BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC: Dn
3,14-20.24-25.28
14 Ngày
ấy, vua Na-bu-cô-đô-nô-xo cất tiếng nói với họ: "Này Sát-rác, Mê-sác và
A-vết Nơ-gô, các ngươi không phụng sự các thần của ta và không thờ lạy pho
tượng vàng ta đã dựng nên, có đúng như vậy không?15 Bây giờ khi nghe
tiếng tù và, tiếng sáo, tiếng đàn giây, đàn sắt, đàn cầm, tiếng kèn và đủ thứ
nhạc cụ, các ngươi có sẵn sàng sấp mình thờ lạy pho tượng ta đã làm không? Nếu
các ngươi không thờ lạy thì tức khắc các ngươi sẽ bị ném vào lò lửa đang cháy
phừng phực, liệu có Thiên Chúa nào cứu được các ngươi khỏi tay ta chăng? "16
Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô trả lời vua Na-bu-cô-đô-nô-xo rằng: "Chúng
tôi không cần trả lời ngài về chuyện này.17 Nếu Thiên Chúa chúng tôi
thờ có sức cứu chúng tôi thì tâu đức vua, Người sẽ cứu chúng tôi khỏi lò lửa
đang cháy phừng phực và khỏi tay ngài.18 Còn nếu Người không cứu,
thì xin đức vua biết cho rằng chúng tôi cũng không phụng sự các thần của ngài,
và cũng không thờ lạy pho tượng vàng ngài đã dựng đâu! "19 Bấy
giờ vua Na-bu-cô-đô-nô-xo đổi sắt mặt, nổi cơn lôi đình với Sát-rác, Mê-sác và
A-vết Nơ-gô. Vua lên tiếng truyền đốt lò lửa mạnh hơn mọi khi gấp bảy lần.20
Rồi vua ra lệnh cho những người lực lưỡng nhất trong quân đội của vua trói
Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô và quăng họ vào lò lửa đang cháy phừng phực.
24 Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo ngạc nhiên
đứng bật dậy và cất tiếng nói với các quan cố vấn: "Chẳng phải chúng ta đã
quăng ba người bị trói vào lửa sao? " Họ đáp rằng: "Tâu đức vua, đúng
thế! "25 Vua cất tiếng nói: "Nhưng ta thấy có bốn người
đang tự do đi lại trong lò lửa mà không hề hấn gì, và dáng vẻ người thứ tư
giống như con của thần minh."
28 Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo cất tiếng nói: "Chúc tụng
Thiên Chúa của Sát-rác, Mê-sác và A-vết Nơ-gô, Người đã sai thiên sứ đến giải
thoát các tôi tớ của Người là những kẻ đã tin tưởng vào Người. Họ đã cưỡng lại
lời vua, hy sinh tính mạng để khỏi phụng sự và thờ lạy một thần nào khác ngoài
Thiên Chúa của họ”.
ĐÁP CA: Tc Dn
Đ. Xin dâng
lời khen ngợi suy tôn muôn đời. (c 52b)
(52) "Lạy Chúa, chúc tụng Ngài là
Thiên Chúa tổ tiên chúng con, xin dâng lời khen ngợi suy tôn muôn đời. Chúc tụng danh thánh Ngài vinh hiển, xin
dâng lời khen ngợi suy tôn muôn đời.
(53) Chúc tụng Chúa trong thánh điện
vinh quang, xin dâng lời ca tụng tôn vinh muôn đời. (54) Chúc tụng Chúa trên ngôi báu
cửu trùng, xin dâng lời ca tụng suy tôn muôn đời.
(55) Chúc tụng Chúa, Đấng ngự trên các
thần hộ giá mà thấu nhìn vực thẳm, xin dâng lời khen ngợi suy tôn muôn đời.(56)
Chúc tụng Chúa trên vòm trời tận chốn cao xanh, xin dâng lời ca tụng tôn vinh
muôn đời.
BÀI TIN MỪNG
TUNG HÔ TIN MỪNG: x Lc 8,15
Hạnh phúc thay người thành tâm thiện chí, hằng ấp ủ Lời Chúa trong
lòng, nhờ kiên nhẫn mà sinh hoa kết quả.
TIN MỪNG: Ga 8,31-42
31 Khi ấy, Đức Giê-su nói với những người Do-thái đã tin
Người: "Nếu các ông ở lại trong lời của tôi, thì các ông thật là môn đệ
tôi;32 các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các
ông."33 Họ đáp: "Chúng tôi là dòng dõi ông Áp-ra-ham.
Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ
được tự do? "34 Đức Giê-su trả lời: "Thật, tôi bảo thật
các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội.35 Mà kẻ nô lệ thì
không được ở trong nhà luôn mãi, người con mới được ở luôn mãi.36
Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những
người tự do.37 Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham, nhưng các
ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông.38
Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi; còn các ông, các ông làm
những gì đã nghe cha các ông nói."39 Họ đáp: "Cha chúng
tôi là ông Áp-ra-ham." Đức Giê-su nói: "Giả như các ông là con cái
ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông Áp-ra-ham đã làm.40
Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà
tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã không làm.41
Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm."
Họ mới nói: “Chúng tôi đâu phải là
con hoang. Chúng tôi chỉ có một cha: đó là Thiên Chúa 42 Đức Giê-su
bảo họ: "Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi,
vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự
mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.
BÀI GIẢNG
LỜI CHÚA GIẢI PHÓNG CON NGƯỜI
Đức Giê-su nói: “Nếu
Người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do”
(Ga 8,36: Tin Mừng). Bởi vì tất cả mọi loại Lề Luật, kể cả Luật “Kinh Thánh
cũng giam người ta trong tội, Kinh Thánh
chỉ có giá trị như một quản giáo dẫn ta đến gặp Đức Giê-su, để Ngài giải
phóng ta thoát án phạt của Lề Luật” (x Gl 3,22.24). Thánh Phao-lô xác quyết
như thế vì bản thân ông trước đó là một Biệt phái triệt để cẩn thủ giữ Luật
Mô-sê, ông tưởng mình đã là người công chính, nhưng sau khi ông thuộc về Chúa
Ki-tô, ông mới khám phá ra rằng: Luật nào cũng giam người ta trong tội, vì mọi
Luật đều nhằm hai mục đích:
-
Điều
xấu cấm ta không được làm.
-
Điều
tốt buộc ta phải làm.
Trong thực tế, không ai có thể nói:
Mọi điều xấu tôi tránh được hết, nhưng ít hay nhiều đã vi phạm hoặc nặng hoặc nhẹ ; điều tốt cũng
chẳng ai có thể chu toàn, bởi vì khi làm, khi bỏ, hoặc làm thiếu chu đáo. Chỉ
duy Đức Giê-su, Ngài có hai bản tính: Thiên tính và nhân tính, nhưng vô tội (x Dt 7,26). Và Ngài là Chủ Lề Luật, Ngài có
quyền ra Luật, thì Ngài cũng có quyền thay đổi Luật. Thí dụ: ngay từ lúc nhập
thể, Ngài được sinh ra mà không cần dựa vào Luật trống mái, chỉ một mình Đức
Ma-ri-a sinh Ngài làm người tuyệt hảo không ai sánh bằng (x Lc 1,26t) ; Luật
chữa bệnh cần phải giữ vệ sinh và cho thuốc, thế mà Đức Giê-su chữa lành cho
một người mù từ thuở mới sinh, Ngài nhổ nước miếng xuống đất trộn thành bùn, và
bôi vào mắt anh rồi bảo đi rửa ở hồ Siloam là được sáng mắt (x Ga 9) ; Luật buộc phải
nghỉ việc ngày sabat, vì đó là Ngày Thánh,
nhưng Đức Giê-su lại chữa lành bệnh nhân vào ngày này, vậy mà ai cũng
phải tấm tắc khen ngợi: “Ngài làm mọi
việc tốt đẹp” (Mc 3,1-6 ; 7,37). Đặc biệt nhất là không ai thắng được Luật
phải chết, nhưng Đức Giê-su chỉ bị giết và được an táng trong mồ ba ngày, sau
Ngài sống lại tiến vào vinh quang vĩnh cửu (x Ga 20).
Đây là lý do chỉ mình Đức Giê-su
có quyền chia sự chiến thắng Lề Luật cho chúng ta. Vì thế chỉ Ngài có quyền nói:
“Ta cho các ngươi tự do thì các ngươi mới
đích thực là được tự do” (Ga 8,36: Tin Mừng). Sự thật này
Đức Giê-su khẳng định trước tòa án Roma: “Tôi
đến để làm chứng cho sự thật, ai thuộc về sự thật thì nghe tiếng tôi” (Ga
18,37), và trước đó Ngài đã nói với người Do Thái: “Nếu các ông lưu lại trong Lời của
tôi, thì các ông thật là môn đệ của tôi, các ông sẽ biết
sự thật, và sự thật sẽ cho các ông được tự do” (Ga 8,31-32: Tin Mừng). Mà
ta chỉ thực sự lãnh nhận chính xác Lời Đức Giê-su một cách trực tiếp qua Phụng
Vụ Hội Thánh cử hành (x Dt 1,1-2), và được hiệp thông với Thịt Máu Chúa Giê-su
Phục Sinh, nên Lời đã trở thành xương thịt ta, có thế “chúng ta mới được lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác. Vì Luật được ban qua Mô-sê, nhưng ơn nghĩa
và sự thật, thì nhờ Đức Giê-su Ki-tô mà có. Nhờ Lời Chúa, chúng ta được tái
sinh làm con Thiên Chúa không do ý muốn của nam nhân nhưng do bởi Thiên Chúa,
để chúng ta được trở thành con Thiên
Chúa trong Đức Giê-su Ki-tô” (x Ga 1,1-18).
Do đó Đức Giê-su trách : “Thật, tôi bảo thật các ông: hễ ai phạm tội
thì làm nô lệ cho tội.Mà kẻ nô lệ thì không được ở trong nhà luôn mãi, người
con mới được ở luôn mãi. Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông
mới thực sự là những người tự do. Tôi biết các ông là dòng dõi ông Áp-ra-ham,
nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông” (Ga
8,34-37: Tin Mừng).
Để minh họa Lời Chúa (Chân Lý) đã
thấm vào lòng ai thì người đó được ơn giải phóng. Đan cử: Ba chú bé Sát-rác,
Mê-sắc, A-vết Nơ-gô không chịu thờ thần của vua Babylon đúc ra, nên vua đã cho đốt lò lửa
nóng gấp bảy lần rồi quăng các chú vào đó. Lạ thay, trong lò lửa vua không chỉ
thấy ba chú mà còn có một người thứ tư dáng vẻ xinh đẹp như Con Thiên Chúa,
đang khoác tay các chú nhảy nhót chúc tụng Thiên Chúa. Điều ấy làm vua ngạc
nhiên, ông cho lôi các chú ra, thì chỉ thấy có ba, vì các chú nắm giữ Lề Luật
của ông Mô-sê, không sợ quyền lực của vua, nhất quyết không tuân lệnh vua, nên
các chú đã nói: “Thiên Chúa có cứu chúng tôi khỏi tay độc ác của vua hay không, đó là
việc của Chúa, còn chúng tôi chỉ tuân giữ Luật Mô-sê chỉ duy thờ một mình Chúa,
chứ không thể thờ thần của vua”. Vua chứng kiến phép lạ này liền ban
sắc chỉ cho toàn đế quốc Babylon:
“Ở dưới gầm trời này không có thần nào
cao cả bằng Thần của người Do Thái, và từ nay ai xúc phạm đến vị Thần này, dòng
tộc của nó sẽ bị tru diệt” (x Dn 3,14-28: Bài đọc).
Như thế ba chú bé chỉ được một vị
thần dáng dấp Con Thiên Chúa đến nắm lấy tay các chú, gìn giữ các chú an toàn
trong lò lửa nóng bỏng chưa từng thấy, vẫn thua xa ngày hôm nay, mỗi khi ta dự
Thánh Lễ cách trọn vẹn nghe Lời và rước Lễ, ta được thông hiệp cùng một sự sống
với Ba Ngôi Thiên Chúa (x Ga 6,57), cùng một nguồn gốc, cùng một xương thịt với
Đức Ki-tô Giê-su (x Dt 2,11.14), đến
nỗi Đức Giê-su cho ta quyền năng hơn Ngài so với lúc Ngài còn trên dương thế,
bởi lẽ Ngài về với Cha (x Ga 14,12).
Đảng cộng sản vô
thần khai sinh tháng 10 năm 1917, nhưng đã tự “thắt cổ” ngày 25 tháng 12 năm
1991, mới thọ được 74 tuổi, chưa tới tuổi hưu (75) đã chết một cách nhục nhã.
Sự cố thê lương này đã được Đức Giáo hoàng Gioan Phaolo II tiên báo 15 tháng trước
đó: Vào tháng 9 năm 1990, dịp Đại Hội Quốc Tế Giới Trẻ tại Pháp, trong một bữa
tiệc thân mật, ông André Frossard thuộc Hàn Lâm Viện Pháp đặt câu hỏi với Đức
Giáo hoàng:
-
Thưa ngài, nếu ngài chỉ muốn dùng một Lời Kinh Thánh để nói với thế giới hôm nay, thì ngài dùng
câu nào ?
Câu hỏi đó đặt ra thì
ai cũng đoán trước thế nào Đức Giáo hoàng cũng lấy Lời Đức Giê-su dạy: “Anh em hãy thương yêu nhau như Thầy yêu
thương anh em” (Ga 13,34).
Thế nhưng Đức Giáo
hoàng nói :
-
Tôi chỉ muốn nhắc lại với thế giới hôm nay Lời Đức Giê-su đã nói: “Các ngươi sẽ biết sự thật (Lời Chúa) và sự
thật sẽ giải phóng các ngươi” (Ga 8,32).
Ngờ đâu vào đúng
ngày lễ Chúa Giáng Sinh (25-12-1991), Tổng Bí Thư của Đảng cộng sản quốc tế là
ông Gorbachov tuyên bố từ chức và giải tán Đảng cộng sản. Tức khắc cả khối cộng
sản Đông Âu sụp đổ. Đúng như lời Đức Giáo hoàng đã nói: “Sự thật sẽ giải phóng con người”.
Thật “hạnh phúc thay người thành tâm thiện chí, hằng ấp ủ Lời Chúa trong lòng,
nhờ kiên nhẫn mà sinh hoa kết quả” (Lc 8,15: Tung Hô Tin Mừng), như Lời đã
lưu lại trong tâm hồn ông Gorbachov, xứng đáng là môn đệ của Chúa Giê-su, đem ơn
giải phóng đến cho mọi người thoát ách độc quyền Đảng trị của cộng sản vô thần,
để cùng lớn tiếng tung hô Chúa: “Xin dâng
lời khen ngợi suy tôn muôn đời” (Dn 3,52b: Đáp ca).
THUỘC LÒNG
Chúa Giê-su nói: “Ai lưu lại trong Lời của tôi, người ấy thực là môn đệ của tôi, Lời sẽ
giải phóng anh em” (Ga 8,31-32).
http://phaolomoi.net
LM. GIUSE ĐINH QUANG THỊNH