“Những ai yêu mến Thiên Chúa,thì Ngài đồng công cộng tác biến mọi sự nên tốt đẹp!” (Rm 8,28).
Cuộc đời của nhạc sĩ Beethoven, ngay cả khi đạt đến đỉnh cao của danh vọng, cũng không phải là một cuộc đời hạnh phúc. Tất cả những người viết tiểu sử của nhạc sĩ đều ghi nhận rằng ông đã qua một thời tuổi thơ khốn khổ. Cha ông đã xem kỳ tài âm nhạc của ông như một cơ hội để làm tiền. Thần đồng âm nhạc đã phải ngồi vào đàn Piano từ sáng tới chiều, đến độ ông đâm chán cả âm nhạc. Chỉ có mẹ ông mới là nguồn an ủi duy nhất của ông trong lúc tuổi thơ, nhưng bà đã mất năm ông mới 17 tuổi.
Năm 28 tuổi, Beethoven bắt đầu bị điếc. Ông cảm thấy thất vọng hoàn toàn. Và tai họa đã tiếp diễn cho đến cuối đời ông.
Tuy nhiên, con người "bất hạnh nhất trần gian ấy" như ông thường nói về mình đã sáng tác những dòng nhạc bất hủ nhất ở cuối thế kỷ thứ 18 và đầu thế kỷ thứ 19.
Kho tàng ẩn dấu trong ta chỉ có thể được khám phá và đem ra thi thố với thế giới nếu ta biết chiến đấu. Ðiều đó đòi hỏi những năm tháng dài, tuy nhiên, trở ngại cuối cùng mà ta có thể vượt qua sẽ làm ló rạng kho tàng ẩn dấu trong ta. Thánh Basiliô đã nói: “Vĩ nhân không phải là người chỉ đọ sức với những điều cả thể, nhưng chính là biết làm cho những việc tầm thường trở thành cao cả bằng chính sức mạnh Thiên Chúa ban cho”.
Vì thế thánh Phaolô nói : “Những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ khôn ngoan, và những gì thế gian cho là yếu kém, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh ; những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để huỷ diệt những gì hiện có, hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người.” (1Cr 1,27-29).
Câu truyện sau đây minh chứng chân lý trên :
Nick Vujicic sinh năm 1982 tại Brisbane, Úc với mẹ là Dushka (Душка) và cha là Boris Vujicic (Борис Вујичић). Mặc dù là một đứa trẻ khỏe mạnh nhưng từ khi sinh ra Nick đã không có cả hai chi trên và dưới mà chỉ có hai bàn chân nhỏ (một trong số đó có hai ngón chân). Anh có hai anh chị em ruột là Michelle và Aaron.
Ban đầu, luật pháp tiểu bang Victoria không cho phép Nick đi học ở những trường chính thống vì khiếm khuyết cơ thể dù rằng anh không có vấn đề gì về mặt thần kinh. Tuy vậy, Nick đã trở thành một trong những học sinh khuyết tật đầu tiên được đi học ở một trường chính thống khi những điều luật này thay đổi. Tuy nhiên, sự thiếu vắng tay chân đã biến anh thành mục tiêu của sự chế giễu. Anh rơi vào tình trạng bị trầm cảm tồi tệ. Năm 8 tuổi, Nick đã có ý định tự tử. Năm 10 tuổi, anh thậm chí còn cố gắng dìm mình trong bồn tắm, nhưng tình yêu đối với cha mẹ đã không cho phép anh làm điều đó. Anh từng nói trong đoạn video nhạc "Something more" ("Điều lớn hơn") rằng Chúa đã có kế hoạch cho cuộc đời của anh và đó là lý do vì sao anh đã không thể dìm mình xuống bồn tắm.
Nick từng cầu nguyện rằng Chúa sẽ ban cho anh cả hai cánh tay và đôi chân. Anh còn bảo Chúa rằng, nếu lời cầu nguyện của anh không được đáp lời thì anh sẽ không bao giờ ngợi khen tôn vinh Ngài nữa. Thế nhưng, một bước ngoặt trong đức tin của anh đã đến khi mẹ anh cho anh xem một bài báo viết về một người đàn ông nọ phải đối mặt với khuyết tật tồi tệ của mình. Nick ngộ ra rằng anh chẳng phải trường hợp độc nhất phải chiến đấu với khuyết tật và bắt đầu chấp nhận khiếm khuyết cơ thể của bản thân. Sau chuyện này, Nick nhận ra rằng sự thành công của mình có thể truyền cảm hứng cho nhiều người khác và giúp anh trở nên người biết trân trọng cuộc sống của mình.
Nick dần tìm ra cách sống một cuộc sống đầy đủ mà không có tứ chi, học được thành thạo những kỹ năng đời thường mà một người bình thường thực hiện dễ dàng. Nick viết bằng việc kết hợp hai ngón chân của bàn chân trái với một cái cán đặc biệt trượt trên ngón chân cái. Nick cũng sử dụng máy vi tính và có thể gõ đến 45 từ mỗi phút bằng cách sử dụng phương pháp “gót chân và ngón chân”. Anh cũng học cách ném bóng quần vợt, chơi trống có bàn đạp, mang cốc nước, chải tóc, đánh răng, trả lời điện thoại và cạo râu. Ngoài ra Nick còn tham gia chơi golf, chơi bóng, bơi và thậm chí là cả nhảy dù (với sự trợ giúp của người khác).
Khi còn học trung học, anh được bầu là đại diện cho học sinh trường trung học MacGregor State tại Queensland. Anh làm việc với hội đồng học sinh ở những sự kiện gây quỹ cho các tổ chức từ thiện địa phương và các cuộc vận động vì người khuyết tật. Năm 17 tuổi, anh bắt đầu những buổi nói chuyện trong nhóm cầu nguyện của mình và sau đó sáng lập tổ chức phi lợi nhuận Life without Limbs (Cuộc sống không tay chân).
Nick đã viết rằng anh giữ đôi giày của mình trong tủ quần áo với niềm tin vào những phép màu.
Nick cho rằng, nếu anh sinh ra tại một vài quốc gia thuộc thế giới thứ ba thì tình trạng khuyết tật của anh có thể sẽ bị xem là một lời nguyền hay nỗi ô nhục của cha mẹ, và anh có thể bị giết từ lúc sinh ra đời.
Nick hiện đang định cư ở Los Angeles, California, nước Mỹ. Ngày 12 tháng 2 năm 2012, anh kết hôn với vị hôn thê của mình là Kanae Miyahara. Ngày 13 tháng 2 năm 2013, con trai họ là Kiyoshi James Vujicic chào đời với cân nặng khoảng 3,9 kg.