Kinh Thánh
Thời kỳ
Sách
Chương
 
      Lm. Trịnh Ngọc Danh
Bài giảng
Thứ 3 sau CN 29 TN năm Chẵn
Âm thanh
Video
[ Bấm play 2 lần liên tiếp để xem video. Vui lòng chờ chút nếu kết nối mạng chậm ]
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC : Ep 2, 12-22
12 Thưa anh em, trước kia anh em không có Đấng Ki-tô, không được hưởng quyền công dân Ít-ra-en, xa lạ với các giao ước dựa trên lời hứa của Thiên Chúa, không có niềm hy vọng, không có Thiên Chúa ở trần gian này.13 Trước kia anh em là những người ở xa, nhưng nay, trong Đức Ki-tô Giê-su, nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, anh em đã trở nên những người ở gần.
14 Thật vậy, chính Người là bình an của chúng ta: Người đã liên kết đôi bên, dân Do-thái và dân ngoại, thành một; Người đã hy sinh thân mình để phá đổ bức tường ngăn cách là sự thù ghét;15 Người đã huỷ bỏ Luật cũ gồm các điều răn và giới luật. Như vậy, khi thiết lập hoà bình, Người đã tác tạo đôi bên thành một người mới duy nhất nơi chính bản thân Người.16 Nhờ thập giá, Người đã làm cho đôi bên được hoà giải với Thiên Chúa trong một thân thể duy nhất; trên thập giá, Người đã tiêu diệt sự thù ghét.17 Người đã đến loan Tin Mừng bình an: bình an cho anh em là những kẻ ở xa, và bình an cho những kẻ ở gần.18 Thật vậy, nhờ Người, cả đôi bên, chúng ta được liên kết trong một Thần Khí duy nhất mà đến cùng Chúa Cha.
19 Vậy anh em không còn phải là người xa lạ hay người tạm trú, nhưng là người đồng hương với các người thuộc dân thánh, và là người nhà của Thiên Chúa,20 bởi đã được xây dựng trên nền móng là các Tông Đồ và ngôn sứ, còn đá tảng góc tường là chính Đức Ki-tô Giê-su.21 Trong Người, toàn thể công trình xây dựng ăn khớp với nhau và vươn lên thành ngôi đền thánh trong Chúa.22 Trong Người, cả anh em nữa, cũng được xây dựng cùng với những người khác thành ngôi nhà Thiên Chúa ngự, nhờ Thần Khí.
ĐÁP CA : Tv 84
Đ.        Điều Chúa phán là Lời chúc bình an cho dân Người. (c 9b)
9 Tôi lắng nghe điều Thiên Chúa phán, điều Chúa phán là lời chúc bình an cho dân Người, cho kẻ trung hiếu 10 Chúa sẵn sàng ban ơn cứu độ cho ai kính sợ Chúa, để vinh quang của Người hằng chiếu toả trên đất nước chúng ta.
11 Tín nghĩa ân tình nay hội ngộ, hoà bình công lý đã giao duyên. 12 Tín nghĩa mọc lên từ đất thấp, công lý nhìn xuống tự trời cao.
13 Vâng, chính Chúa sẽ tặng ban phúc lộc và đất chúng ta trổ sinh hoa trái. 14 Công lý đi tiền phong trước mặt Người, mở lối cho Người đặt bước chân.
 
BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN MỪNG : Lc 21, 36
Hall-Hall : Anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức đứng vững trước mặt Con Người. Hall.
TIN MỪNG : Lc 12, 35-38
35 Một hôm, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : "Anh em hãy thắt lưng cho gọn, thắp đèn cho sẵn.36 Hãy làm như những người đợi chủ đi ăn cưới về, để khi chủ vừa về tới và gõ cửa, là mở ngay.37 Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật là phúc cho họ. Thầy bảo thật anh em: chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ.38 Nếu canh hai hoặc canh ba ông chủ mới về, mà còn thấy họ tỉnh thức như vậy, thì thật là phúc cho họ.
 
BÀI GIẢNG
 
NGƯỜI THUỘC VỀ THIÊN CHÚA
Người thuộc về Thiên Chúa phải xưng danh Chúa Giê-su, trong chương 12 của Tin Mừng Lc, ông đã ghi lại những việc làm cụ thể của người thuộc về Thiên Chúa xưng danh Ngài :
-      Lc 12,1:          Phải tránh men Biệt phái: Nghĩa là không tự mãn cậy dựa vào việc giữ Lề Luật, tưởng mình là công chính để khinh bỉ người khác (x Lc 18,9-12). Muốn được trở nên người công chính, ta phải tin Đức Giê-su là Cứu Chúa duy nhất và sống kết hợp với Ngài (x Cv 4,12 ; Gl 2,16).
-      Lc 12,2-12:     Phải mạnh dạn loan báo Tin Mừng mà không sợ kẻ ác cướp mất sự sống mình, vì con người là một tạo vật quý nhất trong các loài thụ tạo, do đó, Chúa Giê-su biết đến từng sợi tóc trên đầu mỗi người và Ngài ra tay bảo vệ. Chúa lại ban  Thánh Thần để được khôn ngoan mà đối chất với quyền lực thế gian
-      Lc 12,13-21:   Đừng tích trữ của  cải, coi nó như thần hộ mệnh.
-      Lc 12,22-34:   Phó thác cuộc đời cho Chúa bằng cách chu toàn mọi bổn phận của mình, và đừng lo lắng ăn gì, uống gì, mặc gì. Bởi vì con người được Chúa quý trọng hơn hoa đồng nội, một loài hoa sớm nở chiều tàn mà Chúa còn cho nó một sắc đẹp lộng lẫy hơn cẩm bào của vua chúa trần gian. Vì có Chúa làm gia nghiệp, nên của cải dùng chia sẻ để biểu lộ Đức Ái.
-      Lc 12,35=Xh 12,11:
Sau cùng, ta luôn tỉnh thức sẵn sàng từ bỏ con đường tội lỗi để theo Chúa như dân Do Thái bỏ Ai Cập theo ông Mô-sê tiến về miền đất Hứa
Sống được những điểm trên đây, ta được coi là đầy tớ trung tín, luôn tỉnh thức đợi chủ đi ăn cưới về, Chúa sẽ ưu đãi mời ta dự tiệc Thánh Thể mà Ngài đã dọn sẵn. (Lc 12,36-38: Tin Mừng). Bởi vì hình ảnh ông chủ đặt người đầy tớ trung tín vào bàn tiệc và qua lại hầu hạ chỉ có thể hiểu được vào lúc Chúa Giê-su lập Bí tích Thánh Thể, Ngài đã đặt các môn đệ vào bàn tiệc, rồi  Ngài tự trở nên như kẻ nô lệ: lấy khăn thắt lưng, lấy nước rửa chân cho các ông và dùng lấy khăn lau (x Ga 13,4-5).
Thánh Phao-lô nói: “Ai được dự tiệc Thánh Thể là người có Thiên Chúa ở cùng, họ sẽ được bình an ; dù họ là dân Do Thái hay dân ngoại, cũng đều là con Thiên Chúa, vì chính Đức Giê-su đã hy sinh thân mình để phá đổ bức tường ngăn cách là sự thù ghét”. Họ không còn là những kẻ ở xa, mà là những người ở gần, có nghĩa là họ được trở nên cùng một nguồn gốc, cùng một xương thịt với Chúa Giê-su (x Dt 2,11.14), được thông hiệp cùng một sự sống với Ba Ngôi Thiên Chúa (x Ga 6,57). Bởi đó, “họ không còn là người tạm trú nhưng là người đồng hương với các thánh và là người nhà của Thiên Chúa, bởi đã được xây dựng trên nền móng là các Tông Đồ và ngôn sứ, còn Đá Tảng góc tường là chính Đức Ki-tô Giê-su. Trong Người, toàn thể công trình ăn khớp với nhau, và vươn lên thành ngôi đền thánh trong Chúa, để tất cả mọi người được xây dựng thành ngôi nhà của Thiên Chúa ngự, nhờ  Thánh Thần”
Ai không có Đấng Ki-tô, thì không được thừa hưởng Lời Chúa chúc phúc khởi đi từ dân Israel ; không có niềm hy vọng ; không có Thiên Chúa ở đời này” (Ep 2,12-22: Bài đọc). Bởi vì “Chúa chỉ chúc bình an cho dân Người” (Tv 85/84,9b: Đáp ca).
THUỘC LÒNG

Đấng tác thánh là Đức Giê-su và những người được thánh hóa cùng một nguồn gốc, cùng một xương thịt, vì thế Ngài không hổ thẹn gọi họ là anh em (Dt 2,11)


Gửi phản hồi - thắc mắc

Tên của bạn *
Địa chỉ
Email *
Điện thoại
   
Câu hỏi

Lên đầu trang
Các bài giảng khác: