BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC I :
Xh 17, 8-13
8
Hồi đó quân A-ma-lếch đến đánh Ít-ra-en tại Rơ-phi-đim.9 Ông Mô-sê
bảo ông Giô-suê: "Anh hãy chọn một số người, và ngày mai ra đánh
A-ma-lếch. Còn tôi, tôi sẽ đứng trên đỉnh đồi, tay cầm cây gậy của Thiên
Chúa."10 Ông Giô-suê làm như ông Mô-sê đã bảo: ông đã giao
chiến với A-ma-lếch, còn các ông Mô-sê, A-ha-ron và Khua thì lên đỉnh đồi.11
Khi nào ông Mô-sê giơ tay lên, thì dân Ít-ra-en thắng thế; còn khi ông hạ tay
xuống, thì A-ma-lếch thắng thế.12 Nhưng ông Mô-sê mỏi tay, nên người
ta lấy một hòn đá kê cho ông ngồi, còn ông A-ha-ron và ông Khua thì đỡ tay ông,
mỗi người một bên.13 Ông Giô-suê đã dùng lưỡi gươm đánh bại
A-ma-lếch và dân của ông ta.
ĐÁP CA : Tv
120
Đ. Ơn phù
hộ chúng ta ở nơi danh Chúa,
là Đấng
dựng nên cả đất trời. (c.2)
1 Tôi ngước mắt nhìn lên rặng núi, ơn phù hộ tôi đến tự
nơi nao? 2 Ơn phù hộ tôi đến từ Đức Chúa là Đấng dựng nên cả đất
trời.
3 Xin
Đấng gìn giữ bạn đừng để bạn lỡ chân trật bước, xin Người chớ ngủ quên. 4
Đấng gìn giữ Ít-ra-en, lẽ nào chợp mắt ngủ quên cho đành!
5 Chính
Chúa là Đấng canh giữ bạn, chính Chúa là Đấng vẫn chở che, Người luôn luôn ở
gần kề. 6 Ngày sáu khắc, vầng ô không tác hoạ, đêm năm canh, vành
nguyệt chẳng hại chi.
7 Chúa
giữ gìn bạn khỏi mọi điều bất hạnh, giữ gìn cho sinh mệnh an toàn. 8
Chúa giữ gìn bạn lúc ra vào lui tới,từ giờ đây cho đến mãi muôn đời.
BÀI ĐỌC II
: 2Tm 3,14 - 4,2
14 Anh thân mến, anh hãy giữ vững những gì anh
đã học được và đã tin chắc. Anh biết anh đã học với những ai.15 Và
từ thời thơ ấu, anh đã biết Sách Thánh, sách có thể dạy anh nên người khôn
ngoan để được ơn cứu độ, nhờ lòng tin vào Đức Ki-tô Giê-su.16 Tất cả
những gì viết trong Sách Thánh đều do Thiên Chúa linh hứng, và có ích cho việc
giảng dạy, biện bác, sửa dạy, giáo dục để trở nên công chính.17 Nhờ
vậy, người của Thiên Chúa nên thập toàn, và được trang bị đầy đủ để làm mọi
việc lành.
1 Trước mặt Thiên Chúa và Đức Ki-tô Giê-su, Đấng sẽ
phán xét kẻ sống và kẻ chết, Đấng sẽ xuất hiện và nắm vương quyền, tôi tha
thiết khuyên anh:2 hãy rao giảng lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận
tiện cũng như lúc không thuận tiện; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất
cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ.
BÀI GIẢNG
THIÊN CHÚA LÀ CỜ TRẬN CỦA TÔI !
(Xh 17, 15)
“Không đổ máu, không có ơn cứu độ”
(Dt9,22), tức là đổ máu vì chiến đấu với tội lỗi, với những sai trái, để cho
công lý được mọi người đón nhận, nhưng Lời Kinh Thánh nói : “Dù
anh em có chiến đấu với tội lỗi, anh em vẫn chưa đến nỗi phải đổ máu như Đức
Ki-tô” (Dt.12, 9).
Các Bài
đọc trong Phụng Vụ hôm nay cho ta ba mẫu đấu tranh cho công lý, để mọi người
nhận ra đâu là phải, đâu là trái, và chân lý, sự thiện phải thắng dối trá, gian
ác. Ta hãy so sánh ba mẫu đấu tranh cho công lý :
Mẫu
(1) : Bà goá rất cô đơn, khi bà đòi mọi người trên trái đất này phải thừa
nhận công lý nơi bà, mà mãi cũng không kiếm được một người ủng hộ bà, thì bà vào
thẳng tòa án nơi bênh vực công lý, nhưng bà lại phải kiên trì đấu tranh với chính
ông thẩm phán bạo ngược. Vì để khỏi bương đầu, nhức óc, nên ông thẩm phán đứng
ra bênh vực sự công chính cho bà góa này ! Có nghĩa là bà góa làm cho ông thẩm
phán bất lương nhận ra công lý !
Mẫu (2) : Cả cộng đoàn Do Thái từ dân
đến thủ lãnh đều nhất trí một mục đích : tiêu diệt quân Amalek, hầu bảo vệ nền
công lý và hoà bình. Để đạt mục đích ấy, họ chia nhau mỗi người mỗi việc : Ông
Mô-sê lên núi, hai tay cầm gậy giơ lên cầu nguyện, lúc đầu ông đứng, nhưng sau
để khỏi mỏi tay, mỏi chân, người ta vội vần cục đá lớn cho ông ngồi, còn hai
ông A-ha-ron và Hur thì đỡ tay ông Mô-sê, vì nếu ông Mô-sê mỏi tay phải hạ
xuống, thì quân Amalek thắng và ngược lại. Vậy nhờ ông Mô-sê giơ tay cầu nguyện,
mà dưới chân núi, ông Giô-sua chỉ huy dân Do Thái dùng gươm tiêu diệt hết quân
Amalek.
Mẫu (3) : Như thế mẫu (2) này đấu tranh
cho công lý rất khí thế, chứ không cô đơn như bà góa ở mẫu (1).
Hình
ảnh ông Mô-sê giang tay cầu nguyện trên núi cho dân Do Thái thắng quân thù,
cũng như bà góa kiên trì đòi công lý để mọi người phải nhìn nhận, chính là báo
trước việc Đức Giê-su giang tay trên thập giá cầu nguyện cho kẻ tội lỗi biết
sám hối để đón nhận chân lý: “Giêsu là
Cứu Chúa duy nhất”, hầu được cứu độ (mẫu 3), giá trị này trổi vượt hơn hiệu qủa cuộc đấu tranh của bà góa, cũng
như của ông Mô-sê và dân Do Thái đòi tôn trọng công lý là phải diệt kẻ thù.
Chính
vì Lời Chúa phát xuất từ Phụng Vụ là vũ khí tuyệt hảo nhất, giúp các Ki-tô hữu
chiến thắng tội lỗi, thắng tử thần, nên thánh Phaolô đã nhắc cho đồ đệ
Timôthêu : “Anh đừng quên giá trị Sách Thánh mà anh đã được thụ giáo ngay
khi còn bé. Sách ấy có thể dạy anh nên người khôn ngoan để được ơn cứu độ, nhờ
lòng tin vào Đức Kitô Giêsu. Vì Kinh Thánh nhất nhất đã được Thần hứng và có
ích để dạy dỗ, biện bác,cải thiện, đào tạo con người trong sự công chính, ngõ
hầu người của Thiên Chúa được hoàn bị, sẵn sàng cho mọi việc lành”. Cho nên : “Anh hãy rao giảng Lời, hãy ứng
phó lúc thuận cũng như lúc nghịch, hãy biện bác, hãy khiển trách, hãy khuyên
lơn, hết tình, hết tình đại lượng và dụng tâm dạy dỗ” (2Tm 3,14 - 4, 2 : Bài đọc II).
Vậy
Chúa dạy ta cầu nguyện luôn, đừng nhàm chán (x Lc.18,1). Cụ thể là hằng ngày
đến hiệp thông dâng Thánh Lễ để cùng với Đức Kitô, nhờ Đức Kitô và trong Đức
Kitô (x Rm 11,36), Ngài giúp ta kiên trì sống công chính giữa đời. Đan cử :
- Trong một xí
nghiệp, mọi công nhân đều ăn cắp, còn tôi vì lương tâm Công Giáo không cho phép
tôi bắt chước họ, dù tôi sẽ bị lẻ loi cô đơn, mất tình cảm với người xung
quanh, có khi bị đồng nghiệp đẩy khỏi sở làm !
- Trong nghề
thương mại, ai ai cũng làm cân gỉa, hàng xấu nói hàng tốt ! Còn tôi, tôi can
đảm sống ngay thẳng nói sự thật dù biết sống như thế là tôi sẽ bị mất khách,
hay bán được ít hàng ?!
- Nhờ học giáo lý,
tôi theo đạo Chúa là đạo thật, dù bị họ hàng nội ngoại buồn và khai trừ!?
- Khi còn bé, ai
cũng siêng năng học Lời Chúa, nhưng đến tuổi trưởng thành nhiều người lấy lý do
bận rộn làm ăn, nên chẳng có mấy người lớn còn đi học giáo lý. Còn tôi vẫn kiên
trì học Lời Chúa với tất cả lòng say mến như ban đầu, thì có kẻ lại kết án tôi
là mát (điên) ?! …
Vậy
Đức Giêsu dạy:“Phải cầu nguyện luôn,không
được nản chí”(Lc 18,1:Tin Mừng). Cụ thể là bắt chước bà góa kiên trì đấu
tranh cho công lý giữa rừng người gian ác, đòi mọi người kể cả thẩm phán bất
lương phải nhìn nhận công lý nơi bà. Bà góa đó chính là Mẹ Maria, vì suốt cuộc
đời Mẹ kiên trì sống công chính, gìn giữ ơn Vô Nhiễm mà chính Đức Giê-su, Con
lòng Mẹ đã ban cho qua Mầu Nhiệm Nhập Thể. Vì Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa, nên
Mẹ có quyền đòi hỏi cả loài người phải nhìn nhận công lý của Mẹ, chính là tin
và đón nhận Con Mẹ, thực là Con Thiên Chúa muốn đến dẫn đưa loài người vào con
đường công lý, đạt sự sống thật dồi dào vô cùng tận! Nhưng suốt 33 năm, Mẹ không
tìm thấy người nào trong nhân loại nhìn nhận công lý của Mẹ đưa đến là Con
Thiên Chúa hằng sống, để họ được sống đời đời (x Ga 17,3). Cuối cùng Mẹ tới đồi
Sọ, đó là nơi tòa án của biết bao nhiêu thẩm phán bạo ngược: “Dẫu rằng chúng chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì”
(Lc 18,4: Tin Mừng), nên chúng đã ra lệnh giết Con của Mẹ, loại trừ công lý
khỏi mặt đất, nhưng cuối cùng chính ông sĩ quan ngoại giáo Roma cũng thuộc loại
thẩm phán trong phiên tòa xử Đức Giêsu, khi nhìn thấy tên lính dùng giáo đâm
vào tim Ngài, máu và nước đổ xuống, lúc ấy ông ta mới nói lên sự thật, nhìn
nhận công lý của bà góa Maria : “Đích thực người này là Con Thiên Chúa”
(Mc 15,39).
Như
thế : Ai càng thiết tha sống chân lý, càng bị nhiều người ghét, cuối cùng cô đơn,
chỉ vì tin chiến thắng sẽ đến vào ngày
cánh chung. Muốn kiên trì sống được chân lý này, ta phải tìm nghị lực
trong Thánh Lễ mỗi ngày, vì :
Hoa trái của Thánh Lễ (cầu nguyện) là Đức Tin.
Hoa trái
của Đức Tin là Đức Ái.
Hoa trái
của Đức Ái là phục vụ.
Hoa trái
của phục vụ là bình an.
Biết
giá trị cầu nguyện trong Thánh Lễ quan trọng đến thế, mà xem ra càng ngày càng
có nhiều ngừơi không màng chi đến. Đức Giêsu thấy trước thảm họa này, Ngài rên
lên : “Ngày tôi trở lại, liệu còn gặp được niềm tin trên mặt đất nữa không?”
(Lc 18,8).
Truyện kể :
Tôi
biết ông H. làm công nhân cho một xí nghiệp nuôi gà, nhưng lâu nay tôi lại thấy
ông ở nhà, nên tò mò hỏi :
- Sao
kỳ này tôi thấy ông ở nhà làm việc vặt, bỏ nghề nuôi gà rồi sao?
- Thưa
cha, con không thể tiếp tục làm trong sở đó được, vì đã mấy lần thủ trưởng ép
con đồng lõa ăn cắp gà. Có ngày ông ấy bảo con : “Tối nay ông trói 5 cặp gà
lớn, mập để sẵn đấy cho tôi, khi có người đến gõ cửa, ông đưa gà ra cho họ, tôi
chịu trách nhiệm hết và sẽ bồi dưỡng xứng đáng cho ông!”
Ngày
khác ông ta lại ra lệnh cho con phải lấy cái này cái kia trong xí nghiệp cho
ông ấy! Cha thấy cứ như thế thì lương tâm con chịu sao được?! Vậy mà không làm
theo thủ trưởng thì cũng chết với ông ấy! Do đó con đành xin nghỉ việc, dù chưa
đến tuổi hưu, mà nghỉ ngang như vậy sẽ không được hưởng lương hưu mặc dù con đã
làm ở đó 25 năm rồi. Con quyết định như thế là vì con nhớ lại Lời Thánh Kinh
dạy : “Thiên Chúa là cờ trận của tôi”
(Xh 17,15).
Bởi
thế, “ít tiền, ít của mà là người công
chính, còn hơn nhiều bạc nhiều vàng mà là kẻ ác nhân!” (x Tv 37/36,16).
THUỘC LÒNG.
Thiên Chúa là cờ trận của tôi ! (Xh 17,15).
Normal
0
false
false
false
MicrosoftInternetExplorer4