KI-TÔ HỮU LÀ CÂY
ĐÈN CHÁY SÁNG
Đèn sáng lâu nhờ có nhiều dầu, đèn
thật chói sáng
là đèn tiêu hao nhiều dầu. “Ki-tô
hữu là cây đèn sáng chiếu vào thế gian bày tỏ Lời sự sống” (x Pl
2,1
5b-16a).
Như thế đèn Ki-tô hữu muốn sáng
lâu, phải đổ nhiều “Dầu Lời Chúa” vào tâm hồn, và muốn sáng mạnh phải tiêu hao
‘đời mình vì Lời Chúa”.
Muốn hiểu về “cây đèn cháy sáng”,
ta phải nhìn vào cơ cấu của Tin Mừng Luca :
Mở đầu: Lc 8, 4-8: Dụ ngôn gieo giống là
gieo Lời Chúa vào lòng người.
Lc 8, 9-15: Phải ở riêng với Đức Giê-s
u để
được Ngài giải thích hiểu Lời.
Thân: Lc 8, 16-18: Dụ ngôn đèn cháy sáng được đặt
trên giá cao.
Kết: Lc
8,19-21: Mẫu sống Lời Chúa như Đức Maria và các anh em họ của Đức Giêsu
Nhìn vào cơ cấu trên cho ta hiểu
rằng: ĐÈN KI-TÔ
HỮU MUỐN CHÁY SÁNG PHẢI:
-
Được Lời Chúa gieo vào lòng (dụ ngôn gieo giống)
-
Được ở riêng với Đức Giê-Su để nghe Ngài giải thích hiểu Lời.
-
Khi đã hiểu thì đem ra thực hành.
1/ Được Lời Chúa gieo
vào lòng.
Qua dụ ngôn gieo giống, Đức Giê-su
muốn ta phải có tâ
m hồn nghe Lời Ngài, giống như :
a)
Chị Maria được gọi là chị em của Đức Giê-su(x Lc 8,21): Khi được Đức Giê-su
ghé thăm nhà, chị không quan tâm đến điều gì, kể cả lời mắng mỏ của chị Matta, một để tâm nghe Lời Đức Giê-su dạy,
nên được Ngài khen: “Maria đã chọn phần tốt nhất và không bị ai
giựt mất” (x Lc 10,38-42).
b)
Đặc biệt noi gương Đức Maria, Mẹ Đức Giê-su: Trong ngày Truyền Tin, sau khi
nghe lời thiên thần báo cho biết Mẹ sẽ thụ thai Con Thiên Chúa, Mẹ xin lời giải
thích, và khi Mẹ biết thiên thần dựa vào uy tín của Thiên Chúa mà nói, thì Mẹ
thư
a ngay: “Này tôi là tôi tớ Chúa xin Chúa làm cho tôi điều Chúa nói” (Lc
1,38). Mẹ nói như thế với lòng xác tín :
-
Mẹ
chỉ là người tôi tớ làm sao có khả năng thực hành được Lời Đấng Toàn Năng phán
dạy, Ngài là Chủ Tể tối cao, Mẹ chỉ là phận nữ tỳ hèn mọn. Do đó, Mẹ phó thác
nơi Đấng Toàn Năng đầy tình thương: Chúa nói, Mẹ nghe, nhưng Mẹ trông cậy Chúa
thực hiện cho Mẹ điều Chúa đã nói. Như thế là :
-
Mẹ
đã tin tự Lời Chúa thành sự nơi Mẹ điều tốt đẹp một cách khách quan, vì Lời
Chúa phát sinh sự sống còn hơn nước thấm xuống đất (x Is 55,10-11).
Ai có tâm đón nhận Lời Chúa là
người đó trữ được ánh sáng dẫn đi đường công chính (Tv 119/118,105).
2/ Tìm cách ở riêng
với Chúa để được Ngài giải thích hiểu Lời.
Thực vậy, sau khi Đức Giê-su giảng
về dụ ngôn gieo giố
ng, chẳng ai hiểu gì, chỉ có môn đệ ngồi lại với Đức Giê-su
và được Ngài giải thích cho họ hiểu (x Lc 8, 9-15). Hình ảnh này thôi thúc ta
muốn được ở riêng với Chúa để được hiểu Lời Chúa, ta phải tham dự Phụng Vụ của
Hội Thánh, đặc biệt là Thánh Thể. Vì mỗi khi ta dự Lễ, chẳng những được ánh
sáng Lời Chúa chiếu soi vào lòng, và còn nhờ được rước Thánh Thể, ta trở nên
cùng xương thịt với Chúa Giê-su Phục Sinh (x Dt 2,11), cùng một sự sống Thần linh với
Thiên Chúa (x Ga 6,57), đến nỗi ta được đồng hóa với Chúa Giê-su (x Gl 2,20),
để rồi ta được trở nên ánh sáng ban sự sống nhờ, với, trong Chúa Giê-su, như
Lời Ngài nói: “Ta là sự sáng thế gian, ai
theo Ta sẽ không phải đi trong tối tăm,
nhưng nó sẽ có ánh sáng sự sống” (Ga 8,12).
Như thế, mỗi khi ta dự Thánh Lễ
cách trọn vẹn, ta như thanh sắt được ngâm vào lò lửa, thì thanh sắt trở thành
thanh lửa. Chúa Giê-su biến đổi ta còn hơn lửa biến đổi sắt. Chính vì vậy chỉ ai
tham dự Hy Tế của Chúa Giê-su ta mới
hiểu lời kinh: “Lạy Chúa, ai được vào cư
ngụ trong Nhà Chúa, ai được ở trên Núi Thánh của Ngài, đó là kẻ sống vẹn toàn,
luôn làm điều ngay thẳng, bụng nghĩ sao nói vậy, miệng lưỡi chẳng vu oan”
(Tv 15/14,1b-3a: Đáp ca).
3/ Thực hành Lời Chúa
theo gương Mẹ Maria.
Đức Giê-su đang giảng, có Mẹ và
anh em đến gặp Ngài, người ta báo tin cho Đức Giê-su, đáp lại Ngài nói: “Mẹ và anh em Ta là những người nghe Lời
Thiên Chúa và đem ra thực hành” (Lc 8,19-21).
Vậy đèn đã được đổ dầu vào, đèn
chỉ phát sáng khi dầu bị tiêu hao, đó là hình ảnh diễn tả người Ki-tô hữu phải
noi gương sống đạo nơi Mẹ Maria. Do đó khi ta đã đón nhận và hiểu Lời, thì phải
đem ra thực hành, đến tiêu hao cả mạng sống, như Kinh Thánh nói: “Con
đừng từ chối điều lành cho ai đáng được hưởng. Khi có thể cho ngay, thì con
đừng có nói: “Đi đi, mai trở lại, rồi
tôi sẽ cho anh”. Đức Chúa giáng lời
chúc dữ xuống nhà kẻ gian ác, nhưng tuân đổ phúc lành trên nơi ở của người
chính trực công minh. Chúa chế giễu đứa hay nhạo báng, nhưng thi ân cho kẻ
khiêm nhường” (Cn 3,27-34: Bài đọc). Lời này thánh Gia-cô-bê cũng nhắc lại
cho các Ki-tô hữu: “Đừng nói với người
nghèo: “Hãy đi bình an, mặc cho ấm và ăn cho no”, nhưng lại
không cho họ những thứ thân xác họ đang cần, thì nào có ích
lợi gì?” (Gc 2,16).
Vậy “từng giây hiện tại đẹp làm nên phút hiện tại đẹp ; từng phút hiện tại
đẹp làm nên giờ hiện tại đẹp ; từng giờ hiện tại đẹp làm nên ngày hiện tại đẹp
; từng ngày hiện tại đẹp đan kết thành đời hiện tại đẹp” (phaolomoi). Đối
với Chúa, Ngài xét xử ta căn cứ vào cách sống hiện tại (x Ed 18,23t).
Ta sống được như trên, chắc chắn ta
là cây đèn cháy sáng vinh dự, như Lời Đức Giê-su nói: “Chẳng có ai đốt đèn, rồi lấy hũ che đi hoặc đặt dưới gầm giường, nhưng
đặt trên đế, để những ai đi vào thì nhìn thấy ánh sáng. Vì chẳng có gì bí ẩn mà
lại không trở nên hiển hiện, chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết và
không bị đưa ra ánh sáng” (Lc 8,16-17: Tin Mừng).
Do đó “bạn đừng lo người khác không biết đến tài đức của bạn, một hãy lo cho
mình có tài có đức thật”. Bởi vì người đi không cầu có bóng, mà bóng vẫn
theo ; người kêu không cần tiếng dội, mà tiếng vẫn vọng ; thì người tài đức đã
hết lòng sống Lời Chúa, tất yếu: “ánh
sáng sẽ chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy công việc tốt đẹp mình làm mà
tôn vinh Cha trên trời” (Mt 5,16: THTM).
Nhưng coi chừng LỜI CHÚA ĐẾN VỚI TA CÒN TRỞ THÀNH LỜI PHÁN XÉT.
Đức Giê-su nói: “Hãy coi chừng điều các ngươi nghe” (Lc
8,18a: Tin Mừng). Vì ai đã được nghe Lời Chúa đồng nghĩa người đó được nhiều ơn
Chúa ban, mà không sinh ích cho họ, đèn tâm hồn họ không bật sáng, họ sẽ bị xét
xử nặng nề như Lời Đức Giê-su nói: “Đầy
tớ nào đã biết ý chủ mà không chuẩn bị sẵn sàng, hoặc không làm theo ý chủ, thì
sẽ bị đòn nhiều.Còn kẻ không biết ý chủ mà làm những chuyện đáng phạt, thì sẽ
bị đòn ít. Hễ ai đã được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó
nhiều thì sẽ bị đòi hỏi nhiều hơn” (Lc 12,47-48).
Vì thế Đức Hồng Y Fx. Nguyễn Văn
Thuận nói: “Người Ki-tô có tất cả những
điều kiện nên thánh mà họ không sống tốt hơn dân ngoại, thì đó là một trọng tội”.
Đức Giê-su kết luận: “Phàm ai có thì sẽ được cho thêm,
còn kẻ
không có thì điều nó tưởng mình có cũng bị giựt mất” (Lc 8,18b: Tin Mừng).
“Có” ở đây chính là có Thiên Chúa ở cùng, vì Thiên Chú
a là Đấng Có
(2 Cr 1,19-20). Vậy ai có Lời Chúa, có Giê-su ở cùng, thì mọi sinh hoạt của
người đó trở thành việc của Thiên Chúa, để tôn vinh Thiên Chúa Cha (x Rm 11,36)
; có giá trị cứu độ và tồn tại muôn đời (x Cv 5,39).
Trái lại ai không có Chúa ở cùng, thì
việc lành họ làm, trước mặt Chúa không có giá trị cứu độ, không tồn tại (x Cv
5,38). Vì “Nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành, và không có Người,
thì chẳng có gì được tạo thành. Điều đã được tạ
o thành ở nơi Người là sự sống,
và sự sống là ánh sáng cho nhân loại.” (Ga 1,3-4).
THUỘC LÒNG
Nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Ngôi Lời Thiên
Chúa, vạn vật được tạo thành,và không có Người, thì chẳng có gì được tạo thành.
Điều đã được tạo thành ở nơi Người là sự sống, và sự sống là ánh sáng cho nhân
loại.
(Ga 1,3-4)