BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC I :
G 19, 1.23-27a
1
Bấy giờ, ông Gióp lên tiếng nói: 23 Ôi, những lời tôi nói đây, phải
chi có người chép lại,phải chi có người ghi vào sách,24 có người đục
bằng sắt, trám bằng chì, tạc vào đá cho đến muôn đời! 25 Tôi biết
rằng Đấng bênh vực tôi vẫn sống, và sau cùng, Người sẽ đứng lên trên cõi đất. 26
Sau khi da tôi đây bị tiêu huỷ, thì với tấm thân, tôi sẽ được nhìn ngắm Thiên
Chúa. 27 Chính tôi sẽ được ngắm nhìn Người,Đấng mắt tôi nhìn thấy không
phải người xa lạ”.
ĐÁP CA : Tv
26
Đ. Tôi
vững vàng tin tưởng sẽ được thấy ân lộc Chúa ban
trong cõi đất dành cho kẻ sống. (c 13)
1 CHÚA
là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi, tôi còn sợ người nào? CHÚA là thành luỹ
bảo vệ đời tôi,tôi khiếp gì ai nữa?
4 Một
điều tôi kiếm tôi xin,là luôn được ở trong đền CHÚA tôi mọi ngày trong suốt
cuộc đời, để chiêm ngưỡng CHÚA tuyệt vời cao sang, ngắm xem thánh điện huy
hoàng.
7 Lạy
CHÚA, cúi xin Ngài nghe tiếng con kêu,xin thương tình đáp lại. 8b Lạy CHÚA, con tìm thánh nhan Ngài,9a
xin Ngài đừng ẩn mặt.
13 Tôi
vững vàng tin tưởng sẽ được thấy ân lộc CHÚA ban trong cõi đất dành cho kẻ
sống. 14 Hãy cậy trông vào CHÚA, mạnh bạo lên, can đảm lên nào! Hãy
cậy trông vào CHÚA.
BÀI ĐỌC II
: Rm 5, 5-11
5 Thưa
anh em, trông cậy không làm chúng ta phải thất vọng, vì Thiên Chúa đã đổ tình
yêu của Người vào lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta.6
Quả vậy, khi chúng ta không có sức làm được gì vì còn là hạng người vô đạo, thì
theo đúng kỳ hạn, Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta.7 Hầu như không ai
chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện
chăng.8 Thế mà Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn
là những người tội lỗi; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta.9
Phương chi bây giờ chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, hẳn
chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.10 Thật
vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho
Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hoà giải với Người, phương chi bây
giờ chúng ta đã được hoà giải rồi, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của
Người Con ấy.11 Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên
Chúa là niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải
chúng ta với Thiên Chúa.
BÀI GIẢNG
THÁNH THỂ,
NGUỒN HẰNG SỐNG
Đối
với niềm tin của người Công Giáo sự chết không phải là tận tuyệt, ai đã được
sống kết hợp với Chúa Giêsu Thánh Thể thì cũng được mai táng với Ngài, mà ai đã
cùng chịu đau khổ với Ngài, thì cùng được chia phần vinh phúc vĩnh hằng với
Ngài trong thế giới Phục Sinh. Do đó, dù sống đời này ta còn gặp đau khổ như
ông Gióp : nội trong một ngày Chúa cho ma quỷ cướp hết tài sản và con cái của
ông, nó còn làm cho thân xác ông lở loét từ đầu đến chân, khiến bà vợ không muốn
nhìn ông mà còn mỉa mai Đức Tin của ông
: “Ông còn kiên vững trong đường lối vẹn
toàn của ông nữa hay thôi ? Hãy nguyền rủa Thiên Chúa và chết đi cho rồi !”
Nhưng ông Gióp đáp lại : “Cả bà cũng nói như một mụ điên. Chúng ta đón nhận
điều lành từ Thiên Chúa, còn điều dữ, lại không biết đón nhận sao ?” (G
2,9-10) Trong tất cả những chuyện ấy, ông Gióp không để cho môi miệng thốt ra
lời tội lỗi. Vì ông Gióp tin vào sự sống lại : “Đấng
bênh vực tôi hằng sống, và sau cùng Người sẽ đứng lên trên cõi đất. Sau khi da
thịt tôi đây bị tiêu hủy, thì với tấm thân này tôi sẽ được ngắm nhìn Thiên Chúa.
Chính tôi sẽ được ngắm nhìn Người, Đấng mắt tôi nhìn thấy, không phải người xa
lạ” (G 19,25-27 : Bài đọc I).
Đối với người Công Giáo sống Đức Tin và yêu Chúa hết
lòng hết linh hồn hết trí khôn, thì nỗi đau khổ nhất của họ là cảm nghiệm chính
mình gặp yếu đuối tư bề, điều tốt muốn lại không làm, điều xấu ghét lại cứ thi
hành (x Rm 7,18-19). Nếu không có Chúa ra tay cứu vớt, thì với con người tội
lỗi ấy đã thuộc về quyền quản lý của thần chết. Tuy thế ta đừng thất vọng, “vì Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào
lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần. Quả vậy, khi chúng ta không có sức làm được gì
vì còn là hạng người vô đạo, Đức Kitô đã chết vì chúng ta. Đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng
ta. Nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho
Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hoà giải với Người, hẳn chúng ta
sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.” (Rm 5,5-10 : Bài đọc II). Như
thế Đức Kitô đã không tiếc chúng ta điều gì, nên bây giờ cho “dù chúng ta còn phải chết vì tội đã phạm,
thì Thánh Thần cũng làm cho chúng ta được sống, vì chúng ta đã được trở nên
công chính trong Chúa Giêsu” (Rm 8,10).
“Trở nên công
chính trong Chúa Giêsu”, có nghĩa là được kết hợp với Chúa Giêsu Thánh Thể,
vì Ngài là nguồn sống. Bởi thế Ngài nói : “Tất
cả những người Chúa Cha đã ban cho tôi đều sẽ đến với tôi, và ai đến với tôi sẽ
không bị loại ra ngoài, vì tôi từ trời mà xuống, không phải để làm theo ý tôi, nhưng
để làm theo ý Đấng đã sai tôi. Mà ý của Đấng đã sai tôi là tất cả những kẻ
Người ban cho tôi, tôi sẽ không để mất một ai, nhưng sẽ cho họ sống lại trong
ngày sau hết” (Ga 6,37-40 : Tin Mừng).
Vậy “tôi vững
vàng tin tưởng sẽ được thấy ân lộc Chúa ban, trong cõi đất dành cho kẻ sống”
(Tv 27/26,13 : Đáp ca).
Ta biết rằng khi được hiệp thông Thánh Thể, thì ta đã
được đồng hóa với Chúa Giêsu (x Gl 2,20), không phải chỉ có ta mà còn tất cả
những người được Chúa Giêsu cứu độ, vì họ cũng là chi thể của ta trong Ngài.
Các chi thể trong một thân mình, chi thể này được tồn tại và phát triển là nhờ
sống cho chi thể khác và ngược lại. Vì vậy, người Công Giáo chăm sóc nhau là
chăm sóc thân thể mình trong Chúa Giêsu.
Một người phụ nữ người ta đặt tên là Bà Chằng, vì rất
hợp với bản tính khó nết, ích kỷ của bà. Lúc bà vừa tắt thở, quỷ lôi bà đi
ngay, vì nó biết bà này không ai ưa, thì chắc chắn phải xuống Hỏa Ngục không
cần đợi Chúa xét xử !
Thiên thần bản mạnh của bà giằng co với quỷ và kêu
nài với Chúa :
- Xin Chúa xét xử
cho bà này theo lòng thương xót của Ngài. Không thể để quỷ lôi bà đi ngay được!
- Con hãy mở sổ Nhật
Ký xem bà có làm một điều gì tốt cho ai không? Thiên Chúa nói với thiên thần.
Thiên
thần mau mắn lật từng trang Nhật Ký về đời sống Bà Chằng, lật cả mấy ngàn trang
rồi mà chẳng thấy có việc tốt nào cả… À, may quá, thiên thần reo lên và thưa
với Chúa :
- Lạy Chúa, có một
lần bà này đã cho người lối xóm một cọng hành ạ!
- Thế thì con hãy
dùng cọng hành đó mà kéo bà lên! Chúa bảo thiên thần.
Thiên thần mau mắn làm ngay. Bà Chằng bám vào cọng
hành và được thiên thần nín thở kéo lên. Thấy vậy nhiều người dưới Hỏa Ngục vội
bám lấy bà mong được “ăn theo”, Bà Chằng nổi sùng giãy đạp, chửi thề …! Làm cọng hành đứt phựt, thế là cả chùm người
rơi xuống Hỏa Ngục!!
Hãy nhớ lời Thánh Kinh dạy :
“Đức ái phủ lấp muôn vàn tội lỗi!” (1 Pr 4,8). Vì “ai có lòng nhân ái thì được thắng
án, án xử chỉ tàn nhẫn cho kẻ bất nhân!” (Gc 2,13).
***
Nhân ngày lễ Các Linh Hồn, chúng ta ôn lại Giáo Lý về
thế giới mai sau : Thiên Đàng, Hỏa Ngục, Luyện Tội và Ngục Tổ Tông.
NỀN TẢNG
GIÁO THUYẾT VỀ ĐỜI SỐNG MAI SAU.
1/ Luyện Ngục. Trong Mạc Khải không nói rõ có Luyện ngục, nhưng qua
hai Công Đồng Florence số 1439 và Công Đồng Vat.II trong Hiến Chế Ánh Sáng Muôn
Dân số 49 dạy : “Trong các môn đệ của
Chúa có những kẻ tiếp tục cuộc hành trình nơi dương thế, có những kẻ hoàn tất
cuộc sống và đang tinh luyện (Luyện
ngục), và có những kẻ được hiển vinh đang hưởng hạnh phúc cùng Thiên Chúa”.
Hội
Thánh định tín như trên là dựa vào Mạc Khải :
-
2Mcb 12,43 :
Phải cầu nguyện cho những người quá cố : Như vậy người qua đời đã đi vào thế
giới khác.
-
Mt 12,32 : Tội
phạm đến Thánh Thần đời này hay đời sau
cũng không được tha. Đó là Hỏa ngục.
-
Mt 5,25-26 : Các
ngươi không thể ra khỏi nơi đó bao lâu chưa
trả nốt đồng xu cuối cùng : Đồng xu cuối cùng là tội nhẹ, cũng phải được
thanh luyện trong thế giới mau sau.
-
1Cr 3,13-15 : Công việc của mọi người sẽ được tỏ lộ
ra, được mạc khải trong lửa cháy :
Như vậy công việc của mọi người còn được thanh luyện sau khi chết.
-
Kh 21,25-27 : Cổng
thành Giêrusalem trên trời không bao giờ đóng cả ngày đêm, nhưng không một
người phàm tục nào lẻn vào được. Như vậy, chỉ có những ai đã được thanh luyện tinh tuyền mới được vào
Thiên Đàng.
2/ Ngục Tổ Tông :Tiếng Do Thái là Shéol, có nghĩa là nơi ở của các vong linh (x Ds 16,23).
Kinh Thánh đề cập nhiều đến Âm Phủ :
-
Cv 2,31 : Đức Kitô
không bị bỏ rơi trong Âm Phủ, và thân xác Ngài không thấy cảnh hư nát.
-
1Pr 3,19 : Đức
Giêsu Kitô đã đi rao giảng cho các thần linh trong Âm Phủ.
Vậy Âm Phủ là gì ? Ta biết rằng Luật được ban qua
Môsê, nhưng ơn nghĩa và sự thật thì nhờ Đức Giêsu Kitô mà có (Ga 1,17). Mà Luật
như một tấm gương soi bóng linh hồn (x Gc 1,23), để nhờ Luật ta mới biết mình
có tội (x Rm 3,20 ; 7,7). Luật chỉ có giá trị như quản giáo dẫn ta đến gặp Đức
Giêsu mới được ơn giải phóng thoát án phạt của Luật (x Gl 3,24). Hậu quả của
tội là sự chết, còn ân huệ của Thiên Chúa là sự sống đời đời trong Chúa Giêsu
Kitô (x Rm 6,23).
Mặt khác, Cựu Ước chỉ là hình bóng của Tân Ước. Thế
nên nếu Ngôi Hai không giáng trần, thì Cựu Ước chỉ là chuyện lừa bịp, là thần
thoại. Nhưng nhờ Ngôi Hai nhập thể đã làm hoàn hảo những điều được viết trong
Cựu Ước (x Mt 5,17).
Vậy Kinh Thánh nói Chúa Giêsu sau khi chết Ngài xuống
Âm Phủ, có nghĩa là Ngài cứu những người
sống trung thành với Lề Luật Cựu Ước, để đưa họ vào chế độ ân sủng do Ngài thực
hiện. Nói cách khác, những kẻ chỉ bám víu vào Luật Cựu Ước, là những kẻ ở
trong Âm Phủ, họ phải được ánh sáng Phục Sinh của Chúa Giêsu dẫn lối vào chốn
trường sinh.
3/ Hỏa Ngục
:
Nhiều người lầm tưởng rằng Thiên Chúa là tình yêu,
nên không có Hỏa Ngục để hành hạ con người, nếu có nói đến Hỏa Ngục, đó chỉ là
cách dọa nạt cho người ta sợ đừng phạm tội thôi. Nhưng Chúa Giêsu nói rõ về Hỏa
Ngục :
-
Mt 24,49-51 : Kẻ
nào chỉ lo ăn uống say sưa và tra tay đánh đập đồng loại, nó sẽ bị khai trừ, và
bị đồng hóa với lũ giả hình, ở đó sẽ phải khóc lóc và nghiến răng.
-
Mt 25,1-13 :
Những cô trinh nữ khờ dại không được vào dự tiệc cưới.
-
Mt 25, 44-46a :
Kẻ nào không thương giúp đồng loại, để hướng lòng họ về với Chúa, thì sẽ phải
vào chốn cực hình đời đời.
Những hình ảnh Hỏa Ngục trên đây, chỉ là cách nói
bình dân cho dễ hiểu về hình khổ đời sau, mà sợ để xa lánh tội lỗi. Thực ra
Chúa không làm ra Hỏa Ngục để phạt ai. Nhưng có Hỏa Ngục là do người ta ngoan
cố không làm theo ý Chúa mà làm theo ý mình. Trong Thánh Kinh, có nhiều cách
diễn tả con người phải khổ vì không chọn Chúa :
-
Ga 15 : Chúa Giêsu
là cây nho, ta là ngành, ngành nho nào tách lìa khỏi thân thì tự khô héo. Như
vậy dù thân cây có tiết ra nhựa để nuôi cành,thì cành vẫn chết!
-
Mt 7,26 : Người
không xây dựng đời mình trên Giáo Lý của Hội Thánh, thì tai họa ập đến, giống
như người ngu xây nhà trên cát, khi mưa giông bão tố xảy đến, nhà đó bị sập,
thì không thể đổ lỗi cho Chúa được, mà phải tự nhận lấy hậu quả do mình không
làm đúng kỹ thuật.
-
Mt 12,43-45 : Kẻ đã thuộc về Chúa, lại tạo điều kiện cho bảy
quỷ dữ đến, thì tình trạng người đó lại tệ hơn trước.
-
Kh 19,7-8 : Nước
Trời như tiệc cưới, ai mặc áo trúc bâu, là mặc lấy Chúa Kitô, mặc lấy công đức
của các thánh, thì họ như cô dâu được đưa vào tiệc cưới. Vậy ai không có Chúa
Kitô,không có công đức, thì như cô dâu khỏa thân,chàng rể có muốn đưa cô vào,
thì cô cũng phải tìm cách chạy trốn. Như thế, Hỏa Ngục còn là nơi Chúa thưởng
kẻ “trần truồng” vì không “mặc” lấy Ngài, cũng không mặc lấy công đức của các
thánh.
-
Dnl 30,15-20 : Chúa
đặt trước mắt mỗi người nước và lửa, sự sống và sự chết, ai chọn gì thì lãnh
cái đó.
Thánh Tôma Tiến sĩ cho ta một ví dụ để tin Hỏa Ngục
hay không? Ngài nói :
-
Nếu bạn không
tin có Hỏa Ngục là đúng, bạn không có gì phải sợ, sống thoải mái vui thú xác
thịt được tối đa 100 năm ; nhưng nếu
bạn sai vì có Hỏa Ngục mà bạn không sợ, cứ sống phóng túng, chắc chắn bạn mất phúc đời đời.
-
Nếu tôi tin có
Hỏa Ngục là sai, vì không có Hỏa Ngục mà tôi cứ sợ hãi, nên phải kìm chế xác
thịt, tôi mất phúc tối đa 100 năm ;
nhưng nếu tôi tin có Hỏa Ngục là đúng, tôi sợ không phạm tội, chắc chắn tôi sẽ được phúc đời đời.
Vậy cứ tin có Hỏa Ngục luôn luôn có lợi!