Normal
0
false
false
false
MicrosoftInternetExplorer4
Đức Giêsu nói với môn đệ: "Đây là mẹ của
anh." Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình” (Ga 19,27).
Esther được vua Assuêrus đem lòng sủng ái, cưới làm
vợ. Trong triều đình có ông Aman, được vua thăng quan tiến chức, từ bấy giờ cả
nước ai gặp Aman cũng phải sụp lạy bái chào, trừ có ông Marđôkê, vì là người Do
Thái, không bao giờ bái lạy ai ngoài Thiên Chúa, ông Aman căm phẫn Marđôkê, ông
muốn tiêu diệt hết những người Do Thái, nên xúi vua ban sắc chỉ tiêu diệt dân
này, không thể để chúng tôn thờ Thiên Chúa hơn vua. Vua nghe hữu lý liền ra sắc
chỉ, và lệnh vua đã ban ra không bao giờ rút lại.
Ông Marđôkê là cậu nuôi Esther từ lúc nhỏ, vì cha mẹ
cô qua đời sớm. Marđôkê tin cho Esther biết về tình trạng của người Do Thái
hoàn toàn bất lực trước lệnh vua đã ra. Biết được, Esther xin mọi người Do Thái
hiệp ý với bà ăn chay cầu nguyện xin Chúa dủ lòng thương cứu dân. Sau thời gian
chay tịnh, bà trang điểm lộng lẫy vào chầu vua. Khi tới gần ngai vua, bà té
xỉu, vua từ ngai vàng nhào xuống vực Esther dậy và ân cần hỏi : “Sao vậy ? Trẫm đây”, Esther thưa : “Thiếp thấy vua giống như Thiên thần của Chúa”,
vua hỏi lại : “Khanh cần gì, nửa nước
trẫm cũng ban cho”. Esther tâu : “Nếu
đẹp lòng hoàng thượng, xin mời hoàng thượng cùng Aman đến dự tiệc thiếp dọn”.
Sau bữa tiệc ấy, Esther lại khẩn khoản xin vua có cả ông Aman ngày mai dự tiệc
lần nữa. Sau bữa tiệc thứ hai ông Aman ra về với tâm hồn phơi phới, đang lúc đó
ông lại gặp Marđôkê ở triều đình mà ông này vẫn không bái chào hắn, làm cho ông
Aman tức cuồng lên. Ông về thổ lộ tâm sự với vợ, được vợ bàn : “Hãy
cho dựng một cây trụ cao 25 mét trước nhà mình để treo cổ Marđôkê lên đó”.
Đêm ấy,vua nghĩ đến Marđôkê đã có công chỉ điểm cho
vua hai tên Bigtana và Têret đã âm mưu hại vua, mà vua chưa có dịp ân thưởng
cho Marđôkê. Vua Assuerus bày tỏ việc này cho Aman biết: “Trẫm muốn làm một việc để tỏ lòng biết ơn người trẫm kính trọng”.
Aman nghĩ ngay : chính mình chứ ai! Thế là Aman bày cho vua : “Ngày mai vua cho người mà vua muốn trả ơn
mặc áo cẩm bào, ngồi lên con ngựa quý nhất, đoạn sai một vị quan lớn nhất trong
triều đình dắt ngựa đi khắp phố phường cho mọi người tung hô”.Vua thấy đề
nghị quá hay, bèn nói : “Thế thì ngày mai
ngươi sẽ làm điều đó cho Marđôkê !” Rõ ràng gậy ông đập lưng ông ! Aman
thâm tím ruột gan vì phải làm công việc này.
Esther lại mời vua và Aman dự bữa tiệc thứ ba. Trong
bữa tiệc, vua lại nói với Esther: “Khanh
xin gì trẫm sẽ ban cho, đến nửa nước cũng được!” Lúc đó Esther mới lên tiếng thưa : “Nếu thiếp được đức vua thương chiếu cố và
nếu đẹp lòng đức vua, thì xin nhận lời thiếp khẩn cầu mà cho thiếp được sống,
xin nghe lời thiếp nài van mà cho dân thiếp được sống,vì thiếp và dân của thiếp
đã bị bán đứng cho người ta triệt hạ, giết chết, tru diệt. Giả như bày tôi đây
có bị bán làm tôi trai tớ gái người ta, thiếp sẽ chẳng nói gì ; đối phương sau
này không thể bù đắp được thiệt hại mà đức vua sẽ phải chịu”. Vua hỏi : “Ai đó ? và hiện nó ở đâu ?” Esther thưa
: “Kẻ địch thù đó chính là Aman”. Ông
Aman khiếp vía trước mặt vua và hoàng hậu. Vua nổi nóng đứng dậy ra khỏi bàn
tiệc, còn Aman thì nán lại van xin hoàng hậu cứu mạng, y lăn lộn vật mình trước
mặt Esther, giữa lúc ấy vua đi vào nhìn thấy cảnh đó, ông tức cuồng lên và nói
: “Sao hiếp cả hoàng hậu nữa đang khi ta
có mặt trong ngự điện?” Lời ấy làm Aman tái mét mặt, một người hoạn quan
nói với vua : “Kìa có cả cây trụ Aman đã
làm dành cho Marđôkê, trụ ấy dựng nơi nhà Aman cao 25 mét”. Vua phán : “Hãy treo cổ hắn lên đó”. Và người ta
treo Aman lên cây trụ do chính hắn đã dựng nhằm giết Marđôkê ! Vua lại còn ban
sắc chỉ cho người Do Thái được quyền tự vệ nếu bị ai tấn công. Thế là người Do
Thái họp từng nhóm, khi Aman đã bị chết nhục, lính của ông muốn trả thù cho
Aman nên đã xông vào nơi người Do Thái cư ngụ để tiêu diệt. Nhưng người Do Thái
mạnh hơn, họ đã giết tất cả những kẻ tấn công họ! Thế là Esther đã thành công,
giải phóng cho dân tộc, kẻ ác phải đền mạng, nhờ bà cầu nguyện với Chúa cứu
dân!