CHÚA NHẬT 11 THƯỜNG NIÊN NĂM A
BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ) BÀI ĐỌC I : Xh 19,2-6a 2 Hồi đó con cái Ít-ra-en tới sa mạc Xi-nai, và dựng trại trong sa mạc. Ít-ra-en đóng trại ở đó, đối diện với núi. 3 Ông Mô-sê lên gặp Thiên Chúa. Từ trên núi, Đức Chúa gọi ông và phán: "Ngươi sẽ nói với nhà Gia-cóp, sẽ thông báo cho con cái Ít-ra-en thế này :4 Các ngươi thấy Ta đã xử với Ai-cập thế nào, và đã mang các ngươi như trên cánh chim bằng, mà đem đến với Ta.5 Vậy giờ đây, nếu các ngươi thực sự nghe tiếng Ta và giữ giao ước của Ta, thì giữa hết mọi dân, các ngươi sẽ là sở hữu riêng của Ta. Vì toàn cõi đất đều là của Ta.6 Ta sẽ coi các ngươi là một vương quốc tư tế, một dân thánh. ĐÁP CA : Tv 99 Đ. Ta là dân Chúa, là đoàn chiên Người dẫn dắt. (c 3c) 1 Hãy tung hô Chúa, hỡi toàn thể địa cầu, 2 phụng thờ Chúa với niềm hoan hỷ, vào trước thánh nhan Người giữa tiếng hò reo. 3 Hãy nhìn nhận Chúa là Thượng Đế, chính Người dựng nên ta, ta thuộc về Người, ta là dân Người, là đoàn chiên Người dẫn dắt. 5 Bởi vì Chúa nhân hậu, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương, qua bao thế hệ, vẫn một niềm thành tín. BÀI ĐỌC II : Rm 5,6-11 6 Thưa anh em, khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì theo đúng kỳ hạn, Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta.7 Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng.8 Thế mà Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.9 Phương chi bây giờ chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, hẳn chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.10 Thật vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hoà giải với Người, phương chi bây giờ chúng ta đã được hoà giải rồi, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.11 Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải chúng ta với Thiên Chúa.
BÀI TIN MỪNG TUNG HÔ TIN MỪNG : Mc 1,15 Hall-Hall : Chúa nói : Triều đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng. Hall. TIN MỪNG : Mt 9,36-10,8 9 36 Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt.37 Bấy giờ, Người nói với môn đệ rằng: Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít.38 Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về." 10 1 Rồi Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, để ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền. 2 Sau đây là tên của mười hai Tông Đồ: đứng đầu là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông; sau đó là ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê và ông Gio-an, em của ông;3 ông Phi-líp-phê và ông Ba-tô-lô-mê-ô; ông Tô-ma và ông Mát-thêu người thu thuế; ông Gia-cô-bê con ông An-phê và ông Ta-đê-ô;4 ông Si-môn thuộc nhóm Quá Khích, và ông Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, là chính kẻ nộp Người.5 Đức Giê-su sai mười hai ông ấy đi và chỉ thị rằng : “Anh em đừng đi tới vùng các dân ngoại, cũng đừng vào thành nào của người Sa-ma-ri. 6 Tốt hơn là hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-en. 7 Dọc đường hãy rao giảng rằng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.”
BÀI GIẢNG CỨU NGƯỜI LÀ CỨU MÌNH ! Chúa nhật trước (10 năm A) Phụng vụ đã lấy hình ảnh ông Mát-thêu làm mẫu người môn đệ Đức Giê-su tuyển chọn. Sang Chúa nhật này, Phụng vụ tiếp tục giáo huấn người được Chúa triệu mời phải ý thức về ơn gọi của mình. 1. LOAN BÁO CHO MUÔN DÂN BIẾT : THIÊN CHÚA ĐÃ LIỀU MẠNG ĐỂ CỨU CON NGƯỜI. - Sau khi Thiên Chúa dùng cánh tay uy quyền cứu dân Do Thái thoát ách nô lệ Ai Cập, Ngài đã ra lệnh cho ông Môsê phải nhắc lại cho dân Israel biết : “Các ngươi thấy Ta đã xử với Ai Cập thế nào, và đã mang các ngươi như trên cánh chim bằng, mà đem đến với Ta. Vậy giờ đây, nếu các ngươi thực sự nghe tiếng Ta và giữ giao ước của Ta, thì giữa hết mọi dân, các ngươi sẽ là sở hữu riêng của Ta. Vì toàn cõi đất đều là của Ta. Ta sẽ coi các ngươi là một vương quốc tư tế, một dân thánh.” (Xh 19,4-6 : Bài đọc I),
- Những điều kỳ diệu trên cũng không sánh được với chính Con Thiên Chúa đã hiến mạng sống cho cả loài người – một lũ tội nhân -ấy khi chúng ta còn là thù nghịch của Ngài, mà Ngài còn thương ta thế, hương chi khi ta giải hòa với Ngài ! (x Rm 5,6-11 : Bài đọc II)
2. VÌ THIÊN CHÚA YÊU THƯƠNG TA ĐẾN THẾ, NÊN TA PHẢI THƯƠNG YÊU MỌI NGƯỜI. Thánh Phaolô nói : “Anh em hãy có tâm tư như đã có nơi Đức Giêsu Kitô” (Pl 2,5). Cụ thể, “khi Đức Giêsu nhìn thấy đám đông dân chúng thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt” (Mt 9,36). Dân chúng bơ vơ vất vưởng, vì họ chưa nhận biết Đức Giêsu là Vị Mục Tử tối cao, Ngài đến trần gian thiết lập Hội Thánh là đàn chiên của Ngài, và Ngài chỉ muốn cứu loài người trong Hội Thánh, vì chỉ có một đàn chiên và một chủ chiên (x Ga 10,16). Nhưng ngày nay nhân loại chỉ được 3% số chiên vào Hội Thánh, chỉ vì thiếu các mục tử diễn tả khuôn mặt Mục Tử Giêsu như Ngài đã thốt lên : “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít.” (Mt 9,37) 3. KHI TA CỨU NGƯỜI CHÍNH LÀ CỨU TA. Mỗi người chỉ có giá trị và được tồn tại muôn đời khi họ được Chúa “biết đến tên” (x Kn 11,25 - NTT). Thực vậy, các ông như Phêrô, Gioan, Giacôbê, nếu không được Chúa biết đến, thì họ đã đi vào quên lãng như bao nhiêu danh tánh các vua chúa khác ! Nhưng nay, nhờ Đức Giêsu “chiếu cố” mà muôn đời, muôn thế hệ vẫn còn biết đến họ ! Vì thế, thánh Giacôbê nói : “Nếu có người nào trong anh em lạc xa chân lý và có ai đưa người ấy trở về, thì anh em hãy biết rằng: kẻ nào làm cho một tội nhân bỏ đường lầm lạc mà trở về, thì cứu được linh hồn ấy khỏi chết và che lấp được muôn vàn tội lỗi của mình.” (Gc 5,19-20). 4. MUỐN CỨU NGƯỜI KHÁC, PHẢI SỬA MÌNH TRƯỚC. Đức Giêsu dạy : “Hãy đến với các con chiên lạc nhà Israel” (Mt 10,6). Đó là những người biết Chúa mà vẫn còn sống trong lầm lạc. Rõ nét hơn nữa là hãy tu sửa bản thân mình trước rồi mới đến các anh em tín hữu khác. Dĩ nhiên một người không thể sửa được mọi tật xấu, phải hoàn hảo mới có khả năng làm Tông Đồ. Nhưng tính xấu tham tiền, trục lợi cho bản thân khác nào những chú lính đã nhận tiền của các vị thượng tế, do đó họ không trở nên chứng nhân đầu tiên cho Đấng Phục Sinh, trái lại, còn phao tin đồn nhảm, để không ai đi tìm Chúa nữa ! (x Mt 28,11-15) Bởi vậy Đức Giêsu căn dặn các môn đệ : “Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy” (x Mt 10,8b). Truyện kể. Ông Leonardo da Vinci là một danh họa, kể lại câu chuyện như sau : Tôi muốn thực hiện bức họa Bữa Tiệc Ly của Chúa Giêsu, việc khó nhất của tôi là đi tìm một khuôn mặt nào thật dễ mến, đầy nghị lực, nhất là toát ra sự thánh thiện để làm mẫu vẽ Chúa Giêsu. Cuối cùng tôi đã tìm được một thanh niên tên là Pietri Bandielli! Các Tông Đồ của Chúa Giêsu thì rất dễ đối với tôi, tôi cứ tưởng tượng thế nào thì vẽ như vậy. Trừ có khuôn mặt của Giuđa, tôi chưa tìm được mẫu người để diễn tả về một kẻ tham tiền, đểu cáng…! Tôi đi khắp nơi : vào các quán rượu, xuống tận hầm mỏ, và phải mất một thời gian dài, cuối cùng thì tôi cũng chọn được một người, gặp họ là tôi ưng ý ngay. Tôi liền ngỏ lời với anh ta : xin ngồi làm mẫu cho tôi vẽ… ! Đang khi vẽ, tôi chợt cảm thấy anh này tôi đã nhìn ở đâu rồi, trông quen quen ! Tôi liền hỏi anh : - Này anh, hình như tôi đã gặp anh ở đâu rồi thì phải. Người ấy đáp : - Ông không nhớ tôi sao, cách đây khá lâu, chính ông đã nhờ tôi làm mẫu để vẽ Chúa Giêsu, tên tôi là Pietri Bandielli. Sau ngày tôi gặp ông, tôi đã sa đà vào con đường trụy lạc, vì bị bạn bè lôi kéo, giờ tôi sống rất khổ sở…! Lúc đó nhà danh họa nhớ lại Chúa Giêsu đã dạy: “Khi thần ô uế xuất khỏi một người, nó đi tìm chốn nghỉ ngơi mà tìm không ra. Bấy giờ nó nói : “Ta sẽ trở về nhà ta nơi ta đã bỏ ra đi,” khi đến nơi, nó thấy nhà để trống, lại được quét tước trang hoàng hẳn hoi, nó liền đi kéo thêm 7 thần khác dữ tợn hơn nó, và chúng ở đó. Rốt cuộc tình trạng người ấy lại tệ hơn trước” (Mt 12,43-45). THUỘC LÒNG. Làm phát triển Tin Mừng của Thiên Chúa nơi các dân tộc, cũng là cách dâng lễ. Bởi vì thâu họp dân ngoại về cho Chúa là lễ vật Chúa ưa chuộng. (Rm 15,16) lm Giuse Đinh Quang Thịnh
|