BÀI GIẢNG
Bài đọc 1 : ( Xh 20:1-17). Bài đọc 2 : ( 1 Cr 1:22-25). Tin Mừng : ( Ga 2:13-25)
TÔI LÀ ĐỀN THỜ.
Tại một hội đường Do thái nọ, người ta không chuyền tay nhau chiếc giỏ quyên tiền như vẫn thường thấy ở các nhà thờ Kitô giáo. Cách quyên tiền của họ là bán vé vào cửa trong những dịp lễ lớn; vì vào những ngày ấy, rất đông tín đồ đến hội đường, và đó cũng là những dịp cho người ta tỏ ra hào phóng.
Đúng vào một dịp lễ lớn, một cậu bé chạy đến hội đường để tìm cha cậu; nhưng người gác cửa không cho vào, vì cậu bé không có vé. Cậu bé phân bua với người gác cửa: “ Thưa bác, cháu có một chuyện rất quan trọng.” Nhưng người gác cửa từ chối: “ Những người không mua vé như chú mày thì luôn luôn phịa ra những lý do quan trọng để vào hội đường.” Cậu bé cố năn nỉ: “ Xin bác làm ơn cho cháu vào. Cháu có chuyện khẩn cấp lắm, bác ạ. Cháu chỉ vào một phút rồi ra ngay thôi.” Người gác cửa có vẻ động lòng. Ông nói với cậu bé: “ Được, nếu vậy thì vào đi. Nhưng nếu tao thấy chú mày cầu nguyện trong đó thì đứng có trách!”
Việc cầu nguyện trở thành một phương tiện để người ta trục lợi! Tôn giáo trở thành một tổ chức độc quyền. Lại cũng có trường hợp người ta biến đền thờ, nơi cầu nguyện thành những nơi buôn thần bán thánh. Quyên góp tiền để trang trải các chi phí sinh hoạt là chuyện hợp lý, nhưng người ta thường biến thánh đường thành những địa điểm để quyên góp dưới nhiều hình thức nhân các dịp lễ lớn từ thức ăn cho đến những sinh hoạt vui chơi ca hát.
“Gần đến lễ Vượt Qua của người Do thái, Đức Giêsu lên thành Giêrusalem. Người thấy trong Đền Thờ, có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền. Người liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả bọn họ cùng với chiên bò ra khỏi Đền Thờ; còn tiền của những người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của họ.” ( Ga 2:13-15) Đây là lần duy nhất Đức Giêsu nổi giận: “ Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán.” Lý do Đức Giêsu nổi giận và có hành động quyết liệt, vì người ta đã biến Đền Thờ là nơi tôn kính, gặp gỡ Thiên Chúa, là nơi cầu nguyện thành một thứ chợ búa. Ngài thanh tẩy Đền Thờ.
Hành động thanh tẩy đền thờ của Đức Giêsu là một sự chống lại việc thương mại hóa tôn giáo và việc trần tục hóa khung cảnh thiêng liêng của đền thờ. Nhưng qua đó, Đức Giêsu còn muốn phê phán hệ thống thờ phượng của người Do Thái. Đối với Ngài, các lễ nghi và hiến tế súc vật trong đền thờ không còn phù hợp nữa. Ngài muốn thay thế lối thờ phượng với hiến tế lễ vật bằng lối thờ phượng trong tinh thần. Ngài cũng phản đối đường lối tôn giáo chật hẹp theo chủ nghĩa dân tộc cục bộ, độc quyền bằng đường lối mở rộng cho hết mọi dân tộc. Đền thờ không phải là nơi để bảo vệ ích kỷ hẹp hòi cho một dân tộc nào mà là một nơi thờ phượng và cầu nguyện cho mọi quốc gia, mọi dân tộc.
Từ việc thanh tẩy Đền Thờ về vật chất, Đức Giêsu hướng chúng ta đến việc thanh tẩy đền thờ tâm hồn của mỗi người. Khi thấy Đức Giêsu có hành động quyết liệt về việc biến đền thờ thành sao huyệt của bọn cướp, thành nơi buôn bán, những người Do thái đã hỏi Ngài: “ Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là ông có quyền làm như thế?” Đức Giêsu đã trả lời: “ Các ông cứ phá hủy Đền Thờ này đi; nội ba ngày tôi sẽ xây dựng lại.” Ngôi Đền Thờ mà Ngài hứa sẽ xây dựng lại trong ba ngày, đó chính là cái chết và sự phục sinh của Ngài. Đây cũng là lời ám chỉ đền thờ linh hồn nơi thân xác của chúng ta như thánh Phaolô đã viết cho tín hữu Côrintô:“ Nào anh em chẳng biết rằng thân xác anh em là một phần thân thể của Đức Kitô sao?” ( 1 Cr 6:15a) Ai phá hủy đền thờ của Thiên chúa nơi chính mình và nơi người khác thì hãy thức tỉnh với lời của thánh Phaolô: “ Ai phá hủy Đền thờ Thiên Chúa, thì Thiên Chúa sẽ hủy diệt kẻ ấy. Vì Đền thờ Thiên Chúa là nơi thánh, và Đền Thờ ấy chính là anh em.” ( 1 cr 3:17)
Tôi là đền thờ, nhưng phải là đền thờ như thế nào để Thiên Chúa không hủy diệt?
LM GIUSE TRỊNH NGỌC DANH