BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC I: 1Sm
16,1b.6-7.10-13a
1b Đức
Chúa phán với ông Sa-mu-en: "Ngươi hãy lấy dầu đổ đầy sừng và lên đường.
Ta sai ngươi đến gặp Gie-sê người Bê-lem, vì Ta đã thấy trong các con trai nó
một người Ta muốn đặt làm vua."
1 Đức
Chúa phán với ông Sa-mu-en: "Ngươi còn khóc thương Sa-un cho đến bao giờ,
khi ta đã gạt bỏ nó, không cho làm vua cai trị Ít-ra-en nữa? Ngươi hãy lấy dầu
đổ đầy sừng và lên đường. Ta sai ngươi đến gặp Gie-sê người Bê-lem, vì Ta đã
thấy trong các con trai nó một người Ta muốn đặt làm vua."
10 Ông
Gie-sê cho bảy người con trai đi qua trước mặt ông Sa-mu-en, nhưng ông Sa-mu-en
nói với ông Gie-sê: "Đức Chúa không chọn những người này."11 Rồi
ông lại hỏi ông Gie-sê: "Các con ông có mặt đầy đủ chưa? " Ông Gie-sê
trả lời: "Còn cháu út nữa, nó đang chăn chiên." Ông Sa-mu-en liền nói
với ông Gie-sê: "Xin ông cho người đi tìm nó về, chúng ta sẽ không nhập
tiệc trước khi nó tới đây."12 Ông
Gie-sê cho người đi đón cậu về. Cậu có mái tóc hung, đôi mắt đẹp và khuôn mặt
xinh xắn. Đức Chúa phán với ông Sa-mu-en: "Đứng dậy, xức dầu tấn phong nó
đi! Chính nó đó! "13a Ông Sa-mu-en cầm lấy
sừng dầu và xức cho cậu, ở giữa các anh của cậu. Thần khí Đức Chúa nhập vào
Đa-vít từ ngày đó trở đi.
ĐÁP CA: Tv 22
Đ. Chúa là Mục Tử chăn dắt tôi, tôi chẳng
thiếu thốn gì. (c 1)
1 Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng
thiếu thốn gì.2 Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi
nằm nghỉ. Người đưa tôi tới dòng nước trong lành 3a và bổ sức cho tôi.
3b Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính
vì danh dự của Người.4 Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u con sợ gì
nguy khốn, vì có Chúa ở cùng. Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm.
5 Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay
trước mặt quân thù. Đầu con, Chúa xức đượm dầu thơm, ly rượu con đầy tràn chan
chứa.
6 Lòng nhân hậu và tình thương Chúa ấp ủ
tôi suốt cả cuộc đời, và tôi được ở đền Người những ngày tháng, những năm dài
triền miên.
BÀI ĐỌC II: Ep 5,8-14
8
Thưa anh em, xưa anh em là bóng tối, nhưng bây giờ, trong Chúa, anh em lại là
ánh sáng. Vậy anh em hãy ăn ở như con cái ánh sáng;9 mà
ánh sáng đem lại tất cả những gì là lương thiện, công chính và chân thật.10 Anh
em hãy xem điều gì đẹp lòng Chúa.11
Đừng cộng tác vào những việc vô ích của con cái bóng tối, phải vạch trần những
việc ấy ra mới đúng.12 Vì những việc chúng làm lén
lút, thì nói đến đã là nhục rồi.13
Nhưng tất cả những gì bị vạch trần, đều do ánh sáng làm lộ ra;14 mà
bất cứ điều gì lộ ra, thì trở nên ánh sáng. Bởi vậy, có lời chép rằng: Tỉnh
giấc đi, hỡi người còn đang ngủ! Từ chốn tử vong, trỗi dậy đi nào! Đức Ki-tô sẽ
chiếu sáng ngươi!
BÀI TIN MỪNG
TUNG
HÔ TIN MỪNG: Ga 8,12
Chúa
nói: Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo tôi, sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống.
TIN
MỪNG: Ga 9,1-41
1 Khi ra
khỏi Đền Thờ, Đức Giê-su nhìn thấy một người mù từ thuở mới sinh.2 Các
môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị
mù, anh ta hay cha mẹ anh ta? "3 Đức Giê-su trả lời: "Không phải anh ta, cũng chẳng
phải cha mẹ anh ta đã phạm tội. Nhưng sở dĩ như thế là để thiên hạ nhìn thấy
công trình của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh.4 Chúng
ta phải thực hiện công trình của Đấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng; đêm đến,
không ai có thể làm việc được.5 Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế
gian."
6 Nói
xong, Đức Giê-su nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người
mù,7 rồi bảo anh ta: "Anh hãy đến hồ
Si-lô-ác mà rửa" (Si-lô-ác có nghĩa là: người được sai phái). Vậy anh ta
đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được.
8 Các
người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói:
"Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao? "9 Có
người nói: "Chính hắn đó! " Kẻ khác lại rằng: "Không phải đâu!
Nhưng là một đứa nào giống hắn đó thôi! " Còn anh ta thì quả quyết:
"Chính tôi đây! "10
Người ta liền hỏi anh: "Vậy, làm sao mắt anh lại mở ra được như thế?
"11 Anh ta trả lời: "Người tên là
Giê-su đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, rồi bảo: "Anh hãy đến hồ
Si-lô-ác mà rửa. Tôi đã đi, đã rửa và tôi nhìn thấy."12 Họ
lại hỏi anh: "Ông ấy ở đâu? " Anh ta đáp: "Tôi không biết."
13 Họ
dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những người Pha-ri-sêu.14
Nhưng ngày Đức Giê-su trộn chút bùn và làm cho mắt anh ta mở ra lại là ngày
sa-bát.15 Vậy, các người Pha-ri-sêu
hỏi thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh trả lời: "Ông ấy lấy
bùn thoa vào mắt tôi, tôi rửa và tôi nhìn thấy."16
Trong nhóm Pha-ri-sêu, người thì nói: "Ông ta không thể là người của Thiên
Chúa được, vì không giữ ngày sa-bát"; kẻ thì bảo: "Một người tội lỗi
sao có thể làm được những dấu lạ như vậy? " Thế là họ đâm ra chia rẽ.17 Họ
lại hỏi người mù: "Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh? "
Anh đáp: "Người là một vị ngôn sứ! "
18
Người Do-thái không tin là trước đây anh bị mù mà nay nhìn thấy được, nên đã
gọi cha mẹ anh ta đến.19 Họ hỏi: "Anh
này có phải là con ông bà không? Ông bà nói là anh bị mù từ khi mới sinh, vậy
sao bây giờ anh lại nhìn thấy được? "20 Cha
mẹ anh đáp: "Chúng tôi biết nó là con chúng tôi, nó bị mù từ khi mới sinh.21 Còn
bây giờ làm sao nó thấy được, chúng tôi không biết, hoặc có ai đã mở mắt cho
nó, chúng tôi cũng chẳng hay. Xin các ông cứ hỏi nó; nó đã khôn lớn rồi, nó có
thể tự khai được."22 Cha mẹ anh nói thế
vì sợ người Do-thái. Thật vậy, người Do-thái đã đồng lòng trục xuất khỏi hội
đường kẻ nào dám tuyên xưng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô.23 Vì
thế, cha mẹ anh mới nói: "Nó đã khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó."
24 Một
lần nữa, họ gọi người trước đây bị mù đến và bảo: "Anh hãy tôn vinh Thiên
Chúa. Chúng ta đây, chúng ta biết ông ấy là người tội lỗi."25 Anh
ta đáp: "Ông ấy có phải là người tội lỗi hay không, tôi không biết. Tôi
chỉ biết một điều: trước đây tôi bị mù mà nay tôi nhìn thấy được! "26 Họ
mới nói với anh: "Ông ấy đã làm gì cho anh? Ông ấy đã mở mắt cho anh thế
nào? "27 Anh trả lời: "Tôi đã nói
với các ông rồi mà các ông vẫn không chịu nghe. Tại sao các ông còn muốn nghe
lại chuyện đó nữa? Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng? " 28 Họ
liền mắng nhiếc anh: "Có mày mới là môn đệ của ông ấy; còn chúng ta, chúng
ta là môn đệ của ông Mô-sê.29
Chúng ta biết rằng Thiên Chúa đã nói với ông Mô-sê; nhưng chúng ta không biết
ông Giê-su ấy bởi đâu mà đến."30 Anh
đáp: "Kể cũng lạ thật! Các ông không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà
ông ấy lại là người đã mở mắt tôi!31
Chúng ta biết: Thiên Chúa không nhậm lời những kẻ tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên
Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhậm lời kẻ ấy.32 Xưa
nay chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh.33 Nếu
không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được
gì."34 Họ đối lại: "Mày sinh
ra tội lỗi ngập đầu, thế mà mày lại muốn làm thầy chúng ta ư? " Rồi họ
trục xuất anh.
35 Đức
Giê-su nghe nói họ đã trục xuất anh. Khi gặp lại anh, Người hỏi: "Anh có
tin vào Con Người không? "36 Anh
đáp: "Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin? "37 Đức
Giê-su trả lời: "Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh
đây."38 Anh nói: "Thưa Ngài,
tôi tin." Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người. 39 Đức
Giê-su nói: "Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem
thấy được thấy, và kẻ xem thấy lại nên đui mù!"
40
Những người Pha-ri-sêu đang ở đó với Đức Giê-su nghe vậy, liền lên tiếng:
"Thế ra cả chúng tôi cũng đui mù hay sao? "41 Đức
Giê-su bảo họ: "Nếu các ông đui mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ
đây các ông nói rằng: "Chúng tôi thấy", nên tội các ông vẫn còn!"
BÀI GIẢNG
VẬT LỘN VÌ ĐỨC TIN !
Vào
mùa Chay là vào mùa vật lộn :
-
Chúa nhật I: Đức Giê-su vật lộn với ba cạm bẫy do ma quỷ
giăng ra ! (x Mt 4,1-11)
-
Chúa nhật II: Đức Giê-su phải vật lộn với tính hưởng thụ của
các Tông Đồ, vì các ông muốn làm Lều trên núi để hưởng vinh quang chứ không
muốn xuống núi (x Mt 17,1-9)
-
Chúa nhật III: Đức Giê-su vật lộn Đức Tin với phụ nữ xứ
Samari ương ngạnh (x Ga 4,5-42).
-
Chúa nhật IV: Việc Đức Giê-su chữa lành người mù gây ra cuộc
vật lộn Đức Tin: đầu tiên là các Tông Đồ tưởng rằng anh bị mù là do tội gây
nên, rồi đến những người láng giềng, và sau đó đến nhóm Pha-ri-sêu, cuối cùng
cả cha mẹ anh mù, tất cả đều vật lộn về nguyên nhân anh mù được sáng mắt, để biết được người mở mắt anh mù là Đấng nào?
Ta biết trong Tin Mừng của Gioan, ông ghi bảy dấu lạ, thì phép lạ mở mắt anh mù
là dấu lạ
thứ 6, dấu lạ áp chót trong tuần sáng tạo mới Đức Giê-su thực
hiện, làm hoàn hảo cuộc sáng tạo thuở ban đầu, vì ngày thứ 6 trong tuần sáng
tạo xưa Chúa đã tạo dựng Adam, Eva, nhưng họ bị satan làm mù mắt, tưởng rằng ăn
quả Chúa cấm là được hoàn hảo như Thiên Chúa, nhưng hậu quả đã dẫn cả dòng
giống rớt xuống hố tử thần (x St 3), thì vào thời Tân Ước, qua phép lạ thứ 6,
Đức Giê-su mở mắt cho người mù là dấu Ngài muốn mở mắt cho giống nòi Adam, Eva,
bởi lẽ Đức Giê-su đã nói: “Đèn của thân
thể tức là mắt ngươi, khi mắt ngươi đơn thuần khi toàn thân ngươi sáng láng, nó
sẽ sáng láng tất cả như khi đèn tỏa hào quang soi chiếu ngươi ;một khi nó vạy
vò, thì thân mình ngươi sầm tối. Vậy hãy xem có khi ánh sáng trong ngươi lại là
tối tăm?” (Lc 11, 34-36). Đó là lý do Đức Giê-su mở mắt cho người mù, là
dấu chỉ Ngài làm hoàn hảo giống nòi Adam, Eva được sáng mắt tâm hồn, với trải
nghiệm của ông Phao-lô, sau khi ông được Chúa mở mắt nhận ra con đường cứu độ,
để không còn mù quáng đi bách hại người Công Giáo (x Cv 9), rồi lên đường tích
cực loan báo Tin Mừng. Ông chia sẻ niềm tin với giáo đoàn Ê-phê-sô: “Sau khi
những mắt của lòng được rạng sáng, anh em biết đâu là niềm hy vọng do bởi việc
Thiên Chúa kêu gọi, đâu là vinh quang phong phú của cơ nghiệp Người trong các
thánh, đâu là quyền năng cao cả tuyệt vời của Ngài nơi ta, là những kẻ tin Ngài
đã chỗi dậy từ cõi chết, nay đang ngự bên hữu Chúa Cha đến muôn đời, để đặt
muôn sự dưới chân Ngài, Ngài đứng trên vạn vật làm Đầu Hội Thánh, đích thực là
Thân Mình Ngài, sự viên mãn của Đấng viên thành vạn sự trong mọi người” (Ep 1,18-23).
Bởi
đó mỗi khi ta đi dự Lễ, ta phải cầu xin Chúa mở mắt tâm hồn ta, để ta biết tin
vào Chúa Giê-su là Đấng làm hoàn hảo công trình tạo dựng thuở ban đầu (x Ga 1,
1-5) ; và ai đã thuộc về Chúa Ki-tô, muốn con mắt tâm hồn của mình ngày càng
rạng sáng, không còn vạy vò, thì cả cuộc đời theo Chúa Giê-su luôn phải vật lộn
với niềm tin.
I. MỌI SỰ ĐƯỢC TẠO DỰNG CÁCH HOÀN HẢO PHẢI ĐƯỢC TÁI TẠO
TRONG ĐỨC GIÊ-SU KI-TÔ.
“Đức Giê-su lấy nước bọt trộn với đất và bôi vào mắt anh mù,
rồi bảo anh đi rửa ở hồ Si-lô-ác” (Ga 9,6-7: Tin Mừng). Việc
này trở nên dấu chỉ mang hai ý nghĩa :
1- Đức Giê-su
là Thiên Chúa toàn năng: Giữ vệ sinh là một quy
luật cần thiết phải tuân thủ khi chữa bệnh. Thế mà Đức Giê-su lại dùng nước miếng hòa với đất mà bôi vào
mắt người mù để chữa, thì quả là phản khoa học ! Điều này minh chứng Ngài là Thiên Chúa toàn năng, không lệ thuộc
vào bất cứ Luật nào, vì Ngài là Chủ mọi Luật Lệ ! (x Gc 4,12).
2- Đức Giê-su tái tạo nhân loại: Trong
cuộc sáng tạo thuở ban đầu, Thiên Chúa đã dùng Lời để tạo dựng loài người (x St
1,26-27) ; nhưng rồi Ngài lại tái tạo họ bằng bùn đất (x St 2,7). Điều ấy tiên
báo: Vào thời Tân Ước, loài người phải được tái sinh bởi Lời Chúa và bởi Chúa
Giê-su (x Gc 1,18 ; Cv 2,38), nên Đức Giê-su đã nhổ nước miếng xuống đất trộn
thành bùn, rồi lấy bôi vào mắt anh mù, đoạn Ngài sai anh đi rửa ở hồ Si-lô-ác, và
anh đã được sáng mắt, trở nên con người hoàn hảo giống như ông Phao-lô từ kẻ
mù, nhờ lãnh Phép Rửa của Chúa Giê-su (Bí tích Thánh Tẩy) đã sáng mắt Đức Tin,
rồi đi làm Tông Đồ cho Ngài, không thua các Tông Đồ thượng đẳng (x Cv 9 ; 2 Cr 11,5). Nhưng ta phải hiểu rằng
không phải do bùn mở mắt anh mù, mà anh được sáng mắt là nhờ làm theo Lời Đức
Giê-su, để rồi anh trở nên chứng nhân cho Ngài. Vì đi rửa hồ Si-lô-ác có nghĩa
là “kẻ được sai đi” (x
Ga 9,7: Tin Mừng. Trở nên chứng nhân cho Ngài nối tiếp và mở rộng sứ mệnh Chúa
Cha đã trao cho Con Một Ngài vào trần gian. Thực vậy, sau khi Đức Giê-su từ cõi
chết sống lại, Ngài hiện đến với các Tông Đồ trao cho họ sứ mệnh: “Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh
em”(Ga 20,21).
II. MẮT TÂM HỒN NGƯỜI KI-TÔ HỮU ĐƯỢC RỘNG MỞ NHIỀU HAY
ÍT, LỆ THUỘC VÀO CUỘC VẬTLỘN
ĐỨC TIN .
Vở
bi hài kịch “sáng mà mù, mù lại sáng” được diễn ra 5 màn :
+ Màn I: Anh mù từ thuở mới sinh
vẫn ngồi ăn xin nơi Đền Thờ, nay lại được sáng mắt. sự lạ này gây tranh luận
giữa người láng giềng với người quen biết anh :
Có người
nói: “Tên mù ăn xin nay đã được sáng mắt
!”
Kẻ
khác cãi lại: “Không phải, một kẻ nào
giống như hắn !”
Còn
anh mù thì xác nhận: “Chính tôi là tên mù
ăn xin, đã nhờ ÔNG CÓ TÊN LÀ GIÊ-SU lấy bùn đất bôi vào mắt tôi, rồi bảo
tôi đi rửa !” (x Ga 9,8-12: Tin Mừng)
+ Màn II: Cuộc chia rẽ trong nhóm Biệt phái. Có người
nói: “Con người ấy (Giê-su) không thể bởi
Thiên Chúa, vì nó không giữ ngày Hưu lễ” ; Kẻ khác không đồng ý: “Làm sao một người tội lỗi lại có thể làm
được những điều lạ như vậy ?” Thế là bọn họ quay sang hỏi anh mù: “Mày nghĩ sao về người đã mở mắt cho mày
?” Anh ta đáp: “NGÀI LÀ MỘT NGÔN SỨ !”
(x Ga 9,13-17)
+ Màn III: Mọi người vẫn không tin về
việc anh mù đã được sáng mắt, họ liền gọi cha mẹ anh ta tới làm chứng về việc
này, nhưng cha mẹ anh chỉ xác nhận: “Nó
là con chúng tôi và sinh ra đã bị mù, còn làm sao nó được sáng mắt thì cứ hỏi
nó, vì nó đã khôn lớn, nó sẽ nói năng về mình được !” Cha mẹ anh mù nói thế
để tránh bị trục xuất ra khỏi hội đường vì dám tuyên xưng Đức Giê-su là Đấng Ki-tô ! (x Ga 9,18-23: Tin
Mừng)
+ Màn IV: Nhóm Biệt phái quay lại
phía anh mù và nói: “Tên ấy là kẻ tội lỗi
!” Anh mù gạt phăng đi: “Ông ấy có phải
là người tội lỗi hay không, tôi không biết. Tôi chỉ biết một điều: trước đây
tôi bị mù mà nay tôi nhìn thấy được !”
Biệt
phái vặn hỏi: “Ông ta đã mở mắt cho mày
thế nào?” Anh trả lời: “Tôi đã nói
với các ông rồi mà các ông vẫn không chịu nghe. Tại sao các ông còn muốn nghe
lại chuyện đó nữa ? Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng ?” Bọn
Biệt phái mắng nhiếc anh: “Có mày mới là
môn đệ của ông ấy ; còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của ông Mô-sê. Chúng ta
không biết ông Giê-su ấy bởi đâu mà đến !” Anh đáp: “Kể cũng lạ thật ! Các ông không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà ông
ấy lại là người đã mở mắt tôi! Chúng ta biết: Thiên Chúa không nhậm lời những
kẻ tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhậm
lời kẻ ấy. Xưa nay chưa hề nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới
sinh. Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm
được gì !”
Bọn
Biệt phái tức tối: “Mày sinh ra tội lỗi
ngập đầu, thế mà mày lại muốn làm thầy chúng ta ư ?” Tức khắc họ trục xuất
anh ra khỏi Đền Thờ ! Đây là hình phạt nặng nhất, nó kéo dài vô hạn, bị tịch
thu tài sản và bị cắt đứt mọi liên lạc !
Anh
vừa ra khỏi Đền Thờ, thì Đức Giê-su xuất
hiện giơ tay đón lấy anh và hỏi: “Anh có
tin vào Con Người không?” Anh đáp: "Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin?” Đức Giê-su trả lời: “Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với
anh đây”. Anh nói : “Thưa Ngài, tôi
tin. Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Ngài” (x Ga 9,24-38: Tin Mừng). Nghĩa
là anh đã tuyên xưng ĐỨC GIÊ-SU LÀ THIÊN CHÚA ! Như
thế, Đức Giê-su đã mở mắt Đức Tin cho anh mù hiểu danh hiệu “Con Người”. Danh
hiệu này Kinh Thánh đặc biệt chỉ về Chúa Giê-su là Con Thiên Chúa mà ngôn sứ
Daniel đã báo trước về ngày cánh chung Đấng Cứu Thế xuất hiện: “Con Người đang ngự giá mây trời mà đến”
(Dn 7,13b). Chính Chúa Giê-su cũng đã xác nhận như vậy về mình: “Ngày cánh
chung, Con Người ngự đến trong vinh quang cùng với các thánh thiên thần” (Mt
16,27 ; Mc 8,38 ; Lc 9,26).
+ Màn V - Hồi kết: Ngay sau khi Đức
Giê-su mở mắt cho anh mù, Ngài lẩn trốn vào “hậu trường” để trên “sân khấu”
người mù và kẻ sáng mắt đấu lý với nhau. Cuối cùng như trong “hậu trường”, Ngài
bước ra “sân khấu” tuyên bố kết quả: “KẺ MÙ ĐƯỢC THẤY, NGƯỜI SÁNG MẮT HÓA MÙ!” (x
Ga 9,39: Tin Mừng).
*Kẻ mù
được thấy: Nhờ luôn chiến đấu với những kẻ ác tâm và tự
mãn, mắt tâm hồn của anh mù tiến triển, cụ thể khởi đầu anh chỉ biết tên người
mở mắt mình là Giê-su (x Ga 9,11: Tin Mừng), sau đó anh nhận ra Ngài
là Ngôn Sứ
(x Ga 9,17), cuối cùng anh sấp mình thờ lạy Đức Giê-su, tuyên xưng Ngài
là Thiên
Chúa ! (x Ga 9,38).
*Người
sáng mắt hóa mù: Họ nhìn Đức Giê-su là kẻ phạm pháp (lỗi Luật
ngày Sa-bát) phải giết sớm, có nghĩa là họ đã loại trừ sự sống!
Câu
chuyện anh mù cho ta những xác tín:
1- Thuở
xưa, ông Sa-mu-en cứ tưởng Thiên Chúa chọn những người anh của Đa-vít trong gia
đình ông I-sai làm thủ lãnh dân tộc, nhưng Người lại bảo ông Sa-mu-en: Xức dầu
cho Đa-vít, đứa con út trong gia đình, và đặt cậu làm vua chăn dắt dân Chúa, vì
người ta nhìn bề ngoài, còn Thiên Chúa nhìn tận đáy lòng ! (x 1Sm 16 : Bài đọc
I).
Người
Chúa chọn hôm nay để dẫn dắt Đức Tin người khác lại là “vua mù”, kẻ thấp hèn
nhất trong xã hội, nhưng anh sống Đức Tin dũng cảm, bị xã hội loại trừ, cả cha
mẹ cũng xa lánh! Mà anh vẫn bình an và hân hoan, vì “dù cha mẹ có bỏ con đi nữa, thì hãy còn có Chúa đón nhận con” (Tv
27/26,17).
2- Ai
nói mình đã được Chúa mở mắt tâm hồn, trở thành con cái sự sáng, thì phải nỗ
lực làm việc lành. Thánh Phao-lô nói: “Anh
em hãy xem điều gì đẹp lòng Chúa, đừng cộng tác vào những việc vô ích của con
cái bóng tối, phải vạch trần những việc ấy ra mới đúng. Vì những việc chúng làm
lén lút, thì nói đến đã là nhục rồi. Bất cứ điều gì lộ ra thì trở nên ánh sáng.
Bởi vậy có lời chép rằng : Tỉnh giấc đi, hỡi người còn đang ngủ! Từ chốn tử
vong, chỗi dậy đi nào! Đức Ki-tô sẽ chiếu sáng ngươi” (x Ep 5,8-14: Bài đọc
II). Cụ thể, noi gương “vua mù” để được Chúa chúc phúc, cũng như xưa ông
Gia-cóp vật lộn với thần của Thiên Chúa suốt đêm đến sáng cũng không chịu buông,“Người đó nói: "Buông ta ra, vì đã
rạng đông rồi." Nhưng ông đáp: "Tôi sẽ không buông ngài ra, nếu ngài
không chúc phúc cho tôi."Người đó hỏi ông: "Tên ngươi là gì? "
Ông đáp: "Tên tôi là Gia-cóp." Người đó nói: "Người ta sẽ không
gọi tên ngươi là Gia-cóp nữa, nhưng là Ít-ra-en, vì ngươi đã đấu với Thiên Chúa
và với người ta, và ngươi đã thắng." (x St 32,23-29).
3- Đi
trong đêm tối, người mù và kẻ sáng mắt chẳng ai dẫn ai, trừ người có cây đèn
cháy sáng. Một đêm kia, anh mù tay cầm cây gậy dò đường, tay cầm đèn giơ cao và
hô: “Đây, theo tôi đi lối này”. Thế mà
người ta cứ xô vào anh, anh tức giận chửi thề: “ĐM, chúng mày mù hả, tao đã soi đèn cho chúng mày đi, sao lại cứ xô vào
tao ?” Người sáng mắt đáp: “Có mày mù
ấy, đèn mày đã tắt từ lâu mà mày cứ còn la lớn đi lối này, đi này !?”
Vậy đi
trong đêm tối kẻ mù nhờ cầm cây gậy với cây đèn trở thành lãnh đạo người sáng
mắt ; thì người Ki-tô hữu nhờ cầm lấy Chúa Giê-su Phục Sinh ăn (x Lc 22,17),
thì Ngài là cây gậy bảo vệ ta đúng như lời Thánh vịnh nói: “Cây gậy Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm”
(Tv 23/22,4b), bởi lẽ “Ngài là Mục Tử
chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi” (Tv 23/22,1 : Đáp ca). Và “Ngài là ánh sáng cho thế gian, ai theo Ngài
sẽ nhận được ánh sáng đem lại sự sống” (Ga 8,12 : Tung Hô Tin Mừng). Đó cũng
là lý do thánh Phao-lô xác tín: “Ngoài
Chúa Ki-tô Giê-su chịu đóng đinh, tôi không muốn biết điều gì khác” (1Cr
2,2). Chỉ biết Chúa Giê-su Ki-tô chịu đóng đinh chính là đi chung đường phục vụ
với Ngài (x 1Ga 2,6), để được đồng hiến tế với Ngài, được đón nhận Ngài vào tâm
hồn (Rước Lễ), có thế ta mới được đồng hóa với Ngài là sự sáng (x Ga 8,12; Gl
2,20), để được Ngài giúp chu toàn sứ mệnh “kẻ
được sai đi” không thua anh mù (x Ga 9,7 : Tin Mừng).
THUỘC LÒNG
Sự sáng đã đến trong
thế gian, mà người ta đã yêu mến tối tăm hơn sự sáng, vì việc họ làm là điều
xấu. Bởi chưng ai làm sự dữ thì ghét sự sáng, không đến với sự sáng, kẻo bị bắt
lỗi về các việc của mình ! (Ga 3, 19-20)
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH