BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC I : 2
Sm 12,7-10.13
Sau
khi vua Đa-vít phạm tội, 7 ông Na-than nói với vua Đa-vít: "Kẻ
đó chính là ngài! Đức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này: Chính Ta đã
xức dầu phong ngươi làm vua cai trị Ít-ra-en, chính Ta đã giải thoát ngươi khỏi
tay vua Sa-un.8 Ta đã ban cho ngươi nhà của chúa thượng ngươi, và đã
đặt các người vợ của chúa thượng ngươi vào vòng tay ngươi. Ta đã cho ngươi nhà
Ít-ra-en và Giu-đa. Nếu bấy nhiêu mà còn quá ít, thì Ta sẽ ban thêm cho ngươi
gấp mấy lần như thế nữa.9 Vậy tại sao ngươi lại khinh dể lời Đức
Chúa mà làm điều dữ trái mắt Người? Ngươi đã dùng gươm đâm U-ri-gia, người
Khết; vợ y, ngươi đã cướp làm vợ ngươi; còn chính y, ngươi đã dùng gươm của con
cái Am-mon mà giết.10 Ấy vậy, gươm sẽ không bao giờ ngừng chém người
nhà của ngươi, bởi vì ngươi đã khinh dể Ta và cướp vợ của U-ri-gia, người Khết,
làm vợ ngươi.
13
Bấy giờ vua Đa-vít nói với ông Na-than: "Tôi đắc tội với Đức Chúa."
Ông Na-than nói với vua Đa-vít: "Về phía Đức Chúa, Người đã bỏ qua tội của
ngài; ngài sẽ không phải chết.
ĐÁP CA : Tv 31
Đ. Lạy Chúa, xin tha thứ tội vạ cho con. (x
c 5d)
1 Hạnh phúc thay, kẻ lỗi lầm mà
được tha thứ, người có tội mà được khoan dung.2 Hạnh phúc thay,
người Chúa không hạch tội, và lòng trí chẳng chút gian tà.
5 Bởi thế, con đã xưng tội ra với
Ngài, chẳng giấu Ngài lầm lỗi của con. Con tự nhủ: "Nào ta đi thú tội với
Chúa," và chính Ngài đã tha thứ tội vạ cho con.
7 Chính Chúa là nơi con ẩn náu, giữ
gìn con khỏi bước ngặt nghèo. Khắp bốn bề, Chúa làm trổi vang lên những khúc ca
mừng con được giải thoát.
11 Hỡi những người công chính, hãy
vui lên trong Chúa, hãy nhảy mừng. Mọi tâm hồn ngay thẳng, nào cất tiếng hò
reo.
BÀI ĐỌC II :
Gl 2,16.19-21
16
Thưa anh em, chúng ta biết rằng con người được nên công chính không phải nhờ
làm những gì Luật dạy, nhưng nhờ tin vào Đức Giê-su Ki-tô, nên chúng ta cũng
tin vào Đức Ki-tô Giê-su, để được nên công chính, nhờ tin vào Đức Ki-tô, chứ
không phải nhờ làm những gì Luật dạy. Quả thế, không phàm nhân nào sẽ được nên
công chính vì làm những gì Luật dạy.19 Quả thế, tại vì Lề Luật mà
tôi đã chết đối với Lề Luật, để sống cho Thiên Chúa. Tôi cùng chịu đóng đinh
với Đức Ki-tô vào thập giá.20 Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi,
mà là Đức Ki-tô sống trong tôi. Hiện nay tôi sống kiếp phàm nhân trong niềm tin
vào Con Thiên Chúa, Đấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi.21 Tôi
không làm cho ân huệ của Thiên Chúa ra vô hiệu, vì nếu người ta được nên công
chính do Lề Luật, thì hoá ra Đức Ki-tô đã chết vô ích.
BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN MỪNG : 1 Ga 4,10b
Hall-Hall : Thiên Chúa đã yêu thương
chúng ta, và sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta. Hall.
TIN MỪNG : Lc 7,36-8,3
7 36 Một
hôm, có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức
Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn.37 Bỗng một phụ nữ
vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông
Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm.38 Chị
đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị
lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.
39
Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng: "Nếu quả thật
ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là
thứ người nào: một người tội lỗi! "40 Đức Giê-su lên tiếng bảo
ông: "Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông! " Ông ấy thưa:
"Dạ, xin Thầy cứ nói."41 Đức Giê-su nói: "Một chủ nợ
kia có hai con nợ: một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục.42 Vì
họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai
người đó, ai mến chủ nợ hơn? "43 Ông Si-môn đáp: "Tôi
thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn." Đức Giê-su bảo: "Ông xét
đúng lắm."
44 Rồi
quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn: "Ông thấy người phụ
nữ này chứ? Tôi vào nhà ông: nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị
ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau.45 Ông
đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân
tôi.46 Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy
dầu thơm mà đổ lên chân tôi.47 Vì thế, tôi nói cho ông hay: tội của
chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được
tha ít thì yêu mến ít."48 Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ:
"Tội của chị đã được tha rồi."49 Bấy giờ những người đồng bàn liền
nghĩ bụng: "Ông này là ai mà lại tha được tội? "50 Nhưng
Đức Giê-su nói với người phụ nữ: "Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi
bình an."
8 1 Sau
đó, Đức Giê-su rảo qua các thành phố, làng mạc, rao giảng và loan báo Tin Mừng
Nước Thiên Chúa. Cùng đi với Người, có Nhóm Mười Hai 2 và mấy người
phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh. Đó là bà Ma-ri-a gọi là Ma-ri-a Mác-đa-la,
người đã được giải thoát khỏi bảy quỷ,3 bà Gio-an-na, vợ ông Khu-da
quản lý của vua Hê-rô-đê, bà Su-san-na và nhiều bà khác nữa. Các bà này đã lấy
của cải mình mà giúp đỡ Đức Giê-su và các môn đệ.
BÀI GIẢNG
A.
PHẦN TÌM HIỂU
VIỆC XỨC DẦU CHO ĐỨC GIÊSU
Trong Phụng Vụ của Hội Thánh trước
Công Đồng Vat.II đã lầm chị Maria Madalena với Maria em của Matta, và thường
gán Maria Madalêna là người xức dầu vào chân Đức Giêsu, lý do là sau câu chuyện
người phụ nữ tỗi lỗi trong thành xức dầu chân Đức Giêsu, thì người ta đọc thấy
ngay chị Maria Madalêna được Đức Giêsu trừ cho bảy quỷ. Nhưng dựa vào bảng so
sánh trên cho ta những xác quyết rằng không thể đồng hóa người phụ nữ tội lỗi với chị Maria em của Matta, vì
những lý do sau :
-
Chị
Maria Madalêna là người miền Bắc, quê ở gần biển hồ Tibêria ; trái lại Maria em
Matta là người ở Bêtania, miền Nam
nước Do Thái.
-
Chị
Maria Madalêna được Đức Giêsu trừ cho bảy quỷ (x Lc 8,2), tiền thân vốn là
người tội lỗi khét tiếng ; khác hẳn với Maria em Matta là người đạo đức, có tâm
nghe Lời Chúa (x Lc 10, 38-42).
-
Chị
tội lỗi xức dầu thơm vào chân Đức Giêsu trong Lc 7,36t với tâm trạng sám hối tội
lỗi, tỏ lòng biết ơn Đức Giêsu đã tha thứ tội cho chị ; khác hẳn với Maria em
Matta xức dầu vào chân Đức Giêsu với mục đích tỏ lòng biết ơn Ngài vì đã cứu
Lazaro, em chị từ cõi chết sống lại (x Lc 12, 1-11).
-
Cả
bốn Tin Mừng không có tác giả nào ghi chị Maria Madalêna đã xức dầu chân Đức
Giêsu trước khi Ngài bị giết. Chị này chỉ đưa dầu thơm ra mộ Đức Giêsu, nhưng
tới nơi chị thấy xác Ngài không còn nữa (x Mt 28,1t).
-
Trong
trình thuật xức dầu cho Đức Giêsu, chỉ có ông Luca ghi một điểm giống với Tin
Mừng Gioan về việc xức dầu vào chân (x Lc 7,36t ; Ga 12,1t).
B. GIÁO HUẤN
NGOÀI ĐỨC GIÊSU, KHÔNG AI CÔNG CHÍNH
Dựa
vào các Bài đọc trong Thánh Lễ hôm nay cho chúng ta năm điểm giáo huấn :
1/ Nhờ Lời Chúa, ta nhận ra tội mình để sám hối.
Vua Đavid sau khi ngoại tình với
vợ của tướng Uria, ông lại lập mưu giết Uria để cướp vợ người. Ông đã dàn xếp
để không ai có thể nghi ngờ về mưu kế độc ác của ông. Nhưng Chúa sai ngôn sứ
Nathan đến cảnh cáo : “Chúa đã xức dầu
phong ông làm vua cai trị Israel, chính Ngài đã giải thoát ông khỏi tay vua Saolê, Chúa đã ban cho ông rất nhiều ơn
huệ và Ngài còn hứa ban thêm nữa. Tại sao ông dùng gươm giết Uria để cướp vợ
người?” Bấy giờ vua Đavid nói với ngôn sứ Nathan : “Tôi đắc tội với Đức Chúa”. Ngôn sứ Nathan thấy Đavid biết nhận lỗi,
ông nói : “Chúa bỏ qua tội lỗi của ngài,
ngài sẽ không phải chết” (2Sm 12, 7-10.13 : Bài đọc I).
Như
vậy, nhờ được nghe Lời Chúa, người ta dễ nhận ra tội mình mà sám hối. Bởi vì “Lời Chúa là tấm gương soi mặt linh hồn”
(Gc 1,23). Và “chỉ ngang qua Lời Chúa ta
mới nhận ra mình có tội” (Rm 7,7).
2/ Được kết hợp với Chúa Giêsu, người tội lỗi trở nên
công chính.
Thánh Phaolô xác quyết : “Người ta được trở nên công chính nhờ tin vào
Đức Kitô chứ không phải nhờ làm những gì Luật dạy” (Gl 2,16 : Bài đọc II).
Bởi vì chẳng ai chủ ý làm theo Luật dạy mà vô tội. Lý do Luật được đặt ra nhằm hai mục đích : Cấm làm điều xấu và dạy
làm điều tốt. Trong thực tế, không ai có thể nói “mọi điều xấu tôi tránh hết và mọi điều tốt tôi làm chu đáo” ! Mà
một người không được Luật hướng dẫn thì nó là ngựa bất kham. Rõ ràng Luật
giam người ta trong tội. Luật chỉ có giá
trị như một quản giáo dẫn ta đến kết hợp với Đức Giêsu để nên công chính (x Gl
3,22.24). Nhất là “ai được Chúa Kitô ở
cùng, dù người đó có chết vì tội đã
phạm, Thánh Thần cũng làm cho được sống, vì đã được trở nên công chính trong
Chúa Kitô” (Rm 8,10). Do đó thánh Phaolô cảm nghiệm rằng ông là người tội
lỗi nhất trên trần gian, xem ra Con Thiên Chúa đến nhằm cứu ông mà thôi, như
lời ông nói : “Tôi sống, nhưng không còn
phải là tôi, mà là Đức Kitô sống trong tôi. Hiện nay tôi sống kiếp phàm nhân
trong niềm tin vào Con Thiên Chúa, Đấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi”
(Gl 2,20 : Bài đọc II).
3/ Chỉ đối diện với Chúa, mới nhận ra mình có tội hơn
mọi người.
Đức Giêsu thấy ông Simon Biệt phái
mời Ngài dùng bữa lại phàn nàn thầm trách Ngài để cho hạng tội lỗi động vào. Vì
người Biệt phái chủ trương : Người tốt lành là người sống theo Luật thì không
bao giờ gần gũi với hạng người vi phạm Lề Luật. Bởi thế Đức Giêsu tấn công ông
:
Rõ ràng ông Biệt phái có lỗi với
thượng khách, vì ông biết Đức Giêsu là một ngôn sứ. Theo luật Do Thái khi tiếp
khách thường, thì công việc rửa chân dành cho nô lệ, còn nếu là khách quý, thì
công việc đó chính gia chủ phải làm để tỏ lòng hiếu khách (x St 18,4 ; 19,2).
Thế ra người phụ nữ tội lỗi đã làm thay chủ nhà, mà ông không biết ơn lại còn
phê bình chị và trách cả thượng khách. Gia chủ cũng đã xác định rằng : “Ai mang nợ nhiều mà được tha, thì yêu mến
chủ nhiều hơn, còn tha ít thì yêu mến ít” (x Lc 7,47 : Tin Mừng), nên đáng
lẽ ra ông phải yêu mến Đức Giêsu nhiều hơn chị tội lỗi này.
4/ Phải có lòng khiêm tốn khi bị người khác tấn công
như ơn Chúa ban để đền tội.
Vua Đavid bị ngôn sứ Nathan khiển
trách tội cướp vợ người, vua đã khiêm tốn đáp : “Tôi đắc tội với Chúa”, nhờ vậy mà Chúa bỏ qua tội của vua và cho
vua thoát chết (x 2Sm 12,13 : Bài đọc). Sau lần ngôn sứ Nathan cảnh cáo vua
Đavid, ông luôn tỏ lòng sám hối, cụ thể lần kia
vua Đavid đang đi đường thì bị tên Sim Y ném đá, tung bụi vào vua và kết
án vua đã manh tâm cướp ngôi vua Saolê ! Những cận vệ của vua thấy thấy đòi lấy
mạng Sim Y, nhưng vua Đavid cản : “Chúa
cho nó nguyền rủa ta, chính con trai ta còn đòi lấy mạng ta! May chăng Chúa
nhìn thấy nỗi thống khổ của ta,và Chúa sẽ trả lại cho ta hạnh phúc” (2Sm 16,5-14).
Bởi đó lời kinh sám hối Chúa dạy chúng ta cầu nguyện : “Lạy Chúa, xin tha thứ tội vạ cho con” (Tv 32/31,5d : Đáp ca).
5/ Phải thể hiện lòng sám hối bằng việc lành.
Ông Gioan Tẩy Giả nói : “Hãy sinh quả phúc đức xứng với lòng hối cải”
(Mt 3,8).
Chính
vì vậy sau khi chúng ta đọc trình thuật chị tội lỗi xức dầu chân Đức Giêsu, thì
Hội Thánh đã cho chúng ta đọc tiếp những việc lành tốt đẹp của các chị tội lỗi
khác :
-
Họ
đã nhập đoàn đi truyền giáo từ thành phố về làng mạc, có Đức Giêsu dẫn đầu,
theo sau là Nhóm Mười Hai, cuối cùng các bà tội lỗi đã được Đức Giêsu trừ quỷ
cho.
-
Các
bà đã lấy tiền của mà giúp đỡ Đức Giêsu và các môn đệ trong việc truyền giảng
Tin Mừng (x Lc 8,1-3). Qua hình ảnh đẹp này Hội Thánh đã đưa vào Luật mới là
Điều Răn Thứ Năm : “Người tín hữu phải có
nhiệm vụ đóng góp tiền của theo khả năng cho các nhu cầu của Hội Thánh” (x
GLHT số 2041-2043).
Lần
kia, vị Linh mục già nằm mơ thấy một chiếc thang nối từ trời xuống trần gian,
mọi người đều chen nhau lên trước. Nhưng Chúa ngự trên cao phán : “Ta phát cho các ngươi mỗi người một cục
phấn, ai thành tâm sám hối nhận biết
tội mình thì mỗi bậc thang bước lên vạch một gạch đánh dấu.”
Thế
là mọi người thi nhau vạch phấn bước lên thang. Lũ trẻ con lên đến đầu thang,
chúng quay lại nhìn xuống thấy vị Linh mục già còn ở dưới, đang loay hoay vạch
phấn. Chúng hô lên :
- Lẹ
lên cha ơi, cửa Trời sắp đóng rồi ! Vị linh mục ngẩng lên nói :
-
Chúng con còn phấn không, ném xuống cho cha với, cha vạch hết phấn rồi !
Rồi
ngài cầu nguyện : “Lạy Chúa, xin dủ lòng
thương con, mở lượng hải hà xóa tội con đã phạm… Ngài thấy cho lúc chào đời con
đã vương lầm lỗi, đã mang tội khi mẹ mới hoài thai…” (Tv 50,3-7).
THUỘC LÒNG.
Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Kitô
sống trong tôi. Hiện nay tôi sống kiếp phàm nhân trong niềm tin vào Con Thiên
Chúa, Đấng đã yêu mến tôi và hiến mạng vì tôi. (Gl 2,20).
http://phaolomoi.net
Lm Giuse Đinh Quang
Thịnh