BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
A. Hướng dẫn tải phần mềm để DOWNLOAD BÀI GIÀNG
2/ Click
vào Download bên dưới dòng chữ FlashGet 3.3.0.1092
3/ Browse
để chọn nơi down về (destop cho tiện)
B. Hướng dẫn DOWNLOAD
BÀI GIÀNG AUDIO
1/
Click phải vào khung Download AUDIO
2/
Click chọn Flashget 3
3/
Browse để chọn nơi down về (File DOWNLOAD trong My Document)
4/
Khi nào được báo tải xong, click mở để nghe.
C. Hướng dẫn DOWNLOAD
BÀI GIÀNG VIDEO
2/
Click vào START REALPLAYER DOWNLOAD(theo trình tự được hướng dẫn)
3/ Khi nào được báo tải xong phần mềm, click Download This Video ở góc trên bên phải khung video để tải bài giảng về
BÀI ĐỌC: Dt 11, 1-7
1 Thưa anh em, Đức Tin
là bảo đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không
thấy.2 Nhờ đức tin ấy, các tiền nhân đã được Thiên Chúa chứng giám.
3 Nhờ đức tin, chúng ta
hiểu rằng vũ trụ đã được hình thành bởi lời của Thiên Chúa; vì thế, những cái
hữu hình là do những cái vô hình mà có.4 Nhờ đức tin, ông A-ben đã
dâng lên Thiên Chúa một hy lễ cao quý hơn hy lễ của ông Ca-in: nhờ tin như vậy,
ông A-ben đã được chứng nhận là người công chính, bởi vì Thiên Chúa đã chấp
nhận những lễ phẩm ông dâng. Và cũng nhờ tin như thế, mà tuy đã chết rồi, ông
vẫn còn lên tiếng.
5 Nhờ Đức Tin, ông
Kha-nốc được đem đi nơi khác để khỏi chết, và người ta không tìm thấy ông nữa,
bởi vì Thiên Chúa đã đem ông đi. Quả thật, Kinh Thánh chứng nhận rằng: trước
khi được đem đi, ông đã làm đẹp lòng Thiên Chúa.6 Mà không có đức
tin, thì không thể làm đẹp lòng Thiên Chúa, vì ai đến gần Thiên Chúa, thì phải
tin là có Thiên Chúa và tin Người là Đấng ban phần thưởng cho những ai tìm kiếm
Người.
7 Nhờ Đức Tin, ông Nô-ê
được Thiên Chúa báo cho biết những gì người ta chưa thấy; vì có lòng kính sợ
Thiên Chúa, ông đã đóng một chiếc tàu để cứu gia đình ông. Tin như thế là ông
đã lên án thế gian, và được phần gia nghiệp là sự công chính nhờ Đức Tin.
ĐÁP CA: Tv 144
Đ. Lạy Chúa,
con chúc tụng Thánh Danh muôn thuở muôn đời. (x c 1b)
2 Ngày lại
ngày, con xin chúc tụng Chúa và ca ngợi Thánh Danh muôn thuở muôn đời. 3
CHÚA thật cao cả, xứng muôn lời ca tụng. Người cao cả khôn dò khôn thấu.
4 Đời nọ
tới đời kia, thiên hạ đề cao sự nghiệp Chúa và truyền tụng những chiến công của
Ngài,
5 tuyên bố Ngài oai phong vinh hiển, kể lại rằng: Ngài thực hiện
những kỳ công,
10 Lạy
CHÚA, muôn loài Chúa dựng nên phải dâng lời tán tạ, kẻ hiếu trung phải chúc
tụng Ngài, 11 nói lên rằng: triều đại Ngài vinh hiển, xưng tụng Ngài
là Đấng quyền năng
BÀI GIẢNG
A. PHẦN TÌM HIỂU
Bằng chứng :
a-
Phép rửa với Hiển Dung:
Lời của Chúa Cha giới
thiệu Đức Giê-su cho nhân loại: “Đây là
Con chí ái Ta”, chỉ xuất hiện hai lần trong cuộc đời của Ngài: Khi Ngài
chịu phép rửa ở sông Gio-đan (x Mc 1,11a) và lúc Ngài Hiển Dung ở núi cao (Mc 9,7a: Tin Mừng).
b- Cám dỗ với Hiển Dung:
Đức Giê-su bị cám dỗ
liên lỉ, điển hình :
§ Đầu cuộc đời công khai
của Đức Giê-su quỷ cố ám dỗ Ngài, nhưng đều thất bại, Ngài sống giữa dã thú và các thiên
thần đến hầu hạ Ngài (x Mc 1,13).
§ Tại núi Hiển Dung, môn
đệ cám dỗ Đức Giê-su: “May quá có chúng
con ở đây, để chúng con dựng ba lều, một cho Thầy, một cho Mô-sê, và một cho
Ê-ly-a” (x Mc 9,5: Tin Mừng)
§ Vào cuối đời Đức
Giê-su, mọi người cám dỗ Ngài: “Mày định
triệt hạ Đền Thờ và sẽ xây dựng lại trong ba ngày. Hãy cứu lấy mình đi là xuống
khỏi thập giá đi nào. Nó đã cứu những ai khác, chứ vô phương cứu lấy mình. Hãy
xuống khỏi thập giá để chúng ta thấy mà tin” (x Mc 15,29-32).
c- Tử Nạn và Phục Sinh với Hiển Dung.
Ta thấy các chi tiết ở núi Hiển Dung đều xảy ra
vào giờ Tử Nạn và Phục Sinh của Đức Giê-su:
· Ông Marco ghi “sáu ngày
sau” Đức Giê-su Hiển Dung (x Mc 9,2a) là báo trước Ngài bị giết vào ngày thứ
sáu, rồi ngày thứ I trong tuần, tức là ngày thứ tám Ngài sống lại (x Mc 16,2).
· Tại núi Hiển Dung, cũng
như núi Cây Dầu, Đức Giê-su bị bắt đều có ba ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê ở
với Đức Giê-su (x Mc 9,2= Mc 14,33).
· Nơi núi Hiển Dung và
núi Sọ (vào lúc 3 giờ Thứ Sáu Tuần Thánh) đều có mây bao phủ ngọn núi (x Mc 9,7
= Mc 15,33).
· Nơi núi Hiển Dung có
hai ông Mô-sê và Ê-ly-a hiện ra đàm đạo với Đức Giê-su (x Mc 9,4: Tin Mừng) ; thì vào lúc
Đức Giê-su Phục Sinh có hai thiên thần từ trời đến báo cho các bà ra mộ: Đức
Giê-su không còn ở đây (x Ga 20,12) ; và chính lúc Đức Giê-su lên Trời, cũng có
hai thiên thần nói với các môn đệ đang đứng nhìn Thầy về Trời: các ông hãy trở
về, Ngài sẽ đến cùng một thể thức như các ông vừa thấy (x Cv 1,10).
B. GIÁO HUẤN
HIỂN DUNG: CHÚA MUỐN MỌI NGƯỜI THĂNG TIẾN
Biến cố Hiển Dung, chắc
chắn Chúa Giê-su muốn ta mỗi ngày được
thăng tiến trong ba lãnh vực:
-
Thân xác khỏe mạnh.
-
Trí tuệ thông minh, tài ba.
-
Tâm hồn đạo đức thánh thiện.
Thánh Tô-ma Tiến sĩ nói:
“Mỗi
vấn đề phải được giải quyết trong lãnh vực của nó”.
1/ Muốn có thân xác khỏe mạnh, ta phải ăn uống điều
độ và đủ chất dinh dưỡng ; thêm vào mỗi ngày ta phải tập thể thao thể dục.
2/ Muốn có trí tuệ thông minh, tài ba, ta chăm chỉ học hành và cần cù làm việc.
3/ Muốn có tâm hồn đạo đức thánh thiện, ta phải có tâm nghe
Lời Chúa qua Phụng Vụ của Hội Thánh. Nhưng
-
Nghe Lời Chúa ở đâu ?
-
Nghe Lời Chúa, tâm tư ta phải thế nào ?
-
Kết quả Lời Chúa đem lại cho ta điều gì ?
a- Nghe Lời Chúa ở đâu ?
Phải khẳng định rằng ta
chỉ được trực tiếp nghe Lời Con yêu dấu của Chúa khi Hội Thánh giảng dạy trong Phụng Vụ (x Dt
1,1-2). Chân lý này đã được mạc khải trong trình thuật Đức Giê-su Hiển Dung,
Chúa Cha đã giới thiệu Con của Người, và buộc loài người phải nghe Lời Con của
Người: “Đây là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe Lời Ngài” (Mc 9,7: Tung
Hô Tin Mừng). Thế mà sau đó, Đức Giê-su
lại ra lệnh cho các môn đệ: “Chúng con
phải im lặng cho đến khi Con Người từ cõi chết sống lại” (Mc 9,9). Như
chúng ta biết từ lúc Đức Giê-su bị xử án, Ngài đã chấm dứt giảng dạy, ai muốn
nghe giáo lý của Đức Giê-su, Ngài bảo: “Cứ vào Nhà Thờ hỏi người nghe tôi giảng dạy,
vì hằng ngày tôi giảng cách công khai ở đó” (x Ga 18, 19-21), thì ta phải hiểu đó chính là lúc Hội Thánh cử
hành Phụng Vụ, đây là quyền giáo huấn Chúa đã trao riêng cho Hội Thánh, và các
môn đệ chính thức nhận lệnh Chúa Giê-su Phục Sinh sai họ đi rao giảng Tin Mừng
! (x Mc 16,15t). Vậy lệnh Đức Giê-su cấm các môn đệ không được nói cho ai những gì họ đã được mắt
thấy tai nghe ở trên núi Hiển Dung, cho đến khi Đức Giê-su từ cõi chết sống
lại, TRỞ THÀNH LỜI GIẢI THÍCH lệnh: “Chúa
Cha truyền phải nghe Lời Con của Người”, chính là CHÚA CHA BUỘC MỌI NGƯỜI
PHẢI NGHE LỜI HỘI THÁNH, nhất là đến dự tiệc Thánh Thể để được Chúa ở cùng.
Thánh Phao-lô xác định
cho chúng ta: khi ta được nghe Lời Chúa trong Phụng Vụ, chính là Chúa Giê-su
trực tiếp nói với chúng ta qua giáo sĩ là dụng cụ Chúa dùng (x Dt 1,1-2).
b- Nghe Lời Chúa, tâm tư ta phải thế nào ?
Qua biến cố Hiển Dung,
Chúa Cha chỉ buộc loài người nghe Lời Con chí ái của Ngài, sau khi Con của Ngài
đã nghe Lời Cha phục vụ loài người đến mất mạng ! Nên ta không phải chỉ là nghe
Lời Chúa bằng lỗ tai, mà nghe bằng con tim thể hiện bằng hành động như Đức
Giê-su. Có thế, trong ngày cánh chung, ta mới được giống Đức Giê-su trong cuộc
Quang Lâm của Ngài (x 1Ga 3,2).
c- Kết quả Lời Chúa đem lại cho ta điều gì ?
Vinh quang của Chúa
Giê-su Phục Sinh đã bày tỏ cho ba chứng nhân là các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và
Gioan. Sau khi Đức Giê-su từ cõi chết sống lại, ông Phê-rô mới tiết lộ: “Tôi đã được thấy tận mắt vẻ huy hoàng lẫm
liệt của Người, Người được Cha ban vinh quang danh dự, như Lời Chúa Cha xác
nhận: “Đây là Con yêu dấu của Ta, kẻ Ta đã sủng mộ” (2 Pr 1, 16-17), và “Người được Chúa Cha trao cho quyền thống trị
vĩnh cửu, muôn người thuộc mọi chi tộc, quốc gia và ngôn ngữ đều phải phụng sự
Ngài” (Dn 7, 9-10.13-14), vì “Người
là Vua hiển trị, Đấng cao cả trên khắp địa cầu” (Tv 97/96,1a.9a). Nhưng Đức
Giê-su chỉ chăm sóc đoàn chiên của Ngài là những kẻ biết nghe Lời Ngài (x Ga
10,27-30), nên thánh Phê-rô nói tiếp: “Chúng
tôi lại càng thêm tin tưởng vào Lời Kinh Thánh. Anh em chú tâm vào đó là phải,
vì Lời ấy như chiếc đèn tỏ rạng giữa chốn tối tăm, cho đến khi ngày bừng sáng
và sao mai mọc lên soi chiếu tâm hồn anh em” (2 Pr 1, 19). Vì Mỗi khi ta dự
tiệc Thánh Thể, thì Hội Thánh dùng quyền năng Chúa Thánh Thần ghi tạc Lời Chúa
vào thân xác và linh hồn ta (x 2Cr 3,3). Nhờ đó, “ta không còn rập theo thói đời này, trái lại phải canh tân lương tri mà biến hình đổi dạng” (Rm 12,2a), hầu đạt
vinh quang như Chúa đã bày tỏ trên Núi Thánh. Điều ta phải canh tân nhất là miệng
lưỡi mình.
Thánh Gia-cô-bê dạy: “Ai không vấp ngã trong lời nói, người ấy là
người hoàn hảo, có khả năng kiềm chế bản thân. Nếu ta tra hàm thiếc vào miệng
ngựa để bắt chúng vâng lời, thì ta điều khiển được toàn thân chúng. Anh em cũng
hãy nhìn xem tàu bè: dù nó có to lớn, và có bị cuồng phong đẩy mạnh thế nào đi
nữa, thì cũng chỉ cần một bánh lái rất nhỏ để điều khiển theo ý của người lái.Cái lưỡi cũng vậy: nó là một bộ phận nhỏ bé của thân thể, mà lại huênh
hoang làm được những chuyện to lớn. Cứ xem tia lửa nhỏ bé dường nào, mà làm bốc
cháy đám rừng to lớn biết bao!Cái lưỡi cũng là một ngọn lửa, là cả
một thế giới của sự ác. Cái lưỡi có một vị trí giữa các bộ phận của thân thể
chúng ta, nó làm cho toàn thân bị ô nhiễm, đốt cháy bánh xe cuộc đời, vì chính
nó bị lửa hoả ngục đốt cháy.Thật thế, mọi loài thú vật và chim chóc, loài bò
sát và cá biển, thì loài người đều có thể chế ngự và đã chế ngự được. Nhưng cái
lưỡi thì không ai chế ngự được: nó là một sự dữ không bao giờ ở yên, vì nó chứa
đầy nọc độc giết người. Ta dùng lưỡi mà chúc tụng Chúa là Cha chúng ta, ta cũng
dùng lưỡi mà nguyền rủa những con người đã được làm ra theo hình ảnh Thiên
Chúa. Từ cùng một cái miệng phát xuất lời chúc tụng lẫn lời nguyền rủa. Thưa
anh em, như vậy thì không được” (Gc 3,2-10: Bài đọc năm chẵn).
Thế nên ta hãy cầu xin
Chúa sửa trị miệng lưỡi ta, để “ca tụng
Thánh Danh muôn thuở muôn đời” (Tv 145/144,1b: ĐC năm lẻ). Vâng “lạy Chúa, Ngài bảo vệ chúng con” (Tv
12/11,8a: ĐC năm chẵn).
Vậy mỗi khi chúng ta
tham dự Phụng Vụ của Hội Thánh, đặc biệt là Thánh Lễ, ta được nghe Lời Con chí
ái của Cha, và được trở nên một trong Người khi ta rước Lễ, thì ta như một
thanh sắt được nung trong lửa, vì Thiên Chúa là lửa (x Dt 12,29). Khi thanh sắt
đã được nung đỏ, thì không ai nhìn nó như cây sắt nhưng thấy nó là thanh lửa.
Do đó Lời Kinh Thánh nói: “Ngai của Người toàn là ngọn lửa, bánh xe của
ngai cũng rực lửa hồng. Từ trước nhan Người, một sông lửa cuồn cuộn chảy ra”
(Dn 7, 9c-10a). Thế nên ta cũng được thông dự vào vinh quang trong Con Thiên
Chúa đã hé mở trên núi Hiển Dung, và được tồn tại muôn đời, như hai ông Mô-sê
và Ê-ly-a, cùng xuất hiện trong vinh quang trên núi Hiển Dung với Đức Giê-su,
chỉ vì hai ông có liên hệ mật thiết với Lời Chúa, đúng như Lời Đức Giê-su đã
nói: “Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời
Thầy nói sẽ chẳng qua đâu” (Mt 24,35). Nghĩa là ai liên hệ mật thiết với
Lời Chúa, thì cuộc đời họ bất tận như ông Mô-sê, dù đã được an táng trong xứ
Mô-áp, nhưng không ai tìm ra mộ ông (x Dnl 34,6); còn ông Ê-ly-a không phải
chết, vì được Chúa cất giấu đi, Ngài sẽ cho ông xuất hiện trong ngày Quang Lâm
(x Hc 48,1 ; Ml 3,23). Đó là Đức Tin của các tổ phụ, như ông Abel, ông Kha-nốc,
ông Noe, mà tác giả thư Do Thái được Hội Thánh công bố trong Thánh Lễ hôm nay,vì
“Tin là cách chiếm hữu những điều còn
trong hy vọng, là phương nhận thức các thực tại người ta không thấy” (Dt
11,1-7: Bài đọc năm lẻ - Bản dịch NTT).
THUỘC LÒNG
Đừng rập
theo đời này, trái lại hãy canh tân lương tri, mà biến hình đổi dạng, làm sao
anh em thẩm định được ý Thiên Chúa là gì, thật là tốt lành, thú vị, trọn hảo (Rm 12,2).
LM. GIUSE ĐINH QUANG THỊNH