoàn tất nhiệm vụ Chúa Cha trao
để cứu độ loài người, đặc biệt được thể hiện khi Ngài trừ quỷ để giải phóng cho
con người thoát tay tử thần. Thế mà “các
kinh sư – những người thông thạo Luật Mô-sê – từ Giêrusalem đến kết án Đức
Giê-su đã thông đồng với quỷ vương Beelzebul, hầu dựa vào thế lực của nó mà trừ
quỷ, nhưng Đức Giê-su đã bẻ gảy luận điệu xuyên tạc đó, Ngài nói : “Xa-tan làm sao trừ Xa-tan được? Nước nào tự
chia rẽ, nước ấy không thể bền; nhà nào tự chia rẽ, nhà ấy không thể vững. Vậy
Xa-tan mà chống Xa-tan, Xa-tan mà tự chia rẽ, thì không thể tồn tại, nhưng đã
tận số. Không ai vào nhà một người mạnh mà có thể cướp của được, nếu không trói
người mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó” (Mc 3,24-27 : Tin Mừng).
Dù chúng có xúc phạm
đến Ngài, khi Ngài còn trên dương thế, thì tội ấy vẫn được Chúa tha thứ (x Mt
12,32a). Vì Ngài đã cầu nguyện xin Chúa Cha tha tội cho họ (x Lc 23,34). Nhưng
nếu họ xúc phạm đến Chúa Thánh Thần thì không bao giờ được tha (x Mc 3,29 : Tin
Mừng). Vì hai lý do :
1/ NGOÀI CHÚA THÁNH THẦN, KHÔNG AI CÓ THỂ LÀM ĐƯỢC VIỆC
GÌ.
Bởi vì không ai có thể
hơn Chúa Giê-su, chính Ngài hoạt động cùng với Chúa Thánh Thần. Thế nên, ai
không cần đến sự trợ giúp của Chúa Thánh Thần, đặc biệt là khi cầu nguyện, thì
không thể đẹp lòng Thiên Chúa. Vì chỉ có Chúa Thánh Thần mới lựa ý Thiên Chúa
để chuyển cầu cho chúng ta (x Rm 8,26), và ai không có Chúa Thánh Thần, kẻ ấy
không thuộc về Chúa Ki-tô (x Rm 8,9), mà ngoài Chúa Ki-tô, không ai có thể được
cứu độ (x Cv 4,12). Nhất là khi Chúa Giê-su đã từ cõi chết sống lại, Ngài tiến
thẳng về Quê Trời để nhận lãnh vương quyền nơi Chúa Cha, khiến mọi đầu gối, dù
các thần thánh trên trời hay nơi âm phủ, và cả loài người đều phải phủ phục
trước tôn nhan Ngài mà lớn tiếng tung hô : “Ngài
là Đức Chúa” (x Pl 2,6-11). Vương quyền Ngài uy lực hơn vua Đavid. Ta hãy
so sánh vua Đavid trong ngày lễ đăng quăng (x 2Sm 5,1-7.10 : Bài đọc năm chẵn) với
Vua Giêsu :
VUA ĐAVID
|
VUA GIÊSU
|
a- Toàn
dân Do Thái tôn vinh Đavid, các kỳ mục xức dầu tấn phong Đavid làm vua (2Sm 5,1-3).
|
a/ Mọi loài trên trời
dưới đất đều bái phục Chúa Giê-su và mọi miệng lưỡi phải tuyên xưng Giê-su
Ki-tô là Chúa (Kyrios : Vua vũ trụ)
[Pl 2,10-11].
|
b- Đavid
làm vua lúc 30 tuổi, trị vì 40 năm (2Sm 5,4).
|
b/ Đức Giê-su bắt đầu
thi hành quyền Vua của Ngài lúc 30 tuổi (Lc 3,23) ; Ngài thống trị thần dữ
khởi đầu bằng 40 ngày ăn chay cầu nguyện (Mt 4,1-11) ; sau khi Ngài sống
lại, Ngài còn ở với các môn đệ 40 ngày
để giáo dục Đức Tin cho các ông, rồi lên Trời
(Cv 1,3).
|
c- Đavid
cai trị toàn thể Israel
và Giuda 33 năm (2Sm 5,5).
|
c/ Đức Giê-su phục vụ
mọi người và bị giết ở tuổi 33.
|
d- Đavid
chiếm Giê-ru-sa-lem của người Giơ-vút làm thủ đô nước Do Thái. Dân Giơ-vút
rất hùng mạnh, đến nỗi chúng đe Đavid : "Ông mà tiến vào đây, chúng tôi chỉ cần một tên mù đánh gục ông",
như thế chúng rất mạnh, nhưng kỳ thực chúng thua cách thảm bại ! (2Sm 5,
6-7).
|
d/ Đức Giê-su toàn
thắng mọi quyền lực sự ác, kẻ thù mạnh nhất của loài người là thần chết bị
Ngài đánh gục, Ngài cho Hội Thánh chiếm Roma, đất của kẻ giết Ngài làm thủ
đô.
|
e- Toàn
dân Israel
nhờ Đavid mà thoát mọi kẻ thù : Đavid là vị vua xuất sắc nhất trong lịch sử
Do Thái, đến nỗi các ngôn sứ đã lấy ông làm mẫu diễn tả Đấng Mêsia. Nói cách
khác, Đavid là cha của Đấng Ki-tô (Mc 12,37).
|
e/ Dưới gầm trời này,
không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại, để chúng ta phải nhờ
vào danh đó mà được cứu độ (Cv 4,12).
|
Thực vậy, chỉ có Chúa
Giê-su là Vua Bình An (Vua Salem), Ngài còn là Tư Tế Tối Cao của Thiên Chúa
theo dòng Melkisedek, nghĩa là Vua Công Chính (x Dt 7). Ngài đã tiến vào cung
thánh trên trời : “Đức Ki-tô là trung
gian của một Giao Ước Mới, lấy cái chết của mình mà chuộc tội lỗi người ta đã
phạm trong thời giao ước cũ, và đem lại cho những ai được Thiên Chúa kêu gọi
quyền lãnh nhận gia nghiệp vĩnh cửu Thiên Chúa đã hứa.Quả thế, Đức
Ki-tô đã chẳng vào một cung thánh do tay người phàm làm ra, vì cung thánh ấy
chỉ là hình bóng của cung thánh thật. Nhưng Người đã vào chính cõi trời, để giờ
đây ra đứng trước mặt Thiên Chúa chuyển cầu cho chúng ta.Người vào đó, không
phải để dâng chính mình làm của lễ nhiều lần, như vị thượng tế mỗi năm phải đem
theo máu của loài khác mà vào cung thánh.Chẳng vậy, Người đã phải chịu khổ hình
nhiều lần, từ khi thế giới được tạo thành. Nhưng nay, vào kỳ kết thúc thời
gian, Người đã xuất hiện chỉ một lần, để tiêu diệt tội lỗi bằng việc hiến tế
chính mình, để xoá bỏ tội lỗi muôn người. Người sẽ xuất hiện lần thứ hai, nhưng
lần này không phải để xoá bỏ tội lỗi, mà để cứu độ những ai trông đợi Người.”
(Dt 9, 15.24-28 : Bài đọc năm lẻ).
Vì thế, mỗi khi ta hiệp
dâng Thánh Lễ, ta cùng với Hội Thánh tung hô : “Hát lên mừng Chúa một bài ca mới,vì Người đã thực hiện bao kỳ công”
(Tv 98/97,1a : ĐC năm lẻ). Như Ngài đã phán : “Ta sẽ yêu thương
Người và giữ lòng thành tín” (Tv 88/87,25a : ĐC năm chẵn). Quả thật “Đấng Cứu Độ chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô đã
tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh” (2Tm 1,10 : Tung Hô Tin Mừng).
2/ NGOÀI THIÊN CHÚA BA NGÔI KHÔNG CÓ THẦN THÁNH NÀO CỨU
CHÚNG TA.
Ba Ngôi Thiên Chúa đã
sinh, dưỡng, chăm sóc, gìn giữ chúng ta thoát mọi sự dữ và giáo dục chúng ta
cũng như làm cho chúng ta nên người công chính trong Chúa Giê-su. Hội Thánh vẫn
hiểu cách biệt quy :
-
Chúa Cha tạo dựng vạn vật trong vũ trụ rất tốt đẹp và làm quà tặng
trao cho con người.
-
Chúa Con giáng trần để cứu độ phàm nhân.
-
Chúa Thánh Thần áp dụng hiệu quả công nghiệp Chúa Giê-su để thánh
hóa loài người, đưa họ vào Hội Thánh, và Ngài dẫn dắt Hội Thánh dần dần đến
chân lý vẹn toàn (x Ga 15,26 – 16, 1-28). Như vậy thì không còn Thiên Chúa nào
khác nữa đến cứu con người, nên nếu ai không tin vào Chúa Thánh Thần, cũng như
không tin vào sứ mệnh của Hội Thánh mà Chúa Giê-su đã trao, và được Chúa Thánh
Thần hướng dẫn, để trở nên môn đệ của Chúa Giê-su, thì chắc chắn không thể tìm
đâu được ơn cứu độ.
THUỘC LÒNG
Dưới gầm trời này ngoài danh Đức Giê-su Ki-tô, không còn
danh nào khác nữa để phải nhờ vào Danh ấy, mà chúng ta trông được cứu độ ! (Cv 4,12).