BÀI GIẢNG
ƠN CHÚA BA TRONG MỘT
Lãnh
vực tình yêu của cô cậu, họ dùng tín hiệu, thánh Gioan gọi là “dấu chứng của
người đời”, dù chỉ là một nháy mắt đá lông nheo, nhưng rất bén nhạy, họ biết rõ
mỗi người phải làm gì để tình yêu của họ được thăng hoa ; thế thì Thiên Chúa
cũng muốn tỏ tình yêu của Ngài đối với ta, Ngài cũng dùng tín hiệu hay dấu
chứng của Ngài còn quan trọng hơn dấu chứng của người đời, đó là : “NƯỚC – MÁU
– THẦN KHÍ” (1Ga 5,5-13 : Bài đọc), cả ba đều quy về một, nghĩa là :
-
Nước : Ta
được tái sinh làm con Thiên Chúa khởi đi từ nước Thánh Tẩy (x Ga 3,5).
-
Máu : Ta còn được tiếp tục tái tạo bởi Chúa Giê-su Phục
Sinh (x Cv 2,38), cũng như được nuôi
dưỡng bằng chính Máu, Thịt của Ngài trong Bí tích Thánh Thể (x Ga 6,22-59). Vì
vậy mà thánh Phao-lô nói : “Quả ta là
trước tác của Thiên Chúa đã dựng nên trong Chúa Giê-su Ki-tô, hầu làm các việc
lành, con đường Thiên Chúa đã dọn trước cho ta đi” (Ep 2,10) và “ai ở trong Đức Ki-tô, người ấy là tạo thành
mới, con người cũ đã qua đi, con người mới được thành sự” (2Cr 5,17).
-
Thần Khí :
Chính là Lời Thiên Chúa hằng sống (x Ga 6,63), người Ki-tô hữu suốt cuộc đời
vẫn còn được tái sinh bởi Lời Thiên Chúa (x Gc 1,18) ; cũng như lời thánh
Phê-rô nói : “Anh em đã được tái sinh
không phải do thứ hạt giống mục nát, mà là thứ hạt giống bất hoại, nhờ Lời hằng
sống và lâu bền của Thiên Chúa. Vì : mọi xác phàm nếu có giá trị thì cũng như
vinh hoa cỏ dại ngoài đồng, cỏ thì khô cháy, hoa thì rũ tàn ; còn ai sinh lại
bởi Lời Chúa thì bền mãi đời đời”(1Pr 1,23-25) ; đồng thời người Ki-tô hữu
còn được nuôi dưỡng bởi mọi Lời Thiên Chúa phán ra (x Mt 4,4).
Ba dấu chứng trên đều quy về một đó là
Bí tích Khai Tâm.
Phép
lạ Đức Giê-su chữa người cùi được thánh sử Luca ghi lại trong Tin Mừng (Lc
5,12-16) nhằm diễn tả Bí tích Khai Tâm, là tái tạo con người tội lỗi trở nên
một thụ tạo mới đối với những ai tin vào Huấn quyền mà Chúa Ki-tô đã trao cho
Hội Thánh (x Mt 16,13t ; Lc 10,16 ; Ga 18,19-21 ; Gl 1,8), để đời sống tâm linh
được thăng tiến không thua ông Naaman bị cùi, ông phải đến Israel nghe và làm
theo lời ngôn sứ Ê-ly-sê :
Tướng
quân Naaman, sau khi đem quân sang đánh nước Do Thái, ông bắt được một tớ gái
đem về hầu hạ gia đình ông. Thời gian sau ông bị bệnh cùi, tìm thày chạy thuốc
khắp nơi nhưng tiền mất tật mang! Lúc ấy đứa tớ gái nói với ông chủ :
- Ngài
cứ sang xứ chúng tôi, đến gặp vị ngôn sứ, ông ấy sẽ có lời chữa bệnh cho ngài.
Ông
Naaman không chịu đi, vì mọi thày thuốc đều bó tay trước bệnh tình của ông, thế
mà đến với ngôn sứ nào có lời chữa bệnh? Đứa tớ gái ngày ngày cứ thúc ông chủ,
nghe mãi ông cũng mủi lòng đi thử coi cho biết. Nhưng muốn sang xứ cầu ân, thì
phải làm hòa với vua ấy đã, do đó ông Naaman đến xin vua Aram cấp cho một bức thư, ông sẽ cầm qua cho vua
Israel
để xin chữa bệnh.
Ông
Naaman lên đường cùng với lá thư và đoàn tùy tùng chở vàng bạc châu báu. Khi
vua Israel
đọc thư xong, ông thịnh nộ xé áo mình ra và truyền lệnh tống khứ Naaman về nước,
cho đó là âm mưu của Naaman muốn hại vua. Vì chỉ có Thiên Chúa mới chữa được
bệnh cùi, chứ người phàm làm sao được?
Ông Naaman
ra về mà lòng nặng trĩu, những người đi theo ông, có kẻ nói :
- Thưa
tướng quân, ngài đến lầm địa chỉ rồi, con bé ấy nói ngài đến nhà ông ngôn sứ
nào đó.
Ông Naaman
quay trở lại tìm đến nhà ngôn sứ Êlysa,
đứng đợi mãi, chỉ có một đứa đầy tớ đi ra hỏi :
-
Ông có việc gì
mà đến đây.
-
Tôi bị cùi, nghe
nói ở đây có vị ngôn sứ chữa được bệnh đó phải không? Naaman hỏi.
-
Ông vui lòng chờ
ở đây để con vào nhà hỏi ông chủ đã. Đầy tớ đáp.
Một lúc
sau, nó chạy ra và nói :
- Ngôn
sứ bảo là : Nếu muốn khỏi cùi cứ đến sông Giođan trồi lên ngụp xuống 7 lần là
khỏi.
Nghe
nói thế, ông Naaman tức cuồng lên cho quay xe về quê. Trên đường về, ông nói
với những người tùy tùng :
- Tưởng
ông ngôn sứ cho ta toa thuốc, lại bảo đi tắm sông Giođan. Bộ quê mình không có
nước sông nào sạch bằng ở đây sao?
Những
người tháp tùng ông nói :
- Thưa
ngài, nếu vị ngôn sứ đó bảo ngài phải làm một việc khó khăn, tốn kém gì để chữa
bệnh, thì ngài vẫn phải làm, đằng này chỉ là đi tắm sông, có khó gì mà không
làm được ?
Nghe có
lý, ông liền quay lại và đến tắm sông Giođan, và qủa nhiên sau khi trồi, ngụp 7
lần, da thịt ông trở nên như con nít. Ông mừng quá, trở lại nhà ngôn sứ với
vàng bạc châu báu để tạ ơn, nhưng vị ngôn sứ không nhận và bảo :
-
Chúa đã chữa
bệnh cho ông chứ không phải tôi.
-
Tôi quyết từ nay
chỉ thờ Thiên Chúa của ngài, vậy xin ngài cho tôi ít đất để tôi lập bàn thờ
kính Thiên Chúa! Naaman nói. (x 2 V 5).
Chuyện
trên đây báo trước ơn cứu độ Chúa Giêsu mang đến cho nhân loại :
1- Naaman là dân ngoại bị bệnh cùi.
1’ Tất cả nhân loại, ai cũng có tội.
2- Naaman tìm hết cách chữa bệnh mà không được.
2’ Không ai có thể tha tội và đền tội cho loài người,
ngoại trừ Thiên Chúa.
3- Naaman được đứa tớ gái mách bảo đến với vị ngôn
sứ.
3’ Người Kitô hữu giới thiệu Chúa Giêsu cho muôn dân.
4- Naaman không hiểu lời đứa tớ gái nói, nhưng ông
vẫn làm theo.
4’ Mọi người phải làm theo giáo lý của Hội Thánh, dù
không hiểu.
5- Naaman tắm sông Giođan 7 lần và được khỏi cùi :
quá dễ!
5’ Chúa Giêsu lập 7 Bí tích để cứu người ta cách dễ
dàng.
6- Da thịt Naaman trở nên như da thịt đứa trẻ.
6’ Ai được tái sinh bởi Chúa Giêsu, họ trở nên con
Thiên Chúa.
7- Naaman dâng châu báu cho ngôn sứ Êlisa, nhưng ngôn
sứ không nhận.
7’ Ơn cứu độ Chúa ban là một ơn nhưng không, chẳng ai
tốn kém gì.
8- Naaman xin một ít đất Israel về lập bàn thờ kính Chúa.
8’ Ai được Chúa cứu độ thì phải dâng Lễ tôn thờ Chúa
trong Hội Thánh.
Bởi thế,
Chúa Giêsu bảo : ông Nicôđêmô đừng cãi lý với tôi về ơn tái sinh, cứ phải làm
theo vì : “Không ai có thể vào được Nước
Thiên Chúa, nếu không tái sinh bởi nước và Thần Khí” (Ga 3,5).
Vậy để
sống Bí tích Khai Tâm, ta phải thực hành ba điểm giáo lý này :
1/ NĂNG ĐẾN NHÀ THỜ DỰ PHỤNG VỤ CỦA HỘI THÁNH, ĐỂ
LÃNH NHẬN ƠN THA TỘI MÀ CHÚA ĐÃ TRAO QUYỀN CHO HỘI THÁNH NGÀI (x Ga 20, 22-23)
; điều này quan trọng hơn người cùi được Chúa ra lệnh phải đến đền thờ
Giêrusalem để trình diện với các tư tế, hầu được xác nhận là đã được sạch (tội)
theo Luật Môsê (x Lv 13,49 = Lc 5,14 : Tin Mừng).
2/ BIẾT MÌNH CÒN LÀ KẺ CÓ TỘI, KHÔNG HƠN GÌ ÔNG PHAOLÔ
: “Chẳng có sự gì lành cư ngụ trong tôi.
Sự lành tôi muốn tôi không làm, còn sự dữ tôi không muốn, tôi lại cứ thi hành”
(Rm 7,18-19). Chính tội lỗi làm cho linh hồn ta ra khốn nạn hơn vi trùng cùi !
Thì hãy đến hiệp dâng Thánh Lễ để được Chúa Giêsu “đụng” vào khi ta rước lễ,
hơn xưa Đức Giêsu đụng vào anh cùi để chữa anh lành bệnh (x Lc 5,13 : Tin Mừng).
3/ TA HÃY NHIỆT THÀNH LOAN BÁO TIN MỪNG CỨU ĐỘ CHO
MỌI NGƯỜI, HƠN XƯA ANH CÙI dù Đức Giêsu cấm không cho được nói về Ngài, nhưng
anh đã không tuân lệnh, do đó tiếng đồn đãi về Ngài càng lan rộng hơn (x Lc
5,15 : Tin Mừng). Anh cùi là hiện thân của ông Phaolô : “Tôi có sự thật về Đức Kitô, không ai bịt miệng tôi được” (2Cr
11,10). Để mọi người nhận biết “Đức Giêsu
rao giảng Tin Mừng Nước Trời và chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân”(Mt
4,23 : Tung Hô Tin Mừng). Có nhiệt thành
loan báo Tin Mừng như thế, ta mới quy tụ được nhiều người đến tham dự Phụng Vụ
của Hội Thánh để tôn vinh Thiên Chúa, hơn xưa dân Do Thái đến đền thờ Giêrusalem
reo hò : “Giêrusalem hỡi, nào tôn vinh
Chúa! Này Xion, hãy ca ngợi Thiên Chúa của ngươi! Then cửa nhà ngươi, Chúa làm
cho thêm chắc,con cái trong thành, Người giáng phúc thi ân” (Tv 147, 12-13
: Đáp ca).
THUỘC LÒNG
:
Nếu ta nhận lấy dẫu là chứng của người đời,
thì chứng của Thiên Chúa trọng hơn
(1Ga 5,9).
http://phaolomoi.net
LM. GIUSE ĐINH QUANG
THỊNH