BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC: Et 4,17k-17m.17r-17t
17 k) Hồi ấy, hoàng hậu Ét-te khắc
khoải âu lo đến chết được, liền tìm đến nương ẩn bên Chúa. Tâm hồn sầu khổ, bà
cởi bỏ y phục lộng lẫy, mặc áo tang vào. Thay cho dầu thơm quý giá, bà lấy bụi
tro dơ bẩn rắc lên đầu; bà hãm mình phạt xác nhiệm nhặt; thay vì trang điểm
trau chuốt, bà để cho tóc xoã rối bời. Bà cầu xin cùng Chúa, Thiên Chúa
Ít-ra-en:
17 l) "Lạy Chúa của con, lạy Vua chúng con, Ngài là
Thiên Chúa duy nhất. Này con đang liều mạng, xin đến cứu giúp con. Con cô đơn,
chẳng còn ai cứu giúp, ngoại trừ Ngài. 17 m) Lạy Chúa, trong chi tộc
của cha ông,từ khi lọt lòng mẹ, con từng được nghe biết là chính Ngài đã chọn
Ít-ra-en giữa muôn ngàn dân tộc,đã tuyển chọn cha ông chúng con giữa mọi bậc
tiền bối của các ngài để làm thành gia nghiệp mãi mãi thuộc về Ngài.Ngài thực
hiện cho cha ông chúng con mọi điều Ngài
đã hứa.
17 r) Lạy Chúa, ngày chúng con gặp gian truân cùng khốn, xin
nhớ đến chúng con mà chứng tỏ quyền năng của Ngài.Lạy Vua các thần minh, Đấng
thống trị mọi kẻ cầm quyền, xin ban cho con lòng dũng cảm,17 s) và
dạy con biết nói lời êm tai khi phải ra trước mặt loài sư tử. Xin đổi lòng con
sư tử ấy để nó căm thù kẻ chống lại chúng con,khiến cho hắn và quân đồng loã
phải tiêu diệt hoàn toàn. 17 t) Thần dân Ngài, xin Ngài giải thoát.
Con cô đơn, xin đến cứu giúp con. Lạy Chúa, ngoài Ngài ra, con đâu còn ai nữa!
ĐÁP CA: Tv 137
Đ. Lạy Chúa,
ngày con kêu cứu, Chúa đã thương đáp lại. (c 3a)
1 Lạy Chúa, con hết lòng cảm tạ, Ngài
đã nghe lời miệng con xin. Giữa chư vị thiên thần, xin đàn ca kính Chúa,2a
hướng về đền thánh, con phủ phục tôn thờ.
2bc Xin cảm tạ danh Chúa, vì Ngài vẫn
thành tín yêu thương, đã đề cao danh thánh và lời hứa của Ngài trên tất cả mọi
sự.3 Ngày con kêu cứu, Chúa đã thương đáp lại, đã gia tăng nghị lực
cho tâm hồn.
7c Chúa lấy tay uy quyền giải thoát con. 8
Việc Chúa làm cho con, Ngài sẽ hoàn tất; lạy Chúa, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn
tình thương. Công trình do tay Ngài thực hiện, xin đừng bỏ dở dang.
BÀI GIẢNG
CẦU NGUYỆN
PHẢI CẬY
NHỜ CHÚA GIÊSU VÀ CÁC THÁNH
Đức Giê-su khẳng định Ngài chăm
sóc ta hơn cha mẹ chăm sóc con cái, dù cha mẹ luôn tìm của tốt cho con, nhất là
khi con cất lời xin, thì cũng bị Đức Giê-su xếp vào loại “gian ác” ! (x Mt 7,11: Tin Mừng). Do đó
tình thương của tất cả các bậc cha mẹ trên trái đất cộng lại so với tình thương
của Chúa dành cho ta vẫn còn thua xa. Bởi vì :
- Chúa
là Đấng toàn tri, Ngài biết rõ khát
vọng của mỗi người, hơn hẳn cha mẹ chỉ là thụ tạo, không thể biết rõ nhu cầu
của con cái, cả khi chúng xin cha mẹ, họ cũng không biết rõ điều con xin có
lợi, hay có hại cho chúng. Chỉ có Chúa mới biết rõ điều ta cần và Ngài ban ơn
đủ mức để cho ta vươn lên.
- Chúa
là Đấng toàn năng và vô cùng giàu
có, Ngài muốn điều gì tốt cho chúng ta cũng được, Ngài cho ta bao nhiêu cũng
không khi nào vơi cạn nguồn, trái lại cha mẹ khi cho con cái điều gì, muốn cho
nhiều cũng không có khả năng.
- Cha mẹ bị Chúa xếp vào loại gian ác, vì tất cả loài người
trước mặt Chúa đều là những kẻ bất lương, không một ai công chính (x Rm
3,10-18), tồi tệ hơn nữa là có nhiều người cha mẹ lại giết con ngay trong bụng
mình. Loại người này có cho con cái điều gì, thì họ vẫn còn nhắm đến quyền lợi của
họ phải hơn con cái. Chúa thì khác, Ngài nói: “Cho dù người mẹ có quên con, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ” (Is
49,15). Cho nên những ai hết lòng trông
cậy vào tình thương của Chúa, thì đều phải nói: “Dù cha mẹ có bỏ con đi nữa, thì hãy còn có Chúa đón nhận con” (Tv
27/26, 10).
- Đặc
biệt nhất ta được Đức Giê-su cùng với
Thần Khí Ngài thông ban cho ta tất cả sự giàu sang của Chúa Cha đã trao cho
Ngài, như Ngài nói: “Mọi sự Cha có hết thảy là của Ta. Vì thế mà
Ta đã nói :Thánh Thần lấy của Ta mà ban cho các ngươi” (Ga 16,15).
- Chúa
lại còn ban ơn cho chúng ta không phải chỉ vì chúng ta là những kẻ đáng thương
hằng cầu xin Ngài, nhưng ta được ơn còn vì
danh dự của Ngài (x Tv 143/142,11), mà đã vì danh dự thì Ngài luôn ban ơn vượt
lòng chúng ta mơ ước (x Ep 3,20). Thí dụ: anh A đến ngày cưới, biết gia đình
nghèo túng, nên thưa với ba má: “Nếu ba
má có khả năng chắc không tiếc con điều gì, nhưng vì hoàn cảnh nhà mình đang
khó khăn, nên con xin ba má cho phép con tổ chức đám cưới đơn giản: sau Thánh
Lễ, con mời hai họ và bạn bè ra quán ăn tô phở là xong”. Chắc chắn ba má phản
đối: “Không được, còn vì danh dự của ba má chứ !? Dù ba má có đi vay công mượn nợ,
thì cũng phải tổ chức tiệc cưới coi cho được,
để không mất mặt với khách đến dự ! Nợ nần thì sẽ kéo cày trả sau !”
Ta còn biết Đức Giê-su vốn dĩ là
Thiên Chúa toàn năng, vậy mà Ngài vẫn cần đến Đức Ma-ri-a cộng tác trong công
trình cứu chuộc loài người, từ khởi sự cho đến hoàn thành. Thánh Gioan Tông Đồ
đã nhìn thấy chân lý này, nên ông chỉ ghi lại trong Phúc Âm hai lần Đức Ma-ri-a xuất hiện
trong cuộc đời công khai của Đức Giê-su: Lần I: Đức Giê-su bắt đầu đi rao giảng,
Ngài cùng với Mẹ Maria đến dự tiệc cưới tại Cana, hôm ấy tiệc chưa xong đã hết
rượu, Mẹ Maria liền dặn bảo loài người: “Giêsu
bảo gì cứ làm theo” (x Ga 2,5), và lần II, lần cuối cùng, kết thúc cuộc đời
rao giảng của Đức Giê-su, trên thập giá Ngài trao phó việc chăm sóc các môn đệ
cho Mẹ Maria tiếp tục, Ngài nói: “Thưa bà, đây là con bà” (x Ga
19,25t). Trong kinh chúng ta thường đọc: “Từ
khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi
ơn Chúa”, thì dưới ngòi bút của ông Gioan, Đức Giê-su cũng muốn nói: “Từ khởi sự cho đến hoàn tất, tôi đều nhờ bởi Mẹ Maria. Amen”
Chính vì thế mà Phụng Vụ hôm nay trong Bài đọc cho chúng ta nhớ lại chuyện
bà Esther ra tay cứu dân tộc của bà thoát án tử.
Esther được vua Assuêrus đem lòng
sủng ái, cưới làm vợ. Trong triều đình có ông Aman, được vua thăng quan tiến
chức, từ bấy giờ cả nước ai gặp Aman cũng phải sụp lạy bái chào, trừ có ông
Marđôkê, vì là người Do Thái, không bao giờ bái lạy ai ngoài Thiên Chúa, ông
Aman căm phẫn Marđôkê, ông muốn tiêu diệt hết những người Do Thái, nên xúi vua ban
sắc chỉ tiêu diệt dân này, không thể để chúng tôn thờ Thiên Chúa hơn vua. Vua
nghe hữu lý liền ra sắc chỉ, và lệnh vua đã ban ra không bao giờ rút lại.
Ông Marđôkê là cậu nuôi Esther từ
lúc nhỏ, vì cha mẹ cô qua đời sớm. Marđôkê tin cho Esther biết về tình trạng
của người Do Thái hoàn toàn bất lực trước lệnh vua đã ra. Biết được, Esther xin
mọi người Do Thái hiệp ý với bà ăn chay cầu nguyện xin Chúa dủ lòng thương cứu
dân. Sau thời gian chay tịnh, bà trang điểm lộng lẫy vào chầu vua. Khi tới gần ngai
vua, bà té xỉu, vua từ ngai vàng nhào xuống vực Esther dậy và ân cần hỏi: “Sao vậy ? Trẫm đây”, Esther thưa: “Thiếp thấy vua giống như Thiên thần của Chúa”,
vua hỏi lại: “Khanh cần gì, nửa nước trẫm
cũng ban cho”. Esther tâu: “Nếu đẹp
lòng hoàng thượng, xin mời hoàng thượng cùng Aman đến dự tiệc thiếp dọn”. Sau
bữa tiệc ấy, Esther lại khẩn khoản xin vua có cả ông Aman ngày mai dự tiệc lần
nữa. Sau bữa tiệc thứ hai ông Aman ra về với tâm hồn phơi phới, đang lúc đó ông
lại gặp Marđôkê ở triều đình mà ông này vẫn không bái chào hắn, làm cho ông Aman
tức cuồng lên. Ông về thổ lộ tâm sự với vợ, được vợ bàn: “Hãy
cho dựng một cây trụ cao 25 mét trước nhà mình để treo cổ Marđôkê lên đó”.
Đêm ấy, vua nghĩ đến Marđôkê đã có
công chỉ điểm cho vua hai tên Bigtana và Têret đã âm mưu hại vua, mà vua chưa
có dịp ân thưởng cho Marđôkê. Vua Assuerus bày tỏ việc này cho Aman biết: “Trẫm muốn làm một việc để tỏ lòng biết ơn
người trẫm kính trọng”. Aman nghĩ ngay: chính mình chứ ai! Thế là Aman bày
cho vua: “Ngày mai vua cho người mà vua
muốn trả ơn mặc áo cẩm bào, ngồi lên con ngựa quý nhất, đoạn sai một vị quan
lớn nhất trong triều đình dắt ngựa đi khắp phố phường cho mọi người tung hô”.Vua
thấy đề nghị quá hay, bèn nói: “Thế thì
ngày mai ngươi sẽ làm điều đó cho Marđôkê !” Rõ ràng gậy ông đập lưng ông !
Aman thâm tím ruột gan vì phải làm công việc này.
Esther lại mời vua và Aman dự bữa
tiệc thứ ba. Trong bữa tiệc, vua lại nói với Esther: “Khanh xin gì trẫm sẽ ban cho, đến nửa nước cũng được!” Lúc đó Esther mới lên tiếng thưa: “Nếu thiếp được đức vua thương chiếu cố và
nếu đẹp lòng đức vua, thì xin nhận lời thiếp khẩn cầu mà cho thiếp được sống,
xin nghe lời thiếp nài van mà cho dân thiếp được sống,vì thiếp và dân của thiếp
đã bị bán đứng cho người ta triệt hạ, giết chết, tru diệt. Giả như bày tôi đây
có bị bán làm tôi trai tớ gái người ta, thiếp sẽ chẳng nói gì ; đối phương sau
này không thể bù đắp được thiệt hại mà đức vua sẽ phải chịu”. Vua hỏi: “Ai đó ? và hiện nó ở đâu ?” Esther thưa:
“Kẻ địch thù đó chính là Aman”. Ông Aman
khiếp vía trước mặt vua và hoàng hậu. Vua nổi nóng đứng dậy ra khỏi bàn tiệc,
còn Aman thì nán lại van xin hoàng hậu cứu mạng, y lăn lộn vật mình trước mặt
Esther, giữa lúc ấy vua đi vào nhìn thấy cảnh đó, ông tức cuồng lên và nói: “Sao hiếp cả hoàng hậu nữa đang khi ta có mặt
trong ngự điện?” Lời ấy làm Aman tái mét mặt, một người hoạn quan nói với
vua: “Kìa có cả cây trụ Aman đã làm dành
cho Marđôkê, trụ ấy dựng nơi nhà Aman cao 25 mét”. Vua phán: “Hãy treo cổ hắn lên đó”. Và người ta
treo Aman lên cây trụ do chính hắn đã dựng nhằm giết Marđôkê ! Vua lại còn ban
sắc chỉ cho người Do Thái được quyền tự vệ nếu bị ai tấn công. Thế là người Do Thái
họp từng nhóm, khi Aman đã bị chết nhục, lính của ông muốn trả thù cho Aman nên
đã xông vào nơi người Do Thái cư ngụ để tiêu diệt. Nhưng người Do Thái mạnh
hơn, họ đã giết tất cả những kẻ tấn công họ ! Thế là Esther đã thành công, giải
phóng cho dân tộc, kẻ ác phải đền mạng, nhờ bà cầu nguyện với Chúa cứu dân!
Hội Thánh vẫn hiểu bà Esther là
tiền thân của Đức Ma-ri-a, thì Esther vẫn còn thua xa Đức Ma-ri-a ra tay cứu
con cái mình thoát tay tử thần :
a- Esther là vợ của vua
trần thế ; thua xa Đức Ma-ri-a là Mẹ Thiên Chúa.
b- Vì cớ Aman mà dân Do
Thái bị án tru diệt ; chưa tệ hại bằng người Công Giáo, con cái Mẹ Maria bị tội lỗi, satan chịt cổ.
c- Esther sau ba bữa
tiệc mời vua dự, bà xin gì vua cũng ban cho ; thua xa Đức Ma-ri-a nuôi dưỡng Con
Thiên Chúa suốt 33 năm, chắc chắn Chúa luôn luôn nhận lời Mẹ đề nghị bất cứ
điều gì (x Ga 2,3t).
d- Vua hứa cho Esther
nửa nước ; thua xa Đức Ma-ri-a được Chúa đặt làm Nữ Hoàng Thiên Quốc.
e- Vì Esther xin vua
diệt Aman, thế là hắn bị treo cổ ; thua xa Mẹ Maria bầu cử trước mặt Chúa cho
con cái Mẹ, nhất là sau khi Chúa trao Hội Thánh cho Mẹ chăm sóc (x Ga 19,25t).
f- Dân Do Thái dựa vào
lệnh vua được quyền chống lại những kẻ tấn công họ ; thua xa chúng ta là con
cái Mẹ Maria, nhờ nghe và thực hành lời Mẹ dặn bảo: “Giêsu bảo gì cứ làm theo” (Ga 2,5), cụ thể Ngài bảo chúng ta phải
sám hối tội và cầu nguyện: “Lạy Chúa
Trời, xin tạo cho con một tấm lòng trong trắng, xin ban lại cho con niềm vui vì
được Ngài cứu độ” (Tv 51/50,12a.14a: Tung Hô Tin Mừng). Và cứ tin Lời Đức
Giê-su đã dạy: “Anh em cứ xin thì sẽ
được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho. Vi hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì sẽ thấy, ai gõ cửa thì
sẽ mở cho” (Mt 7,7-8: Tin Mừng). Ngài mở cửa cho ta vào dự tiệc Thánh Thể
mà Ngài đã dọn sẵn, không phải như cha mẹ cho con bánh hay cá con đã xin, mà
Chúa cho ta ăn Bánh Hằng Sống chính là Thịt Máu Chúa Giê-su đã từ cõi chết sống
lại, để ta được trở nên một nguồn gốc, một xương thịt với Ngài (x Dt 2,11.14),
được thông hiệp cùng một sự sống với Ba Ngôi Thiên Chúa (x Ga 6,57), để được
đồng hóa với Ngài (x Gl 2,20). Như thế, Tiệc này ta được dùng hằng ngày sinh
hiệu quả diệt hết tội lỗi, hơn hẳn ba bữa tiệc mà bà Esther đã dọn mời vua, để
từ trong bữa tiệc ấy, Esther đã xin vua diệt Aman, kẻ đã bày mưu ác cho vua
hòng diệt dân của bà.
Vậy chúng ta hãy tin tưởng cầu
nguyện với Chúa Cha nhờ Đức Ki-tô Giê-su, cùng với Đức Ma-ri-a và các thánh: “Lạy Chúa, ngày con kêu cứu, Chúa đã thương
đáp lại, con hết lòng cảm tạ, Ngài đã nghe lời miệng con xin. Giữa chư vị Thiên
thần, xin đàn ca kính Chúa” (Tv 138/137,1.3a: Đáp ca), chắc chắn Chúa ban ơn
cho ta hơn lòng mơ ước (x Ep 3,20).
THUỘC LÒNG
Đức Ma-ri-a đưa Đức Giê-su đến nhà bà Elysabeth, cả nhà vui
mừng, đến như bé Gioan trong bụng mẹ cũng
nhảy mừng! (x Lc 1,41), báo trước
dân Chúa được giải phóng nhờ Mẹ Maria đưa Chúa đến.
Linh
mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH