Normal
0
false
false
false
EN-US
X-NONE
X-NONE
MicrosoftInternetExplorer4
“Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã
ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống
muôn đời” (1Ga 3,16).
Một bác nông
phu tên là Donningos sinh sống bên Brazil bằng nghề trồng bắp. Một
buổi sáng nọ, trên con đường đi ra đồng làm việc, ông được đứa con trai mừng
sinh nhật thứ 10 chạy theo căn dặn: "Ðừng quên mang về hai con chim nhỏ
làm quà sinh nhật cho con cha nhé!". Người cha vốn rất vui tính và thương
con nở nụ cười tươi, gật gù dưới chiếc nón rộng vành cho con yên dạ.
Sau một
ngày lao động mệt nhọc trên cánh đồng, thấy mặt trời chưa lặn hẳn, bác
Donningos vội đi qua cánh rừng gần đấy gom một mớ củi. Ðang lúc bó củi, bỗng
bác nhớ lại lời hứa mang đôi chim về làm quà sinh nhật thứ 10 cho con. Bác bỏ
vội bó củi bên đường, tiến sâu vào rừng, trèo nhanh lên gành đá của một ngọn
đồi, nơi chim thường làm tổ. Tìm được một tổ chim có tiếng chim con kêu, bác
cẩn thận luồn tay vào, nhưng vừa đụng những chim con, bác vội rụt tay về, vì
nghe đau nhói như bị kim đâm. Nhìn kỹ đó là vết thương hai lỗ có máu rỉ ra.
Chưa định thần thì một con rắn đầu có hình chữ thập trườn ra ngoài, vươn đôi
mắt ghê rợn chực tiếp tục tấn công. Ðó là con rắn nổi tiếng được dân địa phương
gọi là "uturu des sétao". Nổi tiếng vì nọc nó vô phương cứu chữa.
Bác nông
phu vội rút chiếc dao cán dài ra khỏi thắt lưng, nhắm đầu rắn chặt nhanh. May
cho bác, nhát dao giết chết được con rắn, nhưng bàn tay bị rắn cắn bỗng vụt
sưng lên. Không chần chừ, bác kê tay lên gốc cây và mạnh tay chặt luôn hai
nhát, cắt lìa bàn tay. Buộc xong vết thương bằng chiếc áo và dùng răng phụ
chiếc tay còn lại xiết chặt, bác dùng sức tàn chạy nhanh về nhà, nhưng vẫn
không quên cầm hai chú chim làm qua sinh nhật cho con.
Bạn có tin câu chuyện có thực này
không? Nếu bạn không tin thì làm sao bạn tin được một sự thật khác còn to lớn
hơn: Thiên Chúa chúng ta, không những cho chúng ta bàn tay của Người, mà đã
trao ban cho chúng ta trọn Con Một yêu dấu của Người!