BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC : Tl 6,11-24a
11 Ngày
ấy, thần sứ của ĐỨC CHÚA đến và ngồi dưới cây tùng ở Óp-ra. Cây này là của
ông Giô-át, thuộc gia đình A-vi-e-de. Con ông là Ghít-ôn bấy giờ đang đập lúa
trong bồn đạp nho để tránh mặt người Ma-đi-an. 12 Thần
sứ ĐỨC CHÚA hiện ra với ông và nói : “Chào chiến sĩ can trường ! ĐỨC CHÚA ở với
ông.” 13 Ông Ghít-ôn đáp : “Ôi, thưa Ngài, nếu
ĐỨC CHÚA ở với chúng tôi, thì sao chúng
tôi đến nông nỗi này ? Đâu cả rồi những kỳ công mà cha ông đã kể lại cho chúng
tôi nghe, rằng : chẳng phải ĐỨC CHÚA đã đưa chúng ta lên khỏi Ai-cập sao ? Thế
mà bây giờ ĐỨC CHÚA đã bỏ rơi chúng tôi, trao chúng tôi vào tay người
Ma-đi-an.” 14 Bấy giờ ĐỨC CHÚA quay lại nhìn
ông và nói : “Hãy mạnh bạo lên đường cứu Ít-ra-en khỏi tay quân Ma-đi-an. Không
phải chính Ta sai ngươi sao ?” 15 Nhưng ông
đáp : “Ôi, thưa Ngài, con lấy gì mà cứu Ít-ra-en ? Này dòng họ con thấp kém nhất
trong chi tộc Mơ-na-se, mà con lại nhỏ nhất trong nhà cha con.” 16 ĐỨC CHÚA phán với ông : “Ta sẽ ở với ngươi,
và ngươi sẽ đánh quân Ma-đi-an như đánh có một người.” 17
Ông thưa : “Nếu Ngài thương con thì xin cho con một dấu chứng tỏ Ngài
đang nói với con. 18 Xin Ngài đừng rời khỏi
đây cho tới khi con trở lại, mang theo của lễ đặt trước nhan Ngài.” Người phán
: “Ta sẽ ở lại cho tới khi ngươi trở về.”19 Ông
Ghít-ôn đi bắt một con dê non làm thịt, và lấy hai thùng bột làm mấy chiếc bánh
không men. Thịt thì ông để trong một cái rổ, còn nước cốt thì đựng trong một
cái thố. Rồi ông mang đến cho Người ở dưới cây tùng. Khi ông đến gần, 20 thì Thần sứ Thiên Chúa nói với ông : “Hãy lấy
thịt và bánh không men đặt trên tảng đá này và rưới nước cốt lên.” Ông đã làm
như thế.21 Thần sứ của ĐỨC CHÚA giơ đầu gậy
đang cầm trong tay đụng vào thịt và bánh không men, lửa liền từ tảng đá bốc
lên, đốt cháy hết thịt cùng bánh không men. Thần sứ ĐỨC CHÚA biến khỏi mắt ông.
22 Ông Ghít-ôn thấy đó chính là Thần sứ ĐỨC
CHÚA. Ông Ghít-ôn nói : “Chết tôi rồi, lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng của tôi, vì
tôi đã thấy Thần sứ ĐỨC CHÚA nhãn tiền !” 23 Nhưng
ĐỨC CHÚA phán với ông : “Bình an cho ngươi ! Đừng sợ : ngươi không chết đâu.” 24a Tại đó ông Ghít-ôn xây một bàn thờ kính ĐỨC
CHÚA, và ông gọi nơi ấy là ĐỨC CHÚA - Bình an.
ĐÁP CA : Tv 84
Đ. Điều
Chúa phán là lời chúc bình an cho dân Người. (c 9b)
9 Tôi lắng nghe điều Thiên Chúa phán,điều CHÚA phán là lời chúc bình an
cho dân Người, cho kẻ trung hiếu và những ai hướng lòng trí về Người.
11 Tín nghĩa ân tình nay hội ngộ, hoà bình công lý đã giao duyên. 12 Tín nghĩa mọc lên từ đất thấp,công lý nhìn
xuống tự trời cao.
13 Vâng, chính CHÚA sẽ tặng ban phúc lộc và đất chúng ta trổ sinh hoa trái.
14 Công lý đi tiền phong trước mặt Người, mở
lối cho Người đặt bước chân.
BÀI GIẢNG
THẮNG
TỬ THẦN ĐỂ VÀO CÕI SỐNG
Không ai có thể thắng nổi tử thần.
Nhưng ai được kết hợp với Chúa Giêsu là Đấng Hằng Sống thì lại được lãnh quyền
tha tội, đánh gục thần chết và trở nên người giàu có đời này lẫn đời sau.
1. Kết
hợp với Chúa Giêsu mới có sự sống thực
Đức Giêsu đã khẳng
định: “Thầy là Đường và là Sự Thật, Sự Sống,
không ai đến được với Chúa Cha mà không qua Thầy” (Ga 14,6).
Bởi thế, ta nhớ lại Tin Mừng ngày
hôm qua (Mt 19,16-22) : Người thanh niên giàu có không muốn chia sẻ, không tin
theo Chúa Giêsu để được sống đời đời, vì từ nhỏ đến lớn anh luôn xác tín rằng:
“Có tiền mua gì cũng được, cũng như có thực
mới vực được đạo, xưa nay tôi không làm phiền lòng ai, sao bây giờ ông Giêsu lại
bắt tôi phải bán mọi sự tôi có mà chia sẻ? Đang giàu lại chia của để trở nên
nghèo, có ngu không?! Theo ông Giêsu để được sống đời đời mà của không còn, liệu
có hạnh phúc thật không?” Kẻ nào không tin theo Thầy Giêsu phải “từ bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con
cái, hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh
cửu làm gia nghiệp” (x Mt 19,29). Thì Đức Giêsu nói với các môn đệ : “Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào
Nước Trời. Thầy còn nói cho anh em biết: Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn
người giàu vào Nước Thiên Chúa” (Mt
19,24: Tin Mừng). Đức Giêsu nói như thế để nhấn mạnh và khẳng định: “Ai có Chúa Giêsu thì sống, kẻ không có Chúa
Giêsu thì chết” (1Ga 5,12). Người nào có Chúa Giêsu ở cùng thì phải đi trọn
ba bước trên đường dẫn đến sự sống đời đời. Ba bước đó là:
-
Theo
Chúa Giêsu.
- Rộng tay chia sẻ.
- Sống đức công bằng.
Anh giàu có trong
Tin Mừng hôm nay cũng chưa đi trọn đức công bằng dựa trên đức ái vì anh chưa
chia sẻ của cải, anh còn phải đi trọn hai bước nữa là chia sẻ và theo Giêsu mới
có sự sống đời đời thì anh lại buồn rầu bỏ đi (x Mt 19,16-22 : Tin Mừng). Bỏ Thầy
Giêsu mà chọn của cải thì làm sao được cứu độ ? Vì “dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại,
để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ” (Cv 4,12).
Đức Giêsu đã cho biết trong ngày
cánh chung, những người bên trái chỉ thưa “Không” với Chúa thì muôn đời phải khổ (x
Mt 25,41-46). Thế thì anh giàu có đã nói sáu lần “tôi không” :
- Không giết người.
- Không ngoại tình.
- Không trộm cắp.
- Không làm chứng gian.
- Không quỵt của người.
- Không bất hiếu.
(x Mc 10,19)
Chỉ người nào thưa “Có” với Chúa mới được vào Nước Trời
như những người bên phải Đức Giêsu thưa sáu điều “tôi có” :
- Có cho kẻ đói ăn.
- Có cho kẻ khát uống.
- Có tiếp khách lạ vào nhà.
- Có cho kẻ mình trần áo mặc.
- Có đến thăm viếng người đau ốm.
- Có thăm kẻ tù đày.
(x Mt 25,34-40)
Thế thì cách sống của anh giàu có chỉ
nắm chặt của cải mà không buông tay chia sẻ, không đi theo Đức Giêsu, nên bị kết
án : “Lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn
người giàu có (như anh giàu trong Tin Mừng) vào Nước Thiên Chúa” (Mt 19,24:
Tin Mừng). Nghe thế làm các môn đệ rất đỗi ngạc nhiên, khiến các ông thốt lên:
“Thế thì ai có thể được cứu?” Đức Giêsu
nhìn thẳng vào các ông và nói: “Đối với
loài người thì điều đó không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì mọi sự đều
có thể được” (Mt 19,25-26: Tin Mừng).
Có nghĩa là tất cả những kẻ giàu dù không xâm phạm đến quyền lợi của người
khác, mà sống ích kỷ, thì chẳng được ai thương. Nhưng đối với Thiên Chúa vì
Ngài là Đấng giàu lòng thương xót (x Ep 2,4), cụ thể như anh trộm lành suốt cuộc
đời chìm trong bất công vì chỉ trộm cắp của người khác, nên đã bị đóng đinh bên
thập giá Đức Giêsu, anh đã nhận biết tội mình và sám hối, xin Đức Giêsu thương
xót và cho được theo vào Nước của Ngài, chỉ có thế Đức Giêsu đã cho anh vào
Thiên Đàng ngay lúc còn bị treo trên thập giá (x Lc 23,40-43). Sự việc ấy đã giải
thích Lời Đức Giêsu nói: “Đối với loài
người thì điều đó không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa thì mọi sự đều có thể
được” (Mt 19,26: Tin Mừng).
Lịch sử cứu độ đã chứng minh kẻ nào
chỉ cậy dựa vào sức mình là chết; Chỉ có những ai được Chúa ở cùng, họ mới có sức
mạnh thắng mọi sự ác kể cả thần chết. Thực vậy:
F Kẻ cậy dựa vào sức mình là chết.
“Chúa bảo ngôn sứ Êdekiel đến nói với thủ
lãnh thành Tia: “Chúa phán thế này:
Vì ngươi đem lòng tự cao tự đại nên ngươi đã nói: Ta là thần, ta ngự trên ngai
các thần! Ngươi chỉ là người, chứ không phải là thần. Thế mà ngươi tự hào nhờ
khôn ngoan hiểu biết làm ra của cải và thu tích vàng bạc trong kho,… nên của cải
ngươi đã tăng lên và ngươi sinh lòng tự cao vì lắm của cải. Này ta sẽ đưa những
người ngoại bang hung dữ nhất trong các dân tộc đến đánh phá ngươi. Chúng sẽ tuốt
gươm đối lại sự khôn ngoan tuyệt vời của ngươi, làm cho vẻ huy hoàng của ngươi
ra ô trọc. Chúng sẽ xô ngươi xuống hố, và ngươi sẽ chết thê thảm giữa trùng
dương như những kẻ không cắt bì bởi tay quân ngoại bang” (Ed 28,1-10: Bài đọc
năm chẵn). Vì “Chúa phán, Ta là Đấng cầm
quyền sinh tử” (Đnl 32,29c : ĐC
năm chẵn).
F Người được Chúa ở cùng có sức mạnh thắng cả tử thần.
Lịch sử dân tộc Do Thái còn ghi lại:
“Chúa hiện ra với ông Ghít-ôn (Ghêđêôn)
và nói: “Chào chiến sĩ can trường! Chúa ở cùng ông”. Ông Ghít-ôn đáp: “Ôi, thưa
Ngài, nếu Chúa ở cùng tôi thì sao chúng tôi đến nông nỗi này? Chẳng phải Chúa
đã đưa chúng tôi lên khỏi Ai Cập sao? Thế mà bây giờ Chúa đã bỏ rơi chúng tôi,
trao chúng tôi vào tay người Ma-đi-an.” Chúa quay lại nhìn ông và nói: “Hãy lên
đường cứu Israel khỏi tay
quân Ma-đi-an. Không phải chính Ta sai ngươi sao?” nhưng ông đáp: “Ôi, thưa
Ngài, con lấy gì mà cứu Israel?
Này dòng họ con thấp kém nhất trong các chi tộc Mơ-na-sê, mà con vẫn nhỏ nhất
trong nhà cha con”. Chúa phán với ông: “Ta sẽ ở với ngươi, và ngươi sẽ đánh
quân Ma-đi-an như đánh một người”. Ông Ghít-ôn đi bắt một con dê non làm thịt
và lấy hai thùng bột làm mấy chiếc bánh không men. Chúa giơ đầu gậy đang cầm
trong tay đụng vào thịt và bánh không men, lửa liền từ tảng đá bốc lên, đốt
cháy hết thịt cùng bánh không men. Chúa biến khỏi mắt ông. Ông Ghít-ôn nói: “Chết
tôi rồi, lạy Chúa là Chúa Thượng của tôi, vì tôi đã thấy Thần sứ của Chúa nhãn
tiền!”. Nhưng Chúa phán với ông: “Bình an cho ngươi! Đừng sợ, ngươi không chết
đâu”. Tại đó ông Ghít-ôn xây một bàn thờ kính Chúa” (Tl hay Qa 6,11-24a: Bài đọc năm lẻ). Vì “điều Chúa phán là lời chúc bình an cho dân Ngài” (Tv 85/84,9b: ĐC năm lẻ). Như thế ông
Ghít-ôn xin Chúa cho một dấu là ông dâng lễ để biết chắc được Chúa ở cùng. Điều
ấy Chúa muốn chúng ta đừng bắt chước anh giàu sống ích kỷ, không biết chia sẻ,
không cần theo Giêsu ; trái lại chúng ta phải rộng tay chia sẻ để góp nên một của
lễ với Chúa Giêsu. Có thế Thánh Lễ ta được hiệp dâng với Chúa Giêsu mới trọn ý
nghĩa, và được Chúa ở cùng giúp ta đánh gục tử thần, để được bình an hơn Chúa ở
cùng ông Ghít-ôn.
2. Theo Chúa Giêsu ta được lãnh quyền tha tội đánh gục
thần chết.
Anh giàu có không chia sẻ để theo Thầy
Giêsu, trái lại, các môn đệ đã từ bỏ mọi sự mà theo Thầy, thì được Đức Giêsu hứa
: “Thầy bảo thật anh em: anh em là những
người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự trên Tòa vinh hiển,
anh em cũng sẽ được ngự trên 12 tòa mà xét xử 12 chi tộc Israel” (Mt 19,27-28: Tin Mừng).
Thực vậy, Chúa Giêsu Phục Sinh đã
trao quyền xét xử thế gian cho các môn đệ Ngài : “Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em. Nói xong, người thổi
hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần, anh em tha tội cho ai
thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai thì người ấy bị cầm giữ” (Ga 20,21b-23).
3. Theo Chúa Giêsu trở nên người giàu có đời này lẫn đời
sau.
Đức Giêsu nói: “Phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ,
con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống
vĩnh cữu làm gia nghiệp” (Mt
19,29: Tin Mừng).
Thực vậy, các tín hữu thời Giáo Hội
sơ khai sẵn lòng bán nhà, bán đất, lấy tiền đặt từng đống dưới chân các Tông Đồ
để các ngài chia sẻ đồng đều cho mọi người (x Cv 2,44-45 ; Cv 4,32-35). Lòng quảng
đại của các tín hữu đối với các Tông Đồ vượt quá lòng mong ước của các ngài. Vì
thế, thánh Phaolô cất lời khen tinh thần chia sẻ của giáo đoàn Galát: “Nếu có thể anh em đã sẵn sàng móc mắt hiến
cho chúng tôi” (Gl 4,15); và khi
các Tông Đồ mãn cuộc đời, họ được về Quê Trời lãnh phần sự sống vĩnh cữu làm
gia nghiệp (x Mt 19,29c). Vì bất cứ ai đầu tư mọi khả năng để hoàn tất tốt đẹp
ơn gọi đi theo Chúa Giêsu, thì được bốn ơn này:
- Được đủ của dùng.
- Được nhiều người
yêu.
- Được lắm kẻ ghét.
- Được sống muôn đời.
(x Mc 10,28-30)
Bởi vì: “Đức
Giêsu Kitô vốn giàu sang phú quý, nhưng đã trở nên khó nghèo, để lấy cái nghèo
của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có” (2Cr 8,9: Tung Hô Tin Mừng).
Vậy anh thanh niên giàu có, dù cẩn
thủ giữ Luật công bằng xã hội, từ nhỏ đến lớn chưa làm phiền ai, đó là mẫu người
sống Đạo thời Cựu Ước, thì không thể đạt được sự sống đời đời. Vào thời Tân Ước
những người tin theo Chúa Giêsu, dù họ biết Chúa sau dân Do Thái thời Cựu Ước,
nhưng đã đi trọn ba bước : Theo Chúa Giêsu, rộng tay chia sẻ và trọng công bằng,
mới đạt sự sống hạnh phúc dồi dào trong Thiên Chúa. Đó là lý do Đức Giêsu nói :
“Nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải đứng xuống
hàng chót, và những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu” (Mt 19,30: Tin Mừng).
THUỘC LÒNG
Dù nước
lũ có dâng lên, dù sóng thần có ập tới, cũng không thể vùi lấp được tình yêu.
Ai đem hết gia tài sự nghiệp mà đổi lấy tình yêu, ắt sẽ bị người đời khinh dể (Dc 8,7).
http://phaolomoi.net
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH