BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC: Gl 1, 13-24
13 Thưa anh em, anh em hẳn đã nghe
nói tôi đã ăn ở thế nào trước kia trong đạo Do-thái: tôi đã quá hăng say bắt
bớ, và những muốn tiêu diệt Hội Thánh của Thiên Chúa.14 Trong việc
giữ đạo Do-thái, tôi đã vượt xa nhiều đồng bào cùng lứa tuổi với tôi: hơn ai
hết, tôi đã tỏ ra nhiệt thành với các truyền thống của cha ông.
15 Nhưng Thiên Chúa đã dành riêng
tôi ngay từ khi tôi còn trong lòng mẹ, và đã gọi tôi nhờ ân sủng của Người.16
Người đã đoái thương mặc khải Con của Người cho tôi, để tôi loan báo Tin Mừng
về Con của Người cho các dân ngoại. Tôi đã chẳng thuận theo các lý do tự nhiên,17
cũng chẳng lên Giê-ru-sa-lem để gặp các vị đã là Tông Đồ trước tôi, nhưng tức
khắc tôi đã sang xứ Ả-rập, rồi lại trở về Đa-mát.18 Ba năm sau tôi
mới lên Giê-ru-sa-lem diện kiến ông Kê-pha, và ở lại với ông mười lăm ngày.19
Tôi đã không gặp một vị Tông Đồ nào khác ngoài ông Gia-cô-bê, người anh em của
Chúa.20 Viết cho anh em những điều này, tôi cam đoan trước mặt Thiên
Chúa là tôi không nói dối.21 Sau đó tôi đến miền Xy-ri và miền
Ki-li-ki-a.22 Nhưng lúc ấy các Hội Thánh Đức Ki-tô tại miền Giu-đê
không biết mặt tôi.23 Họ chỉ nghe nói rằng: "Người trước đây
bắt bớ chúng ta, bây giờ lại loan báo đức tin mà xưa kia ông những muốn tiêu
diệt",24 và vì tôi họ tôn vinh Thiên Chúa.
ĐÁP CA: Tv 138
Đ. Lạy Chúa,
xin dẫn con theo chính lộ ngàn đời. (c 24b)
1 Lạy CHÚA, Ngài dò xét con và Ngài
biết rõ, 2 biết cả khi con đứng con ngồi. Con nghĩ tưởng gì, Ngài
thấu suốt từ xa, 3 đi lại hay nghỉ ngơi, Chúa đều xem xét, mọi nẻo
đường con đi, Ngài quen thuộc cả.
13 Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu
tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con. 14ab Tạ ơn Chúa đã dựng
nên con cách lạ lùng, công trình Ngài xiết bao kỳ diệu!
14c Hồn con đây biết rõ mười mươi. 15
Xương cốt con, Ngài không lạ lẫm gì, khi con được thành hình trong nơi bí ẩn,
được thêu dệt trong lòng đất thẳm sâu.
BÀI GIẢNG
CHỌN VIỆC TỐT NHẤT !
Nếu chị Macta phục vụ bữa ăn cách
vui vẻ, tạo điều kiện cho cô em Maria được đón nhận Lời, như cách tiếp đón ba
người khách của vợ chồng Abraham và Sara, thì đáng được Đức Giê-su chúc lành
cho cả hai chị em, như ba người khách đã chúc phúc cho vợ chồng Abraham và Sara
sinh con trong tuổi già! (x Lc 10, 38-42
so với St 18, 1-10a).
Nhưng tiếc rằng tâm tư phục vụ của
chị Macta làm Đức Giê-su phải lên tiếng trách. Vì những lý do :
1/ Chị không hiểu sứ mệnh Đức
Giê-su đi vào trần gian “không phải để
người ta phục vụ, nhưng để phục vụ và thí mạng sống mình làm giá chuộc thay cho
nhiều người” (Mt 20,28). Đối với Đức Giê-su, Ngài lấy việc phục vụ theo ý
Cha trên trời làm của ăn, cần thiết hơn của vật chất cả lúc Ngài đang đói khát
(x Ga 4,34). Bởi vì, Ngài là Thiên Chúa đã nói: “Ta mà đói, Ta đâu thèm nói cho ngươi hay, vì trái đất với muôn loài
chính Ta dựng nên.Thịt bò há là thức Ta ăn ? Máu chiên há là đồ Ta uống? Nhưng chính ngươi lại ghét điều Ta sửa dạy. Lời Ta truyền, ngươi đem vất sau lưng” (Tv
50/49,12.13-17: Bản văn NTT). Vì “tất cả
những vật ấy, chính tay Ta đã làm. Tất cả những vật ấy đều là của Ta. Kẻ được
Ta đoái nhìn: đó là người nghèo khổ, người có tâm hồn tan nát, người nghe Lời
Ta mà run sợ” (Is 66,2).
2/ Chị Macta tự cho việc dọn bữa
của mình là quan trọng nhất, thì càng nghịch với mầu nhiệm Nước Thiên Chúa. Bởi
vì “Nước Thiên Chúa không phải là chuyện
ăn uống, nhưng là công chính, bình an và hoan lạc trong Thánh Thần” (Rm 14,17). Người nào chỉ chú
ý tìm lương thực nuôi thân xác, thì Đức Giê-su khuyến cáo: “Hãy ra công làm việc, đừng vì lương thực hư
nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh” (Ga 6,27).
Bởi vì “người ta sống không nguyên bởi
bánh,nhưng bởi mọi Lời Thiên Chúa phán ra” (Mt 4,4).
Nhất là đối với Đức Giê-su,“Ngài muốn tình yêu chứ không cần hy lễ,
thích được người ta nhận biết hơn là được của lễ toàn thiêu” (Hs 6,6).
CHỊ MARIA, MỘT GIÁO DÂN SỐNG ĐẠO XUẤT SẮC, VÌ
1/ Học trò gương mẫu của Thầy Giê-su :
Hình ảnh chị Maria cứ ngồi dưới
chân Đức Giê-su mà nghe giảng dạy, gợi cho ta nhớ đến ông Phao-lô là học trò
xuất sắc của tôn sư Gamaliel, ông Phao-lô cũng ngồi dưới chân thầy Gamaliel mà
thụ giáo (x Cv 22,3).
2/ Là con chiên ngoan đạo.
Đức Giê-su đã xác định: “Chiên tôi thì nghe tiếng tôi, tôi biết chúng
và chúng theo tôi, tôi ban cho chúng sự sống đời đời, không phải qua tòa phán
xét, nhưng bước qua sự chết mà vào cõi sống” (Ga 10,27a ; 5,24).
3/ Là Hiền Thê của Đức Ki-tô.
Như Đức Giê-su đã nói về chị Maria: “Maria đã chọn phần tốt nhất và không bị ai giựt mất” (Lc 10,42b).
“Maria không bị giựt mất”: Đức Giê-su có ý muốn xác nhận Ngài là
Hô-sê mới, “đã kết duyên” với chị
Maria là Gô-mơ mới: Xưa kia ngôn sứ Hô-sê quyết tâm không rẫy từ cô Gô-mơ, một
gái điếm bất trung với chồng để lấy vợ khác, dù ông biết người vợ luôn ruổi
theo tình lang, thế mà ông nói: “Bây giờ
ta sẽ lột trần cái đĩ già của nó trước mặt các gã tình lang, và sẽ không đứa
nào giựt nó khỏi tay ta được” (Hs 2,12: Bản dịch NTT).
4/ Chị Maria là người khôn ngoan.
Như Lời Kinh Thánh đã nói: “Khởi
điểm đích thực nhất của Đức Khôn Ngoan là thực lòng ham muốn học hỏi, còn lo
lắng học hỏi là mến chuộng Khôn Ngoan” (Kn 6,17).
5/ Chị Maria diễn tả người trong Nước Trời .
Thánh Phao-lô được Chúa nhấc lên
tới tầng trời thứ ba, khi trở lại trần gian, ông nói: “Vào Thiên Đàng tôi được nghe những Lời khôn tả, người phàm không được
phép nói lại” (2 Cr 12,4). Như thế chị Maria được nghe những Lời khôn tả
xuất phát từ miệng Đức Giê-su, chị đã không nói lại một lời, dù người chị phản
đối em cứ ngồi dưới chân Thầy, mà không xuống bếp giúp chị (x Lc 10,40: Tin
Mừng).
Vì có để hết tâm học hỏi Lời Chúa,
mới có thể trở nên chứng nhân xuất sắc cho Tin Mừng. Đan cử như thánh Phao-lô,
sau khi trở lại và được học giáo lý với môn đệ Hananya (x Cv 9,10t), thì ông
chưa thể đi loan báo Tin Mừng. Do đó ông đã lên rừng Ả-Rập ba năm để được trực
tiếp học với Chúa Giê-su, nhờ vậy ông mới được các Tông Đồ Phê-rô,Gia-cô-bê tín
nhiệm sai đi giảng Tin Mừng cho dân ngoại, như để một phần nào đền bù tội lỗi
của ông trước đó đã gia công bách hại Hội Thánh (x Gl 1,13-24: Bài đọc). Bởi
vì, có tâm nghe Lời Chúa thì mới thưa cùng Chúa: “Lạy Chúa, xin dẫn con theo chính lộ ngàn đời” (Tv 139/138,24b: Đáp
ca).
THUỘC LÒNG
Khởi điểm đích thực nhất của khôn
ngoan là thực lòng ham muốn học hỏi, còn lo lắng học hỏi là mến chuộng khôn
ngoan (Kn
6,17).