BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC :
Is 48,17-19
17 Đức Chúa , Đấng cứu chuộc ngươi, Đức Thánh của
Ít-ra-en, phán thế này: Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, Đấng dạy ngươi
những điều bổ ích, Đấng hướng dẫn ngươi trên đường ngươi đi.18 Giả
như ngươi lưu ý đến mệnh lệnh của Ta, thì sự bình an của ngươi sẽ chan chứa như
dòng sông, sự công chính của ngươi sẽ dạt dào như sóng biển. 19 Dòng dõi ngươi sẽ đông như cát,
con cái ngươi sinh ra sẽ hằng hà sa số; tên tuổi ngươi sẽ chẳng bao giờ bị huỷ
diệt, chẳng bao giờ bị xoá bỏ khỏi mắt Ta.
ĐÁP CA : Tv
1
Đ. Lạy
Chúa, ai theo Ngài sẽ nhận được ánh sáng
ban sự sống. (x Ga 8,12)
1 Phúc
thay người chẳng nghe theo lời bọn ác nhân,chẳng bước vào đường quân tội lỗi,
không nhập bọn với phường ngạo mạn kiêu căng, 2 nhưng vui thú với lề
luật Chúa, nhẩm đi nhẩm lại suốt đêm ngày.
3 Người
ấy tựa cây trồng bên dòng nước, cứ đúng mùa là hoa quả trổ sinh, cành lá chẳng
khi nào tàn tạ. Người như thế làm chi cũng sẽ thành.
4 Ác
nhân đâu được vậy: chúng khác nào vỏ trấu gió thổi bay. 6 Vì Chúa
hằng che chở nẻo đường người công chính, còn đường lối ác nhân đưa tới chỗ diệt
vong.
BÀI GIẢNG
ĐƯỢC CỨU ĐỘ BỞI LÒNG MẾN
Trong
Tin Mừng hôm nay (Mt 11,16-19), Đức Giêsu trách nhiều kẻ thờ ơ lãnh đạm đối
với việc Nước Thiên Chúa, chúng coi việc
Đức Giêsu như trẻ con đùa giỡn với nhau : “Tụi
tôi thổi sáo, sao các bạn không nhảy múa ; chúng tôi hát bài đưa đám, sao các
bạn không đấm ngực than khóc” (Mt 11,17 : Tin Mừng).
Những
kẻ thờ ơ lãnh đạm đối với chân lý, thì đánh giá người khác theo thiên kiến của mình.
Ví như người cao thì chê kẻ lùn : “Nhất lé,
nhì lùn tam hô, tứ sún” ; kẻ lùn thì chê người cao : “Dài lưng tốn vải, ăn no lại nằm”. Thực vậy nhiều người Do Thái thấy
ông Gioan Tẩy Giả không ăn uống, thì nói: “Ông
ta bị quỷ ám!” (Mt 11,18 : Tin Mừng) Chứ họ không nhận ra đó là dấu ông kêu
gọi mọi người hãy ăn chay, hãm mình, sám hối tội lỗi và chia sẻ của cải cho
đồng loại để đón Đấng Cứu Thế đến ; còn Đức Giêsu đến ăn uống như mọi người,
thì chúng lại bảo : “Đây là tay ăn nhậu,
bạn bè với phường tội lỗi” (Mt 11,19 : Tin Mừng). Chứ chúng không nhận ra
đó là dấu Chúa loan báo Tin Mừng cứu độ : Đấng được Chúa Cha sai đến cứu muôn
dân, Ngài đang ở giữa mọi người, Ngài đồng bàn với hết mọi loại người, là dấu
Ngài đang thực hiện cuộc giao hòa giữa phàm nhân tội lỗi với Thiên Chúa Tình
Yêu.
Vậy
chỉ những ai có lòng mến mới đón nhận được Đấng Cứu Độ. Ngài mở trí cho hiểu và
giúp thi hành Lời Ngài dạy: “Ai mến Ta, thì giữ Lời Ta, và Cha Ta sẽ
yêu mến nó, và Chúng Ta sẽ đến với nó và sẽ đặt chỗ ở nơi mình nó” (Ga
14,23).
Người
đời thường nói : “Vô tri bất mộ”, có
nghĩa là không hiểu biết thì không yêu mến ; đối với Đức Giêsu thì ngược lại :
“Vô
mộ bất tri”, có nghĩa là không yêu mến Ngài, thì không hiểu, không thực
hành Lời Ngài dạy. Bởi vậy, Chúa phán thế này : “Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, Đấng dạy ngươi những điều bổ ích,
Đấng hướng dẫn ngươi trên đường ngươi đi.Giả như ngươi lưu ý đến mệnh lệnh của
Ta, thì sự bình an của ngươi sẽ chan chứa như dòng sông, sự công chính của
ngươi sẽ dạt dào như sóng biển. Dòng dõi ngươi sẽ đông như cát, con cái ngươi
sinh ra sẽ hằng hà sa số; tên tuổi ngươi sẽ chẳng bao giờ bị huỷ diệt, chẳng
bao giờ bị xoá bỏ khỏi mắt Ta.” (Is 48,17-19 : Bài đọc).
Thánh
Phaolô trong đời phục vụ, ông cũng phải dựa vào sức mạnh của tình yêu: “Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi” (2Cr 5,14).
Bởi thế thánh Augustin nói : “Con người
được lôi kéo đến cùng Đức Kitô khi lấy làm vui sướng, vì yêu mến sự thật, vui
sướng vì được hạnh phúc, vui sướng vì đức công chính, vui sướng vì sự sống đời
đời : Tất cả là Đức Kitô.
“Vậy phải chăng các giác quan của thân xác,
có những thích thú của chúng, mà tâm hồn lại không được có những thích thú của
mình ư? Nếu tâm hồn không có những thích thú của mình, thì tại sao lại nói :
“Phàm nhân tìm bóng Ngài trú ẩn, họ được
no say yến tiệc Nhà Ngài, nơi suối hoan lạc Ngài cho hưởng thỏa thuê, Ngài quả
là nguồn sống, nhờ ánh sáng của Ngài, chúng con được nhìn thấy ánh sáng”.
“Hãy cho tôi một người biết yêu mến, người ấy
sẽ cảm nhận được điều tôi nói. Hãy cho tôi một người đang khao khát, hãy cho
tôi một người đang đói, hãy cho tôi một người đang dẫn bước trong cuộc lữ hành
cô đơn và đang mong mỏi khao khát tới nguồn suối quê hương vĩnh cửu. Hãy cho
tôi một người như thế, người ấy sẽ hiểu được tôi muốn nói gì. Còn nếu tôi nói
với một kẻ lạnh lùng, người ấy sẽ không hiểu được điều tôi nói, họ chỉ chép
miệng : “Nói gì vậy ?”
“Giơ cành lá xanh cho con chiên, bạn sẽ lôi
kéo được nó. Chìa hạt dẻ cho đứa trẻ con, nó sẽ bị lôi kéo. Bị lôi kéo đi đâu
nó chạy tới đó. Nó bị lôi kéo vì nó yêu thích, nó bị lôi kéo mà thân xác không
hề hấn gì ; nó bị lôi kéo vì lòng nó yêu mến, vương vấn. Vậy nếu những ai vui
sướng, thích thú trần gian như vừa kể trên, còn có sức lôi kéo khi được bày tỏ
ra trước mắt những người yêu thích nó, đúng như câu nói : “Ai mà chẳng bị điều
mình yêu thích lôi kéo”, thì không lẽ Đức Ki-tô là Đấng đã được Chúa Cha mạc
khải lại không có sức lôi kéo sao ? Thử
hỏi khát vọng mãnh liệt nhất của linh hồn lại không phải là chân lý hay
sao ? Nếu vậy,linh hồn phải có một thứ miệng biết thèm ăn, một thứ cổ họng
lành mạnh để nhận ra cái gì là thật, vì
điều linh hồn muốn ăn, muốn uống, đó là Đức Khôn Ngoan, là sự sống vĩnh cửu”.
Trong
một thị kiến Chúa tỏ cho ông Gioan : “Này
đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà
người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta.” (Kh
3,20). Ai sẵn sàng mở cửa lòng đón Ngài phải là người có tâm hồn khao khát chân
lý, như ngôn sứ Isaia thốt lên : “Hồn
chúng con khát vọng Thánh Danh và ước mong tưởng nhớ đến Ngài. Suốt đêm trường,
hồn con khao khát Chúa, trong thâm tâm, những kiếm tìm khắc khoải.Khi Chúa thực
thi quyết định của mình khắp năm châu, người bốn bể học biết đường công chính.
Lạy Đức Chúa, Ngài cho chúng con được an cư lạc nghiệp, vì hết mọi việc chúng
con làm đều do Ngài thực hiện cho chúng con.” (Is 26,8b-9.12).
Vì
thế triết gia Kierkegaard nói : “Mọi vấn
đề ăn thua với cuộc sống hệ tại lòng yêu mến, tìm hiểu về vấn đề gì mà không
yêu mến, thì không biết gì cả!”
Thánh
Tôma Tiến sĩ nói : “Người trí thức có ba
việc phải làm là học điều mình tin, hiểu điều
mình yêu và mến việc mình làm”.
Thánh
Augustin nói : “Ở đâu có tình yêu, ở đấy
hết khó nhọc, giả như có khó nhọc lại yêu chính sự khó nhọc đó”.
Thánh
Gioan Maria Vianey nói : “Thế giới sẽ
thuộc về tay ai biết yêu mến”.
Thánh
Phaolô nhấn mạnh: “Mọi sự sẽ qua đi,chỉ
có Đức Mến tồn tại muôn đời” (1Cr 13,13).
Cuộc
đời phục vụ của Đức Giêsu luôn bị thúc đẩy bởi lòng mến, lòng mến ấy đã bộc lộ qua
hai lần Ngài nói : “Tôi khát” :
1.
Bắt đầu cuộc đời
lên đường đi rao giảng Lời khắp nơi, Ngài ngồi bên bờ giếng Giacob nói với người
phụ nữ miền Samari : “Tôi khát, chị có
nước cho tôi uống ?” Rồi Ngài giải thích cho chị : “Ai uống nước giếng này còn phải khát, nước của tôi ban ai uống không
bao giờ còn phải khát” (x Ga 4).
2.
Khi lập Bí tích
Thánh Thể, Đức Giêsu nói : “Thầy những
khao khát ăn lễ Vượt Qua này với chúng con” (Lc 22,15-16)
3.
Cuối đời phục
vụ, khi bị treo trên thập giá, Ngài lại thốt lên : “Tôi khát” (Ga 19,28).
Như thế suốt đời phục vụ của Đức Giêsu lúc nào Ngài
cũng “khát”. Có người đến dự tiệc Thánh Thể để được đồng hóa với Ngài, đó là
người “khôn Ngoan đã được chứng minh bằng hành động” (x Mt 11,19b :
Tin Mừng). Ai yêu mến đến với Đức Giêsu, thì phải học hỏi Lời của Ngài, đó là “khởi điểm đích thực của Đức Khôn Ngoan”
(Kn 6,17). Và cũng bởi nhờ Ngài, với Ngài và trong Ngài, mà Ngài lại cho chúng
ta biết đói khát Chân Lý, như Chúa đã dùng miệng ngôn sứ Amos nói : “Ta sẽ gieo đói khát trên xứ này, không phải
vì đói bánh ăn, cũng không phải vì khát nước uống, mà là đói khát được nghe Lời
Chúa” (Am 8,11).
Ai khát Chúa, “hãy
ra nghênh đón Người, chính Người là Hoàng Tử bình an” (Tung Hô Tin Mừng). Và
“ai theo Chúa sẽ được ánh sáng ban sự
sống” (Ga 8,12 : Đáp ca).
THUỘC LÒNG
-
Khởi điểm đích thực nhất của Đức Khôn Ngoan là thực
lòng ham muốn học hỏi (Kn 6,17).
-
Ai không đếm xỉa đến việc nhận
biết Thiên Chúa, Thiên Chúa để cho trí não ngông cuồng của nó làm điều bất xứng
(Rm 1,28).
http://phaolomoi.net
Linh mục
GIUSE ĐINH QUANG THỊNH