BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
A. Hướng dẫn tải phần mềm để DOWNLOAD BÀI GIÀNG
2/ Click
vào Download bên dưới dòng chữ FlashGet 3.3.0.1092
3/ Browse
để chọn nơi down về (destop cho tiện)
B. Hướng dẫn DOWNLOAD
BÀI GIÀNG AUDIO
1/
Click phải vào khung Download AUDIO
2/
Click chọn Flashget 3
3/
Browse để chọn nơi down về (File DOWNLOAD trong My Document)
4/
Khi nào được báo tải xong, click mở để nghe.
C. Hướng dẫn DOWNLOAD
BÀI GIÀNG VIDEO
2/
Click vào START REALPLAYER DOWNLOAD(theo trình tự được hướng dẫn)
3/ Khi nào được báo tải xong phần mềm, click Download This Video ở góc trên bên phải khung video để tải bài giảng về
BÀI ĐỌC: St 8, 6-13.20-22
Hết bốn mươi ngày, ông
Nô-ê mở cửa sổ ông đã làm trên tàu,7 và ông thả con quạ ra. Nó bay
ra, lượn đi lượn lại cho đến khi nước khô trên mặt đất.8 Rồi từ trong
tàu ông lại thả con bồ câu, để xem nước đã giảm trên mặt đất chưa.9
Nhưng con bồ câu không tìm được chỗ đậu chân, nên trở về tàu với ông, vì còn
nước trên khắp mặt đất. Ông bèn giơ tay bắt lấy nó mà đưa vào trong tàu với
ông.10 Ông đợi thêm bảy ngày, rồi thả con bồ câu ra khỏi tàu một lần
nữa.11 Vào buổi chiều, con bồ câu trở về với ông, và kìa trong mỏ nó
có một nhành lá ô-liu tươi! Ông Nô-ê biết là nước đã giảm trên mặt đất.12
Ông lại đợi thêm bảy ngày, rồi thả con bồ câu ra, nhưng nó không trở về với ông
nữa.
13 Năm sáu trăm lẻ một
đời ông Nô-ê, tháng giêng, ngày mồng một tháng ấy, nước đã khô ráo trên mặt
đất. Ông Nô-ê dỡ mái tàu ra và thấy mặt đất đã khô ráo.
20 Ông Nô-ê dựng một bàn
thờ để kính ĐỨC CHÚA. Ông đã lấy một số trong các gia súc thanh sạch và các
loài chim thanh sạch mà dâng làm lễ toàn thiêu trên bàn thờ.21 ĐỨC
CHÚA ngửi mùi thơm ngon, và ĐỨC CHÚA tự nhủ: "Ta sẽ không bao giờ nguyền
rủa đất đai vì con người nữa. Lòng con người toan tính điều xấu từ khi còn trẻ,
nhưng Ta sẽ không bao giờ còn sát hại mọi sinh vật như Ta đã làm!
22 Bao lâu đất này còn,
thì mùa gieo mùa gặt, trời lạnh và trời nóng, tiết hạ và tiết đông, ban ngày và
ban đêm, sẽ không ngừng đắp đổi."
ĐÁP CA: Tv 115
Đ. Lạy Chúa,
con sẽ dâng lễ tế tạ ơn Ngài. (c
17a)
12 Biết lấy
chi đền đáp CHÚA bây giờ vì mọi ơn lành Người đã ban cho? 13 Tôi xin
nâng chén mừng ơn cứu độ và kêu cầu thánh danh ĐỨC CHÚA.
14 Lời khấn
nguyền với CHÚA, tôi xin giữ trọn, trước toàn thể dân Người. 15 Đối
với CHÚA thật là đắt giá cái chết của những ai trung hiếu với Người.
18 Lời khấn
nguyền với CHÚA, tôi xin giữ trọn, trước toàn thể dân Người, 19 tại
khuôn viên đền CHÚA, giữa lòng ngươi, hỡi Giê-ru-sa-lem!
BÀI GIẢNG
CON NGƯỜI MUỐN GIỐNG CHÚA
PHẢI ĐƯỢC CHÚA GIÊSU TÁI SINH
Ông Phê-rô, thủ lãnh
Hội Thánh đã nhận ra điểm giáo lý qua truyện lụt Hồng thủy thời Noe là báo
trước loài người muốn được sống phải được tái sinh qua nước Bí tích Thánh Tẩy, để
dung thân trong Tầu Noe mới là Hội Thánh (x 1Pr 3,20-22).
Thực vậy, những chi tiết trong Bài đọc (năm lẻ) đã báo
trước về đời sống Hội Thánh Chúa Ki-tô.
1/ ÔNG NOE thả CHIM
BỒ CÂU ra, khi nó bay trở về, mỏ công NGÀNH LÁ Ô-LIU TƯƠI (x St 8,11).
- Con bồ câu đó là
hình ảnh Mẹ Maria, khuôn mẫu Hội Thánh, là Hiền Thê Chúa Ki-tô. Thực vậy, sách Diễm
ca ba lần dùng từ “chim bồ câu” (Dc 1,15 ; 2,14 ; 4,1), để chỉ về Hiền Thê của
Chúa Ki-tô.
- Ngành lá ô-liu tươi
chỉ về Chúa Ki-tô. Vì thế trong Thánh Lễ Truyền Dầu ngày Thứ Năm Tuần Thánh đã làm
Phép Dầu ô-liu để chỉ về Chúa Ki-tô. Dầu này được dùng thánh hiến người lãnh Bí
tích Thánh Tẩy, Thêm Sức và Truyền Chức.
Vậy bồ câu công ngành
ô-liu tươi đưa về tầu ông Noe là dấu chỉ Mẹ Maria cũng như Hội Thánh đưa Chúa
Giê-su Phục Sinh đến nuôi những người sống trong Tầu Noe mới là Hội Thánh.
2/ ÔNG NOE LẬP BÀN
THỜ KÍNH CHÚA, và được Chúa chúc phúc cho môi trường sống tràn đầy hạnh phúc .
(x St 8,20-22: Bài đọc năm lẻ), trở nên dấu chỉ Hội Thánh dâng Lễ theo lệnh
Chúa Giê-su truyền (x 1Cr 11,23-24), để ai đến hiệp dâng, thì được sự sống dồi
dào như Thiên Chúa (x Ga 6,57 ; 10,10). Nhất là nhờ hai bàn tiệc trong Thánh Lễ:
Bàn tiệc Lời Chúa ở giảng đài, và Bàn tiệc Thánh Thể nơi Bàn Thờ, mà ta được đón
nhận Lời và Chúa Giê-su Phục Sinh là “ánh
sáng ban sự sống, để không còn phải đi trong tối tăm tội lỗi” (x Ga 8,12), hầu
nhận biết tội mình mà sám hối để được thanh tẩy. Vì ai soi mặt mình vào gương
nhận ra mặt dơ mà lại không lo rửa sạch? Nên nhờ Lời Chúa và Thánh Thể Chúa,
Ngài giúp ta có thể kiềm chế được miệng lưỡi mình, mau nghe, chậm nói, nhất là
kiềm chế sự nóng giận, và giúp đỡ người lâm cảnh khốn cùng, nếu không chỉ là
đạo đức hão (x Gc 1,19-27: Bài đọc năm chẵn).
Vậy mỗi khi ta được
hiệp dâng Thánh Lễ với Hội Thánh, là mỗi lần Chúa tái tạo ta nên hoàn hảo hơn.
Chân lý này ta tìm thấy qua phép lạ Đức Giê-su chữa lành người bị mù (x Mc
8,23-26):
- Đức Giê-su đưa anh mù
ra khỏi làng, để Ngài chữa lành cho anh,
và không cho anh trở lại làng (x Mc 8,23.26). Đây là dấu chỉ ai đã thuộc về
Chúa Ki-tô, thì họ không còn thuộc về thế gian nữa, như Ngài nói: “Con đã truyền lại cho họ Lời của Cha, và thế
gian đã ghét họ, vì họ không thuộc về thế gian, cũng như Con đây không thuộc về
thế gian. Con không xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ khỏi
ác thần.Họ không thuộc về thế gian cũng như Con đây không thuộc về thế gian”
(Ga 17,14-16).
- Lần thứ nhất, Ngài nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi: "Anh có thấy
gì không? "Anh ngước mắt lên và thưa: "Tôi thấy người ta, trông họ
như cây cối, họ đi đi lại lại." (Mc 8,23-24: Tin Mừng). Đó là dấu xưa
kia Chúa dùng nước lụt Hồng thủy để cứu gia đình ông Noe, thì dòng giống Noe
cũng chỉ mới bảo tồn sự sống tự nhiên, như sự sống Chúa ban cho cây cối: “Người
mù khi được sáng mắt nhìn người ta đi
như cây cối”. Cũng trong tư tưởng này, tác giả sách Giảng viên nói: “Thiên Chúa muốn thử thách họ và cho họ thấy
chính họ chỉ là thú vật mà thôi.Quả thế, con người và thú vật đều cùng chung một số phận: bên
này chết, bên kia cũng chết ; đôi bên đều có sinh khí như nhau. Con người chẳng
có gì hơn thú vật, bởi vì mọi sự chỉ là phù vân” (Gv 3,18-19). Bởi vậy
thánh Phao-lô nói: “Con người đầu tiên là
Adam được dựng nên thành một sinh vật” (1Cr 15,45a)
- Lần thứ hai, Đức Giê-su đặt tay
trên mắt anh mù, anh trông thấy rõ và được khỏi hẳn bệnh, anh thấy tỏ tường mọi
sự (x Mc 8,25: Tin Mừng). Đó là dấu chỉ khi ta được kết hợp với Chúa Giê-su
Phục Sinh qua Bí tích Khai Tâm (Thánh Tẩy, Thêm Sức, Thánh Thể), để ta được
đồng hóa với Chúa Giê-su cùng một xương thịt, cùng một sự sống (x Dt 2,11 ; Ga 6,57 ; Gl 2,20). Rõ
ràng lần thứ II, Đức Giê-su đặt tay trên anh mù làm cho con người anh được kiện
toàn hơn lần thứ I. Bởi thế, mà lời cầu của Hội Thánh dâng lên Chúa trong Thánh
Lễ Thứ Năm sau Chúa Nhật 4 Phục Sinh: “Lạy
Chúa, Chúa đã tỏ lòng từ bi nhân hậu mà cứu chuộc con người và nâng lên địa vị
cao sang hơn tình trạng nguyên thủy ; xin nhớ lại công trình kỳ diệu này và
giúp chúng con trung thành luôn mãi với ơn tái sinh Chúa đã ban”. Niềm vui
ơn cứu độ này, mỗi ngày ta được ở trên Núi Thánh của Chúa để dâng Lễ Tạ Ơn: “Lạy Chúa, ai được ở trên Núi Thánh của Ngài”
(Tv 15/14, 1b: ĐC năm chẵn). Núi Thánh của Chúa Ki-tô là núi Sọ, nơi Ngài khởi
sự dâng Lễ, và ta cất lời cầu: “Lạy Chúa,
con sẽ dâng lễ tế tạ ơn Ngài” (Tv 116/115,17a: ĐC năm lẻ). Và chúng ta mượn
lời cầu của thánh Tông Đồ để thưa cùng Chúa: “Xin Thân Phụ Đức Giê-su Ki-tô,Chúa chúng ta, soi trí mở lòng cho chúng
ta thấy rõ đâu là niềm hy vọng, mà ơn Người kêu gọi đem lại cho chúng ta”
(Ep 1,17-18: Tung Hô Tin Mừng).
THUỘC LÒNG
Sự an bài (của Chúa) cho muôn thời được viên mãn là
thâu họp vạn vật dưới một đầu một mối trong Đức Ki-tô, vật ở trời cao, vật nơi
dương thế (Ep 1,10).