BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC I: St 12,1-4a
1 Hồi ấy, Đức Chúa phán
với ông Áp-ram: "Hãy rời bỏ xứ sở, họ hàng và nhà cha ngươi, mà đi tới đất
Ta sẽ chỉ cho ngươi.2 Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn, sẽ chúc phúc cho ngươi. Ta
sẽ cho tên tuổi ngươi được lẫy lừng, và ngươi sẽ là một mối phúc lành. 3 Ta sẽ chúc phúc cho
những ai chúc phúc cho ngươi; Ai nhục mạ
ngươi, Ta sẽ nguyền rủa. Nhờ ngươi, mọi gia tộc trên mặt đất sẽ được chúc
phúc."
4 Ông Áp-ram ra đi, như
Đức Chúa đã phán với ông.
ĐÁP CA: Tv 32
Đ. Xin đổ
tình thương xuống chúng con,
lạy Chúa, như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài. (c 22)
4 Lời Chúa
phán quả là ngay thẳng, mọi việc Chúa làm đều đáng cậy tin. 5 Chúa yêu
thích điều công minh chính trực, tình thương Chúa chan hoà mặt đất.
18 Chúa để
mắt trông nom người kính sợ Chúa, kẻ trông cậy vào lòng Chúa yêu thương, 19 hầu cứu
họ khỏi tay thần chết và nuôi sống trong buổi cơ hàn.
20 Tâm hồn
chúng tôi đợi trông Chúa, bởi Người luôn che chở phù trì. 22 Xin đổ
tình thương xuống chúng con, lạy Chúa, như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài.
BÀI ĐỌC II: 2Tm 1,8b-10
8 Anh yêu quý, dựa vào
sức mạnh của Thiên Chúa, anh hãy đồng lao cộng khổ với tôi để loan báo Tin
Mừng.9 Người đã cứu độ và kêu
gọi chúng ta vào dân thánh của Người, không phải vì công kia việc nọ chúng ta
đã làm, nhưng là do kế hoạch và ân sủng của Người. Ân sủng đó, Người đã ban cho
chúng ta từ muôn thuở trong Đức Ki-tô Giê-su, 10 nhưng giờ đây mới được
biểu lộ, vì Đấng cứu độ chúng ta là Đức Ki-tô Giê-su đã xuất hiện. Chính Đức
Ki-tô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường
sinh bất tử.
BÀI GIẢNG
A. PHẦN TÌM HIỂU
Bằng chứng :
a- Phép rửa với Hiển Dung:
Lời của Chúa Cha giới
thiệu Đức Giê-su cho nhân loại: “Đây là
Con chí ái Ta, kẻ Ta sủng mộ”, chỉ xuất hiện hai lần trong cuộc đời của
Ngài: Khi Ngài chịu phép rửa ở sông Gio-đan (x Mt 3,17) và lúc Ngài Hiển Dung ở
núi cao (Mt 17,5a: Tin Mừng).
b- Cám dỗ với Hiển Dung và Tử Nạn:
Đức Giê-su bị cám dỗ
liên lỉ, điển hình :
* Đầu cuộc đời công khai của Đức Giê-su, quỷ cám dỗ Ngài,
nó đều thất bại, Ngài sống giữa dã thú và các thiên thần đến hầu hạ (x Mt 4,11).
* Tại núi Hiển Dung, môn đệ cám dỗ Đức Giê-su: “May quá có chúng con ở đây để chúng con dựng
ba lều, một cho Thầy, một cho Mô-sê, và một cho Ê-ly-a” (x Mt 17,4: Tin
Mừng).
* Vào giờ Đức Giê-su chịu Tử Nạn, mọi người cám dỗ Ngài: “Mi là kẻ phá được Đền Thờ, và nội trong ba
ngày xây lại được, hãy cứu lấy mình đi! Nếu mi là Con Thiên Chúa, thì xuống
khỏi thập giá xem nào!” (Mt 27,40).
c- Hiển Dung với Tử
Nạn, Phục Sinh, và Lên Trời.
Ta thấy các chi tiết ở núi Hiển Dung đều xảy ra
vào giờ Tử Nạn và Phục Sinh của Đức Giê-su:
· Ông Mat-thêu ghi “sáu
ngày sau” Đức Giê-su Hiển Dung (x Mt 17,1) là báo trước Ngài bị giết vào ngày
thứ sáu, rồi ngày thứ I trong tuần, tức là ngày thứ tám Ngài sống lại (x Mt 28).
· Tại núi Hiển Dung, cũng
như núi Cây Dầu, vào giờ Tử Nạn, Đức Giê-su bị bắt đều có ba ông Phê-rô, Gio-an
và Gia-cô-bê ở với Đức Giê-su (x Mt 17,4 = Mt 26,37).
· Nơi núi Hiển Dung và
núi Sọ (vào lúc 3giờ Thứ Sáu Tuần Thánh), rồi lên trời đều có mây bao phủ ngọn
núi (x Mt 17,5 = Mt 27,45 = Cv 1,9).
· Nơi núi Hiển Dung có
hai ông Mô-sê và Ê-ly-a hiện ra đàm đạo với Đức Giê-su (x Mt 17,3: Tin Mừng) ;
thì vào lúc Đức Giê-su Phục Sinh có hai thiên thần từ trời đến báo cho các bà
ra mộ: Đức Giê-su không còn ở đây (x Ga 20,12) ; và chính lúc Đức Giê-su lên
Trời, cũng có hai thiên thần nói với các môn đệ đang đứng nhìn Thầy về Trời: các
ông hãy trở về, Ngài sẽ đến cùng một thể thức như các ông vừa thấy (x Cv 1,10).
B. GIÁO HUẤN
HIỂN DUNG: CHÚA MUỐN MỌI NGƯỜI THĂNG TIẾN
Biến cố Hiển Dung, chắc chắn Chúa Giê-su muốn ta mỗi ngày được thăng tiến trong ba
lãnh vực:
-
Thân xác khỏe mạnh.
-
Trí tuệ thông minh, tài ba.
-
Tâm hồn đạo đức thánh thiện.
Thánh Tô-ma Tiến sĩ nói:
“Mỗi vấn đề phải được giải quyết trong
lãnh vực của nó”.
1/ Muốn có thân xác
khỏe mạnh, ta phải ăn uống điều độ và đủ chất dinh dưỡng ; thêm vào mỗi ngày ta
phải tập thể thao thể dục.
2/ Muốn có trí tuệ
thông minh, tài ba, ta chăm chỉ học hành và cần cù làm việc.
3/ Muốn có tâm hồn đạo
đức thánh thiện, ta phải là người Công Giáo siêng năng hiệp dâng Thánh Lễ, để tâm
nghe và thực hành Lời Chúa qua Phụng Vụ của Hội Thánh.
Nhưng:
-
Nghe Lời Chúa ở đâu ?
-
Nghe Lời Chúa, tâm tư ta phải thế nào ?
-
Kết quả Lời Chúa đem lại cho ta điều gì ?
a- Nghe Lời Chúa ở đâu ?
Phải khẳng định rằng ta
chỉ được trực tiếp nghe Lời Con yêu dấu của Chúa khi Hội Thánh giảng dạy trong Phụng Vụ (x Dt
1,1-2). Chân lý này đã được mạc khải trong trình thuật Đức Giê-su Hiển Dung,
Chúa Cha đã giới thiệu Con của Người, và buộc loài người phải nghe Lời Con của
Người: “Đây là Con Ta yêu dấu, các ngươi
hãy nghe Lời Ngài” (Mt 17,5: Tung Hô Tin Mừng). Thế mà sau đó, Đức Giê-su lại ra lệnh cho các môn đệ:
“Chúng con phải im lặng cho đến khi Con
Người từ cõi chết sống lại” (Mt 17,9: Tin Mừng). Như chúng ta biết từ lúc
Đức Giê-su bị xử án, Ngài đã chấm dứt giảng dạy, ai muốn nghe giáo lý của Đức
Giê-su, Ngài bảo: “Cứ vào Nhà Thờ hỏi
người nghe tôi giảng dạy, vì hằng ngày tôi giảng cách công khai ở đó” (x Ga
18, 19-21), thì ta phải hiểu đó chính là lúc Hội Thánh cử hành Phụng Vụ, là ta
thực hành giáo huấn của Công Đồng Vat.II trong Hiến Chế Phụng Vụ số &: “Thiên
Chúa hiện diện thiết thực khi ta đọc Thánh Kinh trong Hội Thánh. Vì trong Phụng
Vụ Hội Thánh thể hiện quyền giáo huấn Chúa đã ban riêng cho, và các môn đệ
chính thức nhận lệnh Chúa Giê-su Phục Sinh sai họ đi rao giảng Tin Mừng ! (x Mt
28,19-20). Vậy lệnh Đức Giê-su cấm các môn đệ
không được nói cho ai những gì họ đã được mắt thấy tai nghe ở trên núi
Hiển Dung, cho đến khi Đức Giê-su từ cõi chết sống lại, TRỞ THÀNH LỜI GIẢI
THÍCH lệnh: “Chúa Cha truyền phải nghe
Lời Con của Người”, chính là CHÚA CHA BUỘC MỌI NGƯỜI PHẢI NGHE LỜI HỘI
THÁNH, nhất là đến dự tiệc Thánh Thể để được Chúa ở cùng.
Ta lại biết lý do các
Tông Đồ muốn dựng ba lều ở trên núi Hiển Dung: một cho Thầy, một cho ông Mô-sê
và một cho ông Ê-ly-a, là vì các ông nhận ra rằng nơi đây là Nhà Tạm của Thiên Chúa. Trong thời ông Mô-sê còn dẫn dân bỏ
Ai Cập về đất Hứa, trước khi ông có ý kiến với dân, thì ông vào Lều Hội Ngộ
(Nhà Tạm của Thiên Chúa), nơi đặt hai Bia Đá để thỉnh ý Chúa, lúc ấy có mây bao
phủ Lều (x Xh 33, 7t). Đây là dấu chỉ sự hiện diện của Thiên Chúa, nhiều thế kỷ sau, khi Đền Thờ được khánh
thành, mây cũng bao phủ khắp Đền Thờ (x 1V 8,10).
Nhưng Chúa không cho
các ông dựng Lều ở trên núi Hiển Dung, đấy mới chỉ là dấu chỉ Nhà Tạm của Thiên
Chúa, do đó Ngài buộc các ông phải xuống núi để đi loan báo Tin Mừng, quy tụ
muôn dân vào Hội Thánh. Đấy mới thực là Lều của Thiên Chúa, Ngài luôn hiện diện
với dân, đặc biệt khi Hội Thánh cử hành Phụng Vụ. Nơi đây người ta được Chúa
dạy bảo, hơn xưa ông Mô-sê vào Lều Hội Ngộ thỉnh ý Chúa.
Thực vậy thánh Phao-lô
xác định cho chúng ta: khi ta được nghe Lời Chúa trong Phụng Vụ, chính là Chúa
Giê-su trực tiếp nói với chúng ta qua giáo sĩ là dụng cụ Chúa dùng (x Dt
1,1-2).
b- Nghe Lời Chúa, tâm tư ta phải thế nào ?
Qua biến cố Hiển Dung,
Chúa Cha chỉ buộc loài người nghe Lời Con chí ái của Ngài, sau khi Con của Ngài
đã nghe Lời Cha phục vụ loài người đến mất mạng ! Nên ta không phải chỉ là nghe
Lời Chúa bằng lỗ tai, mà nghe bằng con tim thể hiện bằng hành động như Đức
Giê-su. Có thế, trong ngày cánh chung, ta mới được giống Đức Giê-su trong cuộc
Quang Lâm của Ngài (x 1Ga 3,2). Vì “nếu ta cùng chịu đau khổ với Ngài, thì ta sẽ
cùng sống ; nếu ta chịu đựng, ta sẽ đồng hiển trị” (2Tm 2,11-12a). Vậy ta
hãy thực hành lời thánh Phao-lô dạy: “Đừng
rập theo đời này, trái lại hãy canh tân lương tri, mà biến hình đổi dạng, làm
sao anh em thẩm định được ý Thiên Chúa là gì, thật là tốt lành,thú vị, trọn hảo”
(Rm 12,2).
c- Kết quả Lời Chúa đem lại cho ta điều gì ?
Nhờ nghe Lời Chúa dẫn
ta vào Hội Thánh để được hưởng muôn phúc lành, hơn Lời Chúa đã hứa với tổ phụ
Abraham: “Hãy rời bỏ xứ sở, họ hàng và
nhà cha ngươi, mà đi đến đất Ta sẽ chỉ cho ngươi. Ta sẽ làm cho ngươi thành một
dân lớn, sẽ chúc phúc cho ngươi. Ta sẽ cho tên tuổi ngươi được lẫy lừng, và
ngươi sẽ là một mối phúc lành. Ta sẽ chúc phúc cho những ai chúc phúc cho ngươi
; ai nhục mạ ngươi, Ta sẽ nguyền rủa. Nhờ ngươi, mọi gia tộc trên mặt đất sẽ
được chúc phúc” (St 12,1-3: Bài đọc I). Nhưng bây giờ (thời Tân Ước) mới
được biểu lộ, vì “Đấng Cứu Độ chúng ta là
Đức Giê-su Ki-tô đã xuất hiện. Chính Đức Ki-tô đã tiêu diệt thần chết, và đã
dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh bất tử. Vậy ta hãy đồng lao cộng
khổ để loan báo Tin Mừng. Người đã cứu độ và kêu gọi chúng ta vào dân thánh của
Người, không phải vì công kia việc nọ chúng ta đã làm, nhưng là do kế hoạch và
ân sủng của Người. Ân sủng đó, Người đã ban cho chúng ta từ muôn thuở trong Đức
Giê-su Ki-tô” (2Tm 1, 8b-10: Bài đọc II).
Vậy ta hãy cầu nguyện: “Xin đổ tình thương xuống trên chúng con, lạy
Chúa, như chúng con hằng trông cậy nơi Ngài” (Tv 33/32,22: Đáp ca).
THUỘC LÒNG
Đừng rập
theo đời này, trái lại hãy canh tân lương tri, mà biến hình đổi dạng, làm sao
anh em thẩm định được ý Thiên Chúa là gì, thật là tốt lành,thú vị, trọn hảo (Rm 12,2).
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH