BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC :
Ep 1,15-23
15
Thưa anh em, từ khi được nghe nói về lòng tin của anh em vào Chúa Giê-su, và về
lòng mến của anh em đối với toàn thể dân thánh,16 tôi không ngừng tạ
ơn Thiên Chúa vì anh em, khi nhắc tới anh em trong những lời cầu nguyện của
tôi.17 Tôi cầu xin Chúa Cha vinh hiển là Thiên Chúa của Đức Giê-su
Ki-tô, Chúa chúng ta, ban cho anh em thần khí khôn ngoan để mặc khải cho anh em
nhận biết Người.18 Xin Người soi lòng mở trí cho anh em thấy rõ, đâu
là niềm hy vọng anh em đã nhận được, nhờ ơn Người kêu gọi, đâu là gia nghiệp
vinh quang phong phú anh em được chia sẻ cùng dân thánh,19 đâu là
quyền lực vô cùng lớn lao Người đã thi thố cho chúng ta là những tín hữu. Đó
chính là sức mạnh toàn năng đầy hiệu lực,20 mà Người đã biểu dương
nơi Đức Ki-tô, khi làm cho Đức Ki-tô trỗi dậy từ cõi chết, và đặt ngự bên hữu
Người trên trời.21 Như vậy, Người đã tôn Đức Ki-tô lên trên mọi
quyền lực thần thiêng, trên mọi tước vị có thể có được, không những trong thế
giới hiện tại, mà cả trong thế giới tương lai.22 Thiên Chúa đã đặt
tất cả dưới chân Đức Ki-tô và đặt Người làm đầu toàn thể Hội Thánh;23
mà Hội Thánh là thân thể Đức Ki-tô, là sự viên mãn của Người, Đấng làm cho tất
cả được viên mãn.
ĐÁP CA : Tv
8
Đ. Chúa
đã đặt Con Chúa làm Chủ công trình tay Chúa sáng tạo. (x c 7)
2 Lạy
Đức Chúa là Chúa chúng con,lẫy lừng thay danh Chúa trên khắp cả địa cầu! Uy
phong Ngài vượt quá trời cao.3a Ngài cho miệng con thơ trẻ nhỏ cất
tiếng ngợi khen đối lại địch thù.
4 Ngắm
tầng trời tay Chúa sáng tạo, muôn trăng sao Chúa đã an bài, 5 thì
con người là chi, mà Chúa cần nhớ đến, phàm nhân là gì, mà Chúa phải bận tâm?
6 Chúa
cho con người chẳng thua kém thần linh là mấy, ban vinh quang danh dự làm mũ
triều thiên, 7 cho làm chủ công trình tay Chúa sáng tạo, đặt muôn
loài muôn sự dưới chân.
BÀI GIẢNG
TỘI PHẠM
ĐẾN THÁNH THẦN
Ta
biết Chúa Thánh Thần luôn luôn hoạt động trong Hội Thánh, vì :
- Chúa Thánh Thần làm cho phàm nhân tin vào Chúa Giêsu
là Thiên Chúa cứu độ duy nhất (x Cv 4,12), để kết hợp nên một với Ngài, thì được
cứu độ, khởi đi từ lúc lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy (x Cv 2,38), và kiên trì
sống Đức Ái (x HCHT số 14).
- Chúa Thánh Thần hướng dẫn những ai được Chúa tuyển
chọn để Ngài sai đi loan báo Tin Mừng cứu độ, dù gặp gian khổ. Do đó người được
Chúa cứu độ thông thường phải hội đủ hai điều kiện : trở nên công chính trong
Chúa Giêsu và tuyên xưng Đức Tin trong gian khổ.
I. ĐƯỢC CÔNG CHÍNH TRONG CHÚA GIÊSU.
Khởi
đi từ lòng tin của tổ phụ Abraham, như thánh Phaolô nói : “Không phải chiếu theo Lề Luật, mà Thiên Chúa đã hứa cho ông Abraham và
dòng dõi ông được thế gian làm gia nghiệp; nhưng ông được lời hứa đó, vì đã trở
nên công chính nhờ lòng tin.” (Rm 4,13).
Lòng
tin của tổ phụ Abraham chỉ trở nên thực hữu đối với những ai tin theo Chúa Giêsu
Phục Sinh, khởi đi từ ơn tái sinh trong Bí tích Thánh Tẩy, và được giáo dục
nuôi dưỡng bởi Lời Chúa, như Đức Giêsu đã nói với các Tông Đồ : “Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành
môn đệ, làm Phép Rửa cho họ nhân
danh Chúa Cha và Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em.” (Mt 28,19-20a).
Thánh Tông Đồ còn nói : Vợ chồng
Abraham và Sara đã già gần 100 tuổi mà vẫn còn son sẻ, “mặc dầu không còn gì để trông cậy, ông vẫn trông cậy và vững tin, do đó
ông đã trở thành tổ phụ nhiều dân tộc, như lời Thiên Chúa phán: Dòng dõi ngươi
sẽ đông đảo như thế.Vì tin mà được
thừa hưởng lời Thiên Chúa hứa; như thế lời hứa là ân huệ Thiên Chúa ban không,
và có giá trị cho toàn thể dòng dõi ông Abraham, nghĩa là không phải chỉ cho
những ai giữ Lề Luật, mà còn cho những ai có lòng tin như ông. Ông là tổ phụ
chúng ta hết thảy, như có lời chép: Ta đã đặt ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc.
Ông là tổ phụ chúng ta trước mặt Thiên Chúa, Đấng ông tin tưởng, Đấng làm cho
kẻ chết được sống và khiến những gì không có hoá có.” (Rm 4,16-18 : Bài đọc
năm lẻ). Đó là “Giao Ước đã lập ra muôn
đời Chúa nhớ mãi” (Tv 105/104,8a : ĐC năm lẻ), và chỉ trong thế giới Phục
Sinh, tổ phụ Abraham mới thấy rõ mình là cha mọi dân tộc, vì nhờ Đức Tin của ông
mà họ đã được tái sinh bởi Lời và bởi Chúa Giêsu (x Gc 1,18; Cv 2,38).
Vậy
sự công chính của lòng tin, nếu không nhờ Chúa Giêsu Phục Sinh thực hiện, mà
chỉ dựa vào việc làm của Lề Luật, thì đó là công chính hão !
II. TUYÊN XƯNG ĐỨC TIN TRONG GIAN KHỔ.
Tổ
phụ Abraham đã minh chứng Đức Tin của ông qua việc sẵn lòng đưa Isaac – đứa con
duy nhất – sát tế dâng lên Thiên Chúa (x St 22), đã tiên báo Con Một Thiên Chúa
tự hiến mình trên thập giá làm Của Lễ cứu độ muôn dân. Do đó ơn cứu độ Chúa
không ban riêng cho một người nào, mà Ngài muốn ban cho hết mọi dân tộc trên
mặt đất. Vì Chúa muốn mọi người được trở nên chi thể trong Thân Mình Mầu Nhiệm Chúa Kitô là Hội
Thánh, nhờ Bí tích Khai Tâm (x 1Cr 12). Cho nên khi ta chăm sóc đồng loại theo
ý Chúa, cũng chính là chăm sóc Chúa Kitô, thì ta lại được Ngài chăm sóc. Nói
cách khác, ai muốn được Chúa cứu mình, thì người ấy phải lo cứu người khác ; nếu
khước từ cứu đồng loại, ta sẽ bị Chúa khước từ,
như Ngài nói : “Ai tuyên xưng Ta
trước mặt người đời, thì Con Người cũng sẽ tuyên xưng kẻ ấy ra trước mặt các
thiên thần của Thiên Chúa, còn kẻ chối Ta trước mặt người đời, thì cũng bị chối
trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa.” (Lc 12, 8-9: Tin Mừng).
Nhưng
muốn tuyên xưng Đức Kitô trước mặt người đời, ta phải được Chúa Thánh Thần
hướng dẫn. Đức Giêsu nói : “Khi người ta
đưa anh em ra trước hội đường, trước mặt những người lãnh đạo và những người
cầm quyền, thì anh em đừng lo phải bào chữa làm sao, hoặc phải nói gì, vì ngay
giờ đó, Thánh Thần sẽ dạy anh em biết những điều phải nói” (Lc 12,11-12 :
Tin Mừng); nên thánh Phaolô nói : “Tôi cầu xin Chúa Cha vinh hiển là Thiên Chúa của Đức Giêsu Kitô, Chúa
chúng ta, ban cho anh em Thần Khí khôn
ngoan để mạc khải cho anh em nhận biết Người.Xin Người soi lòng mở trí cho
anh em thấy rõ, đâu là niềm hy vọng anh em đã nhận được, nhờ ơn Người kêu gọi,
đâu là gia nghiệp vinh quang phong phú anh em được chia sẻ cùng dân thánh, đâu
là quyền lực vô cùng lớn lao Người đã
thi thố cho chúng ta là những tín hữu. Đó chính là sức mạnh toàn năng đầy hiệu
lực. Thiên Chúa đã đặt tất cả dưới chân Đức Kitô và đặt Người làm Đầu toàn thể
Hội Thánh” (Ep 1, 17-19.22 : Bài đọc năm chẵn).
Vậy kẻ
nào không tin Chúa Giêsu Phục Sinh là Đấng cứu độ duy nhất (x Cv 4,12), thì nó
cũng đã khước từ Thần Khí của Ngài ban, đó là kẻ phạm đến Chúa Thánh Thần! Mà kẻ
nào không được Chúa Thánh Thần hướng dẫn và thúc đẩy, thì
a- Dù có muốn loan
báo Tin Mừng cho đồng loại cũng không thể thi hành có kết quả. Thánh Phaolô nói : “Làm sao họ kêu cầu Đấng họ không tin? Làm sao mà rao giảng nếu không
được sai đi?” (Rm 10,14a.15a). Chúa Giêsu Phục Sinh hiện ra với hơn 500
người (x 1Cr 15,6), nhưng Ngài chỉ ban Thánh Thần cho các chủ chăn trong Hội
Thánh, để các ngài tiếp nối sứ mệnh của Thầy Giêsu là loan báo Tin Mừng cứu độ
cho muôn dân (x Ga 20,21-23 ; Mt 28,19-20). Do đó ai không yêu Hội Thánh Chúa Kitô, thì không có Chúa Thánh Thần (x
Sắc Lệnh Đào Tạo số 9 của CĐ. Vat.II).
b- Ai quyết
liệt chối từ Chúa Giêsu, thì không được Chúa Thánh Thần ở cùng, người ấy không thể
thoát án. Đức Giêsu nói với các môn
đệ về những kẻ khước từ Ngài : “Giả như
Thầy không đến và không nói với họ, họ đã chẳng có tội. Nhưng bây giờ, họ không
thể chữa tội được. Ai ghét Thầy, thì cũng ghét Cha Thầy. Giả như Thầy không làm
giữa họ những việc không một ai khác đã làm, họ đã không có tội. Nhưng nay họ
thấy rồi mà vẫn ghét cả Thầy lẫn Cha Thầy” (Ga 15,22-24). Mà kẻ nào đối
nghịch với Chúa Con và Chúa Cha, tất yếu nó cũng ghét Chúa Thánh Thần. Cho nên thánh
Phaolô nói : “Nếu ta cố tình phạm tội sau
khi lãnh lấy tri thức về sự thật, thì không còn có lễ tế đền tội nữa, nhưng là
viễn tượng đáng kinh hãi : cuộc phán xét và lửa bừng bừng sẽ thiêu phường đối
địch. Kẻ nào phạm đến Luật Môsê, tất phải chết, không được dung thứ, theo
chứng của hai hay ba người, thế thì anh em thử nghĩ xem còn đáng phải chịu một
hình phạt dữ dằn hơn gấp mấy, kẻ đã chà đạp Con Thiên Chúa, đã kể máu Giao Ước
tác thánh mình dường đồ phàm tục, và đã
lăng mạ Thần Khí ân sủng” (Dt 10,26-29).Vì “Chúa đã đặt Con Chúa làm Chủ công trình tay Chúa sáng tạo” (Tv 8,7
: ĐC năm chẵn).
c- Kẻ chống
đối Thánh Thần là nhằm vô hiệu hóa công ơn cứu chuộc của Chúa Giêsu. Vì mục đích Ngài đến trần gian để gỡ con người khỏi
tay ma quỷ, thế mà nhiều kẻ chứng kiến lại phủ nhận Ngài dùng quyền năng Chúa
Thánh Thần để trừ quỷ. Họ lếu láo chụp mũ : “Ông này thuộc phe quỷ, vì ông dùng tướng quỷ mà trừ quỷ”. Nghe thế,
Đức Giêsu trả lời: “Ví bằng Ta nhờ Thần
Khí Thiên Chúa mà trừ quỷ thì quả là Nước Thiên Chúa đã đến trên các ngươi. Ai
không đi với Ta là chống lại Ta, kẻ không cùng Ta thu họp là phá hoại”(Mt
12,28. 30). Đức Giêsu kết luận : “Bất cứ ai nói phạm đến Con Người, thì còn
được tha ; nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần thì sẽ chẳng được tha” (Lc
12,10 : Tin Mừng).
Để minh chứng Chúa Thánh Thần mở miệng ta nói khi
phải đối diện với quyền bính thế gian : Tại Việt Nam, sau ngày 30 tháng 4 năm
1975, Đức Giám mục nào muốn phong chức Linh mục cho ai thì phải được sự đồng ý
của chính quyền. Thế mà Đức cha Nam,
Giám mục Mỹ Tho tự ý truyền chức Linh mục
cho 30 thầy. Sau đó chính quyền mời ngài đi làm việc, họ tra vấn
- Tại sao ông phong chức
Linh mục mà không hỏi ý kiến chúng tôi?
Đức
cha bình tĩnh đáp lại
- Ấy tôi phong các phó Linh mục.
- Đúng thế không?
- Quý vị cứ đến các xứ có tân phó Linh mục, các ông ấy
không phải là Linh mục chánh xứ.
- Thế ra các ông ấy mới là phó Linh mục ư?
- Đúng thế.
Rõ
ràng Đức cha đã được Chúa Thánh Thần hướng dẫn để thoát nạn!
Đúng
như Chúa đã nói : “Thần Khí sự thật sẽ
làm chứng về Thầy. Cả anh em nữa, anh em
cũng làm chứng về Thầy” (Ga 15,26b.27a : Tung Hô Tin Mừng).
(văn
hóa của “Đảng ta” vẫn hiểu ai là Phó thì chưa đạt. Ví dụ : Phó Tiến sĩ thì chưa
phải là Tiến sĩ, nên Phó Linh mục chưa phải là Linh mục).
THUỘC LÒNG
Thánh
Gioan nói : “Có tội đến phải chết, về tội này tôi không bảo phải cầu xin cho họ. Mọi
sự bất chính đều là tội, nhưng có tội không đến phải chết, loại người này anh
em hãy cầu nguyện cho họ được sống” (1Ga 5,16-17).
http://phaolomoi.net
Lm GIUSE ĐINH QUANG THỊNH