BÀI ĐỌC 1 VÀ 2 (NẾU CÓ)
BÀI ĐỌC 1 :
2Sm 7,1-5.8b-12.14a.16
1 Khi
vua Đa-vít được yên cửa yên nhà và Đức Chúa đã cho vua được thảnh thơi mọi bề,
không còn thù địch nào nữa, 2 thì vua nói với ngôn sứ Na-than:
"Ông xem, tôi được ở nhà bằng gỗ bá hương, còn Hòm Bia Thiên Chúa thì ở
trong lều vải."3 Ông Na-than thưa với vua: "Tất cả những
gì ngài ấp ủ trong lòng, xin ngài cứ đi mà thực hiện, vì Đức Chúa ở với
ngài." 4 Nhưng ngay đêm ấy, có lời Đức Chúa phán với ông
Na-than rằng:
5
"Hãy đi nói với tôi tớ của Ta là Đa-vít: Đức Chúa phán thế này: Ngươi mà
xây nhà cho Ta ở sao? 8bChính Ta đã cất nhắc ngươi, từ một kẻ lùa
chiên ngoài đồng cỏ, lên làm người lãnh đạo dân Ta là Ít-ra-en. 9
Ngươi đi đâu, Ta cũng đã ở với ngươi; mọi thù địch ngươi, Ta đã diệt trừ cho
khuất mắt ngươi. Ta sẽ làm cho tên tuổi ngươi lẫy lừng, như tên tuổi những bậc
vĩ nhân trên mặt đất. 10 Ta sẽ cho dân Ta là Ít-ra-en một chỗ ở, Ta
sẽ định cư chúng, và chúng sẽ ở luôn tại đó, chúng sẽ không còn run sợ, và quân
gian ác cũng không còn tiếp tục áp bức chúng như thuở ban đầu, 11 kể
từ thời Ta đặt các thủ lãnh cai quản dân Ta là Ít-ra-en. Ta sẽ cho ngươi được
thảnh thơi, không còn thù địch nào nữa, Đức Chúa báo cho ngươi biết là Đức Chúa
lập cho ngươi một nhà. 12 Khi ngày đời của ngươi đã mãn và ngươi đã
nằm xuống với cha ông, Ta sẽ cho dòng dõi ngươi đứng lên kế vị ngươi -một người
do chính ngươi sinh ra-, và Ta sẽ làm cho vương quyền của nó được vững bền. 14a
Đối với nó, Ta sẽ là cha, đối với Ta, nó sẽ là con. 16 Nhà của ngươi
và vương quyền của ngươi sẽ tồn tại mãi mãi trước mặt Ta; ngai vàng của ngươi
sẽ vững bền mãi mãi."
ĐÁP CA : Tv
88
Đ. Lạy Chúa, 2 tình thương Chúa, đời
đời con ca tụng.
2 Tình
thương Chúa, đời đời con ca tụng, qua muôn ngàn thế hệ miệng con rao giảng lòng
thành tín của Ngài. 3 Vâng con nói: "Tình thương ấy được xây
dựng tới thiên thu,lòng thành tín Chúa được thiết lập trên trời."
4 Xưa
Chúa phán: "Ta đã giao ước với người Ta tuyển chọn,đã thề cùng Đa-vít,
nghĩa bộc Ta, 5 rằng: dòng dõi ngươi, Ta thiết lập cho đến ngàn đời,
ngai vàng ngươi, Ta xây dựng qua muôn thế hệ."
27 Người
sẽ thưa với Ta: "Ngài chính là Thân Phụ,
là Thiên Chúa con thờ, là núi đá cho con được cứu độ! " 29
Ta sẽ yêu thương Người đến muôn thuở và thành tín giữ giao ước với Người.
BÀI ĐỌC 2 :
Rm 16,25-27
25 Vinh
danh Thiên Chúa, Đấng có quyền năng làm cho anh em được vững mạnh theo Tin Mừng
tôi loan báo, khi rao giảng Đức Giê-su Ki-tô. Tin Mừng đó mặc khải mầu nhiệm
vốn được giữ kín tự ngàn xưa 26 nhưng nay lại được biểu lộ như lời
các ngôn sứ trong Sách Thánh. Theo lệnh của Thiên Chúa, Đấng hằng có đời đời,
mầu nhiệm này được thông báo cho muôn dân biết, để họ tin mà vâng phục Thiên
Chúa. 27 Chỉ mình Thiên Chúa là Đấng khôn ngoan thượng trí. Kính
dâng Người mọi vinh quang đến muôn thuở muôn đời, nhờ Đức Giê-su Ki-tô. A-men.
BÀI GIẢNG
ĐỨC MARIA LÀ
ĐỀN THỜ NƠI CHÚA NGỰ
LÀ TIỀN TRƯNG
CHO CON ĐẤNG TỐI CAO
Một
người ý thức trách nhiệm và đạo đức như vua Đavít, như ngôn sứ Nathan, không ai
muốn nhà mình ở sang trọng và tiện nghi hơn Nhà Thiên Chúa. Bởi đó hai vị trao đổi
với nhau quyết xây đền thờ cho Thiên Chúa ngự. Điều đó khác nào một người tín hữu
đạo đức gần đến lễ Giáng Sinh ai lại không nghĩ đến việc làm hang đá thật đẹp
cho Chúa Hài Đồng ngự.
Nhưng tình yêu của Thiên Chúa bao giờ cũng đi trước lòng
mến của con người đối với Đấng họ tôn thờ, như
Ngài nói với ngôn sứ Nathan : “Hãy
đi nói với tôi tớ của Ta là Đa-vít: Đức Chúa phán thế này: Ngươi mà xây nhà cho
Ta ở sao? Chính Ta đã cất nhắc ngươi, từ một kẻ lùa chiên ngoài
đồng cỏ, lên làm người lãnh đạo dân Ta là Ít-ra-en. Ngươi đi đâu,
Ta cũng đã ở với ngươi; mọi thù địch ngươi, Ta đã diệt trừ cho khuất mắt ngươi.
Ta sẽ làm cho tên tuổi ngươi lẫy lừng, như tên tuổi những bậc vĩ nhân trên mặt
đất. và Ta sẽ làm cho vương quyền của nó được vững bền. … Nhà của ngươi và
vương quyền của ngươi sẽ tồn tại mãi mãi trước mặt Ta; ngai vàng của ngươi sẽ
vững bền mãi mãi." (2Sm 7,1-5.8b-12.14a.16 : Bài đọc I).
Nhà đó chính là Đức Ma-ri-a. Trong mầu nhiệm Nước Thiên
Chúa, thì Đức Maria vừa là Mẹ Thiên Chúa vừa là Hiền Thê của Chiên Con. Theo văn
hóa Việt Nam, vợ chồng thường gọi nhau là “nhà tôi”, vì sự hiệp nhất của phu thê
trở thành nơi cư ngụ an toàn cho con cháu. Vì thế Đức Ma-ri-a thật xứng đáng là Đền Thờ cho Con
Thiên Chúa đến ngự (x 1Cr 3,16).
* Trong đạo cũ người
ta gặp Thiên Chúa nơi đền thờ vật chất, như ông Da-ca-ry-a trúng thăm vào Thánh
Điện dâng hương cho Thiên Chúa, thì được Chúa hứa cho sinh Gio-an Bt. (x Lc
1,8t)
* Nhưng trong Đạo
mới, người ta thấy Ngôi Lời Thiên Chúa không cư ngụ trong Đền Thờ vật chất, mà
cư ngụ nơi cung lòng Đức Trinh Nữ Ma-ri-a, là Ngôi Đền Thiên Chúa xây dựng.
Cung lòng Đức Ma-ri-a thay cho máng cỏ, thay cho cả Đền Thờ vật chất nguy nga
tráng lệ. Vì Đức Maria là mẫu Đền Thờ, Thiên Chúa chỉ cho loài người làm giống
như Đức Maria, để Chúa Cha đặt Con của Ngài vào đó. Nhất là xương thịt Hài Nhi
Giêsu lại chính là xương thịt của Đức Ma-ri-a. Cho nên ai đón nhận Chúa Giêsu người
ấy cũng đón nhận Mẹ Maria ; và ngược lại, ai đón nhận Mẹ Maria cũng chính là đón
nhận được Con Đấng Tối Cao. Đức Giêsu cho biết danh “Con Đấng Tối Cao” không chỉ
dành riêng cho Con Thiên Chúa vào đời (x Lc 1,32 : Tin Mừng), mà còn dành cho cả
phàm nhân biết yêu thương địch thù (x Lc 6,35), thì Mẹ Maria lại trở thành mẫu
yêu người cho các Kitô hữu, con cái Mẹ.
Vậy để
làm tròn sứ mệnh ngôn sứ đem Tin Mừng cứu độ đến cho đồng loại, ta phải học nơi
Đức Mẹ, vì cả đến “Con Đấng Tối Cao” lúc lên 12 tuổi, sau khi tập nháp thử sứ mệnh
ngôn sứ nơi Đền Thờ, thì đã trở về Nazareth
tiếp tục học bài “vâng phục cha mẹ mình”
(x Lc 2,41-52).
-
Học nơi Mẹ để được trở nên Đền Thờ Thiên Chúa cư ngụ.
-
Học nơi Mẹ cách cộng tác với Thiên Chúa
trong công cuộc cứu độ loài người.
-
Học nơi Mẹ cách thi hành chức Tư Tế.
-
Học nơi Mẹ cách thi hành nhiệm vụ Ngôn Sứ.
-
Học nơi Mẹ tinh thần Vua phục vụ.
&&&
1- HỌC NƠI MẸ ĐỂ ĐƯỢC TRỞ NÊN ĐỀN THỜ THIÊN CHÚA CƯ
NGỤ.
Đức
Ma-ri-a là kiệt tác của Thiên Chúa trổi vượt hơn đền thờ Giê-ru-sa-lem chỉ làm bằng
vật liệu quý giá, và trong Đền Thờ ấy chỉ đặt Luật Chúa viết trên hai tấm đá, Luật
ấy vẫn còn giam người ta trong tội (Gl 3,22) chưa ban ơn cứu độ cho ai ; Nay Lời
Thiên Chúa được Chúa Thánh Thần viết trên tấm xương thịt và linh hồn Đức Ma-ri-a trở thành Ngôi Lời Thiên Chúa
là Đấng khôn ngoan thượng trí đến cứu độ con người (x 2Cr 3,3 ; Rm 16,27 : Bài
đọc II).
2- HỌC NƠI MẸ
CÁCH CỘNG TÁC VỚI THIÊN CHÚA TRONG CÔNG CUỘC CỨU ĐỘ LOÀI NGƯỜI.
Lời
tiền Tin Mừng (x St 3,15), Chúa hứa sẽ cho một người nữ đạp nát đầu con rắn (bản
Vulgata), mà người Do-Thái vẫn hằng mong đợi Chúa sớm thực hiện lời hứa ấy. Có
lần họ tưởng người nữ ấy là bà Giu-đích đã dùng sắc đẹp làm mê hoặc tướng quân
Hô-lô-phê-nê, thù địch số một của dân Do Thái, và bà đã cắt được đầu ông này để
dân tộc bà thoát án tru diệt (x Gd 8) ; hoặc người Do Thái lại tưởng người nữ
đó là bà Ét-te diệt được tên A-man đã bày mưu kế thâm độc cho vua Assurius để tiêu diệt hết dòng giống Do Thái, đồng chủng với bà (x Es 3,7t). Nhưng hai bà Giu-đích và Ét-te
chỉ diễn tả phần nào uy quyền và sứ mệnh của Đức Ma-ri-a, mà Chúa đã dùng để
thực hiện lời tiền Tin Mừng : “Người nữ
sẽ đạp nát đầu rắn satan” (St 3,15), tức là bà Maria đưa Con Thiên Chúa vào
đời để diệt hết sự dữ, đánh gục thần chết, để loài người thực sự được giải
phóng toàn diện. Như vậy bàn tay Thiên Chúa cứu độ loài người được thển hiện qua bàn
tay uy quyền của Đức Maria, đó là lý do thiên thần chào chúc Đức Maria bằng
danh “Đầy Ơn Phúc”, vì được Chúa ở cùng (x Lc 1,28 : Tin Mừng). Chính nhờ ân sủng
đặc biệt ấy mà Mẹ Maria là khuôn mẫu của Hội Thánh viên mãn, cùng đạp nát đầu
con rắn, giải phóng những ai tin yêu đón nhận Chúa Giêsu, Con của Mẹ, được thoát
tay tử thần, để không còn gì phải sợ hãi, hầu sống thánh thiện mà phụng thờ Chúa
suốt cả đời. (x Lc 1,74).
3. HỌC NƠI MẸ CÁCH THI HÀNH CHỨC TƯ TẾ.
Hội
Thánh gọi Đức Maria là “Đấng Trung Gian Ơn Chúa” (x HCHT số 60). Bởi vì
- Trong
ngày Truyền Tin, nếu Đức Ma-ri-a không nói tiếng “Xin Vâng” (x Lc 1,38) thì cũng
không ai nghe được tiếng Xin Vâng của Đức Giêsu tại vườn Giêsêmani, trước giờ
bị bắt làm vật hy tế. (c Lc 22,39t).
- Thánh Phaolô nói về sứ mệnh tư tế của ông : “Tôi chịu đau khổ để đền bù vào những thiếu sót
nơi các nỗi quẫn bách Đức Ki-tô phải chịu” (Cl 1,24), thì Mẹ Maria là người
đầu tiên chịu đau khổ nhằm bù vào những gì còn thiếu trong cuộc Tử Nạn của Đức
Giêsu, để Con Mẹ thốt lên được : “Mọi sự đã
hoàn tất !” (Ga 19,30) Nhờ sự đau khổ của Mẹ Maria khi thấy Con bị đâm, Con
không đau, vì đã chết, nhưng Mẹ đau đớn lắm! Mẹ đã hứng chịu Lời Chúa chúc dữ
cho bà Evà : “Bà sinh con đau đớn !”
(x Ga 19 ; St 3,16). Như vậy Đức Ma-ri-a được cùng với Con Chiên Thiên Chúa,
Đấng xóa tội trần gian (x Ga 1,29), cứu con người thoát khỏi tay tử thần mà được
sống hạnh phúc sung mãn như Thiên Chúa.
4. HỌC NƠI
MẸ CÁCH THI HÀNH NHIỆM VỤ NGÔN SỨ.
Vừa ngay lúc Ngôi Lời nhập thể, cơ thể của Ngài là
một phần xương thịt của Đức Maria. Khi ấy Mẹ được thiên thần báo tin bà
Êlyzabeth, người chị họ đã mang thai được sáu tháng, Mẹ vội vã đến nhà chị họ,
tại đây chỉ thấy Mẹ dùng Lời Thiên Chúa để ca tụng quyền năng của Ngài (x Lc
1,46-55), thì đó là chính Đức Giêsu, nói qua miệng Mẹ ; ngay lúc lên 12 tuổi,
Đức Giêsu đã đọ sức với các tiến sĩ Luật trong việc trao đổi giáo lý với họ tại
Đền Thờ, làm mọi người ngạc nhiên về trí thông minh và các lời khôn ngoan Ngài
đối đáp (x Lc 2,46-47). Đặc biệt, vào thời hoạt động công khai, Ngài bỏ cả ăn
uống, ngủ nghỉ để giảng Lời (x Ga 3-4 ;
Mc 3,20-21 ; Mc 6). Con của Mẹ được như thế chắc chắn đã được Mẹ dạy Lời Chúa
khi Ngài còn ngồi trên đầu gối của Mẹ, hơn Giám mục Timôthê được nghe Sách
Thánh từ thủơ thiếu thời ngồi trên đầu gối cụ Lô-i và bà Êunikê là bà và là mẹ ông (x 2Tm 1,5).
5. HỌC NƠI MẸ TINH THẦN VUA PHỤC VỤ.
Phạm
trù “vua” nhân ái trong Nước Trời phải đi liền với việc phục vụ như tôi tớ. Nói
cách khác, quyền bính trong Nước Trời, trong Hội Thánh chỉ có khi người ta bỏ
cái tôi của mình mà cúi mình phục vụ như Đức Giêsu là Người Tôi Tớ của Thiên
Chúa (x Mt 20,24t ; Ga 13,4t). Một trong những nét đặc thù của người tôi tớ là
ĐOÁN Ý NGƯỜI KHÁC ĐỂ PHỤC VỤ.
Sách
Tin Mừng ghi hai lần Đức Maria đoán ý người khác để phục vụ :
-
Lần I : Mẹ được thiên thần truyền tin cho biết bà Êlyzabeth, người chị họ tuy
đã già mà Chúa cho mang thai được sáu tháng. Vừa nghe tin ấy, Mẹ vội vã đến
nhà chị họ phục vụ như tôi tớ suốt ba tháng (x Lc 1,39) : Mẹ là “vua” phục vụ.
-
Lần II : Khi Con Mẹ bắt đầu công khai thi hành sứ mệnh tại tiệc cưới ở Cana, Mẹ thấy nhu cầu của gia đình đang thiếu rượu tiếp
khách. Mẹ tỏ uy quyền “vua” đến nói với Đức Giêsu : “Nhà này hết rượu!”, mặc dù
chưa đến “Giờ” của Con. (Ga 2,3t).
Đức
Giêsu nối dài và mở rộng bàn tay phục vụ của Đức Maria, Mẹ mình:
- Thấy đoàn lũ dân chúng
đến với Đức Giêsu đang đói, Ngài đoán ý họ cần bánh ăn, nên đã hóa bánh ra thật
nhiều dân ăn no nê (x Ga 6).
-
Bà goá thành Naim đang khóc thương đứa con
trai duy nhất người ta đang khiêng đi chôn. Đức Giêsu đoán ý bà nên đã tự ý
động vào quan tài, anh thanh niên tức khắc chỗi dậy (x Lc 7,11).
-
Sau Phục Sinh, Chúa Giêsu nhìn thấy các môn
đệ ra khơi đánh cá suốt đêm mà không bắt được gì, bụng lại đói meo, Đức Giêsu
đoán ý các ông, Ngài bảo hãy thả lưới bên phải thuyền, thế là các ông bắt được một mẻ cá chất đầy thuyền. Khi các ông
lên bờ, Ngài đã nướng bánh và cá sẵn phục vụ các ông! (x Ga 21).
Vậy
Chúa đã mạc khải cho chúng ta biết về sứ mệnh, uy quyền, danh dự, vinh quang
tuyệt vời của Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa, xứng đáng danh Mẹ được thiên thần công
bố không còn gọi danh Maria, mà đổi thành “Đầy Ơn Phúc”, vì được Chúa ở cùng (x
Lc 1,28 : Tin Mừng). Vì thế thánh Phaolô nói : “Vinh danh Thiên Chúa, Đấng có quyền năng làm cho anh em được vững mạnh
theo Tin Mừng tôi loan báo, khi rao giảng Đức Giê-su Ki-tô. Tin Mừng đó mặc
khải mầu nhiệm vốn được giữ kín tự ngàn xưa, nhưng nay lại được biểu lộ như lời
các ngôn sứ trong Sách Thánh. Theo lệnh của Thiên Chúa, Đấng hằng có đời đời,
mầu nhiệm này được thông báo cho muôn dân biết, để họ tin mà vâng phục Thiên
Chúa.” (Rm 16,25-26 : Bài đọc II).
Các giáo phụ như Ambrosio, Ephrem và Phụng Vụ Hội
Thánh, đã hiểu tấm lông chiên của ông Ghêđêôn là dấu lạ chỉ về Đức Ma-ri-a, cho
nên ta có thể thay từ Ghêđêôn bằng danh Ma-ri-a mà viết lại :
“Maria thưa với Chúa rằng : Nếu quả thật Ngài định
dùng tay tôi cứu Ítraen (cả loài người) như Ngài đã nói, thì nay tôi xin trải
một tấm lông chiên (thân xác linh hồn tôi) ngoài sân, nếu có sương (Ngôi Lời nhập
thể) thẫm ướt tấm lông chiên, còn sân thì khô ráo (chưa có Chúa), rồi hôm sau ông
lại đặt tấm lông chiên ngoài trời, qua đêm tấm lông chiên vẫn khô ráo, còn đất
xung quanh thì đẫm sương, đó là dấu chỉ (Mẹ Maria đưa Đấng Cứu Độ cho loài
người), tôi sẽ nhận biết Chúa muốn dùng tay tôi để cứu Ítraen.” (Tp 6,36-37)
Và như thế bài thánh ca Is 45,8 trong mùa Vọng vẫn
vang lên : “Trời cao hãy đổ sương xuống,
và ngàn mây hãy mưa Đấng cứu đời,” đã được ứng nghiệm nơi Đức Maria. Do
đó Tv 89/88,2 (Đáp ca) đọc trong Thánh Lễ hôm nay, cả cộng đoàn Israel mới (Hội
Thánh) đã phụ họa theo lĩnh xướng nở trên môi miệng Đức Maria : “Tình thương Chúa, đời đời con ca tụng”.
Nếu
Chúa đòi hỏi ta đạt chỉ tiêu : “Nên hoàn
hảo như Cha trên trời” (Mt 5,48) là quá khó đối với ta, thì ta phải nên Thánh theo mẫu gương Mẹ Maria, vì Mẹ cũng là người như chúng ta, nhưng khác ta
vì Mẹ đã lãnh trọn vẹn ơn cứu độ, nhờ vâng phục, trông cậy, phó thác để Lời
Chúa hoạt động trong lòng Mẹ (x Lc 1,38). Thì ta hãy xin Mẹ hướng dẫn ta cách
nghe và thực hành Lời Chúa, hầu trở thành đền thờ Thiên Chúa đích thực (x 1Cr
3,16) để Hội Thánh là Mẹ chúng ta cung kính đặt Hài Nhi vào.
Muốn được như thế, ta hãy nói tiếng Xin Vâng như Đức
Mẹ. Bởi vì khi ta lắng nghe, Thiên Chúa phán ; khi ta xin vâng, Thiên Chúa hành
động, như Đức Maria đã thưa : “Tôi đây là
nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói.
(Lc 1,38 : Tung Hô Tin Mừng)
THUỘC LÒNG.
Tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm
cho tôi như lời sứ thần nói. (Lc 1,38).
LM ĐINH QUANG THỊNH